Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Cho nên, chỉ cần những người này lên tiếng ủng hộ thì tình thế liền thay đổi, dù Dương Minh có tham gia trận đấu hay không thì bọn họ cũng sẽ có cớ công kích Dương Minh.

- Xem ra ý kiến của các bạn học cũng không thống nhất! - Phùng Cửu Năng cười nói:

- Nhưng mà tôi tán thành với lời của những bạn học này, hiện tại tranh tài còn chưa bắt đầu, so hay không so hoàn toàn do Dương Minh quyết định. Anh ta nói chấp nhận thì các bạn còn quan tâm thay anh ấy làm gì? Nếu anh ta không chấp nhận thì các bạn cũng chỉ lo lắng vô ích đúng không?

Phùng Cửu Năng nói bóng nói gió để hoàn toàn đẩy trách nhiệm cho Dương Minh, giống như nguyên nhân tạo thành tất cả đều do Dương Minh vậy, chẳng liên quan gì đến Phùng Cửu Năng hắn và Phạm Kim Triết cả! Dù đúng hay sai thì Dương Minh cũng chịu trách nhiệm.

Mặc dù lời của Phùng Cửu Năng hơi lệch lạc, mọi người có chút hiềm nghi đúng hay sai, nhưng mà trong lúc nhất thời, bạn học nghe lời của Phùng Cửu Năng thì cũng cảm thấy sự tình hình như hơi đúng như thế! Quyền quyết định trong tay Dương Minh, bọn họ còn thừa hơi lo lắng làm cái gì?

Nghĩ tời đây, những bạn học này tạm thời yên lặng lại.

Dưới đài, Triệu Oánh và Vương Tiếu Yên.

- Yên Yên, tên Phùng Cửu Năng đúng có phải quá xấu không? Hoàn toàn làm lệch lạc suy nghĩ của mọi người, đổi một người đến tranh tài vời Dương Minh, bọn họ còn có đạo lý không? - Triệu Oánh cũng không phục! Nếu là Phạm Kim Triết nàng cũng đỡ lo lắng, dù sao thì thể chất của Phạm Kim Triết vẫn vậy, đã bị Dương Minh đùa giỡn nhiều lần, hơn nữa khả năng đánh nhau cũng rất bình thường!

Lúc trên đường đi Đông Hải, Phạm Kim Triết từng bị người sửa trị ở cửa hàng sửa chữa xe hơi, nhìn bộ dạng hắn cơ bản không biết đánh nhau! Mà lúc ở cửa biệt thự Đông Hải cũng đã bị tài xế Tiểu Vương của Dương Minh hành hung, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có!


Cho nên Phạm Kim Triết khiêu chiến Dương Minh, mặc dù Triệu Oánh không yên tâm mười phần nhưng ít nhất vẫn có lòng tin! Nhưng sau khi nàng nhìn thấy tên cao to Phạm Tứ Bưu này lên đài thì lại thấy không quá yên tâm được.

- À, em cứ thắc mắc làm sao mà Phạm Kim Triết dám khiêu chiến Dương Minh, hóa ra là đã giở trò sau lưng! - Vương Tiếu Yên khinh thường nhìn Phạm Tứ Bưu trên đài, thản nhiên nói.

Chỉ tiêng thể trạng của Phạm Tứ Bưu là Vương Tiếu Yên đã có thể nhìn ra, Phạm Tứ Bưu hoàn toàn là cậy mạnh để chiến thắng. Không thể phủ nhận, thân thể hắn đúng là tương đối cường tráng, lực lượng khẳng định vô cùng lớn, nhưng loại người như hắn thì chỉ đánh hắc quyền và lôi đài còn được, chính là tham gia vài trận tranh tài lừa gạt người xem mà thôi.

Nếu có tỷ thí thật mà nói, Vương Tiếu Yên có ít nhất một trăm cách để giết chết hắn, mặc dù có thể không phải một kích trí mạng nhưng giết chết hắn chắc chắn không phải quá khó!

Nhưng mà Vương Tiếu Yên xem ra, Phạm Tứ Bưu đánh với Dương Minh thì chính là chết ngay lập tức. Mình không thể một kích trí mạng nhưng Dương Minh mà xuất thủ thì Phạm Tứ Bưu này chỉ một chiêu là gục.

Cho nên, Vương Tiếu Yên cơ bản không lo lắng Phạm Kim Triết đổi người nào, hắn đổi lại ai cũng thế mà thôi. Địch nhân hiện tại của Dương Minh đã sớm thăng cấp thành loại quái vật làm cho ngay cả đặc công cũng đau hết cả đầu, loại nhãi nhép cỏn con này căn bản còn chưa đủ cho Dương Minh luyện tay.

- Nhưng mà, người cường tráng như thế thì Dương Minh liệu có ứng phó được hay không? - Triệu Oánh hơi bận tâm.

- Đừng quên thân phận cảu Dương Minh. - Vương Tiếu Yên thản nhiên nói:

- Ánh ấy chưa nói cho chị biết hay sao?

- Em nói là… thân phận đặc công của Dương Minh? - Triệu Oánh hơi sững sờ.

- Ha ha, cấp trên của Dương Minh nếu đã quyết định cho anh ấy đi thi hành nhiệm vụ nguy hiểm kia, tất nhiên là đã nhìn trúng thân thủ của anh ấy. Nếu như ngay cả một tên to xác thế kia mà Dương Minh cũng không thắng được thì cấp trên của anh ấy đã sớm phái một tên to xác như thế đi rồi, bắt Dương Minh đi làm cái gì? - Vương Tiếu Yên cười nói:

- Ngay cả Phạm Kim Triết cũng mời được, chị cho rằng với thế lực của cấp trên Dương Minh lại không tìm được người như vậy hay sao?

- Đúng thế a, Yên Yên, em nói rất đúng, sao chị lại không nghĩ đến nhỉ?

Trong nháy mắt, cả người Triệu Oánh đều trở nên thoải mái, nếu Dương Minh là đặc công, hơn nữa lại phải đi thi hành một nhiệm vụ rất nguy hiểm thì tất nhiên là thân thủ tương đối khá, nếu không thì cấp trên của Dương Minh cũng không có phái hắn đi thi hành nhiệm vụ này!


Mà mặc dù Phạm Tứ Bưu này thân thể thoạt nhìn khá cường tráng nhưng trên thực tế thì cũng chẳng có lợi hại lắm, Vương Tiếu Yên nói rất đúng, người mà Phạm Kim Triết có thể tìm đến thì sao cấp trên Dương Minh lại không tìm được?

Nếu mà thật sự giỏi hơn Dương Minh thì trực tiếp tìm một người như thế thi hành nhiệm vụ là được, tìm Dương Minh làm cái gì?

- Chị đó, quá lo lắng cho Dương Minh rồi, quan tâm tất loạn! - Vương Tiếu Yên lắc đầu:

- Chị vừa mới yêu nhau với anh ấy, lo lắng cho anh ấy cũng bình thường, còn em thì đã ở một chỗ với Dương Minh khá lâu rồi, có thể nói hiểu rõ anh ấy hết sức, cho nên mới không lo lắng!

- Ừ, em đừng có chê cười chị nha… - Triệu Oánh hơi ngượng ngùng nói.

- Sao thế được? - Vương Tiếu Yên lắc đầu:

- Mỗi người đều có giai đoạn này, em cũng có một thời gian lo lắng cho Dương Minh như thế.

Vương Tiếu Yên đang nhớ lại thời gian ở chung với Dương Minh ở nước Y, ở Châu Phi…

Đó không phải là kinh tâm động phách hay sao? Nhất là Dương Minh đã mạo hiểm lao mình vào bão đạn, một khắc kia, Vương Tiếu Yên cũng lo lắng gần chết!

Nhưng mà chuyện đã qua, Vương Tiếu Yên cũng đã nghĩ thông suốt, nếu là sát thủ thì làm sao tránh được nguy hiểm? Hơn nữa bằng vào thân thủ siêu phàm của Dương Minh thì chắc là không có vấn đề.

Mà dưới đài, ba người Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai cũng đã sớm tới sân thể dục, đang nhìn lên từ một chỗ khác, các nàng cũng tới là để quan sát Dương Minh biểu diễn một lần cuối cùng trước khi đi.


Ngồi bên cạnh ba người họ chính là Trương Tân, Triệu Tư Tư và Vương Mi, hiển nhiên là Trương Tân đã xử lý được quan hệ của Triệu Tư Tư và Vương Mi, nói như vậy, hắn cũng rất có phong phạm làm tiểu đệ của lão đại Dương Minh!

Thật ra thì Trương Tân vẫn cảm thấy làm tiểu đệ của Dương Minh rất uy phong, lấy được chỗ tốt, nữ nhân và vân vân, trừ việc hơi kém hơn so với lão đại thì mạnh hơn so với người khác nhiều!

Bản thân mình cũng có hai bạn gái, một người hơi khó chịu, nhưng ít nhất thì bên ngoài hai người cũng rất tốt, có thật hay không thì chịu. Tuy rằng hơi thiếu sót nhưng tính ra thì đã là không tệ rồi, hơn nữa, chính mình có hai lão bà cũng đã là mạnh hơn người bình thường nhiều lắm rồi!

Nghĩ lại Vương Chí Đào, nhân vật đối nghịch với Dương Minh, mặc dù dường như rất khủng nhưng đến cuối cùng cũng chẳng phải chỉ là mặt hàng non tơ thôi hay sao?

Cho nên, Trương Tân cảm thấy chính mình là một tiểu đệ tốt, xảy ra chuyện gì cũng có lão đại cứu giúp, bị người bắt nạt cũng có lão đại ra mặt hỗ trợ, kể cả công ty cũng được lão đại tặng. Mặc dù tổng thể thì vẫn không thể cùng cấp với lão đại nhưng so sánh với người khác thì đã rất khủng rồi!

- Chị Mộng Nghiên, tên Phạm Kim Triết kia sao lại cho một tên cao to vạm vỡ như thế lên? Có vấn đề gì không? - Lâm Chỉ Vận thấy Phạm Tứ Bưu lên đài thì không khỏi hơi bận tâm.

- Không sao đâu… đừng quên, Dương Minh là đặc công!

Trần Mộng Nghiên rất có lòng tin vào Dương Minh, lúc này, cho dù không có lòng tin thì cũng phải cho mấy chị em này tý hi vọng chứ, ai bảo nàng là bà lớn làm gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui