CHƯƠNG 89 GẶP MỘ DUNG CUNG
Mới sáng ngày ra khi cô tỉnh dậy,đã thấy mình nằm trên giường từ lúc nào,rõ ràng đêm qua cô uống rượu cùng Liên Tư Ảnh mà,cô nhớ rõ là mình không hề đi lên phòng,vậy ai đã đưa cô vào đây ? Cô khẽ nhăn mặt,đưa tay lên xoa hai huyệt thái dương,cẩn trọng suy nghĩ từng chút một.
Cửa phòng đột ngột mở ra,một tiểu nha hoàn nhẹ nhàng bước vào,trên tay bưng một khay trà,khẽ khàng đặt xuống cái bàn nhỏ bên giường,tiểu nha hoàn cung kính hỏi :
- Cô nương đã tỉnh ?
- Ừhm - Cô khẽ gật đầu,khó hiểu nhìn vào chén trà của tiểu nha hoàn vừa mang tới
Tiểu nha hoàn thấy vậy,bèn nhanh nhẹn giải thích - Nô tì được lệnh của hoàng công tử,pha trà giải rượu cho cô nương
- Ta hiểu rồi ! - Cô nhẹ giọng,cầm chén trà uống một hơi cạn sạch
- Nếu không còn việc gì,nô tì xin cáo lui !
- Được !
Cô đứng dậy khẽ nhún vai,tiến lại gần tủ quần áo vớ bừa bộ y phục màu tím mặc lên người,xong xuôi,cô chạy xuống lầu dùng bữa sáng.
- Thật là kì lạ - Cô vừa nhai ngấu nghiến vừa lẩm bẩm - Phi Tùy Phong đi đâu mất tiêu rồi ? Liên Tư Ảnh cũng không thấy bóng dáng ! - Cô đặt đũa xuống bàn,ra quầy hỏi tiểu nhị - Chủ quán của các ngươi đang ở đâu ?
- Cô nương,bà chủ nhà chúng ta đã cùng hoàng công tử đi ra phố rồi ạ - Tiểu nhị cung kính đáp
- Cái gì ???? - Cô trợn mắt nói như hét vào mặt hắn khiến cho tên tiểu nhị có phần khiếp sợ,còn đám khách quan thì đồng loạt quay sang phía cô nhìn chằm chằm,cô chẳng thèm để ý đến bọn họ,khẽ ho nhẹ vài tiếng
Liên Tư Ảnh đã bắt đầu thực hiện kế hoạch,cô cũng cần phải có đối sách để chống lại nàng ta,tạm thời thì gác chuyện đó qua một bên,hiện tại anh không ở đây cũng tốt,cô có thể lợi dụng cơ hội này lẻn đến phủ cung thân vương
Cô gật gật đầu,quay lại bàn ăn tiếp tục dùng bữa.Sau khi no nê,cô mới thỏa mãn nhấc mông khỏi ghế,tung tăng đi ra phía cửa
- Âu Dương cô nương - Là giọng nói của Dạ Kì từ phía sau truyền đến - Cô nương muốn đi đâu?
- Gặp ngươi thật là tốt - Cô nhoẻn miệng cười,tay đặt lên vai hắn vỗ bốp bốp - Ngươi có thể giúp ta một việc được chứ ?
- Chỉ cần cô nương sai bảo,Dạ Kì đều tuân theo !!!
- Rất tốt ! - Cô gật gù khen ngợi - Võ công của ngươi theo ta suy đoán thì rất cao cường,ta muốn ngươi đưa ta lẻn vào phủ cung thân vương một chuyến !
- Phủ cung thân vương ? - Dạ Kì không khỏi kinh ngạc - Cô nương cần gặp ai mà đến đó ???
- Tam vương gia - Cô thản nhiên đáp
- Tam vương gia ? Mộ Dung Cung ?
- Tên hắn là Mộ Dung Cung ?
- Cô nương ngay cả tên hắn cũng không biết thì ngươi muốn gặp hắn làm gì ?
- Đừng hỏi nhiều,chúng ta mau đi thôi !
- Tại sao cô nương không nhờ hoàng thượng giúp,lén la lén lút vào đó thì có vẻ không hay lắm !
- Nhờ hắn thì đúng là cả một vấn đề ! Ngươi nếu như không muốn giúp ta thì cút đi !
- Được rồi !! Ta sẽ giúp cô nương !!
- Tốt lắm ! - Cô cười tít mắt
Phủ cung thân vương.Ngự thư phòng
- Thật không ngờ tới,trong phủ của tam vương gia ta mà cũng có kẻ dám ban ngày ban mặt xâm nhập vào đây ? - Người còn chưa tới,Mộ Dung Cung đã bình thản lên tiếng
- Cô nương mau vào đi,ta sẽ ở ngoài này chờ - Dạ Kì đẩy cô về phía cửa sổ
- Ừhm ! - Cô gật gật đầu,trèo qua khung cửa sổ,nhảy rầm vào trong phòng,không hề để ý tới có ánh mắt nhìn dán vào cô nãy giờ,cô đứng dậy phủi quần áo,giật mình khi đập vào mắt là một lục y nam tử đang đứng cách cô khoảng chừng một bước chân
- Cô nương là ai ? - Mộ Dung Cung dò xét nhìn cô từ trên xuống dưới
- Ngươi không cần biết ! Chắc hẳn ngươi là Mộ Dung Cung ? - Cô khoanh tay hỏi
- Chính là tại hạ - Mộ Dung Cung trả lời - Ban ngày ban mặt,cô nương "đến thăm" phủ cung thân vương của tại hạ,không biết là có việc gì cần chỉ giáo ?
- Ta chỉ muốn hỏi về tung tích vị vương phi tương lai của ngươi ! - Cô tự ý ngồi vào bàn rót một chén trà
- Cô nương và Linh Linh quen biết nhau sao ? - Gương mặt Mộ Dung Cung thoáng nét vui mừng
- Nàng là bằng hữu của ta,ngươi mau nói đi,nàng đang ở đâu ??? - Cô gấp gáp đứng dậy cầm hai bả vai hắn lay mạnh
- Tại hạ nếu như biết Linh Linh đang ở chỗ nào thì cũng chẳng cần phải dán cáo thị !
- Đúng vậy ! Ta thật ngu ngốc - Cô bực tức tự đấm một cú vào đầu
- Cô nương chỉ cần biết,Linh Linh hiện giờ đang sống cùng thiên hạ đệ nhất sát thủ - Lãnh Diệt Thiên,còn nếu như tại hạ kể ra toàn bộ sự việc thì sẽ rất dài dòng !!!
- Thiên hạ đệ nhất sát thủ ?
- Đúng vậy ! Lúc trước tại hạ đã cho người đi theo dõi hành tung của hai người họ,nhưng không may đã để mất giấu vết !!! Hơn nữa,tại hạ lại không biết địa bàn của Lãnh Diệt Thiên nằm ở nước nào !
- Ồ.......! Ta hiểu rồi ! - Cô gật gật đầu - Thì ra ngươi chỉ là kẻ thứ ba !
- Cô nương nói vậy là có ý gì ?
- Cũng không có gì,nhưng ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi,đừng có xen vào chuyện tình cảm giữa hai người họ,chỉ có sát thủ mới hợp với Nhược Linh,ngươi nên xách dép rút lui thì tốt hơn đó - Cô tỏ vẻ thông cảm,quay gót đi về phía cửa sổ,không một lời chào,nhảy vọt ra ngoài
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...