Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Lúc đó chẳng phải mình cũng rất yếu đuối sao? Khi đó nếu không có Dương Minh giúp đỡ và khuyên bảo, phỏng chừng Hạ Tuyết cũng không có thành tựu như bây giờ.

- Ha ha, được rồi, Nhạc Nhạc đừng khóc nữa.

Dương Minh cũng cười nói:

- Nhiệm vụ mặc dù có khó, nhưng sẽ không bằng hành trình tới Châu Phi lần trước, lần đó không phải là anh đã giải quyết hết rắc rối của nhà em sao?

Nghe Dương Minh nói, Hoàng Nhạc Nhạc cũng nhớ chuyện ở Châu Phi: 

-Đúng vậy, Dương Minh khi đó ở dưới mưa bom bão đạn, còn bình an trở về, nhiệm vụ bây giờ, dù nguy hiểm đi nữa cũng không có bằng lúc đó.

Nghĩ tới đây, Hạ Tuyết cảm thấy có chút ngượng ngùng, là thiếu nữ, ai cũng có một mặt yếu đuối, chỉ là bây giờ Hạ Tuyết đã đem mặt yếu ớt ấy giấu đi, thế nhưng Hoàng Nhạc Nhạc lại không giống vậy, Hoàng Nhạc Nhạc còn là một thiếu nữ đơn thuần.

-Cô là Nhạc Nhạc đúng không? Cô đừng khóc… Tuy rằng nhiệm vụ của chúng tôi lần này nguy hiểm, nhưng vẫn có biện pháp phá giải quyết…

Hạ Tuyết nhịn không được nói.

Dương Minh khi đó chỉ là một người, đối mặt với một chi lực lượng vũ trang thế nhưng vẫn bình an hoàn thành nhiệm vụ, nghĩ tới đây Hoàng Nhạc Nhạc thở dài một hơi.

-Anh làm em sợ hết hồn

Hoàng Nhạc Nhạc bỉu môi làm ra vẻ không vui.

- Ha hả, cũng không có định hù em, chỉ bất quá nhiệm vụ này sẽ đi lâu, cho nên mới kêu em tới.

Dương Minh gật đầu nói:

- Cũng may anh còn ở Yến Kinh tập huấn một thời gian, đến lúc đó em xin nghỉ đi, ở Yến Kinh chơi với anh.

- Vâng

Hoàng Nhạc Nhạc gật đầu yên tâm:

- Vậy lúc anh làm nhiệm vụ, nhất định phải cẩn thận đó


- Ha hả, đương nhiên rồi.

Dương Minh rốt cuộc cũng lừa dối để Hoàng Nhạc Nhạc yên tâm, thế nhưng trong lòng không giữ thể bình tĩnh được như vậy, càng nghĩ, càng thấy trách nhiệm trên người mình càng lớn.

Cha mẹ chờ đợi, vợ mong nhớ, bằng hữu lo lắng, cùng với trách nhiệm đối với thủ hạ, đều khiến cho Dương Minh nhất định phải bình an trở về mới được.

Hạ Tuyết nghe Dương Minh nói xong, có chút tức giận:

-Tập huấn tự nhiên là tập trung huấn luyện? Ngươi đã tham gia huấn luyện vậy mà còn muốn ra ngoài đi chơi? Đây rốt cuộc là du ngoạn hay là tập huấn đây?

Bất quá, vì sợ Hoàng Nhạc Nhạc lại khóc nhè, Hạ Tuyết không dám nói ra, nên cũng không dám nói nhiều.

Máy bay chậm rãi bay trên không, khoang hạng nhất chỉ có nhóm Dương Minh, không có hành khách khác, cũng không có những tiếp viên hàng không khác tới quấy rầy, nhân viên công tác trên phi cơ đều đã nhận mệnh lệnh trước.

Chỉ là, tuy chỉ có vài người này, nhưng Dương Minh cũng không thể cùng Hoàng Nhạc Nhạc phát sinh chuyện gì đó, dù sao cũng có người ở đây, Dương Minh không thể liều ăn nhiều.

Cho nên Dương Minh chỉ cùng Hoàng Nhạc Nhạc nói chuyện, hỏi thăm chuyện gần đây của nàng với Hoàng gia

Làm Dương Minh kinh ngạc chính là, Hoàng gia lại chuẩn bị làm một cái phi trường ở đảo X, cái sân bay này do Hoàng gia bỏ vốn, nhưng quyền sở hữu lại thuộc về chính quyền Tạp Nhĩ Tư, chỉ có một yêu cầu là để Hoàng Nhạc Nhạc quản lý sân bay và công ty hàng không.

Đương nhiên, yêu cầu này căn bản Tạp Nhĩ Tư không làm khó, hắn hiểu rõ quan hệ của Hoàng Nhạc Nhạc và Dương Minh, nên cuối cùng coi như sân bay và công ty hàng không đều là sở hữu của Dương Minh, cớ sao không tự nguyện để gây ấn tượng tốt với Dương Minh.

Mà Hoàng gia làm diều này là vì Hoàng Nhạc Nhạc vui vẻ, thỏa ý nguyện của nàng, Dương Minh cũng biết, đây là Hoàng gia lấy lòng hắn để được nhiều lợi ích hơn nên hắn cũng chỉ nhàn nhạt cười

Ở đảo X, tuy trên danh nghĩa Tạp Nhĩ Tư nắm trong tay chính quyền của toàn bộ tiểu đảo, thế nhưng lão bản sau màn lại chính là Dương Minh, nên Dương Minh nói Tạp Nhĩ Tư đánh đâu thì hắn sẽ đánh đó, nói hắn điều này không phải, thì hắn lập tức biết là không phải.

Bởi vì hiện tại lực lượng vũ trang ở đảo X, đều thuộc sở hữu của Hầu Chấn Hám cùng Hắc Hồ Điệp, Tạp Nhĩ Tư mặc dù là thủ tướng nhưng chỉ là trên danh nghĩa, nếu hắn phản bội Dương Minh thì ngay lập tức sẽ chỉ là một người cô độc.

Ở trong lòng Hầu Chấn Hám và Hắc Hồ Điệp, Dương Minh là tồn tại ngang với thần, bọn họ tuyệt đối trung thành với Dương Minh.

Đương nhiên, Hắc Hồ Điệp ngoài Dương Minh ra còn có Vương Tiếu Yên, bất quá Vương Tiếu Yên là một nữ tử thông minh, từng là nhân vật có quyền lực trung tâm, nàng đem quyền lực hết thảy cho Dương Minh, không quản lý sự tình của tổ chức sát thủ nữa.

Chuyện ở đảo X, Hạ Tuyết cũng không biết ông chủ phía sau là Dương Minh, nghe Hoàng Nhạc Nhạc nói, gia tộc của nàng xây dựng sân bay và công ty hàng không, nhất thời không tin nổi, đảo X là địa phương gì, Hạ Tuyết cũng có nghe qua một hai lần.

Đó là một địa phương vô cùng nguy hiểm, do các thế lực khủng bố chiếm giữ, chiến tranh diễn ra không ngừng.


Thế nhưng, trước đây không lâu, có một gã tướng quân Tạp Nhĩ Tư tập trung lực lượng vũ trang, lại có gia tộc lớn nhất Châu Âu, gia tộc Buffon ra sức ủng hộ, chỉ trong chớp mắt giải quyết các lực lượng vũ trang khác trên đảo, thành lập chính quyền Tạp Nhĩ Tư

Đương nhiên, Hạ Tuyết cũng không nghĩ tới, ở nước ngoài, các gia tộc này có lực ảnh hưởng và mạng lưới giao thiệp không gì so sánh được âm thầm giúp đỡ một chính quyền tiểu quốc, thì địa vị của tiểu quốc đó sẽ thuận lý thành chương mà được chấp nhận trên quốc tế.

Nguyên bản, Hạ Tuyết cho rằng chính quyền đảo X thuộc về Bố Phùng gia tộc khống chế, thế nhưng hiện tại xem ra không giống như vậy?

Hạ Tuyết cũng không rõ, Hoàng Nhạc Nhạc và Dương Minh nói rõ Hoàng gia ở X đầu tư đảo X, mà Dương Minh lạnh nhạt gật đầu, giống như hắn làm chủ vậy?

- Nhà em đầu tư trên đảo, anh rất hoan nghênh, bất quá cũng không cần tận lực như vậy, anh cũng không thiếu tiền, chỉ cần bọn họ tuân thủ bổn phận, đừng như Lý gia coi thường tất cả, anh có thể đảm bảo cho họ mãi sống cho phú quý, dù sao bọn họ đều là người nhà của em, anh và Hoàng nhị ca quan hệ cũng không tồi.

Dương Minh gật đầu nói.

- Dạ… Em cũng không hiểu nhiều mấy thứ này… vậy anh nói thế là được rồi.

Hoàng Nhạc Nhạc gật đầu

Trên thực tế, Hoàng Nhạc Nhạc hơi ngốc nghếch, nguyên bản Hoàng gia không coi trọng nàng, chỉ là đem nàng thành hôn nhân lợi ích mà thôi, thế nhưng xem ra, Hoàng Nhạc Nhạc là phúc tinh của Hoàng gia a.

Bây giờ, Hoàng gia có thể nói là xưa đâu bằng nay, ở giới thượng lưu Singapo, đã trở thành gia tộc hạng nhất, tất cả điều này điều này là do Hoàng Nhạc Nhạc ban tặng cho, nếu không có nàng, bọn họ làm sao có thể đắc chí như bây giờ?

Sòng bạc Las Vegas tuy rằng trên danh nghĩa thuộc về Hoàng Nhạc Nhạc, nhưng Hoàng gia cũng không phải là không có chỗ tốt… Ít nhất sinh ý Hoàng gia mở rộng phát triển cũng từ sòng bạc đến những sản nghiệp giải trí, quán rượu cũng thuận lợi thu lợi lớn

Hạ Tuyết nghe Dương Minh nói xong, liền kinh ngạc

Theo ý Dương Minh, quyền quyết định tuyệt đối trên đảo X là thuộc về hắn? Rốt cuộc chuyên nào là sao

Đảo X không phải là của gia tộc Buffon sao? Vậy liên quan gì tới Dương Minh

Hạ Tuyết trước đây không phải là người của cục thần bí điều tra, cho nên không biết tới những bí mật này, chuyện Dương Minh là ông chủ, trong cục điều tra thần bí cũng không phải là bí mật gì, chí ít Hạ Băng Bạc cũng rõ ràng, ngay cả Mập Mạp cũng có biết một hai.

Cấp bậc của hắn, đã có khả năng đọc được một ít án cơ mật, mà hồ sơ dm mặc dù là cấp bảo mật, nhưng Hạ Băng Bạc phái Mập Mạp tới Tùng Giang chiếu cố thân nhân bằng hữu Duơng Minh, tự nhiên cũng đưa hồ sơ cho Mập Mạp.

Mập Mạp để hoàn thành tốt nhiệm vụ, tư liệuvề Dương Minh cũng đã cặn kẽ xem qua, bao gồm thân nhân, bằng hữu, mối quan hệ xã hội của Dương Minh, và một ít dự án đầu tư của Dương Minh.


Trong đó có cả đảo X.

Việc này, Dương Minh cũng không định gạt Hạ Băng Bạc, mục đích cuối cùng của Dương Minh là quy ẩn, đến lúc đó, nếu không có Hạ Băng Bạc giúp đỡ thì khó mà thực hiện được.

Đối với chuyện Dương Minh làm, Hạ Băng bạc hiển nhiên là ngầm đồng ý, hắn cũng không có ý kiến gì, cũng là bởi vì đã đáp ứng dm nếu nhiệm vụ này Dương Minh hoàn thành nhiệm vụ kì này, thì đồng nghia với Hạ Băng Bạc thiếu Dương Minh một ân huệ cực lớn

Nói trắng ra là, thận phận ở cục điều tra thần bí của dm, kỳ thực là do Hạ Băng Bạc ép buộc mà thôi, Dương Minh không có nghĩa vũ phải đi làm chuyện nguy hiểm như vậy, nhưng Dương Minh vẫn làm, điều đó nói lên nhân phẩm của Dương Minh là một người có trách nhiệm, làm việc tới nơi tới trốn

Mà Dương Minh đã như vậy, làm sao hắn có thể phụ Dương Minh được, khi nào, lúc Dương Minh thoái ẩn, Hạ Băng Bac sẽ ngầm ra sức ủng hộ, dù sao, thân phận hạ Băng Bạc cũng tương đối mẫn cảm, không có khả năng công khai ủng hộ Dương Minh

Nhưng mà Hạ Tuyết càng nghe càng kinh ngạc, rốt cuộc nhịn không được hỏi:

- Dương Ming, Đảo X với anh có quan hệ gì?

Dương Minh trầm ngâm, cũng không có ý định gạt ht, dù sao ở khoang hạng nhất này đều là người mình, mà hình như chỉ có mình Hạ Tuyết là chưa biết

Cho nên Dương Minh cũng không cần phải gạt Hạ Tuyết làm gì. Vì vậy cười nói:

- Hạ Tuyết, kỳ thật đảo X, chính là lãnh địa tư nhân của ta, đã được quốc tế công nhận.

- Hả? Đảo X là lãnh địa tư nhân của anh? Thật hay giả?

Hạ Tuyết nhất thời cả kinh, có chút kinh ngạc nhìn Dương Minh.

- Đúng vậy, cô không có nghe lầm đâu, đảo X là của tôi.

Dương Minh gật đầu xác định:

- Hiện nay, mọi đầu tư trên đảo X đều thông qua tôi mới được tiến hành

- Tạp Nhĩ Tư tướng quân hắn…

Hạ Tuyết nhìn Dương Minh ngạc nhiên hỏi

- Tạp Nhĩ Tư tướng quân là do tôi nâng hắn lên, cô minh bạch chưa?

Dương Minh cười nói

- Hắn không phải là người của gia tộc Buffon nâng đỡ sao… Vậy anh với Bố Phùng gia tôc…


Hạ Tuyết nghe Dương Minh nói xong, càng kinh ngạc hơn:

- Lẽ nào anh cũng làm việc cho gia tộc Buffon?

- Ha ha, thiệt ra tộc trưởng của gia tộc Buffon là đồ đệ của tôi, chuyện ở đảo X, là hắn viện trợ.

Dương Minh cười giải thích.

- A

Hạ Tuyết không tin nổi sự thật điên cuồng này, quả thực quá điên cuồng.

Dương Minh lại là sư phụ của tộc trưởng gia tộc Buffon? Điều đó là sự thật sao? Vậy Dương Minh đã lợi hại như vậy? Mà thu nhận đồ đệ cũng lợi hại như vậy?

Trên thực tế, lúc đầu Mập Mạp biết tin tức này cũng kinh ngạc không thôi, bất quá thời gian dài, hắn không còn kinh ngạc như vậy, nhớ tới thân thủ của Dương Minh tại Las Vegas, thân thủ của Dương Minh, Mập Mạp càng kinh ngạc hơn.

Ở Las Vegas một nơi không phải xa lạ, Dương lại làm cho trạm liên lạc của Mập Mạp trở nên đứng vững, chỉ riêng năng lực này, người bình thường không thể làm được.

Cho nên, Mập Mạp đối với bản lĩnh của Dương Minh, chỉ có bội phục với bội phục mà thôi.

Hắn biết, Hạ Băng Bạc coi trọng Dương Minh như vậy, nhất định là có nguyên nhân, nhiệm vụ lần này nguy hiểm, cũng chỉ có Dương Minh đảm nhiệm được.

-Dương Minh, anh là ông chủ của X đảo? Vậy thì anh anh là quốc vương đảo X rồi?

Hạ Tuyết thực sự không tin nổi, Dương Minh lại là chủ nhân đảo X, một năm trước, hắn còn là một học sinh trung học bình thường, chỉ vì chuyện Lâm Chỉ Vận, thiếu chút nữa đối mặt với lao ngục tù tội.

Nhưng bây giờ, thời gian chỉ có một năm, Dương Minh đã trở thành đỉnh thế giới, trở thành một trong những người có quyền thế nhất trên thế giới, dù là quyền thế ngầm, nhưng cũng không hề khuếch đại.

Chỉ bằng thân phận sư phụ của tộc trưởng gia tộc Buffon, cũng đủ ngạo nghễ ở xã hội thượng lưu Châu Âu, hơn nữa, hắn còn là chủ nhân đảo X, đảo tuy nhỏ, nhưng mà lực lượng vũ trang thì tuyệt đối không thể xem thường.

Gia tộc Buffon làm gì? Là một trong những gia tộc bán súng ống đạn dược lớn nhất, mà tộc trưởng lại là đồ đệ của Dương Minh, có thể biết, lực lượng vũ trang ở X đảo mạnh cỡ nào, thậm chí cường đại hơn so với một ít thủ đô nữa. 

Hơn nữa, có quan hệ với tộc trưởng gia tộc Buffon, thế lực vũ trang của Dương Minh, có lẽ không ai dám động.

Dù sao đối nghịch với Dương Minh, cũng là đối nghịch với gia tộc Buffon.

Thế nhưng, Hạ Tuyết không biết Dương Minh còn có thân phận khác mà ai nghe cũng sợ chính là cầm đầm ba tổ chức đứng đầu giới sát thủ.

Có 2 tổ chức thuộc quyền khống chế của Dương Minh, còn lại, ông chủ lại là người của Dương Minh, Vương Tiếu Yên, loại bối cảnh cường hãn này, ai dám trêu chọc? Đụng tới hắn còn khó khăn hơn với chọc một lực lượng vũ trang.

Anh cũng không thể hai mươi bốn tiếng đồng hồ luôn để cao thủ bên cạnh bảo hộ nha? Hơn nữa, dù có cao thủ bên người, cùng không phải là đối thủ của sát thủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui