Nếu đổi lại trước kia, Trần Mộng Nghiên mặc dù cũng sẽ đồng ý cho Dương Minh và Tô Nhã ở một mình trong biệt thự, nhưng tuyệt đối sẽ không có ý định quay về, như vậy chẵng những sẽ làm cho mình cảm thấy ghen tỵ, không chừng còn kích động không khống chế được bản thân, không biết rồi sẽ làm ra chuyện gì nữa đây.
Nhưng mà hiện tại, tâm trạng của Trần Mộng Nghiên rất tốt, điều này cho thấy nàng đã tiếp nhận Tô Nhã, đem nàng cùng mình, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận như nhau, không còn bất kỳ khúc mắc gì nữa. Nhưng mà hiện tại, tâm trạng của Trần Mộng Nghiên rất tốt, điều này cho thấy nàng đã tiếp nhận Tô Nhã, đem nàng cùng mình, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận như nhau, không còn bất kỳ khúc mắc gì nữa. Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận ba người chờ trong chốc lát, cũng không có nghe thấy tiếng động gì trong phòng khách, mới rón ra rón rén từ trong phòng bếp đi ra phòng khách, quả nhiên phong khách không có ai, không thấy bóng dáng của Dương Minh và Tô Nhã? Chẳng lẽ là ở trên lầu? Trần Mộng Nghiên do dự một chút, nhìn về phía cầu thang
-“Mộng Nghiên tỷ, chúng ta phải lên trên sao?”
Lâm Chỉ Vận có chút thấp thỏm, đây là lần đầu tiên nàng làm chuyện này, dù cho đây là nhà của mình, nhưng Lâm Chỉ Vận cũng có cảm giác mình như là kẻ trộ
-“Lên thôi, dù sao chúng ta cũng đã tới đây rồi, nếu còn không đi lên, chẳng phải là uổng công vô ích sao”
Trần Mộng Nghiên suy nghĩ một chút nói
-“Được rồi, vậy chúng ra tiếp tục đi lên!”
Chu Giai Giai cũng gật đầu. Ba người giống như là tên trộm, lại một lần nữa rón ra rón rén đi lên lầu, chỉ có điều chỉ dám đứng ở cửa thang không dám tiếp tục đi tới trước.Thực ra các nàng đều biết Dương Minh có cảm giác rất nhạy, chỉ cần có một tiếng động nhỏ cũng có thể phát hiện ra, cho nên ba người không dám trực tiếp đi lại, mà là phân rõ phương hướng một chút rồi nói
-“ Như thế nào lại không có một chút động tĩnh nào như vậy?”
Trần Mộng Nghiên dựng tai nghe một hồi lâu, cũng không có nghe bất kỳ âm thanh nào, cả biệt thự rất là yên tĩnh, giống như cơ bản bên trong không hề có người
“Đúng vậy nha, em cũng cảm thấy bên trong không co động tĩnh gì?”
Chu Giai Giai lắng nghe một hồi lâu, nhưng cũng không phát hiện ra được điêu gì:
-“Chẳng lẽ họ đã sớm kết thúc, bây giờ đang nghỉ ngơi?”
-“Không thể nào, Dương Mính sao có thể sớm như vậy đã out rồi?”
Trần Mông Nghiên lắc đầu phủ nhận suy đoán của Chu Giai Giai
-“Các em cũng không phả không biết mỗi lần làm việc, Dương Miinh hành hạ trên người bao lâu mà”
-“uhm... Nhưng mà đây không phải là lần đầu tiên của Tô Nhã tỷ tỷ sao?”
Chu Giai Giai suy nghĩ một chút nói:
-”Không chừng Dương Minh suy nghĩ cảm nhận của Tô Nhã tỷ tỷ nên sớm kết thúc không chừng?”
-“Vậy chúng ta đi qua phòng ngủ xem một chút?”
Trần Mộng Nghiên nghĩ thấy Chu Giai Giai nói cũng đúng, liền đề nghị
-“Nếu bọn họ đã đi ngủ thì còn gì để mà nhìn hay là không đi đi?”
Lâm Chỉ Vận có ý muốn rút lui, nàng cảm thấy làm chuyện lén lén lút lút này có chút không được tốt, nếu mà bị Dương Minh phát hiện, chẳng phải rất xấu hổ sao?
-“Một khi đã về rồi, nếu còn không đi xem, làm sao mà cam lòng cho được?”
Trần Mộng Nghiên có chút không đành lòng
-“Vậy Mộng Nghiên tỷ, chị đi trước đi?”
Lâm Chỉ Vận vẫn có chút thấp thỏm.
-“Dĩ nhiên là chị đi trước, nếu như bị Dương Minh phát hiện, các em cứ theo chủ ý của chị là được rồi?”
Trần Mộng Nghiên gật đầu, không quá quan tâm.Cho nên, có Trần Mộng Nghiên đánh trận đầu, ba người lại hướng phòng ngủ đi tới. Ba người dừng lại ở trước cửa phòng ngủ. Trần Mộng Nghiên cẩn thận kê tai vào bên trên cửa phòng ngủ nghe ngóng, nhưng lại không có bất kỳ tiếng động nào.
“Không có ở trong này sao?”
Trần Mộng Nghiên có chút nghi ngờ. Mấy ngày qua, dù là ai Dương Minh cũng đều ngủ trong phong ngủ lớn, bao gồm cả ba người các nàng cũng là ở chỗ này, Dương Minh chắc chắn là mang Tô Nhã tới nơi này mới phải. Chẳng lẽ hắn tới phòng ngủ nhỏ rồi? Trần Mộng Nghiên do dự một chút, đưa tay nắm tay nắm cửa phòng ngủ phát hiện cửa không có khóa, do dự một chút, liền lặng lẽ mở ra. Bên trong phong ngủ trống không, chăn đêm ra giường vẫn sạch sẽ giống như buổi sáng lúc mọi người rời đi, Trần Mộng Nghiên nhớ là lúc buổi sáng rời đi, Lâm Chỉ Vận là người cuối cùng sửa sang lại, bây giờ vẫn còn y nguyên.
-“Không có ai."
Trần Mộng Nghiên lắc đầu, có chút tiếc nuối nói:
-"Xem ra chỉ có thể ở phòng ngủ nhỏ thôi"
-“Mộng Nghiên tỷ, nếu không chúng ta đừng nên đi nữa."
Lâm Chỉ Vận thật không dám đi qua phòng Dương Minh.
"Em nha, sao cứ lâm trận rút lụi vậy chứ?"
Trần Mộng Nghiên nói:
-"Vậy em ở trong phòng ngủ chờ, ta cùng Giai Giai đi qua đó? Giai Giai, em dám đi không?"
-"Em... cũng được... "
Chu Giai Giai thấy Trần Mộng Nghiên hỏi như thế, cũng chỉ có thể gật đầu
"Vậy còn e, không phải đi sao... "
Lâm Chỉ Vận không dám ở lại một mình, nếu như bị Dương Minh bắt cũng cùng nhau bị bắt, chính mình lưu lại nơi này, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Lâm Chỉ Vận quyết định cùng Trần Mộng Nghiên đồng lòng nhất trí, ba tỷ muội cùng chung tiến thoái.
"Như vậy mới đúng đó!"
Trần Mộng Nghiên cao hứng nói. Trần Mộng Nghiên cùng Lâm Chỉ Vận, Chu Giai Giai cùng đi ra phòng ngủ lớn, hướng phòng ngủ nhỏ đi tới, vẫn là dừng ở cửa, không có nghe được bất cứ động tĩnh gì. Trần Mộng Nghiên lần nữa đẩy cửa ra, bên trong phòng ngủ cũng là rỗng tuếch, Trần Mộng Nghiên nhất thời sửng sốt, mở to hai mắt nhìn, không thể nào? Dương Minh cũng không có ở chỗ này, vậy Dương Minh đến tột cùng chạy đi nơi nào rồi?
Không có ai? "
Trần Mộng Nghiên dụi dụi con ngươi, xác định mình không có nhìn nhầm, trong phòng thật sự trống không.
-"Mộng Nghiên tỷ, Dương Minh thật sự không có ở đây... "
Lâm Chỉ Vận mở trừng hai mắt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo Dương Minh không có ở đây, nếu không nhất định sẽ khó xử lắm.
Các em xem một chút trong các phòng khác có hay không? Làm sao có thể? Dương Minh rõ ràng là về nhà mà "
Trần Mộng Nghiên có chút ngạc nhiên nói. Ba người cũng đều là có chút kỳ quái, hai người này trong phòng ngủ nếu không có, các gian phòng khác cũng không có khả năng có bóng dáng Dương Minh rồi, bởi vì rất đơn giản, các phòng còn lại lúc trước cũng là thuộc về Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai, cùng Lâm Chỉ Vận, Dương Minh làm sao có thể mang theo Tô Nhã đi qua? Về phần khách sạn, Trần Mộng Nghiên cũng cảm thấy không thể nào, Dương Minh làm sao có thể dẫn Tô Nhã đi khách sạn như thế? Như vậy cũng quá không coi trọng người ta đi chứ? Ba người tìm kiếmbên trong biệt thự một vòng, rốt cục xác định Dương Minh cùng Tô Nhã không có trong biệt thự! Sác mặt Trần Mộng Nghiên nhất thời như đưa đám, mình còn làm như mang theo Chu Giai Giai cùng Lâm Chỉ Vận chạy đến biệt thự mạo hiểm, làm cho giống một đôi tiểu đặc công kết quả Dương Minh cùng Tô Nhã căn bản là không có bên trong biệt thự
-“Mộng Nghiên tỷ, cũng không có Dương Minh a... "
Chu Giai Giai tìm một vòng, lầu trên lầu dưới biệt thự gác lửng cùng tầng chót tìm hết rồi, cũng không có phát hiện bóng dáng Dương Minh
-"Em bên đây cũng không có... "
Lâm Chỉ Vận lắc đầu.
-"Xem ra Dương Minh thật sự là không có ở chỗ này rồi!"
Trần Mộng Nghiên có chút buồn bã thở dài:
-"Hay là gọi điện thoại hỏi một chút xem hắn ở nơi nào?"
Nói xong, Trần Mộng Nghiên bấm số điện thoại của Dương Minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...