"Bạn nói là. Tùy Quang Khải?" Chu Giai Giai nhíu mày, nhỏ giọng nói với Dương Minh.
"Đại khái là như vậy, nhưng đây chỉ là đoán, không có chứng cứ" Dương Minh mặc dù nói như vậy, nhưng thực ra trong lòng đã chắc chắn khẳng định chuyện này do Tùy Quang Khải làm.
"Quả nhiên là như vậy. Mình trước đó đã hơi nghi ngờ" Chu Giai Giai do dự một chút, nói.
"Lúc trước? Có ý gì? Lúc trước bạn đã nhìn ra thứ này làm từ gạo nếp sao?" Dương Minh sửng sốt hỏi. Không phải chứ, vậy cô ta sao còn chơi trò hôn an toàn với mình?
"Mình không phải nói cái này. mình nói hai thằng lưu manh lúc trước" Chu Giai Giai lắc đầu nói: "Sau đó bạn cũng đã thấy. Nơi này là sản nghiệp của gia tộc Tùy Quang Khải, hắn đến đây chơi, trước đó quản lý nơi này sao có thể không nhận được tin tức? Sao có thể không dặn dò nhân viên một chút? Bây giờ hai thằng này dám đùa bỡn đại thiếu gia Tùy gia, dám đùa bỡn khách sao?
"Ý của bạn là, chuyện này cũng là Tùy Quang Khải làm?" Dương Minh không nghĩ đến Chu Giai Giai lại suy nghĩ kín kẽ như vậy, có thể từ một chi tiết nhỏ nhặt mà suy đoán ra cả câu chuyện.
"Mặc dù không khẳng định trăm phần trăm, nhưng khả năng này rất cao" Chu Giai Giai gật đầu nói tiếp: "Nếu như không phải Tùy Quang Khải làm hơi quá, mình có lẽ nghĩ đó là trùng hợp. Hắn trước dùng khổ nhục kế, sau đó lại gọi cứu binh tới, thoạt nhìn không có sơ hở, nhưng trong đó lại rất mâu thuẫn. Hắn là thiếu gia nơi này, trước khi xảy ra chuyện thì gọi một cuộc điện tìm người là được mà, việc gì phải chủ động xông lên để ăn đòn? Không nên gọi điện trước mặt hai thằng kia chứ? Đầu óc Tùy Quang Khải nhất định sẽ không phạm sai lầm sơ đẳng này? Cho nên mục đích của hắn chỉ có một đó chính là diễn trò cho mình xem"
Dương Minh nghe Chu Giai Giai phân tích và suy đoán, không khỏi giật mình. Mẹ nó, cô bé này thông minh thế? Điều này cũng nhìn ra được? Vốn còn tưởng rằng cô nàng ngu ngu ngốc ngốc, xem ra lão tử sau này phải đề phòng cô ta. Nếu đâm cho mình một đao, lão tử có khi đến xương cốt cũng bị cô ta ăn. Có khi mình phải cách xa cô ta chút.
Chu Giai Giai nếu biết Dương Minh đang nghĩ gì, không khóc chết mới lạ. Nàng vốn không định nói những điều này trước mặt Dương Minh. Bởi nàng biết, đàn ông bình thường không thích cô gái quá thông minh. Nhưng Chu Giai Giai có ba nguyên nhân để nói ra.
Thứ nhất đó là hai người nhắc đến Tùy Quang Khải, hơn nữa là do Dương Minh đề cập trước, cho nên Chu Giai Giai chỉ là nói theo mà thôi.
Nguyên nhân thứ hai, đó chính là Chu Giai Giai muốn Dương Minh cảm thấy mình không phải một bình hoa, mình cũng có suy nghĩ, như vậy có thể làm Dương Minh coi trọng nàng hơn.
Nguyên nhân thứ ba cũng là nguyên nhân quan trọng nhất. Chu Giai Giai muốn thông qua thủ đoạn của Tùy Quang Khải, để thể hiện một ý, đó chính là mình rất được nam sinh chào đón, thậm chí còn có người dùng âm mưu quỷ kế. Dương Minh tại sao luôn coi như không thấy mình.
Chẳng qua nguyên nhân thứ ba lại bị Dương Minh bỏ qua, chỉ chú ý đến nguyên nhân thứ hai, hơn nữa còn nói thẳng ra.
"Dát, nói như vậy Tùy Quang Khải thích bạn?" Dương Minh có chút buồn bực. Điều kiện gia đình Tùy Quang Khải cũng không kém, sao lại thích cô gái dâm đãng Chu Giai Giai này chứ? Chẳng lẽ bởi vì bối cảnh của Chu Giai Giai? Hay là bởi vì vẻ thuần khiết ngây thơ của Chu Giai Giai, tất cả mọi người bị che mắt?
"." Chu Giai Giai bất đắc dĩ, biết lời nói của mình là vô ích. Dương Minh không chút động tâm.
"Điều kiện của Chu Giai Giai rất tốt, cũng đẹp trai, học lại giỏi. Mình thấy rất thích hợp với bạn đó" Dương Minh thuận miệng nói. Suy nghĩ của hắn bây giờ chính là đẩy Chu Giai Giai đi thật nhanh. Cô bé này sau khi tìm được bạn trai, có lẽ không có thời gian tính kế mình, vậy mình an tâm.
Chu Giai Giai nghe Dương Minh nói, trợn trừng mắt, tức cũng không được, ủy khuất cũng không được. Đây là người gì chứ. Không ngờ lại nói ra lời này. Chu Giai Giai sắp khóc đến nơi.
Thầm nghĩ, mình nếu muốn cùng Tùy Quang Khải. vậy có cần nói với hắn nhiều như vậy sao? Hắn đúng là quá khờ, hay là đã hiểu rõ còn giả bộ? Hắn đã hôn mình hai lần, mình không nói gì, chẳng lẽ không nhìn ra trái tim mình sao? Hắn không ngờ đẩy mình vào lòng người khác? Mình là gì? Mình là một món hàng sao?
Dương Minh nhìn vẻ mặt quái dị của Chu Giai Giai, còn không rõ xảy ra chuyện gì, vì thế tiếp tục nói: "Mình nói thật mà, bạn sao lại nhìn mình như vậy. Tùy Quang Khải. thực sự rất tốt mà"
"Dương Minh. mình hận bạn." Chu Giai Giai thực sự không nhịn được nữ, ném màng hôn an toàn vào ngực Dương Minh, xoay người chạy ra ngoài cửa.
"Khó hiểu quá" Dương Minh lắc đầu, mình có ý tốt, cô nàng này sao lại tức. Bỏ đi, cô không thích Tùy Quang Khải thì thôi, cùng lắm tiếp tục bị cô quấn lấy. Tôi luôn cảnh giác là được chứ gì.
Câu nói" Mình hận bạn" mà Chu Giai Giai nói rất lớn, làm cho các đôi nam nữ đang hôn nhau bừng tỉnh, bối rối ngẩng đầu nhìn Dương Minh.
Khi bọn hắn thấy miếng màng đã nát trong tay Dương Minh, trong lòng lập tức hiểu rõ một chút. Thầm nghĩ tên này dê xồm, bá màng rồi muốn trực tiếp hôn, kết quả bị Chu Giai Giai phát hiện.
Bọn họ căn bản không nghĩ tới trong tay Dương Minh chỉ là màng gạo nếp, cho nên có suy nghĩ như vậy là bình thường. Mà mấy tên nam sinh cũng như Dương Minh thầm cảm thấy may mắn, chẳng những không chỉ trích mình, ngược lại còn phối hợp một cách cuồng nhiệt. Ai bảo Dương Minh đụng phải Chu Giai Giai, cô bé xinh đẹp như vậy có thể cho mày tùy tiện *** mới là lạ.
Một nam sinh đang hâm mộ Dương Minh may mắn, không ngờ bốc thăm trúng Chu Giai Giai. Chẳng qua bây giờ bọn họ không có một chút gì hâm mộ. Đóa hoa hồng có gai, ít trêu chọc là tốt nhất.
Ngay cả Tùy Quang Khải cũng cười cười. Dát, lúc trước hắn còn căm tức vì Dương Minh bắt được tờ giấy mà mình đã chuẩn bị. Nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy may mắn, hơn nữa có chút hả hê. May là không phải mình, lúc này đen đủi chính là Dương Minh. Không ngờ Chu Giai Giai lại bảo thủ như vậy, hôn một chút cũng không được.
Hừ hừ, tái ông thất mã. Tùy Quang Khải đắc ý nghĩ.
Chẳng qua bọn họ hiểu lầm hết rồi. Chu Giai Giai căn bản không phải giận Dương Minh vì đã hôn mình, nàng chỉ giận Dương Minh không chút động lòng với nỗ lực của mình.
Bị Chu Giai Giai gây náo loạn như vậy, mọi người ở đây không tiếp tục nữa. Chẳng qua vẫn còn thời gian, nếu không có những đôi sẽ đi tìm nơi không người mà tiếp tục.
Tùy Quang Khải nhìn Đổng Hổ vẻ mặt đầy thỏa mãn bên cạnh, thầm thở dài. Bỏ đi, dù sao tắt đen thì cũng như nhau cả mà.
Trò chơi hôn an toàn cứ như vậy là kết thúc, chẳng qua nội dung chương trình chưa hết. Tùy Quang Khải đưa cho mỗi người một chiếc vé, bên trên có thể chơi miễn phí tất cả các trò ở khu nghĩ dưỡng này, như thể hình, bơi lội.
Tùy Quang Khải nói với mọi người một câu: "Lát nữa là thời gian mọi người tự do hoạt động. Mọi người có thể cùng bạn thân đi chơi, tất cả đều miễn phí, đưa vé tiến vào là được. Chẳng qua mười một giờ chúng ta phải về đây tập trung. Tôi sẽ bố trí một nhân viên phục vụ phát vé phòng cho mọi người, hai người một đôi, về sớm cũng được, nơi này có người trực"
Mọi người đương nhiên đồng ý, các đôi nam nữ vừa hôn nhau đã khá quen thuộc, cách trao đổi tốt nhất chính là hôn. Vì vậy những người này sau khi cầm được vé, liền cùng nhau rời đi.
"Ồ, đúng, Dương Minh, bạn và Chu Giai Giai là một đôi, vé của cô ấy, bạn cầm lấy. Bạn thấy cô ấy thì đưa nhé" Tùy Quang Khải đưa hai chiếc vé cho Dương Minh.
Hắn vốn định tự mình giao cho Chu Giai Giai. Nhưng Chu Giai Giai bây giờ đang khó chịu, mình đi nhất định sẽ mất mặt. Huống hồ con bé Đổng Hổ bên cạnh đang không ngừng thúc giục, đành phải đưa vé cho Dương Minh.
Dương Minh không nói gì, cầm lấy, xoay người đi tìm Tôn Hạo Minh. Không ngờ rằng thằng này không có nghĩa khí, đi với một cô nữ sinh, chính là hoa khôi mà Dương Minh thấy lúc trước.
"Dương Minh, đêm gặp nhé, tao phải đi chơi đã" Tôn Hạo Minh nói một câu với hắn, liền rời đi.
Dương Minh không khỏi lắc đầu, Tôn Hạo Minh thay đổi quá nhiều. Thằng Tôn Hạo Minh trong trí nhớ mình, hôm nay đã trở nên mơ hồ. Dương Minh thở dài, một mình ra khỏi phòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...