Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Tuy rằng Triệu Oánh không muốn hòai nghi lời nói của Vương Tiếu Yên, cũng không muốn làm cho mọi chuyện phức tạp, nhưng mà, sự thật xảy ra ngay trước mắt, cũng không phải là nàng không muốn nghĩ.

Nhìn vào cái ngày sản xuất trên vỏ hộp, là vừa sản xuất gần đây, Triệu Oánh âm thầm thở dài, cẩn thận cất cái hộp vào chổ cũ, có chút buồn bã, cũng có chút mất mác, không biết vì sao Vương Tiếu Yên lại lừa dối mình, tại sao lại không nói thật với mình? Dương Minh vốn rất hoa tâm, chuyện này mình cũng biết, cho dù nàng ta có làm gì với Dương Minh, mình cũng sẽ không nói thêm gì, hơn nữa, mình cũng không có quyền gì để nói cả.

Nhưng mà bây giờ? Triệu Oánh nghĩ nghĩ, cảm thấy mình giống như một con ngốc vậy, bị bạn tốt nhất lừa dối, Triệu Oánh muốn tất cả chỉ là hiểu lầm, chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi, nhưng mà khả năng này tựa hồ như rất nhỏ.

Lẳng lặng nằm trong trong bồn tắm, trong đầu của nàng trốn rỗng, không biết nên đối mặt với Dương Minh và Vương Tiếu Yên thế nào. chẳng lẽ giống như trước kia, coi nhau như người lạ?

Triệu Oánh thật sự rất.

.

Hoàng Vinh Tiến quả thật là bị bắt về nhà, đại ca gọi điện đến, chỉ nói rằng cha có chút việc, nhưng mà không nói rõ là chuyện gì, nên khi về đến nhà Hoàng Nhạc Nhạc mới biết rằng, đầu tư tại châu Phi xảy ra vấn đề!

Nửa năm trước, Hoàng gia có đầu tư vào một mỏ vàng ở chính phủ X tại châu Phi, bỏ năm tỷ đô la ra để có quyền khai thác một trăm năm.

Đương nhiên, số tiền này phần lớn là vay mượn từ ngân hàng, ngoại trừ số tiền này ra, thiết bị khai thác và tiền thuê nhân viên cũng hết một tỷ đô, cho nên tính ra tổng đầu tư của Hoàng gia tại quặng mỏ này đã lên đến sáu tỷ đô.


Nhưng mà, theo sự tính toán của các chuyên gia thì cái mỏ này không cần dùng đến một trăm nay, chỉ trong vòng hai mươi năm là có thể thu hồi vốn, còn lại là lãi với số lượng lớn.

Món lợi kếch sù này làm sao không khiến cho lão đại Hoàng gia Hoàng Vinh Thiên động tâm? Sau khi thương lượng với cha là Hoàng Hiếu Phi, đã đem toàn bộ tài chính đổ vào đây.

Nhưng mà, Hoàng Vinh Thiên và Hoàng Hiếu Phi đều đã phạm vào một sai lầm chết người, đó chính là đã quên thế cục chính trị của nước X tại châu Phi! Ở một nơi mà chính phủ thay đổi như cơm bữa thì căn bản là không phải là điều mà người bình thường có để dự đoán được!

Chính phủ đã ký hợp đồng nửa năm trước đã bị lật đổ, tên tổng thống của đã mang tất cả tiền mặt bỏ trốn, vốn tưởng rằng chính phủ mới sau khi lên nắm quyền, thu dược sự ủng hộ của dân chúng sẽ không làm ra chuyện gì đối với những thương nhân, mà trên thực tế thì phần lớn hợp đồng đều không thay đổi, chỉ có hợp đồng của Hoàng gia là người ta không chịu.

Những thương nhân khác đều có ít nhiều đầu tư vào lực lượng vũ trang, bất luận là người nào lên nắm chính quyền đều không muốn chọc vào.

Nhưng Hoàng gia thì khác, chỉ tập trung vào thương nhân mà thôi, chẳng thèm để ý gì cả, vì thế khi chính phủ mới lên liền xé ngay hợp đồng của Hoàng gia và chính phủ trước. Muốn kiếm một số tiền để đầu tư vào quân phí từ Hoang gia, đương nhiên, nếu như Hoàng gia không bỏ tiền ra, thì em trai của tổng thống bây giờ, trong người đang có một quặng sắt, sẽ được trực tiếp quản lý mỏ vàng này luôn, ngay cả thiết bị cũng không cần mua.

Bởi vì chính phủ của bị lật đổ, chính quyền thay đổi, cho nên người đã đứng tên ký hiệp ước với Hoàng gia coi như là không có hiệu lực, như vậy cần phải ký hợp đồng mới với chính phủ mới này.

Chỉ là đối phương đưa ra một điều kiện vô cùng thái quá, hơn nữa còn muốn lấy năm tỷ đô tiền khai thác mỏ vàng, tuy rằng lần này hiệp ước nhìn có vẻ rất ưu đãi, được đến hai trăm năm quyền khai thác, nhưng mà Hoàng Vinh Thiên cũng hiểu được, hai trăm năm này đều là hư không, cho dù có ký kết một ngàn năm thì khi chính phủ này sự đổ thì chính phủ mới cũng sẽ không thừa nhận.


Đối với loại bắt chẹt nặng nề như vậy, hành vi này Hoàng gia tuyệt đối không cho phép, bởi vì ở Singapo Hoàng gia cũng là một danh môn vọng tộc, rất có địa vị xã hội, làm sao mà chịu được sự chèn ép như vậy?

Hoàng Vinh Thiên lúc này tìm đến tướng quân Kars để lý luận, nhưng mà khi Kars móc súng ra nhắm vào đầu của Hoàng Vinh Thiên, thì hắn ta mới tỉnh táo lại.

Tại một quốc gia không có ngoại gia này, không có bất kỳ pháp luật gì, người lãnh đạo ở đây nói gì thì điều đó là luật, tất cả những người cãi lại lời hắn, thì chính là chống lại luật, và đều bị hắn tiêu diệt.

Hoàng Vinh Thiên run sợ rời đi dưới tiếng cười lạnh của Kars tướng quân, không dám nói thêm câu gì.

Nhưng mà, không dám nhiều lời không có nghĩa là không dám làm gì! Bởi vì Hoàng Vinh Thiên không cam lòng, không cam lòng bỏ một số tiền lớn như vậy, chỉ là, kêu hắn bỏ thêm năm tỷ đô nữa, quả thật là không thể!

Năm tỷ trước đây phần lớn đều là dùng sản nghiệp của gia tộc để thế chấp, vay mươn ngân hàng, hôm nay bên châu Phi xảy ra chuyện, ngân hàng không đòi tiền đã là may rồi, chứ đừng nói là đi ngân hàng mượn thêm một số tiền nữa.

Hoàng Vinh Thiên càng lúc càng tuyệt vòng, thì bỗng nhiên nhận được một tin tức quan trọng! Lý gia cũng có đầu tư khai thác khoáng sản tại châu Phi! Lý gia là một đại gia tộc, có tài lực tương xứng với Hoàng gia, chỉ là trước khi hai nhà kinh doanh khác nhau, cho nên ít có cơ hội hợp tác. Hôm nay nghe nói Lý gia cũng chuẩn bị đầu tư, Hoàng Vinh Thiên lập tức trở nên hăng hái, tìm đến người của Lý gia là Lý Thiên Giai, bởi vì hắn cũng có nghe thêm một tin tức, Lý gia trước kia có qua lại với Kars tướng quân, đây mới là điều quan trọng nhất.

Lý Thiên Giai có độ tuổi không khác gì Hoàng Vinh Thiên, là con trai lớn nhất của Lý lão gia tử, đối với ý đồ của Hoàng Vinh Thiên, biểu hiện của Lý Thiên Giai rất lãnh đạm, chưa nói đồng ý, nhưng cũng không từ chối, chỉ nói là để suy nghĩ.


Hoàng Vinh Thiên nhìn thấy thái độ ôn hòa của đối phương, chỉ biết rằng người ta đang lưỡng lự, cũng đúng thôi, dù sao cũng không có chổ tốt gì, người ta dựa vào cái gì mà đầu tư cho:?

Để chiếm được sự tin tưởng của Lý Thiên Giai, Hoàng Vinh Thiên liền bắt đầu nói chuyện đám hỏi, lúc đầu Lý Thiên Giai có biểu hiện lạnh nhạt, nhưng mà khi thấy được hình của Hoàng Nhạc Nhạc trong điện thoại của Hoàng Vinh Thiên, hai mắt lập tức mở to ra, ngơ ngác đến nổi bị Hoàng Vinh Thiên mới tỉnh lại.

Nhưng mà, Hoàng Vinh Thiên cũng không phật lòng, ngược lại còn vui mừng, ra chiêu dụ dỗ, nói Lý Thiên Giai và Hoàng Nhạc Nhạc như vậy rất xứng đôi, gì mà môn đăng hộ đối này nọ.

Quả nhiên, Lý Thiên Giai giả bộ từ chối vài câu răng: "Thiên Vinh à, chuyện đám hỏi này, tôi cũng không phản đối, hai nhà chúng ta đều là danh môn vọng tộc, cũng có thể nói là môn đăng hộ đối, nhưng mà, hôn nhân đại sự, cũng phải thương lượng với cha mẹ đúng không? Trên nguyên tắc là tôi đã tán thành, nhưng vẫn còn phải thương lượng với cha một chút!

Cái này không thành vấn đề! Hoàng Vinh Thiên nghe xong vội vã cười nói.

Chờ khi Hoàng Vinh Thiên đi rồi, Lý Thiên Giai liền đem ý đồ của Hoàng Vinh Thiên nói cho cha là Lý Chí Thành nghe, đương nhiên cũng không giấu diếm đám hỏi của Hoàng Vinh Thiên. Lý Chính Thành nghe Lý Thiên Giai kể lại, cũng chẳng tỏ thái độ gì. Ông ta không giống như cha của Hoàng Vinh Thiên, cha của Hoàng Vinh Thiên Hoàng Hiếu Phi đã giao phần lớn quyền lực vào trong tay của Hoàng Vinh Thiên, nhưng mà Lý Chí Thành thì khác, ông ta vẫn nắm quyền điều hành của mình.

"Cha, con thấy chuyện này rất có lợi với chúng ta!" Lý Thiên Giai thấy cha chẳng có thái độ gì, cho nên không nhịn được nói.

"Mày đã thích con gái của Hoàng gia?" Hiểu con là người cha tốt, Lý Chính Thành chỉ cần liếc một cái là biết cái đầu của Lý Thiên Giai đang nhảy số mấy rồi.

"Con." Lý Thiên Giai đỏ mặt, quả thật như lời của cha nói, hắn đã thích Hoàng Nhạc Nhạc.


"Đám hỏi là chuyện lớn, nhưng đầu tư vào châu Phi càng lớn hơn!" Lý Chí Thành chậm rãi nói: "Tuy rằng chúng ta đã từng hợp tác với Kars tướng quân, nhưng chỉ là quan hệ cá nhân, không mật thiết, huống hồ bây giờ Kars tướng quân đã lên, xưa đâu bằng nay, mặt của tao có thể dùng được sao! Khó khăn lắm mới tìm được một tài nguyên, không có khả năng chỉ vì một câu nói của tao mà buông tay?"

Lý Thiên Giai im lặng gật đầu, không sai, cha nói rất có đạo lý, dù sao đây cũng không phải là một chuyện nhỏ.

"Chuyện này, nếu chúng ta tham gia, lợi ích khẳng định là có, nhưng mà mấu chốt không phải là có lời hay không có lời!" Lý Chí Thành thở dài nói: "Nếu như chỉ là hợp tác, thì ta chuẩn bị đáp ứng, nhưng mà cái đám hỏi. mày hẳn là cũng rõ, nếu mà đã đám hỏi, thì chúng ta sẽ ngồi chung một chiếc xuồng với Hoàng Gia, cùng tiến cùng lui. khi đó xảy ra chuyện, muốn thoát thân cũng không được!"

"Con hiểu rồi." Lý Thiên Giai nói: "Cha, con sẽ không suy nghĩ miên man nữa!"

"Haha, tao cũng không nói là hoàn toàn không thể!" Lý Chí Thành thấy bộ dáng của con trai, có chút buồn cười nói: "Như vậy đi, để cho tao tính toán, chuyện này nhìn xem có lời hay không, sau đó tao sẽ kiếm thời gian nói chuyện với Kars tướng quân, xem có được hay không!"

Kars tướng quân giành được chính quyền cũng nhờ tài chính của Lý Chí Thành ủng hộ, tuy rằng bây giờ thân phận đã thay đổi, nhưng mà Kars tướng quân không phải là một người có mới quên cũ, nghe người gọi là Lý Chí Thành, liền nhiệt tình nói chuyện.

Nhưng mà khi nghe Lý Chí Thành nói về chuyện mỏ vàng, thì có chút do dự, theo lý thuyết thì mặt mũi của Lý Chí Thành ông ta phải nể, nhưng nếu như vậy thì sẽ không có tiền, vì thế do dự nói: "Lý tiên sinh, ông cũng biết, bây giờ tôi vừa mới lên, chổ nào cũng cần tiền cả. nếu như."

"Tôi hiểu ý của ông, nhưng mà, mỏ vàng này tôi cũng có phần, cho nên muốn tiền thuê giảm xuống một chút." Lý Chí Thành nói.

"Tôi sẽ suy nghĩ, sau đó chúng ta sẽ liên hệ sau." Kars tướng quân vẫn không thể hoàn toàn nể mặt của Lý Chí Thành, cho nên chỉ nói là sẽ suy nghĩ thôi.

"Con." Lý Thiên Giai đỏ mặt, quả thật đúng như cha nói, hắn đã nhìn thấy Hoàng Nhạc Nhạc


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui