Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Dương Minh thở dài một tiếng, không ngờ công ty mới có vụ làm ăn đầu tiên đã phiền phức như vậy. Trong thời gian này Dương Minh có cảm giác siêu việt, thân phận của mình ở Tùng Giang này muốn làm gì thì làm. Không nói đến thân phận ngầm, chỉ bề ngoài đã quá xuất sắc.

Thiếu gia của tập đoàn Danh Dương, mặc dù sản phẩm của tập đoàn chưa có, nhưng Dương phụ đã là người nổi tiếng trong cả Tùng Giang, dù là chính trị hay là các nhà kinh doanh đều rất chào đón. Ít nhất thân phận này làm Dương Minh muốn làm gì thì làm, chứ đừng nói thân phận hắc đạo và sát thủ của hắn.

Nhưng như vậy có khác gì Vương Chí Đào năm đó, thậm chí Dương Minh có thể còn ngưu X hơn Vương Chí Đào nhiều. chẳng qua đây không phải điều Dương Minh muốn.

Dương Minh muốn từng bước đạt thành tích, nhưng không ngờ tên Vân Nghiễm Đô âm hồn không tiêu tan, chạy ra ngoài còn ở sau lưng sai xử.

"Xe đằng trước tránh sang bên, đằng sau có đoàn xe hoa" tiếng còi ô tô inh ỏi và tiếng quát vang lên.

Dương Minh quay đầu lại nhìn thoáng quan thấy hai xe BMW mở đường, đằng sau còn có một đội xe Limousine. Hai xe BMW có biển là" TĩnhF66666" cùng" TĩnhF99999"

"Ai mà làm lớn như vậy?" Dương Minh hỏi.

"Là biển số xe bên Tĩnh Châu, không phải đội xe ở Tùng Giang, không rõ" Bạo Tam Lập từ phía sau nhìn thấy đội xe hoa mà nói: "Có thể là từ Đông Hải đến Tùng Giang đón dâu, có cần tôi xuống hỏi một câu"

Tĩnh Châu là thành phố khác đặc biệt, trước đây là tỉnh thành, sau này tỉnh thành đổi sang Đông Hải, mà Tĩnh Châu thuộc về tỉnh bạn. nghe nói sắp tới cũng thành tỉnh thành. Biển số xe Tĩnh Châu cũng không theo tỉnh bên, mà có riêng một chữ" Tĩnh", rất bắt mắt.

Cũng chính là như vậy, biển số xe Tĩnh Châu khá phong phú, muốn một biển số xe đẹp thì dễ hơn một chút.


Bạo Tam Lập không hiểu ý của Dương Minh. Bây giờ tâm trạng Dương Minh không tốt lắm, không biết đội xe hoa này có phải đen đủi chạm phải Dương Minh.

"Không hỏi, quản nó làm gì" Dương Minh chỉ thuận miệng hỏi một câu.

Đường này vốn không quá rộng, đội xe hoa muốn đi, các xe khác đều phải vội vàng tránh sang bên.

"Nhường một chút" Lái xe hai chiếc BMW tự nhiên rất kiêu ngạo, cầm loa không ngừng kêu.

Bạo Tam Lập ở Tùng Giang còn không có thói quen nhường đường cho người khác. Nếu là xe cấp cứu hay xe cứu hỏa thì Bạo Tam Lập còn nhường, nhưng xe hoa có gì mà gấp? Không phải chạy tang đó chứ.

"Xe đằng trước có nghe thấy không? Nói mày đó" Thấy Bạo Tam Lập không có ý tránh, một xe BMW không nhịn được nói.

"Kiêu ngạo như vậy?" Dương Minh nhìn hai xe BMW phía sau.

"Có lẽ là tên trùm nào đó ở Tĩnh Châu" Bạo Tam Lập nói: "Có cần tìm người chơi bọn chúng chút không Dương ca?"

Mặc kệ ở Tĩnh Châu là trùm gì, đến Tùng Giang không theo quy củ, Bạo Tam Lập dù chỉnh bọn chúng một chút, bọn chúng cũng phải ngậm miệng ăn tiền.


"Chờ chút, xe đi đầu kia tôi thấy hơi quen mắt" Trương Đức Quân đột nhiên nói: "Hình như xe của Tùy gia Tĩnh Châu

"Tùy gia?" Dương Minh nhìn thoáng qua chiếc xe Rolls-Royce sau hai xe BMW, trong nước cũng không có nhiều xe này, nhất là biển số màu xanh lam" Tĩnh A8888" rất khó lấy được, cả thành phố chỉ có một cái, không phải có tiền là có được.

"tập đoàn Khải Minh Tĩnh Châu chính là của Tùy gia" Trương Đức Quân nói: "Tôi có quan hệ làm ăn với Tùy gia này, nên nhận ra xe này"

"tập đoàn Khải Minh rất nổi tiếng sao?" Một năm trước Dương Minh còn là học sinh cấp ba, không hiểu rõ tình hình kinh doanh trong tỉnh cho mấy.

"20 năm trước Tĩnh Châu còn là tỉnh thành, tập đoàn Khải Minh chính là xí nghiệp hàng đầu trong tỉnh" Trương Đức Quân nói: "Không cần để ý bọn chúng" Dương Minh không thèm để ý. Theo lời Trương Đức Quân nói, những năm 80 đã là xí nghiệp rất lớn, điều này rất khó thấy, cho nên tập đoàn Khải Minh kiêu ngạo một chút cũng là bình thường.

Nói không quản chỉ là không gây phiền phức mà thôi. Bạo Tam Lập không có ý tránh ra. Theo Bạo Tam Lập thấy có chuyện gì quan trọng bằng chuyện của Dương ca.

"Con mẹ mày chứ, điếc tai à? Con xe C7337 kia mau tránh sang bên" Lái xe BMW thấy Bạo Tam Lập không tránh, bắt đầu nói không dễ nghe.

Dương Minh nhíu mày có chút khó chịu, lạnh nhạt nói: "Đây là Tùng Giang không phải Tĩnh Châu"


Bạo Tam Lập nghe xong liền lạnh lùng nói: "Con mẹ nó", đúng là muốn đánh người. Chẳng qua Dương Minh không lên tiếng, Bạo Tam Lập không dám tự tiện làm chủ. Chẳng qua cũng đã âm thầm nhắn tin thông báo cho đám đàn em gần đây để bọn họ dẫn người nhanh chóng chạy tới. Bây giờ trong giọng Dương Minh có chút tức giận, Bạo Tam Lập càng có lý do mà giận.

"Đám người này quá kiêu ngạo, không ở địa bàn của nhà mình mà còn ra vẻ" Bạo Tam Lập điều khiển xe cản giữa nối đi, hoàn toàn ngăn xe phía sau lại.

Tốc độ xe BMW không nhanh, không có khả năng lao tới. Lái xe BMW thấy xe đằng trước như vậy liền ấn còi inh ỏi, chẳng qua cũng biết rõ người ta cố ý. Lái xe BMW đành phải dừng xe lại, đội xe phía sau cũng ngừng lại.

Bốn tên cao to từ trên hai chiếc xe BMW lao xuống chạy đến xe Bạo Tam Lập, vừa lao miệng không sạch sẽ mắng chửi. Sau khi tới liền muốn kéo Bạo Tam Lập xuống xe.

"Xuống, muốn chết à? Mẹ mày chứ, dám chậm giờ tốt đón dâu của thiếu gia nhà tao, tao giết chết mày" Một thằng mắng to.

Chẳng qua cửa xe chưa được mở ra, một đám người mặc âu phục màu đen đã lao tới, vây quanh bốn thằng này lại.

Bốn thằng này thấy thế hơi sửng sốt một chút, liền hiểu rõ chọc vào ổ kiến lửa. mặc dù không biết ngồi trong xe là ai, chẳng qua cũng có thế lực. trong lúc nhất thời không biết nên làm như thế nào. Chẳng qua để bọn chúng nhận sai là không thể, mà người bên này không được Bạo Tam Lập ra lệnh cũng không ra tay.

Tùy Quang Khải ở xe Rolls-Royce phía sau nhíu mày nói với chú hai Tùy Dược Dân ngồi ở tay lái phụ:

- Chú hai, đám người của chú tính cách quá nóng nảy, như vậy rất dễ gây phiền phức.

Tùy Dược Dân thầm mắng thằng ranh láo toét, vừa nãy khi đi trên đường hai xe BMW làm gì, mày thấy rõ. Nhưng mày coi như không phát hiện, bây giờ có chuyện mày lại đổ lên đầu tao.

Chẳng qua Tùy Dược Dân cũng không dám nói ra. Tùy Dược Dân có địa vị như bây giờ hoàn toàn dựa vào ông anh trai, mà Tùy Quang Khải là con trai của đại ca, dù là cháu nhưng Tùy Dược Dân không dám đắc tội.


Hôm nay là ngày vui của con trai Tùy Dược Dân – Tùy Quang Hanh, cho dù như vậy người Tùy gia cũng chỉ gọi Tùy Quang Hanh là đường thiếu gia, không dám trực tiếp gọi là thiếu gia.

Chuyện nếu đã xảy ra thì phải mau dẹp loạn, nếu không đội xe chậm ở đây thì không hay. Tùy Dược Dân nhăn nhó nói: "Quang Khải, làm cháu chê cười. Chú là kẻ thô lỗ, đám người bên dưới cũng thô lỗ, tính cách không tốt. Chú xuống xem sao"

Tùy Dược Dân xuống xe, Tùy Quang Khải cũng xuống theo, dù sao Tùy Dược Dân cũng là chú mà. Tùy Quang Khải không thể nào ngồi trong xe xem náo nhiệt. huống hồ Tùy Quang Khải mặc dù kiêu ngạo nhưng đối nhân xử thế không có một sơ hở, không ai có thể tìm được tật xấu.

Tùy Dược Dân vội vàng đi tới trước. Mà lúc này Bạo Tam Lập thấy người của đối phương đã tới mới từ từ mở cửa xe. So đo với đám lâu la vừa nãy, Bạo Tam Lập chẳng thèm.

"Ông bạn, xin lỗi, đám bên dưới không được đi học, nói chuyện thô lỗ, tôi thay mặt bọn họ xin lỗi anh" Ở tình hình này Tùy Dược Dân tự nhiên không dám ra vẻ, vì thế vừa đi tới đã xin lỗi.

"Ai là bạn của mày" Bạo Tam Lập không cho mặt mũi. Không cần biết Tùy gia mày ở Tĩnh Châu kiêu ngạo như thế nào. Mày là rồng cùng phải nằm xuống cho tao. Người Đông Bắc bình thường khi nói chuyện thường dùng từ" ông bạn" để kéo gần khoảng cách.

"Tôi là lão Nhị Tùy gia Tĩnh Châu, Tùy Dược Dân, xin hỏi tiên sinh gọi là gì" Tùy Dược Dân có chút khó chịu. Ở Tĩnh Châu còn không ai không nể mặt hắn. chẳng qua hắn cũng biết đây không phải Tĩnh Châu mà là Tùng Giang.

"Tùy gia? Không nghe nói đến" Bạo Tam Lập lạnh nhạt nói: "Chẳng qua đội hình lớn đó. Tôi tên Bạo Tam Lập, nhân vật nhỏ nhoi, nhất định không thể quen biết người thượng lưu như lão được"

"Bạo Tam Lập?" Tùy Dược Dân cảm thấy hơi quen tai, chẳng qua trong lúc nhất thời không nghĩ ra. Tùy gia ở Tĩnh Châu cũng có chút quan hệ không thể nói ra với hắc đạo, nhưng lại không hiểu rõ về hắc đạo Tùng Giang. Bình thường không tiếp xúc, có thể nghe thấy tên đã tốt lắm rồi.

Dương Minh ngồi trên xe nhưng đang suy nghĩ sao lại là thằng đó? Thấy khuôn mặt bình tĩnh của Tùy Quang Khải, Dương Minh có chút khó hiểu. Tùy gia Tĩnh Châu, Tùy Quang Khải có thể đi cùng, lại nghĩ đến tình hình ở khu nghỉ dưỡng lần đó, Tùy Quang Khải nhất định là người Tùy gia. Khi đó Dương Minh nghe người ta gọi Tùy Quang Khải là thiếu gia, như vậy có thể đoán được địa vị của hắn ở Tùy gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui