Thấy cả đám Dương Minh đều sợ ngây người, Điền Long không khỏi cười ngạo nghễ: "Hừ, bọn mày không biết sao? Lúc trước tao là đệ tử tục gia kệt xuất nhất Thiếu Lâm! Cho rằng chỉ với một chút tài mọn của mình mà có thể gây phiền phức cho tao? Thật sự đúng là không biết lượng sức!"
Thiếu Lâm? Đệ tử tục gia? Dương Minh hơi kinh ngạc, trong đầu lập tức hiểu rõ! Lúc đầu còn tưởng rằng Điền Long có luyện tà cổ của Hữu trưởng lão, luyện thành thân thể đao thương bất nhập, nhưng mà bây giờ đã hiểu rõ rồi.
Công phu khổ luyện đệ nhất thiên hạ của Thiếu Lâm chính là Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Xem ra Điền Long đã được chân truyền, làm cho da thịt thân thể trở nên cứng rắn không gì sánh được.
Nhắc đến Kim Chung Tráo và Thiết Bố Sam của Thiếu Lâm, rất nhiều người đều cho rằng mấy thứ này chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết mà thôi, không tồn tại trong thực tế, nhưng mà Dương Minh biết, những thứ võ công này đều có thật!
Sau khi tiếp xúc với giới sát thủ, Dương Minh cũng đã đọc lướt qua những môn võ công, đương nhiên cũng biết công phu Thiếu Lâm thế nào rồi. Thật ra, Thiết Bố Sam cũng được, Kim Chung Tráo cũng được, hay là Thiết Sa Chưởng cũng được, những thứ này đều không có thần kỳ!
Đều được dùng Đông y để thay đổi gân cốt, sau đó kiên trì tập luyện, làm cho thân thể trở nên cứng rắn không gì sánh được! Cái này và lúc đầu khi Dương Minh luyện quyền cước, cũng được Phương Thiên cho dù thuốc để ngâm tay ngâm chân, đều cùng là dùng thuốc để tăng cường khí lực!
Lúc đó Dương Minh cũng suy đoán, cái thứ thuốc này có thể luyện được Kim Chung Tráo hay Thiết Bố Sam của Thiếu Lâm, chỉ là Dương Minh chỉ luyện trong một thời gian ngắn, tăng sức mạnh tay chân lên màng thôi, không có khả năng giống như những người luyện võ từ bé, luyện được một thân mình đồng da sắt, đao thương bất nhập! Mà bây giờ xem ra, Điền Long là một người như vậy! Đây cũng chính là điều Dương Minh bất ngờ!
Dương Minh nhìn lướt qua Vương Bình Nhâm và Trầm Miếu Đồ, nhìn thấy vẻ mặt của hai người bọn họ đều kinh hãi và không hiểu, biết rằng Điền Long ẩn dấu thực lực, ngay cả Vương Bình Nhâm theo ông ta mười năm rồi cũng không biết ông ta mang tuyệt kỹ trong người!
Theo lý thuyết, với thân thủ của Điền Long như vậy thì không cần phải mang vệ sĩ theo bên cạnh, nhưng mà, ông ta lại để cho đám vệ sĩ suốt ngày đi theo bảo vệ kè kè bên cạnh, cái này đã nói lên rằng ông ta đang ẩn mình! Có thể ngay cả Tôn Hồng Quân cũng không biết Điền Long có năng lực như vậy!
Quả thật, hồi còn trẻ Điền Long đã từng đến Thiếu Lâm, cái này không ai biết cả, ngay cả Điền Long và Vương Bình Nhâm cũng không biết, chỉ biết rằng ông ta có quan hệ không tồi với mấy người đệ tử tục gia của Thiếu Lâm mà thôi.
Vương Bình Nhâm được đưa đi huấn luyện, người huấn luyện hắn cũng xuất thân từ Thiếu Lâm, mà công phu của Vương Bình Nhâm cũng chính là công phu của Thiếu Lâm, nhưng mà tuyệt đối không liên quan đến Kim Chung Tráo hay là Thiết Bố Sam gì cả, bọn họ chỉ dạy cho hắn một số ít công phu đánh nhau mà thôi.
Cho nên như vậy, Vương Bình Nhâm cũng không nghĩ rằng Điền Long lại chính là một cao thủ Thiếu Lâm! Hắn ta vốn chỉ nghĩ rằng, những người này là do Điền Long bỏ tiền ra mời xuống thôi.
Nhưng mà bây giờ xem ra, sự thật lại không như vậy, Điền Long có quan hệ rất tốt với những người đệ tử tục gia của Thiếu Lâm này, hẳn cũng là sư huynh đệ rồi.
"Dương Minh, không ngờ sao?" Điền Long nhìn thấy tất cả đều ngây người, tâm trạng càng thêm tự đắc, ông ta thích cái cảm giác này, cái cảm giác nắm được tất cả trong tay: "Tao biết mày có công phu, cũng biết mày có địa vị tại Tùng Giang, dùng tiền mua chuộc mấy tên thủ hạ của tao, cái này cũng không có gì, nhưng mà mày muốn dùng mấy tên phế vật này đối phó tao, thật sự đúng là suy nghĩ kỳ quái!"
Dương Minh lạnh lùng nhìn Điền Long, nhưng không hề động, hắn đang cực kỳ tức giận, không nói được một lời nào. Quả thật, Dương Minh đã đánh giá thấp thực lực của Điền Long rồi, đây chính là sai lầm lớn nhất khiến cho hành động này thất bại!
Cho đến bây giờ hắn cũng chưa nghĩ rằng, một thủ hạ bên cạnh Tôn Hồng Quân lại có xuất thân kinh khủng như vậy, trước đây Vương Bình Nhâm hay Điền Đông Hoa cũng không nhắc đến!
Điền Đông Hoa và Điền Đông Quang không rõ tuyệt học của Điền Long, đây là điều có thể xác định! Bởi vì, nếu như Điền Đông Quang biết rõ ông già của mình lợi hại như vậy, sẽ không tìm mình bái sư, trực tiếp đi theo cha luyện tập võ công của Thiếu Lâm không phải là càng ghê gớm hơn sao?
Loại tuyệt học truyền thừa từ thời thiên cổ này, tuy rằng Dương Minh không muốn thừa nhận, nhưng mà cũng phải chấp nhận, những võ công này khẳng định là vô cùng lợi hại, hắn không phải là đối thủ! Có thể ngay cả sư phụ Phương Thiên đích thân đến, thì cũng không có khả năng chiếm được chổ tốt gì!
Nhìn thấy Dương Minh không nói lời nào, trong lòng Điền Long càng thêm sảng khoái: "Thế nào, không phải rất ghê gớm sao? Vừa rồi không phải tỏ ra nguy hiểm lắm sao? Còn nói rằng mày có thể làm cho Tôn Hồng Quân nghe lời? Tốt, vậy mày đi thuyết phục cho tao! Tao sẽ cho mày đi làm bạn với ông ta!"
Điền Long nói xong, liền giơ tay chộp lấy cổ của Dương Minh.
Ra tay rất tùy ý, nhưng mà Dương Minh lại không hề phản kháng, thuận thế để cho Điền Long bắt được.
"Ơ?" Điền Long hơi bất ngờ, Dương Minh tự nhiên không chống cự, nhưng mà ông ta chợt nghĩ rằng, bởi vì mình quá mạnh rồi, Dương Minh có chống cự cũng chỉ là tự chuốc lấy khổ, không bằng bó tay chịu trói cho nhanh: "Xem ra mày cũng là người biết điều, biết giơ tay chịu trói!"
"Hừ!" Dương Minh cũng chỉ hừ một tiếng, cũng không đáp lại.
Điền Long càng thêm xác định là Dương Minh tự biết không đánh lại mình, cho nên mới thành thật như vậy! Điền Long nhất thời vui vẻ, không biết lấy một sợi dây da bò ở đâu ra, kéo hai tay của Dương Minh ra đằng sau, buột lại với nhau.
Dương Minh cũng để cho Điền Long trói lại, chờ sau khi trói Dương Minh xong, Điền Long cũng trói Vương Bình Nhâm và Trầm Miếu Đồ lại, hai người cũng không chống đối, Vương Bình Nhâm coi như cũng là một đệ tử của Thiếu Lâm, cũng biết công phu của Điền Long kinh khủng cỡ nào, hắn ta căn bản không phải là đối thủ, cho nên Vương Bình Nhâm cũng đành bó tay chịu trói, không muốn tự chuốc lấy khổ cho mình.
"Hừ! Trở về sẽ thu thập hai kẻ phản bội bọn mày!" Điền Long kéo Dương Minh đi ra ngoài, để Vương Bình Nhâm và Trầm Miếu Đồ ở trong phòng, cũng không để ý đến họ nữa.
Trong lòng Điền Long vui vẻ muốn chết, lúc đầu nghĩ rằng Điền Đông Hoa nói tin mình muốn đối phó Dương Minh ra, thì Dương Minh sẽ không dễ dàng đến Đông Hải, cho dù có đến, thì cũng mang cảnh sát theo, như vậy thì đúng là không có biện pháp đối phó hắn! Điền Long cho dù có ghê gớm cách mấy thì cũng không chống lại hết tất cả cảnh sát, như vậy thì chỉ đi tìm chết mà thôi.
Cho nên, Điền Long nghĩ rằng mình đã làm phụ hy vọng của ông chủ phía sau rồi, nhưng mà lại không ngờ rằng, trời lại ban cho một cơ hội tốt như vậy! Dương Minh thật sự quá tự đại rồi, không biết lượng sức mình, mua chuộc được Vương Bình Nhâm và Trầm Miếu Đồ là nghĩ có thể đối phó được với mình rồi! Kết quả không phải là đã bị mình bắt sao?
Thật sự là đi mòn giầy cũng không thấy, như gặp rồi lại chẳng tốn mấy sức lực, dễ dàng bắt được Dương Minh, đây là điều mà Điền Long không ngờ được! Nhưng mà, cũng may là mình giấu nghề, chuyện học nghệ ở Thiếu Lâm, mình không nói cho một ai nghe, ngay cả con trai Điền Đông Hoa và Điền Đông Quang cũng chưa từng nhắc đến.
Đây là bí mật trong lòng ông ta, lúc năm tuổi, bởi vì gia đình tan nát loạn lạc, cha mẹ đều lần lượt qua đời, cho nên một mình Điền Long lưu lạc tha hương, cũng may lúc đó được một người tốt bụng của Thiếu Lâm nuôi dưỡng, trở thành một đệ tử tục gia của Thiếu Lâm từ ngày ấy.
Bởi vì tư chất của Điền Long thông minh, chăm chỉ học hành, cho nên chỉ mười mấy năm là Điền Long đã luyện xong Kim Chung Tráo của Thiếu Lâm rồi! Thành một thân mình đồng da sắt, nghệ thành công hậu, vượt qua" thập bát đồng nhân trận" đi xuống núi.
Sau khi xuống núi, Điền Long phát hiện ra thế giới bên ngoài đã thay đổi rồi, trở nên xa hoa trụy lạc hơn, không có năng lực thì căn bản là không có bất kỳ ý nghĩa gì! Vì thế, sau khi xuống núi, ông ta bắt đầu buôn bán nhỏ, như mà, cậy vào công phu của bản thân, mà trở nên nổi tiếng trong giới giang hồ.
Đương nhiên, ngay lúc đó Điền Long cũng nhớ lời giáo huấn của Thiếu Lâm, không được dùng công phu Thiếu Lâm để bắt nạt người khác, chỉ khi nào bị người khác bắt nạt, thì mới đánh trả thôi. Nhưng mà khi đánh nhau ông ta cũng không phải dùng võ công của Thiếu Lâm, mà chỉ dùng thứ quyền cước ngoài đường, ông ta cũng không muốn làm tổn thương người khác, mà chỉ muốn khiển trách thôi.
Cho nên, những người bị Điền Long giáo huấn chỉ biết rằng Điền Long có công phu rất lợi hại, cũng không biết lai lịch và sư phụ của ông ta là ai, sau này Điền Long lại kết bạn với Tôn Hồng Quân, hai người cùng nhau gầy dựng đại nghiệp.
Mà tâm của Điền Long, từ hiền lành thuần phác, mà biến thành tâm tối mờ ám, nhất là cho đến bây giờ đã bị tiền bạc làm cho hoen ố, làm ra chuyện bội bạc.
Trong cuộc sống xa hoa trụy lạc này, Điền Long đã đánh mất cả bản thân, cũng quên luôn lời thề trước khi xuống núi tại Thiếu Lâm, biến thành một ác nhân không hơn không kém.
Có thể, bởi vì ông ta biết mình đã không xứng được gọi là đệ tử Thiếu Lâm nữa, hoặc cũng có thể là do ông ta giấu nghề tốt, nói chung là cho đến bây giờ ông ta cũng chưa từng nhắc với người khác chuyện ông ta là đệ tử Thiếu Lâm cả.
Nhưng mà bây giờ xem ra, Điền Long tuyệt đối là muốn giấu nghề, chứ không phải là nghĩ rằng bản thân không đúng với tiêu chí của Thiếu Lâm, từ thái độ khoe khoang của ông ta là có thể nhìn ra, cái loại người như Điền Long, hoàn toàn đã bị lợi ích làm cho mờ mắt.
Bí mật ở tận sâu trong lòng, đã biến thành một nước cờ quan trọng giúp cho chuyển bại thành thắng, Điền Long ẩn nhịn nhiều năm như vậy, rốt cục đến thời khắc then chốt, đã dùng đến sở học cả đời của mình.
Lúc đầu, Điền Long cũng không dự định như vậy, không phải là bất đắc dĩ, thì tuyệt đối sẽ không biểu lộ tuyệt học Thiếu Lâm trước mặt người khác, đây là thứ dùng để giữ mạng.
Nhưng, bây giờ, trong thời khắc này, cũng phải dùng thôi, Trầm Miếu Đồ dùng súng chỉ vào đầu, Vương Bình Nhâm và Dương Minh thì nhìn chằm chằm, tuy rằng bây giờ Điền Long chỉ muốn làm cho Dương Minh kinh sợ một chút, Điền Long thừa nhận rằng mình có tồn tại tâm lý khoe khoang, nhưng mà lúc này Điền Long biết quyết định của mình là anh minh cỡ nào!
Dương Minh tự nhiên lại biết ném ám khí, hơn nữa vị trí mà ám khí bay đến chính là những huyệt đạo quan trọng! Huyệt đạo nằm trên cổ rất nhiều, mà Dương Minh có thể ném chính xác như vậy, làm cho Điền Long cắn lưỡi!
Tuy rằng phi châm không thể nào đâm vào được cơ thể của Điền Long, nhưng mà Điền Long không phải là người không có cảm giác, khi phi châm chạm vào cơ thể trong nháy mắt, trong lòng Điền Long liền cả kinh!
Điền Long là người luyện võ từ nhỏ, sao mà không biết vị trí huyệt đạo trên cơ thể người? Mà Dương Minh lại có thể ném phi châm chính xác như vậy, nếu thật sự đâm vào, như vậy thì Điền Long biết chắc rằng, mình chắc chắn sẽ nằm xuống!
Chỉ cần bị đâm vào huyệt đạo, thì mình sẽ tạm thời mất đi lực hành động, bị Dương Minh khống chế, khi đó, cho dù có Kim Chung Tráo thì cũng không thể nào xoay chuyển thế cục được.
Nghĩ đến đây, Điền Long thầm nghĩ may mắn! Xem ra Dương Minh có cam đảm đến tìm mình, cũng không phải là do không biết tự lượng sức, cũng có năng lực nhất định, công phu ném phi châm của Dương Minh cũng không thể coi thường được!
Cho nên, Điền Long mới trói hai tay của Dương Minh lại sau lưng, cứ như vậy, Dương Minh sẽ không thể nào làm ra động tác gì cả.
Điền Long dẫn Dương Minh đi ra khỏi phòng làm việc, vào trong thang máy, nhấn nút xuống tầng một. Điền Long dự định đem Dương Minh đến bãi phế liệu, giam lỏng ở đó, nó không phải là vì Tôn gia sao? Được, vậy cho nó ở chung với người của Tôn gia! Điền Long chỉ dựa vào tay trái là có thể nhấc Dương Minh lên được, mà cái này cũng không hề biểu hiện cố sức gì, đã chứng minh rằng gân cốt của Điền Long đã được luyện đến một trình độ rất cao rồi, Dương Minh cũng không dám bảo đảm rằng mình có thể nhấc một người lâu như vậy mà không thấy mệt.
Cho dù là vào thang máy, Điền Long vẫn nhấc Dương Minh đi, đồng thời còn biểu hiện ra vô cùng dễ dàng, như vậy có thể thấy được, thể lực của Điền Long là tốt cỡ nào! Dương Minh phải thừa nhận rằng, Điền Long còn mạnh hơn cả mình!
Đi đến bãi giữ xe ngầm, Điền Long tiện tay dùng điều khiển từ xa mở cửa xe, sau đó ném Dương Minh vào ghế sau, khóa cửa lại, sau đó leo lên xe.
Bãi giữ xe này tuy rằng có bảo vệ tuần tra, nhưng mà thấy Điền Long xách một người xuống, căn bản là coi như không nhìn thấy! Thứ nhất bởi vì Điền Long lớn nhất ở đây, tất cả mọi người đều đi làm kiếm cơm cho ông ta, làm sao mà có người dám hỏi chuyện của Điền Long?
Thứ hai chính là, trong hộp đêm có người quậy phá không trả tiền, người như vậy đương nhiên là phải bị đòn rồi, cho nên những người bảo vệ này nhìn thấy Dương Minh, cũng không ý kiến, căn bản là không phải chuyện để ngạc nhiên!
Dương Minh bị ném vào sau xe, cũng không nói gì, làm Điền Long có chút kì quái, Dương Minh này thoạt nhìn không ngoan ngoãn như vậy, tại sao lại không có phản kháng?
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là Dương Minh tự biết bản thân không phải là đối thủ của mình, phản kháng cũng tốn sức, không bằng để dành chút hơn.
Cái khả năng này thật ra rất có thể, nghĩ đến đây, Điền Long cũng yên lòng, lái xe, ra khỏi hộp đêm, chạy đến hướng của bãi phế liệu.
Đối với việc Dương Minh có thể mua chuộc được Trầm Miếu Đồ và Vương Bình Nhâm, Điền Long thật ra cũng rất bội phục, có thể nhẹ nhàng làm ra loại chuyện này dưới mắt mình, cũng nói rõ rằng Dương Minh không phải là người đơn giản.
Hèn chi Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám ở Tùng Giang đều nghe lời hắn vô cùng, chỉ trong một năm mà Dương Minh đã thành lập đế chế của mình tại Tùng Giang rồi.
Nhưng mà, giỏi thì thế nào? không phải cũng bị mình bắt sao? Điền Long hừ lạnh một tiếng, tiểu tử này còn non quá! Đáng tiếc thật, nhân tài như vậy nếu để cho mình thì tốt rồi.
Điền Long cũng biết điều này không có khả năng, mình và Dương Minh bây giờ như là nước với lửa vậy, căn bản là không thể trông cậy vào việc Dương Minh có thể đi theo mình.
Lúc này, Điền Long cũng không cần tìm tài xế, mà tự mình áp giải Dương Minh đến bãi phế liệu, cũng bởi vì ông ta nghĩ tiểu tử Dương Minh này rất đáng sợ, có thể mua chuộc được người bên cạnh mình, vậy thì tài xế khác cũng có thể bị mua rồi, cho nên Điền Long tự mình lái xe mang Dương Minh đi.
Nhìn thấy Điền Long đến đây, Trương Kim Oa vô cùng ngạc nhiên, nhưng mà ngoài mặt vẫn phải làm trò, vì thế vội vã chạy lại nghênh đón Điền Long, nhưng mà thấy Điền Long lôi một người ở phía sau xe ra!
Lúc đầu Trương Kim Oa cũng không nghĩ nhiều, Điền Long đã đem chổ này trở thành nơi giam giữ người khác rồi, thêm một người cũng chẳng là gì, nhưng mà, sau khi Trương Kim Oa nhìn thấy người trong tay của Điền Long, nhất thời hoảng hốt!
Người trong tay Điền Long lại tự nhiên là Dương Minh? Kế hoạch của Dương Minh thất bại? Sao có khả năng? Trương Kim oa không tin, Dương Minh lợi hại như vậy, vung tay một cái là có thể giết chết hai người, tự nhiên lại trở thành tù binh của Điền Long?
Nhưng mà, sự thật xảy ra trước mắt, Trương Kim Oa không thể không tin! Dương Minh quả thật là đã bị trói hai tay sau lưng, bị Điền Long lôi xuống xe!
Sau khi xác nhận người trong tay Điền Long là Dương Minh, tâm của Trương Kim Oa nhất thời thấy lạnh! Dương Minh bị bắt, vậy bọn họ nên làm sao đây? Bị Dương Minh ép uống cổ độc, Dương Minh xảy ra chuyện, bọn họ chẳng phải cũng xong đời sao?
Nghĩ đến đây, Trương Kim Oa muốn khóc ra tiếng ghê, nhưng mà đang làm trò trước mặt Điền Long, cho nên vẫn phải tươi cười, không có biện pháp, nếu để cho Điền Long biết hắn đã đầu hàng Dương Minh, vậy thì càng không có chổ lợi!
Có thể là bị Điền Long xử lý ngay tại chổ! Cho nên Trương Kim Oa đành tươi cười nói: "Long ca, sao anh lại trở về? Đây là?"
Trương Kim Oa đương nhiên là không thể làm ra vẻ biết Dương Minh được, bởi vì trước ngày hôm qua, hắn còn chưa biết Dương Minh là ai, lúc này để lộ sơ hở ra, thì hắn sẽ chết ngay lập tức.
"Đây là Dương Minh tao đã từng nhắc đến, nhốt hắn chung một chổ với người của Tôn gia!" Điền Long nói xong, liền ném Dương Minh xuống đất, nói với Trương Kim Oa.
"Vâng, Long ca!" Trương Kim Oa đỡ Dương Minh đứng dậy, gật đầu đáp, nhưng mà trong lòng lại cười khổ, chờ một lát Điền Long đi rồi, mình phải hỏi Dương Minh xem đây rốt cục là gì, là bị bắt thiệt hay đang diễn trò?
Nhưng mà, mặc kệ thế nào, mình chỉ cần sống sót là được, Dương Minh bị thủ hạ của mình giam giữ, vậy thì mình sẽ là người đầu tiên có thuốc giải, về phần những người khác, cũng không phải là điều mà Trương Kim Oa có thể quan tâm, cho nên Trương Kim Oa cũng chỉ đành tranh thủ cho bản thân trước.
"Đi thôi!" Trương Kim Oa lúc này cũng thúc Dương Minh đi, vào trong bãi phế liệu, hắn ta cũng không dám dùng ngữ khí mạnh miệng, như vậy sẽ đắc tội với Dương Minh, lại càng không thể biểu hiện ôn hòa được, như vậy sẽ khiến cho Điền Long nghi ngờ, Trương Kim Oa thật sự là tiến thối lưỡng nan!
Nhưng mà, cũng may là Dương Minh làm ra vẻ không nhận ra hắn, cũng không có phản ứng với tiếng hét của hắn, nghe lời đứng dậy, đi cùng Trương Kim Oa vào trong bãi phế liệu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...