-"Anh nghĩ xem, bọn chúng liệu đã đến chưa ?"- Tử Ngạn ôm lấy cổ hắn, hơi hướng mắt về chiếc điện thoại đang đặt sấp trên bàn.
-"Nên thay đồ thôi"- Chí Phong cưng chiều mà bế Tử Ngạn lên, đặt cô ngồi trên bàn đầy âu yên hôn lên môi cô.
Ngay sau nụ hôn nóng bỏng ấy, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Tử Ngạn cười khúc khích khi thấy dục hỏa đã sắp bốc cháy thế mà lại bị dập tắt của hắn.
-"Chuyện gì sao ?"- Tử Ngạn một bên thuận tay bắt lấy điện thoại mà nghe, một bên lại lảo đảo tìm cách xoa dịu con nhím đã xù lông.
-"Chúng tôi có một số manh mối liên quan đến một vụ trọng án, không biết Tử tiểu thư có thể hỗ trợ chúng tôi hay không ?"- Cảnh sát ở đầu dây bên kia nói bằng giọng nghiêm trọng.
-"Nếu đóng góp được cho đất nước thì tôi rất sẵn lòng"-
•
-"Tử tiểu thư, chúng tôi đã tìm thấy được xác của Cơ Minh, có vẻ chết cũng khá lâu, một phần thịt đã bị thối rửa đến không nhìn ra nhân dạng"- Cảnh sát để những bức ảnh chụp xác chết thối rửa và cách chết của Cơ Minh, muốn từ đây nhìn rõ biểu tình có thay đổi gì của cô hay không.
-"Tôi vẫn không hiểu việc này có liên quan gì đến tôi ?"- Tử Ngạn bình tĩnh xem qua những bức ảnh rồi trả lại cho cảnh sát.
-"Đồng thời...!chúng tôi còn tìm thấy một chiếc hoa tai, có phần tương đồng với Tử tiểu thư"- Cảnh sát tung ra con át chủ bài, bốn phía camera đều có người giám sát, muốn thu được biểu cảm thay đổi của cô.
-"Hoa tai đắt, nhưng không phải không thể mua, huống chi tôi còn đủ một cặp"- Cô khéo léo tháo hai hoa tai xuống, đặt lên bàn của cảnh sát, từ từ mà ép cảnh sát vào thế bí.
-"Đường dây buôn người, Tử tiểu thư có gì muốn nói không ?"- Tử Ngạn đảo mắt nhìn những giấy tờ cùng ảnh chụp mực đen giấy tờ đang tố cáo mình.
-"Cũng chỉ là một hướng mà thôi, sao các vị có thể kết luận là tôi"- Tử Ngạn không dao động trước những lời cáo buộc của Viên San cùng những bức ảnh lén trong góc tối, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng không thể xác định rõ ràng.
-"Đúng là bức ảnh không đủ chứng minh đó là cô nhưng thứ này thì sao ?"- Sợi dây chuyền chứa bức ảnh gia đình của Tử gia, một bức ảnh nhỏ vốn đã phai màu càng chứng minh đây cũng bức ảnh khá lâu rồi.
Tử Ngạn híp mắt, nụ cười từ từ lắng đọng đến lạ thường -"Tôi đã bị mất lâu rồi"-
-"Xin lỗi"- Cảnh sát cúi đầu ra lệnh cho người còng tay Tử Ngạn.
Tử Ngạn không phản kháng, chỉ hướng về Viên San bên ngoài phòng nở một nụ cười đầy ý tứ.
Nếu như đã muốn đi vào tử lộ, Tử Ngạn cũng không cản nữa đâu.
Chí Phong nhíu mày, muốn động thủ nhưng Tử Ngạn đã ra hiệu cho hắn dừng tay lại.
Tuy hắn không hiểu quá nhiều về kế hoạch tiếp theo của cô nhưng hắn tin cô, cùng lắm nếu kế hoạch thất bại thì cướp ngục thôi.
Tử Ngạn đối diện với song sắt cũng không có quá nhiều biểu tình.
Bất kỳ câu hỏi nào của cảnh sát cũng tuyệt nhiên không khiến cô phải hé răng nửa lời.
Ngồi trong tù, Tử Ngạn nghiêng đầu nhìn ra người đang đứng trước mặt cô lúc này.
-"Viên tiểu thư, không biết ngọn gió nào đưa cô đến đây"- Tử Ngạn xoăn xoăn lọn tóc, cười bát quái đến khó tả.
Cứ ngỡ rằng, cô mới là chủ nhân của trò chơi này vậy.
Viên San im lặng một chút cuối cùng cũng lên tiếng -"Tôi đã từng cảnh cáo cô rồi, là do cô tự chuốc lấy thôi"-
Tử Ngạn tức đến nực cười -"Việc mà cô làm chứng cho Mạo Sinh giết người là muốn thị uy với tôi ?"- Cô nghiêng đầu, ánh mắt trở nên sắc lẹm -"Tôi có thể cho cô thị uy, có thể cho cô trên cơ tôi trước mặt mọi người nhưng Chí Phong là của tôi.
Dù ngoài sáng hay trong tối, đều là của tôi"- Tử Ngạn nhấn mạnh bốn từ cuối.
Viên San cắn môi, tay đã nắm thành quyền -"Đã đi đến bước này vẫn mạnh miệng.
Tử Linh, cô có biết mình đã khiến cho Chí Phong phải từ bỏ rất nhiều thứ không ? Danh tiếng, ân oán, những thứ anh ấy coi là sinh mệnh đều vì cô mà từ bỏ.
Xứng đáng sao ? Cô ích kỷ lắm"- ,
Tử Ngạn hơi rũ mi, đôi môi nhếch lên một nét hoàn mỹ -"Viên San, sao cô có thể biết những thứ đó được anh ấy coi là sinh mệnh ?"-
Viên San có chút tái mặt, quả nhiên Chí Phong kể từ ngày đó mới nhìn đến cô một chút, còn từ trước hoàn toàn xem cô là người vô hình.
Viên San chỉ nhìn thấy những thứ hắn đang làm qua từng ngày mà vô hình chung lại kết luận điều đó là quan trọng đối với hắn...
-"Viên tiểu thư, cô đã thích khiêu chiến như vậy, tôi cũng không ngại.
Chỉ hy vọng, cô đừng hối hận mà thôi"- Tử Ngạn biết yêu một người sẽ dẫn đến mù quáng ra sao, cô cũng rất đồng cảm với Viên San nhưng không có nghĩa rằng cô sẽ bỏ qua.
Viên San muốn giành lấy người yêu, không có nghĩa rằng cô sẽ đứng dửng cho qua.
Tử Ngạn ích kỷ lắm, cô chỉ muốn giành lấy người yêu cho riêng mình.
Dù bất kỳ người nào cũng không ngăn cản được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...