Dương Minh tới trước phòng học để gọi là có mặt, sau đó chuẩn bị đi khu giáo viên của trung tâm máy tính gặp Tiểu Tình, kết quả vừa ra khỏi cửa lại phát ra bốn lốp xe của mình đều xì hơi hết.
"Lốp xe bị xẹp sao?" Dương Minh ngẩng đầu cười khổ, nhìn chung quanh nhưng không thấy xe mình gây trở ngại ai. Thông thường lốp xe bị xả đều là bởi vì dừng lung tung, cản đường đi của người khác, mới bị trả thù ác ý. Mà chỗ xe Dương Minh đậu căn bản là sẽ không gây trở ngại cho ai, điều này cũng có chút quỷ dị. Chẳng lẽ là đặc biệt hướng về mình?
Cũng khó trách Dương Minh nghĩ như vậy, thông thường lấy trò đùa mà nói, nhiều nhất cũng chỉ xả xẹp một lốp, không có khả năng cả bốn đều bị xả xẹp! Cái này rõ ràng là cố ý! Dương Minh nhìn thoáng qua cameras theo dõi của giảng đường, lắc đầu. Người bình thường muốn xem lại băng ghi hình mà nói căn bản là không thể, huống chi bị xẹp lốp xe cũng không tính là tổn thất gì, thông thường trường học khó mà tiến hành phối hợp. Nhưng Dương Minh lại bất đồng, nhất là nơi này là trước cửa học viện máy tính, điều này càng dễ với hắn.
Hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số của Tiếu Tình vào, không bao lâu đầu bên kia truyện lại thanh âm thân thiết của Tiếu Tình: "Dương Minh, nghe Giai Giai nói em đã trở lại?".
"Ừm! Hiện tại em ở trường học." Dương Minh biết trước sau gì cũng vậy, Chu Giai Giai cùng Tiếu Tình là hai người thân thiết, cho nên hành tung của mình, Tiếu Tình trước tiên có thể từ Chu Giai Giai biết được.
"Ở trường học còn không dẫn Tạ Vĩnh Cường đi chết đi, ở đó nói cái gì chứ? Từ lúc khai giảng, cậu đã tự cho mình nghỉ dài hạn rồi! Nếu trước kia không phải cậu đại diện cho khoa máy tính biểu diễn nghệ thuật đoạt giải nhất, làm cho chúng ta nổi bật, chỉ sợ sớm đã có người bất mãn với cậu rồi!" Tiếu Tình oán trách nói: "Cậu cũng biết, dù tôi là chủ nhiệm, nhưng ở đây không phải chỉ có mình tôi, cậu là em kết nghĩa của tôi, chuyện này mọi người đều biết, lâu như vậy ngươi không đến học, nhất định sẽ có người bất mãn!".
"Em đã biết. Em qua liền đây!" Dương Minh không nghĩ tới vừa gọi điện đã bị Tiểu Tình mắng cho một trận xối xả. Bất quá Dương Minh cũng biết, Tiếu Tình giận hắn một chút mà thôi, nếu quan hệ giữa hai người không quá thân thiết thì Tiếu Tình cũng không nói với hắn nhiều như vậy.
"Đúng rồi, cậu gọi lúc này hẳn là có sự tình gì đi?" Lấy hiểu biết của Tiếu Tình đối với Dương Minh, nếu như hắn đến thăm mình, chỉ sợ là đã trực tiếp tới gặp, sẽ không gọi điện như vậy, thường là nếu tới đó thấy mình đi vắng, hắn mới gọi điện.
"Xe ta để ở trước sảnh của giảng đường, bị người ta xả lốp, bốn lốp đều xì hết cả, em muốn nhìn camera ghi hình một chút, xem kẻ nào dám làm." Dương Minh cũng không khách khí, nói thẳng ra yêu cầu của mình.
"Bị xịt lốp xe? Tiếu Tình kinh ngạc: "Không phải là ngươi lại trêu chọc người nào chứ?"
"Đây là ngày đầu tiên em trở lại trường, có thể trêu chọc ai sao? Sao?" Dương Minh có vẻ vô tội nói.
Không phải là có người nhìn thấy ngươi chở mấy nữ hài tử kia đi học, đem ngươi trở thành tình địch, muốn phá cậu đó chứ?" Tiếu Tình nghĩ nghĩ, trêu ghẹo nói.
"Có phải như vậy không nhỉ." Nghe Tiếu Tình giải thích xong, nhất thời Dương Minh có chút chột dạ, đừng nói khả năng này là thật a.
"Ha ha, như vậy đi, cậu đi gặp giáo Trịnh theo dõi ghi hình, hắn cũng thuộc quản lý của tôi" Tiếu Tình nói: "Cậu lên phòng máy tầng mười hai, gặp hắn sẽ tốt hơn, cho tôi gửi lời hỏi thăm hắn"
"Ừm, em đi liền đây" Dương Minh quay trở lại giảng đường: "Chờ em xem xong băng ghi hình rồi qua tìm chị"
"Được, chị ở trong văn phòng chờ em" Tiếu Tình nói.
Dương Minh đi đến phòng máy tầng mười hai, sau khi hỏi thăm liền tìm được người phụ trách theo dõi là giáo Trịnh, hắn năm nay hơn ba mươi tuổi đầu hói, trên sống mũi có một bộ kính mắt, vừa nhìn là biết điển hình của văn nhân.
"Cậu chính là Dương Minh?" Giáo Trịnh thấy Dương Minh rất nhã nhặn nói: "" Tình Tình chủ nhiệm đã gọi điện thoại nói cho tôi biết, nói em kết nghĩa của nàng muốn tới xem băng ghi hình, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi!".
Tình Tình chủ nhiệm? Dương Minh khẽ cau mày, người này sao lại xưng hô như vậy với Tiểu Tình? Bất quá Dương Minh cũng không biểu lộ gì, ân cần với giáo Trịnh, liền gật đầu cười cười: "Vậy làm phiền Trịnh lão sư".
"Cậu là đệ đệ tốt của chủ nhiệm, cũng là đệ đệ của tôi!" Giáo Trịnh nói: "Cậu cũng đừng gọi tôi là Trịnh lão sư, gọi là Trịnh Nhục Xu là được!".
Giáo Trịnh rõ ràng bám víu quan hệ cùng mình lôi kéo làm quen, Dương Minh lại phát giác có chút không ổn! Giáo Trịnh này chỉ sợ trong đầu có ý đối với Tiếu Tình! Nghĩ đến đây Dương Minh không còn tự nhiên, cũng có chút chán ghét nghiêm mặt nói: "Nơi này là trường học, tôi vẫn nên gọi ngài là Trịnh lão sư đi!".
"A?" GiáoTrịnh sửng sốt, đối với việc Dương Minh cự tuyệt không chút do dự thì có chút kỳ quái, bất quá cũng không còn để ở trong lòng: "Cậu nói rất đúng, nơi này là trường học, cậu gọi là Trịnh lão sư cũng tốt".
Mặc dù Dương Minh đối với Giáo Trịnh chưa tới mức căm hận, nhưng vẫn còn có chút chán ghét, nhất là hắn vừa ra vẻ có quan hệ cùng mình, Dương Minh lắc đầu. Chỉ sợ vị này có một ít ý đồ thôi, tuy rằng Tiếu Tình cũng ba mươi, nhưng vóc dáng lại như thiếu nữ hai mươi, cùng Trần Mộng Nghiên có thể xem là hai chị em. Mà tên Trịnh lão sư đúng là danh xưng đúng như diện mạo. Tin tức Tiếu Tình không thể sinh nở cũng không phải là điều bí mật gì ở trong ĐH Công Nghiệp Tùng Giang, lúc trước đã bị Tống Hàng nói ra, Tiếu Tình cũng không có bác bỏ tin đồn, cho nên chuyện này là cũng không thể nói là giả, nhìn một cái là biết, Trịnh lão sư hiển nhiên cũng biết đến, bất quá đối với thanh niên lớn tuổi như hắn, tự nhiên là có thể một tay ôm hai người.
Đối với cái loại này cũng không có chút uy hiếp nào, Dương Minh cũng không có coi trọng, nhìn hắn thao tác băng ghi hình rất nhanh, Dương Minh liền thấy được hai người xả lốp xe của mình.
Trong đó có một nam tử có chút quen mắt, người kia thì không có ấn tượng gì. Bất quá nhìn quen mắt, cũng không nghĩ ra là ai.
"Lý Bác Lượng? Sao hắn làm ra loại chuyện này?" Giáo Trịnh nhìn thấy trên màn hình, đột nhiên kinh hô: "Điều này sao có thể?"
"Lý Bác Lượng?" Dương Minh nhíu mày, cái tên này nghe có chút quen tai" Không biết rốt cuộc hắn là ai".
"Lý Bác Lượng chính là hội trưởng hiệp hội máy tính của chúng ta! Đại khái Trịnh lão sư muốn lấy lòng Dương Minh, tự nhiên là biết cái gì nói cái đó, cũng không giấu diếm, có thể hi vọng đến lúc đó Dương Minh nói tốt cho hắn trước mặt Tiếu Tình.
"Thì ra là hắn!" Trải qua sự nhắc nhở của Giáo Trịnh, Dương Minh nhớ lại tên Lý Bác Lượng này. Lúc trước Dương Minh cùng Chu Giai Giai gặp người này trong trường học, thuyết phục bọn hắn gia nhập hiệp hội máy tính, nhưng lại nói khoe khoang rằng" Tôi thích một tiểu cô nương.".
Đương nhiên, sau đó Dương Minh biết câu" Tôi thích một tiểu cô nương" kia là nói Chu Giai Giai, liền đối với người này không có chút cảm tình, nếu như là theo lời hắn, là có chút kỳ dị, chẳng lẽ là bởi vì Chu Giai Giai? Chính là sau khi thuyết phục xong cũng không có tìm đến nữa? Thậm chí cũng không còn nghe Chu Giai Giai nói qua là có người theo đuổi!
"Thật là kỳ quái, tại sao hắn lại xả xe của cậu?" Giáo Trịnh cũng rất nghi hoặc động cơ Lý Bác Lượng.
Theo dõi băng ghi hình thì cũng không hoàn toàn rõ nét, máy quay từ trên cao nhìn xuống, Dương Minh có chút không rõ về khẩu hình miệng lúc bọn chúng nói chuyện, vì thế tính toán ghi một bản về nhà cẩn thận phân tích một chút." Trịnh lão sư bản phim này ghi cho tôi một bản được không?".
"Không thành vấn đề!" Giáo Trịnh đáp ứng ngay, hiện tại nếu Dương Minh có gì bất mãn, trở về gặp Tiếu Tình nói thì hắn càng không có hi vọng theo đuổi: "Cậu mang USB đến không? Nếu không tôi ghi đĩa cho cũng được".
Dương Minh đưa tay vào túi lấy ra một cái USB, đưa cho hắn. Thường thì lúc nào Dương Minh cũng đều mang một cái USB bên mình, phòng khi cần đến. Giáo Trịnh nhiệt tình giúp đỡ Dương Minh xong, vẻ mặt tươi cười đưa Dương Minh ra tận cửa: "Dương Minh, rảnh thì đến chơi ah"
Dương Minh gật đầu, rất nhanh ra khỏi phòng máy, có chút khó chịu với loại nhiệt tình này của Giáo Trịnh, điều này làm cho Dương Minh có cảm giác khó chịu. Nữ nhân của mình bị người ngấp nghé, lại không thể nói ra được.
Tiểu Vương nhậm chức. Trong thang máy, Dương Minh gọi điện thoại cho Tiểu Vương, vốn là Dương Minh còn chưa muốn tìm hắn sớm, nhưng là hiện tại xem ra hiện tại xem ra phải gọi để cho hắn tới đón mình, thuận tiện mang một cái ống bơm lại đây.
Chuyện kể rằng đêm qua Tiểu Vương về đến nhà, vừa bước vào nhà liền thấy khuôn mặt đang tối sầm của bạn gái Tiểu Nhiên, bất quá Tiểu Vương cũng không có để bụng, vung tay lên nói với Tiểu Nhiên: "Nhanh chóng làm cho anh mấy món ngon, anh còn chưa ăn gì đâu, vừa lúc muốn ăn mừng một chút!".
"Chúc mừng? Chúc mừng cái gì chúc mừng? Anh còn dùng cái giọng đó nói chuyện với em?" Tiểu Nhiên vốn là đang tức giận Tiểu Vương về nhà trễ, lại nghe Tiểu Vương còn dùng khẩu khí ra lệnh nói chuyện với mình, nhất thời mọi oán giận tích tụ, lập tức phát hỏa: "Anh về nhà muộn vậy, anh không có lời gì để nói sao?"
"Ầm ĩ cái gì! Anh không phải nói có chính sự sao!" Tiểu Vương nhíu mày, vốn lòng tràn đầy vui mừng muốn nói chuyện mình được lái xe cho Dương Minh để cả hai cùng vui mừng, nhưng là lại không nghĩ rằng bị mắng một trận, thật là có chút buồn bực.
"Chính sự? Chính sự gì?" Tiểu Nhiên nhíu lông mi lại, có chút giận và không tin nói:
"Anh có biết vì anh mà mỗi ngày em chịu bao nhiêu áp lực không? Ba của em vừa mới gọi điện tới, nói là mai mối cho em! Người kia lãnh đạo của một công ty, lương tháng hơn vạn! Còn hỏi sao anh chưa về, em cũng không thể nói anh đi vất vưởng bên ngoài mà nói dối là anh tăng ca!".
"Anh không có đi lang thang bên ngoài, anh thật sự có chuyện quan trọng!" bTiểu Vương cười khổ nói, nghe Tiểu Nhiên nói đến áp lực của nàng, lòng Tiểu Vương lại mềm nhũn, không muốn cãi nhau với nàng nữa: "Được rồi, Được rồi, là anh không nói trước, hiện tại em nghe anh giải thích được không?".
"Được, vậy anh nói đi!" Tiểu Nhiên cũng thật sự không có cách nào, Tiểu Vương là đội trưởng đội bảo vệ tuy nói là so với bảo vệ bình thường tốt hơn một chút, nhưng vẫn dưới tiêu chuẩn của cha mẹ mình! Muốn đặt chân vào nhà nàng, con rể dù không phải là lãnh đạo nhỏ thì cũng phải là nhân viên cao cấp, thu nhập hơn một vạn mới được, mà hiển nhiên Tiểu Vương kém rất xa"
"Anh chuyển công tác rồi!" Tiểu Vương nói: "Tiểu Nhiên, bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ làm lái xe cho một người".
"Cái gì? Anh đi làm lái xe?" Tiểu Nhiên vừa nghe, đã muốn điên phổi lên, đứng dậy trừng mắt nhìn Tiểu Vương: "Anh nói cái gì? Anh đi làm lái xe cho người khác? Sao càng lúc càng đi xuống vậy? Hiện tại anh là đội trưởng đội bảo vệ, chí ít cũng là quản lý một số người, làm sao lại chạy tới lái xe cho ngươi khác?"
"Tiểu Nhiên, trước hết em đừng kích động, hãy nghe anh nói xong, lúc này anh làm lái xe cho Dương ca!" Tiểu Vương vội vàng giải thích.
"Dương ca, Liễu ca cái gì. làm đội trưởng không tốt sao chạy tới làm lái xe, có phải anh mắc sai lầm gì? Hoặc là đắc tội lãnh đạo khách sạn? Bằng không như thế nào lại sắp xếp anh đi lái xe?" Theo bản năng Tiểu Nhiên liền nghĩ Tiểu Vương phạm sai lầm bị đày!
"Dương ca chính là lãnh đạo ah!" Tiểu Vương vội la lên: "Anh phạm sai lầm gì, anh rất xuất sắc, được lãnh đạo nhìn trúng, để cho anh làm lái xe, người khác muốn còn không được là!".
"Lãnh đạo? Là các lãnh đạo khách sạn của anh?" Tiểu Nhiên nghe Tiểu Vương giải thích, cũng mới hơi yên tâm một chút, bất quá trong lòng vẫn còn thầm hỏi, cũng không biết là người lãnh đạo nào, tiền lương thế nào?"
"Không phải khách sạn, là chủ tịch tập đoàn bọn anh!" Tiểu Vương nói một câu kinh nhân.
"Cái gì? Chủ tịch tập đoàn bọn anh?" Tiểu Nhiên cũng ngây ngẩn cả người! Nàng cũng không ngu ngốc, tự nhiên là biết lái xe của chủ tịch làm sao giống một lái xe thông thường được? Có thể nói phải là người chủ tịch tin tưởng, hơn nữa địa vị cũng có thể so với một lãnh đạo cấp thấp!
"Đúng vậy, hơn nữa Dương ca còn đáp ứng anh, ngày mai cho anh đi Danh Dương Entertainment đưa tin, cho anh làm chức phó phòng quản lý hậu cần, hỗ trợ công tác trật tự của tập đoàn, thời gian còn lại làm lái xe cho Dương ca, kêu bất cứ lúc nào!" Tiểu Vương nói.
"Còn cho anh đến tổng công ty sao? Cho anh làm phó phòng quản lý hậu cần?" Lập tức Tiểu Nhiên có chút không tiếp thụ được, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tiểu Vương: "Tiểu Vương, anh không gạt em đấy chứ? Coi như cha em có áp lực lớn hơn, em cũng có thể đứng vững.".
Cũng khó trách, nếu Tiểu Vương chỉ là được chủ tịch coi trọng cho lái xe, vậy cũng hiểu được, nhưng là lập tức điều lên tổng công ty làm phó phòng quản lí bộ hậu cần, thật khiến Tiểu Nhiên có chút không dám!
"Anh lừa em làm cái gì?" Tiểu Vương cười khổ nói" Đây cũng là cơ duyên xảo hợp, Dương ca uống rượu, không lái xe về được, liền do anh đưa về. Kết quả trên đường đi, Dương ca liền hỏi anh có nguyện ý lái xe cho anh ấy hay không, anh đáp ứng."
"Hay là anh ta uống nhiều quá nói lời say?" Tiểu Nhiên vừa nghe đã có chút lo lắng hỏi.
"Dương ca lúc ấy rất tỉnh táo!" Tiểu Vương cũng rất kiên định khoát tay áo: "Phải nói nữ nhân các người, trước kia anh không có tiền đồ, em liền trong mong anh có tiền đồ, hiện tại cơ hội đến em lại lo lắng, thật không biết em muốn thế nào!"
"Em chẳng phải là vì quan tâm cho anh sao." Tiểu Nhiên có chút ngượng ngùng: "Anh chờ nhé, em đi làm cơm cho anh!"" Ừ, anh cũng phải lên mạng tìm tư liệu, phải làm như thế nào mới đủ tư cách lái xe cho lãnh đạo" Tiểu Vương nói xong liền ngồi vào máy vi tính trước mặt.
"Anh đem tất cả các trang web tắt đi, đừng để ảnh hưởng đến công việc của anh!" Tiểu Nhiên vội vàng nói. Trước truyenfull.vnputer trong nhà đều bị Tiểu Nhiên chiếm dụng, Tiểu Vương đành phải nhường, Tiểu Nhiên sợ những trang web của mình làm ảnh hưởng tốc độ nên chủ động yêu cầu tắt mấy trang đó đi. Tiểu Vương nhìn thấy bóng lưng Tiểu Nhiên đi hướng phòng bếp, thầm than nhân sinh gặp gỡ diệu kỳ.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Vương nhanh chóng đến Danh Dương Entertainment báo cáo, Bạo Tam Lập rất nhiệt tình đối với hắn, mà lại cấp cho hắn một chiếc Audi Ag, điều này làm cho Tiểu Vương có chút được sủng ái mà lo sợ! Bất quá, suy xét tỉ mỉ xe này cũng không phải là của hắn, mà là xe đưa đón Dương Minh, vì thế cũng bình thường trở lại.
Đối với Tiểu Vương, Bạo Tam Lập rất rõ ràng, là Dương Minh không muốn phiền hà hắn và Hầu Chấn Hám đưa đón lặt vặt, liền tìm một lái xe chuyên trách. Tiểu Vương này trước kia cùng từng trải qua xã hội đen, cũng tính là thủ hạ của mình, đối với nhân phẩm của hắn, Bạo Tam Lập cũng rất yên tâm. Dương Minh dùng Tiểu Vương làm lái xe một ít chuyện lặt vặt, nếu là chuyện đặc thù thù vẫn là sẽ tìm Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám.
Tiểu Vương mới vừa lấy chìa khoá, nhìn thấy chiếc Audi Ag mới tinh dưới lầu, lòng có chút ngứa ngày, muốn lên chạy thử, nhưng không có chuyện gì hắn cũng không dám lên lái thử.Đúng lúc này điện thoại lại vang lên, Tiểu Vương lấy điện thoại di động ra, vừa nhìn thấy số trên mặt đã vội vàng lộ ra vẻ cung kính: "Dương ca!"
Điện thoại là Dương Minh gọi tới, số điện thoại Dương Minh đã nằm trong danh bạ Tiểu Vương" Tiểu Vương, ngươi đi trình diện chưa?".
"Dạ, tôi đã gặp Bạo tổng Bạo tổng, đang ở bãi đỗ xe Danh Dương Entertaiment, vừa mới lấy chìa khóa, xuống nhận xe." Tiểu Vương nói." Ngươi chạy lại ĐH Công Nghiệp Tùng Giang, thuận tiện mang ống bơm lại đây?" Dương Minh phân phó Tiểu Vương.
"Dạ, Dương ca, em qua liền!" Tiểu Vương vui sướng đáp! Hắn chỉ sợ Dương Minh không cần hắn, không nghĩ tới ngày hôm sau Dương Minh đã dùng tới hắn, điều này làm cho Tiểu Vương rất là vui vẻ!
Phải biết rằng, mọi người trong tập đoàn nhìn thấy càng thường xuyên được Dương Minh gọi hắn, chứng minh hắn càng được Dương Minh coi trọng, theo đó, thái độ của mọi người của tập đoàn cũng sẽ trở nên cung kính"
"Chạy tới cửa chờ tôi" Dương Minh nói.
"Yên tâm đi Dương ca!" Tiểu Vương kích động cúp điện thoại, rất nhanh chạy hướng nhà để xe, vừa chạy vào thấy đội trưởng tập đoàn đoàn xe tiểu Liêu hô: "Tiểu Liêu, chuẩn bị bơm áp lực cho ta, nhanh lên một chút!".
Đoàn xe cũng thuộc phòng hậu cần quản lý, tiểu Liêu tự nhiên cũng là cấp dưới của Tiểu Vương, bất quá Tiểu Liêu đối với việc Tiểu Vương không lớn hơn mình, liền biến thành lãnh đạo của mình lãnh đạo của mình thì trong lòng có chút khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...