Đối với đám chó săn lỳ lợm này, nói đạo lý với họ là không dùng được, nếu không cũng sẽ không cần phải lấy bạo chế bạo. Thành viên hắc đạo vừa đứng đó, bọn họ liền trở nên ngoan ngoãn rất nhiều.
Cửa kính của BWMx5 đã sửa xong rồi, Bạo Tam Lập cũng không cần phải dặn, ông chủ tiệm sửa xe cũng biết nên nhanh chóng làm xong, hơn nữa còn là chất lượng cao.
"" Cô lên xe của tôi đi, có chuyện muốn nói với cô" Buổi sáng sau khi đi gặp Bạo Tam Lập, Dương Minh đã đổi chiếc Van cũ nát này cho Bạo Tam Lập, lái chiếc BWM x5 kia.
"Vâng" Thư Nhã không hề do dự, trực tiếp gật đầu đồng ý.
Với chuyện nhờ Thư Nhã làm người phát ngôn cho công ty, cũng không phải là vấn đề lớn gì, vốn tập đoàn Danh Dương đã có ý định nhờ Thư Nhã quảng cáo rồi, bây giờ thêm cả công ty châu báu Lưu Duy Sơn, cũng không có vấn đề.
Chẳng qua, Bạo Tam Lập lại nói với Hứa Lệ như vậy này: "Công ty châu báu Lưu Duy Sơn tuy rằng ngoài mặt không có quan hệ với tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương, nhưng cùng một người đầu tư, cho nên, tôi muốn mời Thư Nhã tiểu thư làm người phát ngôn, hẳn là không có vấn đề chứ?"
Hứa Lệ cũng không cảm thấy vấn đề gì, dù saoo tình huống này nàng cũng gặp nhiều rồi, tên công ty khác nhau, nhưng người khống chế cổ phần lại là một, cũng không ngạc nhiên gì. Hơn nữa trước kia Thư Nhã cũng đã ám chỉ qua, dặn nàng phối hợp với bên này.
Hứa Lệ cũng biết Thư Hải Khoát thèm muốn quyền phân phối độc nhất trực thăng ở Hồng Công, thậm chí là ở châu Á, hoặc hơn nữa là toàn cầu. Ở trong nước, cũng có vài nơi sản xuất trực thăng, nhưng mà chỉ toàn là loại nhỏ, mà tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương lần này hợp tác với một nhà mày hàng đầu bên châu Âu, sản xuất ra trực thăng để đưa ra tiêu thụ trên thị trường.
Phải biết rằng, Hồng Công là thành phố mậu dịch lớn nhất ở châu Á, những người giàu có tiền không ít, trong một vài tình huống, trực thăng dân dụng căn bản là không thể thỏa mãn yêu cầu của họ, mà tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương có thể sản xuất ra máy bay trực thăng xa hoa thỏa mãn yêu cầu của họ.
Lợi ích bên trong Hứa Lệ không đoán được, nhưng thấy Thư Hải Khoát coi trọng như vậy, cũng nghĩ rằng là không ít.
Đối với việc làm người phát ngôn, Thư Nhã cản bản không có ý kiến, thì đứng ở góc độ là người đại diện, Hứa Lệ cũng không có ý kiến, chỉ là cảm thấy trước buổi diễn mà còn phải quay quảng cáo, cảm thấy chuyện này hơi bị vội.
Chẳng qua, nếu Thư Nhã đã không phản đối, thì Hứa Lệ cũng nói thêm gì, bắt đầu nghiên cứu việc trả thù lao với Bạo Tam Lập, mà việc này thì Thư Nhã lại chẳng quan tâm chút nào.
Cho dù không có tiền thù lao, Thư Nhã vẫn sẽ làm người phát ngôn đại diện cho Dương Minh.
"Cô nghĩ Hứa Lệ có chặt giá khi thấy tôi vội vã nhờ cô làm vậy không?" Sau khi đã tạo mối quan hệ với Thư Nhã, Dương Minh cũng bắt đầu trở lại con người thật của mình.
"Đại khái là có, anh vội như vậy, nàng ta sẽ chặt anh một giá thật cao cho coi" Thư Nhã cười nói.
"Bạo Tam Lập đâu phải đồ ngốc" Dương Minh khởi động xe, nói: "Đẩy giá lên trời là không có trả tiền đâu đấy"
Đối với thân phận của Dương Minh, bây giờ Thư Nhã đã tin tưởng không còn nghi ngờ, đêm qua, nói chuyện với Hứa Lệ xong, nàng mới biết Bạo tổng hay chạy chân cho Dương Minh, chính là lão đại hắc đạo của Tùng Giang! Nếu như vậy, thì thân phận của Dương Minh không cần phải bàn nữa.
Thư Nhã không thể tưởng được, mấy năm qua, Dương Minh lại có thay đổi lớn như vậy, trước kia cứ tưởng rằng, bằng vào thân phận đại minh tinh của mình, hạ mình theo đuổi hắn, hẳn là dễ dàng rồi.
Nhưng mà, bây giờ Dương Minh đã lên cái mức cao đến nổi nàng không leo lên được. Nói về tiền, trong nhà Dương Minh căn bản là không thiếu tiền, khống chế cổ phần của nhiều công ty lớn như vậy, chắc chắn là không kém nhà mình, nói đến quyền thế, ở Tùng Giang ai bằng Dương Minh?
Điều này làm cho Thư Nhã cảm thấy bất lực, trước mặt Dương Minh, mình đột nhiên không còn ưu thế.
"Con trai của Lanka đã đến Tùng Giang" Dương Minh tắt radio trong xe đi, sau đó nói với Thư Nhã.
"A? Cái gì?" Thư Nhã đang suy nghĩ chuyện của mình và Dương Minh, không yên lòng, chợt nghe thấy tên của người nước ngoài, nhất thời không kịp phản ứng.
"Là Lanka trên chiếc du thuyền Elise, con của hắn đã đến Tùng Giang" Dương Minh nói xong, móc hộ chiếu của Ersi ra, ném cho Thư Nhã.
"Hắn. muốn báo thù?" Thư Nhã liền nghĩ theo bản năng, cho rằng Ersi đến Tùng Giang để tìm Dương Minh báo thù: "Không đúng, tại sao hộ chiếu của hắn lại ở trên người anh? Không phải là anh đã."
Nói đến đây, Thư Nhã vội vàng che miệng của mình lại, cẩn thận nhìn Dương Minh.
"Chiếc xe tối qua bám đuôi chúng ta chính là bọn họ, bị tôi cho lọt hố rồi, sau khi đưa cô về khách sạn, tôi trở về tìm họ" Dương Minh nói: "Bây giờ hắn vẫn sống tốt, tôi chưa làm gì hắn cả"
"Vậy hắn?" Thư Nhã nghi hoặc nhìn Dương Minh, nếu đã gặp nhau, tại sao không có phát sinh xung đột?
"Hắn đến tìm cô" Dương Minh nói: "Hắn không biết Lanka là do tôi xử lý, nhưng, không biết từ chổ nào hắn moi được tin tức, biết cô có mặt tại hiện trường. Nên muốn hỏi cô một chút, có thấy người đã xử lý Lanka hay không"
"Vậy. em làm gì bây giờ?" Thư Nhã ngẩng đầu lên, nhìn Dương Minh, nàng bây giờ không nghĩ rằng Dương Minh có giết mình diệt khẩu hay không? Mà đang nghĩ cách nói dối giùm Dương Minh.
Người nào lo lắng cho mình và người nào có ý định hãm hại mình, Dương Minh vẫn có thể phân rõ, khi thấy Thư Nhã đang lo lắng cho mình, trong lòng cảm thấy buồn cười, Thư Nhã thoạt nhìn rất đơn thuần, không sợ mình giết nàng sao?
"Gọi điện cho hắn, nói là không nhìn thấy rõ, sát thủ đeo mặt nạ" Dương Minh đem danh thiếp đưa qua cho Thư Nhã, nói.
"Bây giờ?" Thư Nhã cầm lấy danh thiếp, hỏi." Cũng được" Dương Minh đáp: "Nói thế nào thì tùy cô, nếu bọn chúng sinh hoài nghi, thì tôi chỉ có thể làm cho bọn chúng ở lại Tùng Giang luôn"
"Ồ." Nghe thấy ngữ khí nhẹ nhàng của Dương Minh, trong lòng Thư Nhã cảm thấy bối rối, không biết mình thích Dương Minh nào?
Chẳng qua, không thể không thừa nhận, Thư Nhã là một ngôi sao, cho nên phản ứng cũng vô cùng tốt, biết cách dẫn dắt tâm lý người khác, làm cho Germa và Ersi sửng sốt và sửng sốt, không hỏi ra được gì, hai người kia đành phải từ bỏ.
Nhưng mà, Ersi lại không cam lòng, chẳng lẽ chấm dứt như vậy? Đây không phải là một chuyến đi trắng tay sao? Còn phải trả tiền vé máy bay nữa.
Ersi là một đầu lĩnh của một hắc bang nhỏ, ở quê nhà chuyên thu phí của sòng bạc, nhưng mà thu cũng không nhiều, mỗi tháng chỉ đủ cho hắn tiêu xài, dù sao anh em dưới tay cũng rất nhiều người cần nuôi sống.
Khi ông già Lanka còn sống, Ersi cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy, dù sao cũng có ông già làm hậu thuẫn, trong tương lai tất cả tiền của ông già đều là của hắn, nhưng bây giờ thì khác, tiền của Lanka đột nhiên biến mất hết, làm cho Ersi đi một chuyến không thu hoạch được gì, khó trách được oán giận.
"Mẹ nó, xem như lần này trắng tay rồi" Ersi oán giận nói.
"Anh cảm thấy lời của Thư Nhã có thể tin sao?" Germa thì không dễ dàng bị gạt như vậy, tuy rằng lời nói của Thư Nhã không có sơ hở, nhưng mà Germa vẫn hoài nghi." Chẳng lẽ con quỷ nhỏ kia nói dối?" Ersi sửng sốt hỏi.
"Cái này cũng có thể, có lẽ, người giết chết cha anh, chính là người bên cạnh của Thư Nhã không chừng" Germa phân tích.
"Đúng vậy, sao tôi không nghĩ ra?" Ersi gật đầu: "Vậy, bây giờ nên bắt con quỷ nhỏ kia lại, từ từ mà hỏi"
"Cũng chỉ có thể làm vậy" Germa nhún vai nói: "Tuy rằng khó khăn rất lớn"
"Hắc, thoạt nhìn bộ dạng của con quỷ nhỏ này không tồi!" Ersi cầm tờ báo trong tay, cười dâm nói: "Để tôi hoàn thành tâm nguyện của ông già vậy!"
Nếu, Ersi và Germa chịu an phận về châu Au, như vậy còn có thể trở về nguyên vẹn, chẳng qua, hai tên này cố tình tìm chết mà.
Chuyện này nói cũng khéo, giết chết hai người kia, cũng chính là Dương Minh, làm cho bọn họ nắm tay nhau xuống hoàng tuyền, cũng là một chuyện ngoài ý muốn.
"Bọn họ hình như tin lời em" Cúp điện thoại, Thư Nhã thở phào nhẹ nhõm.
"Có lẽ vậy, nhưng mà tôi sợ bọn họ chưa từ bỏ ý định, hai ngày nay, tôi sẽ an bài người bảo vệ bên cạnh cô" Dương Minh nghĩ nghĩ, tên Germa kia thoạt nhìn không đơn giản như vậy, phái người của Bạo Tam Lập đến bảo vệ, chỉ là để bảo hiểm, chứ năng lực ứng phó của đám này vẫn rất yếu, cho nên, Dương Minh liền nghĩ đến việc triệu tập vài người của đám Lý Cường đến đây.
"Nghe nói quảng cáo cho châu báu Vân thị cũng là do công ty của ngài làm?" Bạo Tam Lập cũng vừa mới nhận được tin, vì thế liền gọi điện cho Trương Đức Quân ngay lập tức.
"Là công ty của tôi làm, Báo ca, có chuyện gì không ổn?" Trong lòng Trương Đức Quân căng thẳng, liền vội hỏi.
"Vân thị là đối tượng đả kích chúng tôi" Bạo Tam Lập nhàn nhạt nói: "Ngài hiểu ý tôi chứ?"
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ dặn nhân viện, làm chậm tiến trình quảng cáo của họ lại, chẳng qua, trước đó đã làm gần xong rồi." Trương Đức Quân do dự nói.
"Cái này tôi mặc kệ, ngài làm việc cho chúng tôi, không thể vượt qua sao?" Bạo Tam Lập hỏi.
"Không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ hết sức" Trương Đức Quân lau mồ hôi trên trán, xem ra, mình nên tự thân ra trận, làm đủ trò thì mới được, tuy rằng ngoài miệng đã đáp ứng, nhưng trong lòng biết, muốn vượt qua Vân thị thì hơi bị khó.
Vân thị lần này đã bỏ rất nhiều vốn, mời ngôi sao trong nước" hắc đường đậu sa bao" làm người phát ngôn! Chẳng qua, khi Trương Đức Quân nhìn thấy Thư Nhã ở công ty châu báu Lưu Duy Sơn, băn khoăn trước đó lập tức biến mất!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...