Charley nhanh chóng chấp nhận sự thật này, không còn cách nào, thân phận của Dương Minh là từ trên cao nhìn xuống, bởi vì người ta là vua sát thủ đứng đầu giới sát thủ!
Cho nên, tâm tình của Charley trong nháy mắt trở nên bình thản lại, đúng vậy, ông không thể nào tiếp tục giả bộ được nữa, bởi vì người ta căn bản là có đủ tư cách để" bật" mình.
Bây giờ xem ra, Dương Minh có thể nhẹ nhàng đến phòng của mình, hơn nữa mình cũng nghe bất kỳ người nào báo cáo, cái này cũng không phải là quá ngẫu nhiên chứ? Điều này làm cho Charley âm thầm kinh hãi, không biết năng lực của Dương Minh cao cỡ nào!
Hành động lẻn vào không gây tiếng động như vậy, hơn nữa cũng không ai phát hiện, không biết Phương Thiên có làm được như vậy không? Chẳng lẽ là trò giỏi hơn thầy? Hay là Phương Thiên đã tiến bộ hơn? Hoặc là từ trước đến giờ, ông ta chưa từng bộc lộ hết thực lực của mình trước mặt người khác?
"Vua sát thủ đời sau thì không dám nhận, chỉ là đang thực tập thôi" Dương Minh cười cười, nhàn nhạt nói.
"Mặc kệ là nói thế nào, nếu vua sát thủ đã mở miệng, thì cái này, tôi đương nhiên không thể không nể mặt, Chu Thiên Tường liền giao cho cậu" Charley nhún vai: "Thật ra, hắn ta cũng biết quá nhiều chuyện rồi, nhưng tôi không đành lòng xuống tay, tôi dự định tiêm một ít thuốc cho hắn ta, để hắn mất đi trí nhớ"
"Mất trí nhớ?" Dương Minh nhíu mày: "Cái này không phải là cũng giống như trẻ mới sinh sao?"
"Nhưng mà bây giờ khẳng định là không cần thiết, bởi vì cậu có thân phận như vậy, hơn nữa hắn lại là cha vợ của cậu, nên tôi sẽ yên tâm, hắn sẽ không dám làm ra chuyện gì gây bất lợi cho tôi!" Charleyy cười nói.
"Vậy cảm ơn trước, chú Charley" Có thể giải quyết chuyện này trong hòa bình, cũng là điều Dương M? inh mong muốn, dù saoo thì hắn vẫn còn muốn hợp tác với gia tộc Charles mà, không hy vọng sẽ xảy ra xung đột.
"Haha, cậu gọi tôi một tiếng chú, làm cho tôi cảm thấy rất có mặt mũi. Không ngờ rằng Charley tôi cũng có một ngày trở thành trưởng bối của vua sát thủ" Charley khoái trá cười cười, nhìn ra, ông cũng rất thật tình.
"Vậy chuyện của Chú bá phụ quyết định như vậy, về phần Charles, con sẽ nói với hắn, nếu hắn có ý kiến gì, nói hắn trực tiếp đi gặp con!" Dương Minh cười nói.
"Đương nhiên" Charley do dự một chút, nói:: "Nhưng mà, chú cũng mong muốn con đừng làm tổn thưởng Charles, nó thích Chu Giai Giai là tự do của nó, còn Chu tiểu thư có đáp ứng hay không thì lại là một chuyện khác"
"Yên tâm đi, chú Charley, nói như thế nào thì con và Charles cũng có quan hệ không tệ, con cũng không có tàn bạo như chú tưởng tượng đâu, hồi nãy đe dọa như vậy cũng chỉ là muốn chú bình tĩnh lại, để con có thể nói chuyện được" Dương Minh cười cười, áy náy nói.
"Haha, con đã nói vậy thì chú yên tâm, Dương Minh, nếu con có gặp Charles, thì khuyên nó giúp chú, dù không thích công việc của gia tộc, thì nên cũng về thăm ông già này lúc rãnh rỗi. Dù sao bây giờ chú cũng đã lớn tuổi, cũng muốn có thể thời gian với nó!" Charley nói.
"Tốt, chú cứ yên tâm. Con sẽ nói" Dương Minh gật đầu nói.
"Ừ, con có thể dẫn Chu Thiên Tường đi, chú gọi điện cho hắn, để cho hắn cùng đi với con?" Charley hỏi.
"Không cần gấp, lần này con đến đây, còn có một việc muốn nói" Dương Minh do dự một chút rồi mở miệng, dù sao thì Dương Minh cũng đang tìm kiếm cơ hội để gặp Charley, bây giờ có rồi thì đương nhiên không thể bỏ qua.
"Còn chuyện gì sao?" Charley nghi hoặc hỏi, theo ông nghĩ, Dương Minh lần này tìm đến đây cũng bởi vì chuyện của Chu Thiên Tường, bây giờ chuyện này đã giải quyết xong, vậy Dương Minh còn cần gì nữa nhĩ?
"Là như vậy, chú Charley, con nghĩ, chúng ta có thể hợp tác được không?" Dương Minh vừa cười vừa nói.
"Hợp tác?" Charley nghe Dương Minh nói xong, trong lòng khẽ run động, trước đó mình không phải đang muốn tìm một người hợp tác sao? Mà Dương Minh trước mặt, nói thế nào cũng là một người hợp tác có điều kiện tốt nhất.
Charley không thể nào từ bỏ sự nghiệp do ông cực khổ gầy dựng, ông cũng không muốn bởi vì ông chết, và thằng con trai lại không thích mà làm cho cơ nghiệp điêu tàn.
Bây giờ, có Dương Minh là người thừa kế của vua sát, và lại có người hợp tác là người thừa kế của Hồ Điệp gia tộc, như vậy, tối thiểu thì cơ nghiệp của mình cũng không có tiêu tan, mà những thủ hạ của mình cũng sẽ không bị đói.
Nghĩ đến đây, Charley không khỏi hưng phấn, đúng vậy, ông ta không ngờ lại Dương Minh lại là giấc mộng của mình, có một người hợp tác cường thế như vậy, Cha? rley có thể yên tâm an hưởng tuổi già.
"Đúng vậy, hợp tác!" Dương Minh khẳng định.
"Hợp tác thế nào? " Charley hưng phấn hỏi.
"Con muốn mượn một ít người của chú để tiến hành huấn luyện cho người của con" Dương Minh nói.
"Huấn luyện?" Charley ngạc nhiên nói: "Con tự mình huấn luyện không phải tốt hơn sao? Tại sao lại còn cần người của chú?"
Cũng khó trách Charley khó hiểu, Dương Minh là đệ tử của vua sát thủ, để hắn dạy không phải là có hiệu quả hơn sao.
Dương Minh nghe xong cười khổ không thôi, nói: "Chú Charley, con không thể tự dạy, cũng bởi vì có nguyên nhân, thứ nhất, cơ thể của con có chút kỳ quái, tựa hồ như có đột biến gì đó, không giống người thường! Có sự đột biến này, cho nên mới có thể học hết kỹ năng của Phương lão đầu trong vòng nửa năm, nhưng mà nếu dạy cho bọn họ thì lại không thích hợp. Hơn nữa, công phu của con là đơn truyền, chỉ có thể thu một người đệ tử duy nhất, không truyền ra ngoài, cho nên con cũng không thể dạy những tuyệt ký độc môn cho người khác, vả lại con cũng không có thời gian, con và Yên Yên đều đang là sinh viên, còn cần phải đến trường!"
Dương Minh nói quá đúng, cho nên khi nghe xong, Charley nghĩ nghĩ rồi gật đầu: "Quả thật, con nói như vậy làm chú cũng hiểu, cái con muốn chính là phương pháp huấn luyện phổ biến!"
"Không sai, cho nên con mới tìm chú để hợp tác!" Dương Minh gật đầu.
Nhưng mà, như vậy thì càng làm cho Charley thêm kinh ngạc, đầu tiên khoan nói về việc Vương Tiếu Yên là người thừa kế của Hồ Điệp gia tộc, tùy tiện chọn vài người trong Hồ Điệp gia tộc ra cũng là một chuyện rất dễ dàng, hơn nữa, Dương Minh lại có quan hệ rất sâu với người thừa kế của Hồ Điệp gia tộc, tại sao hắn ta lại không chọn người của Hồ Điệp gia tộc?
Lẽ nào, hắn và Vương Tiếu Yên còn có chuyện khác? Đúng rồi, Vương Tiếu Yên đang trốn nhà đi, không muốn dựa vào gia đình cũng là bình thường, hẳn là như vậy sao?
Nhưng mà, cũng bởi vì vậy, từ sự nhảy cảm của Charley cho biết, đây chính là một cơ hội tốt, một cơ hội đến hợp tác với Dương Minh.
"Nếu là hợp tác, thì hai bên hẳn là có hỗ trợ và có cùng lợi ích, đúng không?" Charley hỏi.
"Đúng vậy!" Dương Minh gật đầu.
"Như vậy, nếu hợp tác, chú có lợi ích gì? " Charley từng bước lập bẫy
"Con có thể trả tiền" Dương Minh nói: "Ngoài ra, tuy rằng người của chú là đến huấn luyện, nhưng bọn họ cũng có thể học được một ít những phương pháp huấn luyện mà bọn họ không biết, cái này là phương pháp huấn luyện do con sáng tạo"
"Như vậy sao? " Charley nghe Dương Minh nói xong, nhất thời động tâm, tiền thì ông ta không cần, vả lại gia tộc Charles cũng không thiếu tiền, nhưng mà phương pháp huấn luyện do Dương Minh sáng tạo ra thì ông ta có rất nhiều hứng thú, nhưng mà, Charley cũng biết, không thể nào thỏa hiệp dễ dàng như vậy, ông ta còn muốn hợp tác lâu dài.
"Thế nào, chú không hài lòng?" Dương Minh không ngờ có điều kiện lớn như vậy mà Charley vẫn còn do dự.
"Không được, điều ki? ện như vậy vẫn còn chưa đủ" Charley lắc đầu: "Chú thấy, chúng ta còn có thể tiến hành hợp tác lâu dài"
Có ý gì?" Dương Minh ngẩn người, hỏi.
"Rất đơn giản, chú nghĩ, chúng ta có thể hợp tác nhiều hơn, như vậy mới có ý nghĩa hợp tác. chứ như vậy thì chú không có hứng thú" Charley nói.
"Vậy hợp tác thế nào thì chú mới thấy hứng thú?" Dương Minh kì quái, thì ra Charley không phải là không muốn hợp tác, mà là có chút nghi vấn về kế hoạch hợp tác của mình, hơn nữa còn muốn hợp tác lâu dài.
"Tin rằng tình huống của chú bây giờ con cũng rõ" Charley thở dài nói ;" Con trai của chú căn bản là không thích sự nghiệp sát thủ, nó chỉ muốn đua xe mà thôi, chú khuyên thế nào thì nó cũng không nghe, rốt cục lại là nó khuyên chú nên từ bỏ đi"
Nói đến đây, Charley tự cười giễu.
"Mỗi người đều có một lý tưởng riêng, nhưng thật ra con cũng rất bội phục Charles, hắn có một lý tưởng riêng để theo đuổi, đến nổi mặc kệ mâu thuẫn với cha của mình!" Dương Minh lắc đầu nói: "Hơn nữa, Charles cũng đã có thành tựu riêng của mình, bây giờ hắn đang rất có danh tiếng trong giới đua xe hiện nay"
"Cái thì cũng đúng, nếu như nó không có làm ra thành tích gì, thì chú cũng không có khả năng cho nó tiếp tục!" Charley gật đầu: "Nhưng mà, tuổi của chú càng lúc càng lớn, kêu chú sinh thêm một đứa nữa là không thể, nhưng mà, gia nghiệp của chú thì sao? Ai sẽ thừa kế?"
"Cái này?" Dương Minh không biết nói gì, dù sao đây cũng là chuyện nhà của người ta, Dương Minh có thể nói cái gì? Dương Minh vốn muốn nói, cái này không phải là đơn giản sao, tìm một người thân mà giao lại là được, nhưng mà, những lời này thì có vẻ hơi quá, cho nên Dương Minh im luôn.
"Chú nói cái này, thật ra cũng có chút nóng vội, nhưng mà, bây giờ chú đang gấp lắm rồi!" Charley thấy Dương Minh không nói gì, vì vậy thở dài nói: "Tình huống bây giờ là, gia tộc Charles sẽ không còn người lãnh đạo, sau này cũng không thể phát triển, cứ tiếp tục như vậy, khó tránh khỏi cảnh diệt vong"
"Vậy ý của chú là?" Dương Minh mơ hồ đoán ra được ý tứ của Charles, không khỏi nhíu mày.
"Không biết Dương tiên sinh có hứng thú với việc quản lý tập đoàn sát thủ hay không?" Charley hỏi.
"Chú Charley, chú không nói giỡn chứ? " Dương Minh sửng sốt, suy đoán của hắn đã được chứng thật, làm cho hắn rất kinh ngạc.
"Nhìn chú giống đang nói giỡn sao? " Charley nhún vai, cười nói: "Thật ra, trước khi con đến, chú đang suy nghĩ về vấn đề này, nhưng không ngờ khi con đến còn mang theo cả ý muốn hợp tác, làm chú mừng rỡ còn không kịp!"
Dương Minh mới hiểu được, Charley không phải đang nói giỡn, nhất thời nhíu mày không thôi: "Vậy chú muốn chúng ta hợp tác thế nào? Không phải vì chú giúp con huấn luyện một chút, mà chú bắt con làm công cho chú? Quản l? ý một tập đoàn sát thủ còn vất vả hơn là huấn luyện vài người!"
"Cái này đương nhiên là chú hiểu!" Charley cười nói: "Hợp tác là đôi bên cùng có lợi, yêu cầu của chú như vậy, con cũng có thể không đáp ứng mà!"
"Haha!" Dương Minh cười cười, quả thật là Charley yêu cầu như thế, vậy thì khẳng định là hắn sẽ không đồng ý.
"Chú có thể dùng cổ phần của tập đoàn của chú nhượng lại cho con, những cái khác thì chú không cần, chỉ cần tiền lời mỗi năm mà thôi, cũng chẳng có bao nhiêu đâu!" Charley nói.
"Những cái này? Chú sẽ không tham dự vào những cái khác?" Dương Minh nghe Charley nói xong, nhất thời kinh ngạc, cái này có khác gì việc giao hoàn toàn tập đoàn sát thủ cho mình? Còn ông ta chỉ ngồi yên hưởng cổ phần?
"Chú cũng mệt mỏi rồi, cực khổ cả đời, cũng nên thư giản thôi!" Charley nói.
"Chú Charley, chú đã quyết định như vậy, thì con nghĩ, con không còn vấn đề gì. Chỉ là chuyện này cần phải chuẩn bị một chút, con muốn thông báo cho Yên Yên một tiếng" Dương Minh gật đầu, rốt cục cũng đã đồng ý với lời đề nghị của Charley.
"Ừ, tốt, đương nhiên là cũng cần phải chuẩn bị rồi, cái này chú hiểu!" Charley gật đầu nói: "Như vậy đi, các con chuẩn bị một chút, rồi liên lạc với chú, để chú cũng chuẩn bị một chút, được không?"
"Đương nhiên là không có vấn đề!" Dương Minh gật đầu: "Con đã nói, bên con không có vấn đề, con chỉ cần thương lượng vài vấn đề với Yên Yên thôi"
"Vậy là tốt rồi!" Charley cười nói: "Được rồi, lúc nào thì con mang người hợp tác của con đến nhà chú làm khách?"
"Cũng nhanh thôi, trong tay con còn vài chuyện chưa giải quyết xong" Dương Minh nói: "Được rồi, còn có chuyện còn cần chú hỗ trợ")
"Chuyện gì? Cứ nói đi!" Charley nói.
"Là như vậy, chú xem, có thể giữ bí mật thân phận của con không, những cái này con chưa nói với Yên Yên" Dương Minh nói: "Hơn nữa, Phương lão đầu cũng không cho phép con tùy tiện tiết lộ"
"Ồ? Người hợp tác của con không biết?" Charley sửng sốt, vậy sao hai đứa có thể ở cùng một chổ? Không khỏi nghi hoặc hỏi: "Vậy con biết Vương Tiếu Yên làm cái gì không?"
"Cái này con cũng hỏi một lần, nhưng nàng không nói, con cũng không muốn hỏi nữa" Dương Minh lắc đầu nói.
"Được rồi, được rồi, chú sẽ giữ bí mật giúp con" Charley xém tí đã bật cười! Cái này mới chính là câu chuyện cười hay nhất mà ông từng nghe!
Vương Tiếu Yên bởi vì không muốn kết hôn nên mới bỏ nhà ra đi, nhưng mà không biết thế nào, chó ngáp phải ruồi vô thì gặp gỡ đồ đệ của vua sát thủ, hai người lại còn ở chung với nhau, mà hai người vẫn còn chưa biết thân phận của nhau, quả thật đúng là thần kỳ!
Nhưng mà, nếu Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều không biết, thì Charley cũng không muốn nhiều chuyện, để cho bọn họ cứ tiếp tục quấn quít lấy nhau đi, đợi đến ngày biết được sự thật thì… không biết sẽ thế nào =))
"Dạ, vậy cảm ơn chú, đúng rồi, chú Charley, vẻ mặt củ? a chú là gì vậy?" Dương Minh kỳ quái nhìn nhìn nụ cười gian xảo của Charley, tại sao nhìn nó thấy gian gian?
"Không có gì, không có gì, chỉ là hôm nay đã giải quyết xong tâm bệnh lớn nhất của chú, làm cho chú hài lòng thôi!" Charley vội nói.
Dương Minh lắc đầu, cũng không hỏi nhiều: "Được rồi, vậy bây giờ con có thể mang Chu bá phụ đi?"
"Dĩ nhiên là được, để chú gọi điện cho hắn!" Charley gật đầu nói, lúc này ông đã hoàn toàn cam tâm tình nguyện, bởi vì Dương Minh đã đồng ý lời đề nghị, làm cho ông ta rất sảng khoái, về phần Chu Thiên Tường, chỉ là một chuyện vặt.
"Đúng rồi, chú Charley, trước mặt Chu bá phụ, xin chú cũng giữ bí mật giúp con, đừng nói ra thân phận của con nhé!" Dương Minh lại nói.
"Cái này là đương nhiên, nói thế nào thì đây cũng là chuyện của con mà!" Charley cười, cầm lấy điện thoại, gọi vào điện thoại trong phòng của Chu Thiên Tường.
Chu Thiên Tường lúc này sầu khổ trong phòng, tuy rằng Chu mẫu đã nói, kêu ông kéo dài thời gian, nhưng mà lúc này ông cũng không cho rằng bạn trai của con gái có thể giúp được gì, dù sao thì một người ở Trung Quốc, một người ở châu Âu, cách xa ngàn dặm, sao có thể quản được chuyện này?
Cho dù có thế lực bên châu âu, cũng chưa chắc đã đụng vào được chuyện của gia tộc Charles! Cho nên, lúc này, tâm tình của Chu Thiên Tường rất phức tạp, thì điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, làm cho Chu Thiên Tường càng thêm hoảng sợ.
"Alo?" Chu Thiên Tường nghe điện thoại.
"Thiên Tường à, tôi đây, bây giờ ông rãnh không? Đến phòng của tôi một chút được chứ?" Charley khách khí nói.
"Ơ? Được được, tôi qua ngay!" Chu Thiên Tường mặc dù kỳ quái rằng tại sao Charley lại trở nên khách khí như vậy, nhưng mà ông cũng nghĩ nhiều, bởi vì bây giờ ông đang đặt hết tâm tình lên trên người của Chu Giai Giai và người bạn trai của con nó, cho nên là gì rãnh rỗi mà suy nghĩ tại sao Charley lại đổi giọng?
"Được rồi, tôi chờ ông tại phòng khách" Charley gật đầu, nói xong liền cúp điện thoại, sau đó nói với Dương Minh: "Bây giờ hắn lập tức đến ngay, chúng ta bây giờ đã là hợp tác, sao chú có thể làm ra chuyện bất lợi với hắn? Haha"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...