Một đêm này, đối với tinh thần Dương Minh quả thật là một đêm khó ngủ, Dương Minh không nghĩ tới, trước khi đi, muốn cùng Triệu Oánh ngả bài, lưu lại một ít kỉ niệm tốt đẹp song lại khó khăn đến thế!
Lần đi chơi xuân này cũng có không it trắc trở a, ai mà ngờ, sinh viên chưa tốt nghiệp lại cùng đi với nghiên cứu sinh? Dương Minh cười khổ.
Khởi động máy tính lên, rất nhanh Dương Minh đã đăng nhập QQ, tìm được "Nữ giáo sư dã man" liền buzz nàng một cái: "Đâu rồi?"
Nữ giáo sư dã man: "Ở đây, làm sao vậy, có chuyện gì sao?"
Thế giới nào có chân tình: "Không có gì, bạn đang làm gì đó?"
"Đang thu dọn đồ đạc, xem xem ngày mai cần mang thứ gì, còn bạn sao?"
"Tôi cũng vậy, chuẩn bị đồ cho ngày mai."
"Đúng rồi, tôi còn đang định gửi tin nhắn cho bạn đây! Ngày mai, bạn đợi tôi ở cổng trường sao? "
"Không được rồi, hay là bạn cho mình địa chỉ, mình trực tiếp đến đón."
Dương Minh nào dám chờ Triệu Oánh ở cổng trường học? Đây không phải là chờ cho Trần Mộng Nghiên phát hiện sao!
"Sao vậy? Gặp nhau ở cổng trường có gì không tốt sao?"
Triệu Oánh cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không muốn đưa địa chỉ nhà mình cho một người bạtruyenfull.vn, dù sao thì người này cũng không phải là thực. Triệu Oánh đang muốn cùng "Thế giới nào có chân tình" ngả bài xuống. phỏng chừng ngày mai gặp mặt, mình không có cảm giác gì với hắn thì sao?
"Ở cổng trường có thể chạm mặt người quen, không tốt cho lắm."
Dương Minh hàm hồ nói cho qua.
Nữ giáo sư dã man: "Như vậy à! Vậy nếu không ngại thì bạn chờ ở trước cổng khu biệt thự Hoa Thương?"
Triệu Oánh nói một cái địa chỉ đại khái, khu biệt thự Hoa Thương rất lớn, có nói thì hắn cũng chẳng biết địa chỉ cụ thể.
"Cụ thể một chút, xe mình cũng không thể cứ đậu mãi ở cổng khu biệt thự được?"
"Được rồi, vậy thì chờ mình chỗ khu nhà cũ vậy!"
Triệu Oánh có chút bất đắc dĩ, người này như thế nào lại cứ hỏi rõ vậy?
Thế giới nào có chân tình: "Hảo, vậy khu nhà cũ, sáng mai gặp ở chỗ ấy!"
Dương Minh cười thầm, Triệu Oánh còn rất cẩn thận nha, rõ ràng tại khu nhà cũ Q, lại nói thành là khu nhà cũ. Xem ra, nàng vẫn còn có chút ý thức phòng bị. (Ta dịch mà ta không hiểu luôn, có lẽ có khu đó có tên mà không dám nói, lại tung hỏa mù)
Nữ giáo sư dã man: "Được rồi! À à, tôi thu thập xong, có thời gian không, cùng chơi đấu địa chủ đi?"
Triệu Oánh có chút rầu rĩ, nếu dựa theo suy nghĩ của mình, ngày mai, sau khi gặp "Thế giới nào có chân tình", khẳng định sẽ không giống với hiện tại, không hề cố kỵ mà vui vẻ.
Không gặp mặt cùng đã gặp mặt một người bạtruyenfull.vn là đồng dạng như vậy. Hiện tại có thể tùy ý để hắn gọi " lão bà " mà không phản bác, cũng bởi vì hắn và Dương Minh rất giống, thật sự rất giống nhau!
Mình có thể ảo tưởng hắn thành Dương Minh, nhưng một khi tiếp xúc, phát hiện hắn và tưởng tượng của mình không giống nhau, như vậy đến lúc đó, mình nhất định không tiếp tục có ý niệm gì trong đầu, coi như có trở lại làm bạtruyenfull.vn thì cũng không thể xem hắn là Dương Minh nữa!
Dù sao, ngữ khí nói chuyện giống, không có nghĩa là ngoài đời hắn cũng giống. Cứ như vậy, trên truyenfull.vn hai người không xem nhau là người lạ nhưng sự thật vẫn không phải người quen, chắc chắn sẽ không được thoải mái như hiên tại, tối đa cũng chỉ có thể tương đương bằng hữu bình thường!
Cho nên nghĩ đến đây, Triệu Oánh cảm thấy có chút mất mát, dù sao thì từ trước đến giờ " thế giới nào có chân tình " cũng làm bạn với mình, ân, nghĩ chắc sau này sẽ không còn.
Triệu Oánh chỉ có thể rủ hắn cùng chơi đấu địa chủ, coi như là kỷ niệm cuối cùng.
Thế giới nào có chân tình: "Ok! Ở nơi nào, bạn tìm phòng đi."
Dương Minh không hay biết suy nghĩ của nàng, bởi vì hắn biết, sau khi gặp mặt, hai người ở trên mạng sẽ càng thêm thân mật, bây giờ thì còn chưa thể nói ra, cứ gặp mặt rồi tính.
Nữ giáo sư dã man: "Khu phục khí, phòng 4 bàn 72."
- Đến ngay!
o0o
Vừa vào, rất nhanh đã có một tên ngốc " Đó chính là ngươi " tham gia, phỏng chừng lập tức thua sạch túi.
Ân? Dương Minh sửng sốt, lại là danh vũ, rất có thực lực nha, đúng là chút nữa thua không phải là ngươi!
Dã man nữ giáo sư: "Tôi ra bài trước, bạn phối hợp một chút!"
"Không có bài!"
"Như thế nào sợ vậy? Theo sau là bạn, thiếu bài sao?"
Triệu Oánh không nghĩ tới tên kia lại lợi dụng nhanh như vậy, tranh thủ liền xướng bài trước một bước.
Thế giới nào có chân tình: "Ai biết, hắn nghĩ hắn danh vũ liền cho là lợi hại lắm sao?"
"Thôi, bạn đánh trước, có gì tôi theo sau, để tui."
"Bài bạn có xấu như tôi không?"
Dương Minh đem bài của mình cho Triệu Oánh xem.
"Kém như vậy sao?"
Triệu Oánh gửi hắn một cái biểu tình phát khóc, không nghĩ tới, hai người kết hợp giăng bẫy người khác, giờ lại gặp hoàn cảnh dở khóc dở cười này!
Tuy rằng hai người phối hợp thông bài, nhưng không ngờ tới bài của tên gọi là " Đó chính là ngươi " tập phần hoàn hảo, rất nhanh đã thắng, thắng rồi thì không nói, còn gửi lại một câu đầy oán hận: "Chuyên đánh ăn gian, đó chính là ngươi!"
Sau đó liền out ra khỏi phòng. Cái này thật ra không có gì, nhưng lại khiến Triệu Oánh nghiến răng ken két, tên này mới chơi một ván đã đi, thắng rồi còn mắng người, không giận mới là lạ?
Nhất là câu nói lúc sau kia, rõ ràng cho thấy đối phương biết Dương Minh cùng Triệu Oánh ăn gian nên mới một câu như vậy nói.
Nữ giáo sư dã man: "Tức chết rồi, không chơi nữa!"
"Người này giống như biết rõ chúng ta!"
Dương Minh cũng chưa từng thấy qua người như vậy, chơi thắng một ván đã phủi đít bỏ đi.
"Thôi tôi đi ngủ! Sáng mai gặp!"
Triệu Oánh vốn muốn để lại một cái kỉ niệm tốt đẹp, chính là mình cùng " thế giới nào có chân tình " phối hợp với nhau, tàn sát bốn phương. Nhưng ai mà ngờ lại bị cái tên " đó chính là ngươi " phá rối.
Thế giới nào có chân tình: "Được rồi, sáng mai gặp!"
Dương Minh không biết Triệu Oánh sẽ thất vọng cùng tức giận như thế, nếu mà biết thì chắc chắn sẽ tìm Chu Giai Giai, đem máy tính tên "Đó chính là ngươi" phá hư.
Dương Minh thuận tay tắt máy, xem chừng Trần Mộng Nghiên bên kia thu thập cũng không sai biệt lắm, nên hướng gian phòng của nàng đi đến.
o0o
Sáng sớm hôm sau, Trần Mộng Nghiên cùng Lâm Chỉ Vận đi đến trường học, mà Chu Giai Giai vẫn như cũ, đến chỗ Tiếu Tình làm hạng mục, nàng có thời gian về nhà rất ít, vừa về là sáng sớm đã phải rời đi.
Dương Minh chờ ba người đều đi rồi, mới vào gara lấy xe, nghĩ nghĩ, lại không dám dùng chiếc BMW x5. biển số này quả thực hơi nổi, lúc mà dừng lại khu nghỉ, vạn nhất Trần Mộng Nghiên cùng Lâm Chỉ Vận thấy thì không phải tự tìm chết sao?
Nghĩ đến đây, Dương Minh liền gọi điện cho Tiểu Vương, bảo hắn lái xe đến phụ cận khu nhà cũ biệt thự Hoa Thương chờ mình.
Dương Minh đã lâu không tìm Vương Lâm, nên sau khi nhận được điện thoại hắn rất là vui vẻ, nhanh chóng lái xe đến! Chỉ là có chút khó hiểu, Dương Minh vì cái gì để cho hắn lái xe đến phụ cận khu nhà cũ, mà không phải khu biệt thự!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...