"Hắc hắc, vậy cảm ơn chú!" Grib vừa cười vừa nói.
Locke gật đầu xoay người rời đi, trở về hỏi những người khách khác, nhưng mà những người này cũng không quan trọng lắm, cho nên ông ta chỉ làm đơn giản mà thôi.
Sau khi làm xong, Locke mới trở về hậu trường, lúc này, Thư Nhã cũng đã đến rồi, đang trang điểm trong hậu trường, mà người đại diện của Thư Nhã là Hứa Lệ còn đang nói với nhân viên công tác về vấn đề nước hoa quả hay sao ấy.
"Xin chào Thư Nhã tiểu thư!" Locke lễ phép nói với Thư Nhã, nhưng mà bởi vì Thư Nhã đang trang điểm cho nên không thể bắt tay với ông, chỉ lễ phép gật đầu.
"Xin chào Locke tiên sinh" Thư Nhã gật đầu nói: "Đại khác là khoảng hai mươi phút nữa tóc của tôi sẽ chuẩn bị xong"
"Tốt, vậy bên tôi cũng chuẩn bị một chút, hai mươi phút sau tiệc rượu sẽ chính thức bắt đầu"
………………………
"Lady and gentleman, hoan nghênh mọi người đến với bữa tiệc do Locke tôi tổ chức, đầu tin, xin mời khách quý của chúng ta, đại minh tinh Thư Nhã bước lên sân khấu" Locke làm một tư thế mời, ngọn đèn phía sau Locke bừng sáng, Thư Nhã mặc một bộ lễ phục màu trắng tinh khiết, giống như một thiên sứ xuất hiện trên sân khấu, bên dưới nhất thời vỗ tay hoan hô ầm ầm.
Nhưng mà, cũng có những người nhìn đến si mê, ví dụ như hai thằng Grib là Jess, Jess khẩn trương nói: "Thì ra người thật còn đẹp hơn trên quảng cáo, quả thật giống như thiên sứ nhân gian vậy, đẹp quá!"
"Đúng vậy, nếu có thể được chơi nàng một lần, có chết cũng chịu!" Hô hấp của Grib cũng trở nên dồn dập.
Đương nhiên, đoạn đối thoại của hai thằng hèn này cũng không ảnh hưởng gì nhiều, bầu không khí bên trong vẫn rất là nhiệt liệt.
Dương Minh cũng lẳng lặng ngồi trong góc, thưởng thức Thư Nhã, đây chính là mối tình đầu của hắn.
Lúc trước khi Thư Nhã đến Macao, đã từng tặng cho Dương Minh một món quà, nhưng mà do Dương Minh vội vã đến Macao cho nên vẫn chưa mở ra, sau đó từ Macao về Tùng Giang lại phải giải quyết nhiều chuyện, cho nên Dương Minh cũng không nhớ đến nó, rãnh rỗi mới nghĩ đến, không biết là Thư Nhã rốt cục đã tặng gì cho hắn.
Bây giờ, nhìn thấy Thư Nhã, Dương Minh bỗng nhiên nhớ đến món quà này, xem ra lúc mình về nước thì nên về nhà trước, không phải là thăm cha mẹ là mà vì món quà của Thư Nhã.
Từ khi dọn ra ngoài ở, Dương Minh cũng rất ít trở về nhà cha mẹ, tuy rằng cha mẹ bây giờ làm quan to chức lớn, nhưng mà vẫn có thói quen ở căn nhà cũ ấy.
Dương Minh quyết định sau khi trở về sẽ dành ra một ít thời gian để đi gặp cha mẹ, dù sao tuổi của cha mẹ cũng không còn trẻ rồi, nhớ đến thời mình học trung học, cha mẹ đã vất vả biết dường nào.
Bây giờ, Dương Minh cảm thấy mình đã trưởng thành, không còn non nớt như hồi đó, làm việc xử sự đều quyết định và cẩn thận hơn.
Bất luận là trong phương diện tình cảm hay là ân oán cá nhân, đều là như vậy, Dương Minh nghĩ rằng, nếu mình trở về một năm trước, nhất định sẽ giữ lấy Triệu Oánh, chứ không phải chờ đợi rồi tiếp tục chờ đợi giống như bây giờ nữa.
Đối với Vương Chí Đào cũng thế, không nói về chuyện hắn hãm hại mình phải ngồi tù, chỉ cần chuyện hắn gây ra với Chu Giai Giai thôi, Dương Minh cũng đủ giết chết hắn rồi.
Nhưng mà, những kẻ địch xung quanh vẫn làm cho Dương Minh cảm thấy bất an, ông chủ phía sau rốt cục là ai? Người này hình như rất quen thuộc mình, và hình như mục tiêu không chỉ có một mình mình, nhìn nhìn Vương Tiếu Yên bên cạnh, vài lần bị ông chủ hãm hại, cái này làm cho Dương Minh rất nghi hoặc.
Trải qua nhiều lần phân tích và tổng kết, Dương Minh đã phán đoán rằng người hãm hại Vương Tiếu Yên và người hãm hại mình là một người, chỉ là càng như vậy, Dương Minh càng mơ hồ, không biết mục đích của người này rốt cục là gì?
Nhưng mà, mặc kệ mục đích của hắn là gì, nếu có ngày Dương Minh tìm được hắn, thì sẽ giết hắn không chút do dự. Nhưng mà, đây chỉ là suy nghĩ bây giờ của Dương Minh mà thôi, về sau khi Dương Minh thật sự gặp được ông chủ sau lưng, chỉ còn lại nổi khiếp sợ mà thôi.
Thư Nhã nhẹ nhàng bước lại bên cạnh Locke, mỉm cười với mọi người: "Xin chào mọi người, thật vui khi kết bạn với mọi người ở đây, mong rằng mọi người tối nay sẽ thật vui vẻ"
Tuy rằng trên mặt của Thư Nhã đang cười, nói chuyện cũng rất khôn khéo, nhưng mà Dương Minh phát hiện ra trong mắt của nàng có một sự bất đắc dĩ, nhất thời trong lòng chua xót, Dương Minh thật muốn xông lên, nắm lấy tay của Thư Nhã, kéo nàng về nhà.
Nhưng mà lý trí của hắn lớn hơn xúc động của hắn nhiều, hắn cũng biết, làm như vậy đối v? ới Thư Nhã thì không tốt, có thể phá hủy tương lai của Thư Nhã.
Thật ra, những cô gái có chủ kiến đôi khi đều không tình nguyện cả đời làm một bình hoa ở nhà, điều này Dương Minh cũng hiểu, cho nên hắn không muốn can thiệp vào con đường riêng của các nàng, mà chỉ ra tay giúp cho các nàng đạt được thành tựu của bản thân, nhưng vẫn thì cuối đời mới không có hối tiếc.
Thư Nhã làm một ngôi sao lớn, hoàn toàn là bởi vì nàng ta thích hát, mê hát, và muốn đem giọng hát của mình truyền cho mọi người. Điều này thời sơ trung Dương Minh đã cảm nhận được, Thư Nhã sinh ra là vì nghệ thuật, là ca sĩ của ngày hôm nay. (Đột nhiên làm mình nhớ đến em Thiên Nhan Duyệt trong truyện Cuồng Long quá =(()
"Xin cho phép tôi giới thiệu với tất cả mọi người một chút!" Khi Thư Nhã đã xuất hiện, Locke cũng bắt đầu giới thiệu về những người nổi tiếng: "Vỗ tay hoan nghênh cho tổng giám đốc công ty mậu dịch XYZ, con trai của phó thống đốc Jess tiên sinh!"
Jess nghe thấy Locke gọi tên mình, vô cùng vui vẻ bước lên, vừa đi vừa giả vờ tiêu sái dưới cái vỗ tay của mọi người, hắn làm như vậy cũng chỉ vì muốn thu hút sự chú ý của Thư Nhã.
Ở đây có rất nhiều người hoan hô, đặc biệt là các em xinh tươi độc thân, đương nhiên là đặc biệt quan tâm đến thân phận cao quý của Jess rồi, nhưng mà trên mặt của Thư Nhã chỉ lộ một nụ cười hời hợt, cũng không nhìn kỹ Jess một lần.
Điều này làm cho Jess rất phiền, trong lòng cũng nảy sinh ý định độc ác, một hồi nhất định phải ép con nhỏ này lên xe, sau đó bắt nó trả giá vì đã khinh thường mình!
"Kế tiếp tôi muốn giới thiệu với mọi người, con trai của thị trưởng Mark, Grib tiên sinh! Xin mời Grib tiên sinh bước lên!" Sau khi giới thiệu cho Jess xong thì đương nhiên là đến lượt của tên còn lại rồi.
Bị giới thiệu thứ hai, nhưng Grib không hề buồn phiền, ai kêu ông già của người ta cường thế hơn ông già của mình? Công ty của người ta cũng lớn hơn cả công ty của mình?
Từ miệng của Locke cũng biết được, công ty của hắn chẳng là cái thá gì cả, đủ biết rằng công ty của Grib nhỏ đến mức nào, nói ra cũng chỉ làm mất mặt.
Nhưng mà, con trai thị trưởng cũng đủ làm cho hắn hãnh diện rồi, Grib đắc ý đi đến bên cạnh Jess, rồi quay đầu liếc mắt đưa tình nhìn Thư Nhã.
Locke nhìn thấy bộ dáng của Grib như vậy, cũng bất đắc dĩ thở dài, mặc kệ luôn.
Tiệc rượu chính thức bắt đầu, tuy rằng phần lớn mọi người đều là vì Thư Nhã mà đến, nhưng mà có can đảm đến gần Thư Nhã thì chỉ có những tai to mặt lớn.
Jess và Grib vốn là hai thằng tai khá to và mặt khá bự nhất trong đám.
"Thư Nhã tiểu thư, hoan nghênh cô đến chổ chúng tôi, làm chủ nhà ở đây, tôi muốn biểu thị lòng hoan nghênh nhiệt liệt với cô!" Jess nói giống như mình đã là phó thống đốc vậy, dõng dạc nói với Thư Nhã.
Đối với những tên chỉ biết dựa vào gia đình như vậy, Thư Nhã cực kỳ chán ghét, nhất là những kẻ có cái bản mặt cao cao tại thượng, càng làm Thư Nhã thấy phiền, nhưng đôi khi cũng phải đối mặt, dù sao ở đây cũng không phải Hồng Công, không phải địa bàn của gia đình.
Có đôi khi ngẫm lại, chỉ có buổi biểu diễn ở Tùng Giang là thành công nhất, không ai dám quấy rối mình, chắc là do có một vị" lão đại hắc đạo" đứng bảo kê mình, cho nên mới được như vậy!"
"Xin chào, Jess tiên sinh!" Thư Nhã lễ phép gật đầu chào hỏi.
"Thư Nhã tiểu thư, có thể nhảy một điệu với tôi không?" Jess nói xong, liền lộ ra vẻ mặt dâm tà.
Thư Nhã nhất thời nhíu mày, biết tên Jess mời mình khiêu vũ nhưng không phải là nhảy đơn giản như vậy, khẳng định là muốn chiếm tiện nghi của mình, mà làm sao Thư Nhã lại cho hắn cơ hội này?
"Xin lỗi Jess tiên sinh, tôi vừa mới đến châu Âu, vẫn còn chưa quen thuộc hoàn cảnh xung quanh, bây giờ cả người rất mệt mỏi, không thể tùy ý đi lại!" Thư Nhã mỉm cười, tỏ vẻ áy náy nói.
Jess nghe Thư Nhã nói xong, nhất thời cảm thấy rất mất mặt mũi, đừng nói là cái thành phố này, hay là toàn bộ cái bang này, cũng có rất ít người dám không nể mặt hắn, cho nên khi bị từ chối, sắc mặt của hắn liền trở nên xấu xí khó coi, nhưng mà bởi vì đây là chốn đông người, lại là địa bàn của Locke, cho nên Jess cũng không dám nổi giận.
Nhưng mà, Jess không nổi giận không có nghĩ là Grib không muốn, cái tên phá của này ỷ thế đây là địa bàn của mình, thấy Thư Nhã không nể tình, nhất thời không cam lòng nói: "Thư Nhã tiểu thư, cô có thể tưởng tượng chứ? Đây không phải là Hồng Công, ngay cả mặt mũi của Jess tiên sinh mà cô cũng không coi ra gì?"
Cái này là sự uy hiếp trắng trợn, Thư Nhã nghe xong, sắc mặt nhất thời thay đổi, nếu như mà mình đắc tội với những người này, thì con đường nơi này sẽ khó bước đi, nhưng kêu mình phải chịu ủy khuất vì sự nghiệp, thậm chí là hy sinh bản thân để lấy lòng những người này, đây là điều Thư Nhã tuyệt đối không thể làm.
Thấy Thư Nhã vẫn không có ý thỏa hiệp, Grib bắt đầu nổi nóng, Jess liền can ngăn lại, hắn sợ trước mặt mọi người làm bậy thì không tốt, cho nên chớp mắt với Grib vài cái, nói: "Được rồi, nếu Thư Nhã tiểu thư không nể tình, vậy chúng ta đừng làm khó dễ cô ta!"
Grib nghe Jess nói vậy, chỉ đành hừ lạnh một tiếng, phẫn nộ ngậm miệng lại rời đi.
"Jess, sao vừa rồi mày không cho tao trút giận? Lẽ nào tại địa bàn của cha tao, mà chúng ta còn phải sợ?" Grib bực bội nói.
"Đúng vậy, chúng ta không sợ cái gì, nhưng dù sao ở đây cũng nhiều người, chúng ta phải chú ý ảnh hưởng một chút, nếu để người ta nắm được nhược điểm, thì sẽ không dễ làm đâu!" Jess nói: "Một lát nữa bắt con nhỏ lên xe, không phải do chúng ta quyết định sao? Đến lúc đó muốn làm gì thì làm!"
"Lỡ nó kiện chúng ta thì sao?" Tuy rằng Grib không sợ trời không sợ đất, nhưng mà hắn vẫn chưa đến nổi mất hết lý trí, dù sao Thư Nhã cũng là một ngôi sao quốc tế, không phải là người bình thường.
"Kiện? Kiện cái rắm!" Jess nói: "Thư Nhã có thân phận gì? Ngôi sao quốc tế, thanh thuần ngọc nữ, nếu làm lớn chuyện này thì chỉ có ảnh hướng đến sự nghiệp của nàng mà thôi, dám công khai sao?"
"Nói cũng đúng!" Grib nghe xong cũng yên tâm gật đầu?: "Vậy lập tức bắt nàng lên xe đi, cho nàng ta biết không nể mặt của mày sẽ có hậu quả gì!"
"Haha, đó là dĩ nhiên rồi!" Jess cũng cười dâm đãng gật đầu: "Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết chưa?"
"Chuẩn bị cái gì?" Grib hỏi.
"Thằng ngu!" Jess trừng mắt, ý bảo nhỏ giọng lại: "Đừng lớn tiếng như vậy, mày muốn người ta nghe thấy sao?"
"Xin lỗi, ha ha. Đương nhiên là xong hết rồi, ngay trong túi tao, lúc nào ra tay thì mày nói là được!" Grib nói.
"Ừ, đợi một lát làm việc theo ánh mắt của tao!" Jess nói.
Hành vi quấy rối của hai tên này vừa rồi đương nhiên đã lọt vào trong mắt của Dương Minh, Dương Minh lẳng lặng quan sát hai tên này, nếu như chúng dám bất kính, thì Dương Minh khẳng định sẽ ra tay.
Chỉ là hai tên này nói vài câu rồi rời đi, cho nên Dương Minh mới không động.
"Hai tên kia đáng ghét quá vậy?" Vương Tiếu Yên nhìn thấy Jess và Grib quấy rối Thư Nhã, nhất thời cảm thấy chán ghét: "Dương Minh, nếu không giao cho em, để em giết bọn chúng?"
Dương Minh nghe Vương Tiếu Yên nói xong, nhất thời choáng váng, sát thủ đúng là sát thủ, tính cách của cô nàng này quả thật mạnh mẽ, cũng may là mình cao tay hơn nàng ta, nếu không đã là oan hồn dưới dao của nàng ta rồi.
"Không cần, nhìn thêm chút nữa đi!" Dương Minh lắc đầu, cười nói với Vương Tiếu Yên: "Không nhất thiết đụng vào là giết người, tuy rằng hai tên kia có chết cũng không đáng, nhưng mà con gái mở miệng ra cứ đòi đánh đánh giết giết là không tốt!"
"Ặc, vậy sau này em không nói nữa, thấy ai không vừa mắt là trực tiếp giết!" Vương Tiếu Yên làm bộ như không nghe hiểu ý của Dương Minh.
Dương Minh nhất thời dở khóc dở cười, nhưng mà cũng không có biện pháp gì với Vương Tiếu Yên cả.
Lao Feng ở bên cạnh nghe mà nhức đầu chóng mặt, thầm nghĩ quả nhiên là sư nương, không giống như người thường, giết một người mà nói chuyện cứ như cơm bữa, hình như giống đạp chết một con kiến vậy, nhưng mà, cái này cũng chứng minh rằng người ta có thực lực, một người có thực lực muốn giết người khác còn phải lo lắng cho mình có bị người khác giết hay không?
Đối với việc sau khi Vương Tiếu Yên giết chết Jess và Grib, Lao Feng cũng không chút lo lắng, ở vị trí của mình, ông ta đã không còn lo mấy chuyện này, bất luận là xảy ra chuyện gì tại châu Âu, thì gia tộc của Lao Feng đều có thể giải quyết được.
Qua một hồi, đồ ăn ngon miệng đẹp mắt được dọn lên bàn.
"Thưa ông, thưa cô, muốn dùng gì ạ?" Một người phục vụ đi đến trước mặt Dương Minh, lễ phép hỏi.
"Nước trái cây đi!" Dương Minh thuận miệng nói, hắn đến đây mục đích chỉ là vì gặp Thư Nhã mà thôi, cũng không phải đến uống rượu.
"Vâng, tiên sinh" Người phục vụ nói xong, liền đi chuẩn bị.
Mà lúc này Jess và Grib đã mang một ly rượu đến hướng của Thư Nhã.
"Thư Nhã tiểu thư, vừa rồi là tôi sai, tôi xin kính cô một ly, xin cô tha thứ cho tôi!" Grib đưa ly rượu đến trước mặt Thư Nhã, lễ phép nói.
Thư Nhã sửng sốt, không ngờ? rằng Grib lại thay đổi thái độ như vậy, vô cùng ngạc nhiên nhìn Grib: "Xin lỗi, tôi không uống rượu, dùng nước trái cây cũng được" Nhìn nhìn ly rượu trong tay của Grib, Thư Nhã nói.
"Rượu vang, rượu vang thật ra cũng không khác gì nước trái cây đâu" Jess đứng bên cạnh nói.
Hắn đương nhiên sẽ không để Thư Nhã uống nước trái cây rồi, bởi vì hắn đã hạ thuốc vào trong ly rượu, nếu như để Thư Nhã uống nước trái cây thì chẳng phải là xong việc sao?
Nói xong, không đợi Thư Nhã từ chối, đã cầm lấy cái ly không gần đó, rót cho Thư Nhã một ly, nói: "Thư Nhã tiểu thư, chúng tôi thật lòng muốn xin lỗi cô!"
"Vậy cũng được!" Thư Nhã bó tay, đành phải cầm lấy ly rượu, dù sao thì rượu vang có độ rượu thấp, nàng vẫn có thể chịu được.
"Tốt, Thư Nhã tiểu thư thật sự là một người sảng khoái, tôi kính cô!" Grib uống cạn ly rượu, sau đó nói: "Nghe nói người phương Đông đều thích uống rượu kiểu này"
Chuyện đã như vậy, Thư Nhã cũng không thể không uống, đành cầm ly rượu lên uống cạn.
"Hay!" Grib hưng phấn khen ngợi, đương nhiên, phần lớn là do Thư Nhã uống cạn ly rượu.
Ánh mắt của Dương Minh vẫn không rời khỏi Thư Nhã, đương nhiên là chú ý đến hai tên này rồi, khi thấy chúng lại gần Thư Nhã, nhưng rất đàng hoàng, cũng không để ý nhiều, không ngờ rằng bọn chúng lại có âm mưu.
Sau khi uống xong, Thư Nhã nhìn thấy Jess và Grib vẫn còn đứng đây không chịu rời đi, có chút kỳ quái hỏi: "Hai vị còn chuyện gì?"
Jess và Grib đang chờ thuốc ngủ phát tác, đâu chịu rời đi chứ? Lỡ như rời đi rồi Thư Nhã ngất xỉu, bị người khác chở đến bệnh viện, thì bọn họ sẽ không còn cơ hội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...