Ngàn Lời Yêu Thương FULL
Ninh Hinh ôm cái đầu đau nhức cửa mình ngồi dậy, nhìn cảnh vật xung quanh quen thuộc
Sao mình lại về đây được nhỉ
Cô nhìn xuống, cả người chẳng mặc cái gì cả giống như ngày hôm đó nhưng lại không có hắn ở kế bên
Trên đầu giường có ghi mẫu giấy
' Mèo con bợm rượu dậy rồi thì xuống ăn sáng'
Cô bước xuống giường với cơ thể đau nhức.
Bước những bước khó khăn đi vào phòng tắm nhìn vào gương.
Những lần trước hắn không để dấu tích gì giờ thì hay rồi cả người đầy những vết hôn làm sao cô dám ra đường đây chứ
Cô tết tóc hai bên đơn giản, mặc một chiếc áo thun tay dài trắng kèm theo chiếc quần jeans yếm đánh thêm chút phấn vào tô chút son để che đi sự tiều tụy của sự thiếu ngủ
Nhìn cô lúc này vừa đáng yêu vừa năng động còn trong sáng thuần khiết
Cô chụp một bức hình vui vẻ gửi cho chồng yêu
' Anh thấy em như thế nào?'
Ngay lập tức tin nhắn được phản hồi lại
' Mèo con bợm rượu tỉnh rồi à '
' Em bợm rượu lúc nào chứ '
' Hôm qua '
' Cái đó, chỉ uống tí lấy can đảm thôi '
Sau đó là kèm theo sticker mèo con buồn
Sở Nam Dạ trong phòng họp mỉm cười làm ai ai cũng sợ đến đỗ mồ hôi hột sợ mình đã làm sai điều gì rồi
Hắn lưu bức ảnh rồi trở lại gương mặt lạnh băng như thường lệ
" Tiếp đi chứ "
" À … vâng vâng chủ tịch "
Bên này Ninh Hinh ăn sáng xong thì đến điểm thi Lộ Khiết và mọi người đã đến từ sớm nhưng kì lạ là chỗ nào cũng âm u nhóm Ninh Hinh cũng không ngoại lệ
" Có chuyện gì sao?"
Lộ Khiết quay lại gương mặt lo lắng bất an
" A Hinh bức hoạ của chúng ta không biết bị ai phá rồi, cậu nhìn xem "
Lộ Khiết né sang một bên cho cô xem, bức tranh mà cô cực khổ vẽ giờ biến thành một mảnh trắng xoá
Ninh Hinh bước về phía trước chạm vào bức tranh không nói gì chỉ lặng lẽ hỏi
" Còn bao nhiêu thời gian nữa "
" Còn 3 tiếng nữa " Giai Linh đáp
" Ba tiếng nữa à " Ninh Hinh thì thầm rồi mỉm cười
Lộ Khiết, Giai Linh, Hi Văn, Tạ Tranh không hiểu tại sao cô bạn này lại cười trong khi mọi người đang tìm cách cứu lấy bức tranh
Ninh Hinh quay người, lạnh lùng quan sát xung quanh rồi đưa ra quyết định
Cô chỉ vào Lộ Khiết và Hi Văn
" Hai cậu mua dùm mình thùng sơn trắng, thùng chai xịt đủ loại màu sắc "
" Cậu mua chúng làm gì?"
" Nghệ thuật sơn tường "
Trả lời một cách dứt khoát đôi mắt cương quyết và có phần tự tin làm cả nhóm không dám phản kháng vì họ biết bạn họ nghiêm túc rồi
" Còn hai cậu thì ở lại với mình rửa sạch chỗ này "
Mọi người nhanh chóng bắt tay vào công việc mà mình được giao
Ninh Hinh kéo ống nước lại, tay cầm đầu dây tay còn lại thì ra hiệu mở vòi nước.
Nước bắn lên tường rửa trôi hết màu sắc để lại hình dáng ban đầu.
Cả ba phối hợp rất nhịp nhàng nên chỉ chóc lát là xong ngay.
Các nhóm khác nhìn thấy làm lạ nói ra nói vào
" Bọn họ bị điên rồi ạ, không sửa tranh mà trực tiếp rửa trôi nó đi "
" Ai biết được họ muốn gì chứ.
Với lại cậu không thấy Ninh Hinh sao, cô ấy mà ở đây thì giải thưởng chỉ có nhất nhì thôi "
" Ừm cũng đúng, thôi chúng ta lo sửa lại đi " …
Ninh Hinh đứng một bên nhìn.
Giai Linh đi tới thắc mắc hỏi
" Không biết ai làm ra chuyện này nữa thật tức chết đi mà "
" Là ban tổ chức đó "
" Hả ban tổ chức, sao họ lại làm vậy?"
" Đang thử thách chúng ta.
Ba ngày là 3 tiếng đó.
Cuộc thì mới bắt đầu thôi ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...