Trang Hãn Học nằm tựa đầu giường, châm một điếu thuốc, một tay gối sau gáy.
Phả khói.
Một điếu thuốc sau khi hành sự, sướng như tiên.
Làm với đàn ông nhẹ nhàng hơn làm với phụ nữ, chỉ cần nằm im là được.
Sau khi vượt qua ranh giới xấu hổ bị đàn ông đè, giờ hắn đã nếm trải được niềm vui trong đó.
Thậm chí đôi lúc hắn còn thấy bộ dạng Thu Triết Ngạn miệt mài cày cấy rất đáng yêu.
Giá như bớt cày một chút thì tốt hơn.
Số lần chơi game nợ Thu Triết Ngạn lần trước, đã gần nửa tháng rồi mà vẫn chưa trả hết.
Lại đúng lúc có kỳ nghỉ dài.
Hai người gần như không ra khỏi nhà, ngủ lăn lóc khắp mọi nơi trong nhà.
Mặc dù Trang Hãn Học cảm thấy Thu Triết Ngạn đôi lúc hơi non nớt, cứ như thanh niên mới lớn, nhưng lúc này hắn mới thực sự cảm nhận được điều đó.
Không biết Thu Triết Ngạn lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy. Hắn nhớ lại hồi mình ở tuổi này cũng chẳng mê muội đến thế, chỉ cảm thấy mệt mỏi, thà dành thời gian đó chơi game còn hơn.
Nhưng Thu Triết Ngạn thì lại hăng say không biết mỏi.
Trang Hãn Học dựa trên kinh nghiệm của mình, mặc kệ anh, nghĩ rằng sau khi kích động một thời gian thì tự nhiên sẽ nguôi ngoai thôi. Cứ thuận theo tự nhiên
Trang Hãn Học vừa hút thuốc vừa nghĩ ngợi.
Thu Triết Ngạn có việc đột xuất phải tăng ca, hôn hắn một cái, nồng nàn ngọt ngào nói: “Anh đợi em một chút. Em sẽ về ngay.”
Trang Hãn Học xoa cái lưng già nua của mình, nghĩ bụng hôm nay đã làm rồi mà còn làm nữa à?
Thu Triết Ngạn mặc vội cái quần, ngồi xuống lấy laptop ra gõ phím lạch cách. Hắn liếc nhìn, chữ cái tiếng Anh và số liệu như thác đổ trên màn hình.
Hắn chẳng hiểu, ngáp dài một cái.
Trang Hãn Học khoác áo ngủ buộc dây, chân trần chạy ra phòng khách chơi game offline.
Được bao nuôi thì phải có ý thức của người được bao nuôi, ông chủ chưa lên tiếng, thì không được chơi game online, không được trăng hoa đâu.
Nhưng bây giờ hắn không rõ bản chất công việc của mình là gì nữa, bạn game rồi thì bạn giường.
Ban đầu cảm thấy đáng… nhưng Tiểu Thu hăng quá.
Đôi khi khá đáng sợ.
Thường ngày Thu Triết Ngạn rất dịu dàng, chiều chuộng hắn không thiếu thứ gì, chỉ có điều trên giường thì rất quá đáng. Mặc dù sướng thật, nhưng hắn chịu không nổi.
Nếu Thu Triết Ngạn có thể giảm bớt một chút những đòi hỏi “đó” thì sẽ là một ông chủ hoàn hảo.
Trang Hãn Học nhớ lại kinh nghiệm bao nuôi người khác trước đây của mình.
Suy đi tính lại, có giá trị tham khảo không? Hắn toàn bao nuôi con gái, tổng cộng cũng không có mấy người, mà hồi đó cũng theo mốt thôi. Mấy tên nhà giàu chơi với hắn đều làm vậy, nên hắn học theo.
Nhưng da mặt hắn mỏng, đám kia bỏ tiền bao nuôi phụ nữ, thực sự có thể làm ra chuyện để con gái xách túi hầu hạ, coi người ta như osin, hắn thì thấy không thoải mái.
Hắn không thể làm ra những chuyện phũ phàng như vậy. Hắn tự nhận mình đối xử tốt với mọi người phụ nữ mà hắn từng qua lại, mua trang sức, mua túi xách, mua nhà, nhất định phải để người ăn mặc xinh đẹp, con gái giống như hoa, phải được nâng niu, trân trọng mới ngày càng xinh đẹp được, hắn dẫn ra ngoài cũng có thể tự hào.
Mặc dù lần nào cũng bị đá, nhưng sau khi chia tay không ai nói xấu hắn, hắn cảm thấy nhân phẩm của mình rất tốt.
Trang Hãn Học hút xong một điếu thuốc.
Nghĩ, vậy với tư cách là người được bao nuôi, hắn phải làm gì đây?
Mấy cô gái hồi đó đã làm gì nhỉ?
Trang Hãn Học ngồi xếp bằng, gãi gãi bắp chân.
Đòi Thu Triết Ngạn mua trang sức, túi xách, xe hơi?
Nhưng hắn đâu phải con gái, hắn không cần mấy thứ đó, cũng không ra ngoài, vậy nếu chỉ đơn giản đòi Thu Triết Ngạn mua đồ thì mua cái gì đây?
Lần sau khi Thu Triết Ngạn làm “chuyện đó” quá nhiều, thì đòi mua thuốc lá đắt tiền hơn??
Chắc là được nhỉ.
Thôi bỏ đi, lát nữa tính sau vậy.
Trang Hãn Học chơi vài ván game.
Thu Triết Ngạn đi tới, ngồi sau lưng, ôm lấy hắn. Trang Hãn Học co hai chân lên, cằm đặt lên đầu gối.
Đang chơi đến đoạn quan trọng, tập trung cao độ, không để ý đến ông chủ của mình.
Thu Triết Ngạn giống như đang nghịch món đồ chơi yêu thích, những ngày qua anh ngày càng bạo, phạm vi khám phá dần mở rộng. Ban đầu anh còn hỏi ý kiến Trang Hãn Học, hắn chưa từng từ chối, như thể không hề phản kháng, không hề do dự đã “cong” ngay.
Có lẽ không thể định nghĩa người đàn ông này bằng cong hay thẳng, hắn nên được coi là mềm, một người đàn ông mềm yếu, anh không cần dùng sức, hắn đã tự nguyện cong rồi.
Trang Hãn Học thấy hơi ngứa, nhưng chơi game hay quá nên để mặc Thu Triết Ngạn sờ mó.
Thu Triết Ngạn hỏi đầy ẩn ý: “Khi nào anh mới chơi game xong vậy?”
Trang Hãn Học không quay đầu lại, thờ ơ nói: “Em muốn làm thì làm đi. Em làm việc của em, tôi làm việc của tôi.”
Thu Triết Ngạn hơi bực trong lòng, trước đây anh cũng nhận ra rồi, Trang Hãn Học rất khó tập trung tinh thần, lúc thì ý tưởng này, lúc thì ý tưởng kia, không để ý là hắn đã lạc trôi đến tận chân trời.
“Em làm việc của em, tôi làm việc của tôi” là sao cơ chứ?!
Kỹ thuật của anh có nhàm chán đến nỗi để sâu lười có thì giờ phân tâm không? Thu Triết Ngạn cảm thấy rất mất mặt.
Trang Hãn Học ban đầu còn tưởng có thể vừa chơi game vừa làm, kết quả vẫn không được, nửa chừng bị bế về phòng.
Vậy có tính là tăng ca không?
Trang Hãn Học sau khi tỉnh ngủ liền suy nghĩ về chuyện này.
Gần đây Thu Triết Ngạn rất thích sờ s0ạng hắn, ngay cả khi không “làm”, chỉ ôm ôm hôn hôn thôi cũng được, không mang ý gì tục tĩu, chỉ muốn thân thiết với hắn mà thôi. Nếu phải ví von thì giống như động vật li3m lông vậy, tự nhiên ôm hắn vào lòng rồi li3m li3m hôn hôn. Như là bị hội chứng đói da thịt ấy.
Trang Hãn Học cảm thấy có chuyện cần nói rõ với anh: “Lúc đầu em mời tôi đến đây là để chơi game với em đúng không? Bây giờ nội dung công việc đã tăng thêm rồi đấy.”
Nói đến chuyện này, Thu Triết Ngạn liền ngại ngùng, chẳng phải anh đã bịa ra công việc để lừa người ta đến sao? Anh lại hôn chụt một cái, mắt long lanh, nói khéo: “Ừm… ‘công việc’ hiện tại là làm người yêu của em, anh có đồng ý không?”
Trang Hãn Học ngẩn ra một lúc.
Chết tiệt, đây là đang chính thức đề nghị bao nuôi hắn đấy ư?
Không phải, đã ngủ với nhau mấy ngày rồi, hắn cũng không đếm được đã ngủ bao nhiêu lần, cứ tưởng đã mặc định đổi thành hợp đồng bao nuôi rồi chứ.
Thu Triết Ngạn thấy hắn không đồng ý ngay, trong lòng lại bồn chồn.
Trang Hãn Học đang nghĩ gì vậy? Trông dễ dỗ dành như thế, nhưng anh lại không có cảm giác nắm chắc được hắn trong tay. Cho dù anh là người thiếu cảm giác an toàn, nhưng cho đến nay, Trang Hãn Học cũng là người khó nắm bắt nhất mà anh từng qua lại.
Tại sao không đồng ý? Chẳng phải họ đã thành một đôi rồi sao?
Lúc này thì…
Trang Hãn Học mới chầm chậm gật đầu: “Ừm…”
Hắn gãi gãi mặt: “Cho tôi một chút thời gian để thích nghi nhé.”
Dù là quan hệ với nam giới hay làm chuyện đó với nam giới đều là lần đầu cả.
Thu Triết Ngạn vui mừng khôn xiết: “Được!”
Thấy anh mừng rõ như thế, hắn cũng thấy thú vị.
Nhưng mà, hắn cảm thấy cái mông của mình chịu nhiều thiệt thòi quá, có nên đòi tiền làm thêm giờ không nhỉ: “…Tôi muốn mua game mới, em mua cho tôi nhé?”
Đừng nói là mua một game, bây giờ hắn muốn sao trên trời, Thu Triết Ngạn cũng sẵn sàng hái xuống cho hắn.
Thu Triết Ngạn: “Được.”
Trang Hãn Học: “…Tôi còn muốn mua cái máy chơi game mới ra mắt nữa. Tôi không thích hàng Trung Quốc, tôi muốn bản gốc.”
Thu Triết Ngạn: “Được được.”
Thế mà cũng đồng ý à? Dễ lừa vậy sao??
Trang Hãn Học rất vui.
Hắn hiểu rõ nhất, đàn ông trong giai đoạn đầu của mối quan hệ mới sẽ rất cuồng nhiệt, sẵn sàng cho mọi thứ. Khi qua khỏi giai đoạn nóng bỏng này, Thu Triết Ngạn sẽ không còn dễ lừa như thế nữa, vậy nên phải tranh thủ mua càng sớm càng tốt.
Hắn còn muốn mua rượu, mua thuốc lá, còn muốn đi ăn những món ngon nữa!
Cuộc sống của Trang Hãn Học những ngày này thật sự quá sung sướng.
Ngay cả chú chó Đậu Đậu hắn nuôi cũng được hưởng lợi, khẩu phần ăn được nâng cấp, thậm chí còn có tiền đi spa chó.
Có vay thì có trả.
Vài ngày sau.
Thu Triết Ngạn mang về một gói hàng.
Trang Hãn Học là người thích hóng chuyện, còn lại gần xem, vui vẻ mở gói hàng ra: “Đây là gì vậy?”
“Đồng phục tiếp viên hàng không. Áo blouse trắng. Đồ cưỡi ngựa.”
“Làm gì vậy? Công ty em tổ chức tiệc tất niên phải cosplay à? Còn sớm mà? Bây giờ đã bắt đầu chuẩn bị rồi hả?”
Thu Triết Ngạn nhìn hắn chằm chằm: “… Đây là mua cho anh mặc.”
Tim anh đập thình thịch, anh luôn muốn thử xem sao, thấy Trang Hãn Học ngẩn ra, trong lòng hơi hối hận vì mình quá vội vàng rồi. Trang Hãn Học mới chuyển từ thẳng sang cong, làm sao có thể chấp nhận nhanh thế được, mà còn chơi những trò này nữa chứ.
Trang Hãn Học hoàn hồn, chớp chớp mắt, nghĩ thầm, ông chủ đã nói vậy rồi, hắn là người được bao nuôi thì phải phối hợp chứ! Chẳng trách dạo này Tiểu Thu đối xử tốt với hắn như vậy, muốn gì được nấy.
Chỉ là thay quần áo thôi mà? Không có gì to tát cả.
Trang Hãn Học mỉm cười, gật đầu đáp lời ngay: “Được.”
Thu Triết Ngạn cầm bộ đồng phục tiếp viên lên: “Vậy bây giờ anh đi thay bộ này nhé?”
Trang Hãn Học đã nhanh chóng thích nghi, thậm chí còn mặt dày hơn cả Thu Triết Ngạn: “Em không có đồ à? Em cũng mặc một bộ đi. Chúng ta chơi kịch bản phi công lén lút yêu đương với tiếp viên.”
Thu Triết Ngạn: “!!!” Hóa ra còn có thể như vậy
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...