Lại nói đến chuyện y còn sống đến tận bây giờ, quả thật y có chút may mắn, thời điểm Lạc Hồ Vận thôi miên từ xa muốn y cắn lưỡi tự sát thì Chip BC vẫn còn trong não bộ của y, chịu sự điều khiển của Frederick Nhược Đông, kịp thời cứu y một mạng.
Đợi sau khi sức khỏe ổn dần, y mới tự phẫu thuật chay cho mình mà không cần tới thuốc gây mê.
Bởi vì y không biết đau, y mắc một loại bệnh hiếm gặp trên toàn thế giới là CIP (Congenital insensitivity to pain) - còn gọi là bệnh không biết đau bẩm sinh.
Âu ông trời cũng rất du di cho y.
Frederick Nhược Đông mà biết y đã qua mắt hắn bằng cách vô sĩ này chắc chắn y sẽ bị hành đến chết dở sống dở.
Trở lại ngắm nhìn tiểu thiên sứ bên ngoài song sắt, Hoắc Hạ mê luyến mà ngắm không chút kiêng kỵ người đàn ông nguy hiểm bên cạnh cô.
“Nhìn nữa tôi móc hai mắt của anh xuống đấy.” Frederick Nhược Đông nhếch miệng cảnh cáo.
Hoắc Hạ lại chẳng coi lời cảnh cáo của hắn ra gì, vẫn nhìn Trương Ý Nhi thật chăm chú, đoạn y nở nụ cười nhè nhẹ: “Muốn tôi nói… cũng được… tôi muốn tự do.”
Y rõ mồn một, nếu Frederick không chủ động thả y thì làm cách nào cũng không thoát được mạng lưới trời Frederick Nhược Đông đã giăng.
Vậy chỉ còn phương pháp cuối cùng là trao đổi cùng có lợi.
Cuối cùng Frederick Nhược Đông chiều theo quyết định của Trương Ý Nhi thả tự do cho Hoắc Hạ vì y cũng không có uy hiếp lớn với bọn họ.
Đương nhiên Frederick Nhược Đông tuyệt đối không để lại mầm mống nguy cơ Hoắc Hạ sẽ gây chuyện cho mình và Trương Ý Nhi.
“Đến bất cứ đất nước nào ngoại trừ Trung Quốc, cũng đừng để chúng tôi gặp lại anh lần nào, nếu không…” Không cần nói hết Hoắc Hạ đã hiểu, y cũng không rảnh rỗi hay ngu xuẩn đi đâm đầu vào Frederick Nhược Đông.
Chỉ là y luyến tiếc tiểu thiên sứ thôi.
Nhưng biết làm sao đây, y và cô không có duyên rồi.
Trước khi rời khỏi tứ hợp viện, Hoắc Hạ chợt ghé gần Trương Ý Nhi nhỏ giọng: “Đồng Ly Ly, cô ta mang một bí mật lớn đấy, cô bé.” Dứt lời đã bỏ chạy theo Tiểu Trì, ánh mắt của Frederick Nhược Đông quá kinh khủng, y vẫn tham sống lắm.
Không ngờ Hoắc Hạ lại đưa xác của bà ngoại La chôn cất đoàng hoàng tại một nghĩa trang nhỏ, vì không tin tưởng y nên Trương Ý Nhi đồng ý với ý kiến của Frederick Nhược Đông là đào mộ kiểm tra.
Kết quả đúng là bà ngoại La, DNA khớp hoàn toàn.
Mọi chuyện như đã hoàn toàn kết thúc, kẻ đứng đằng sau thao túng mọi chuyện đã nhận phải trừng phạt.
Chỉ còn bản đồ kho báu trên lưng Trương Ý Nhi.
Frederick Nhược Đông dẫn hai chuyên gia từ Anh Quốc về, dùng phương pháp khoa học hiện đại cũng thành công giải mã được hình xăm sau lưng cô.
Hắn lệnh cho Henry vẽ lại hình xăm trên lưng cô, đương nhiên vì lòng chiếm hữu mạnh nên Frederick Nhược Đông chỉ để lộ một chút phần lưng trắng nõn của cô ra ngoài.
Henry nhìn mà nhức mắt, anh ta cũng không muốn nhìn đâu.
Còn vì sao lại là Henry vẽ, đơn giản thôi anh ta rất tài giỏi đối với lĩnh vực vẽ vời bản đồ.
“Một nửa còn lại ở đâu chứ?” Sao chép xong hình xăm trên lưng Trương Ý Nhi, Henry đưa cho Frederick Nhược Đông xem, chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết đây mới chỉ là một nửa.
Henry bị chuyện này thu hút quá mức, quấn Frederick Nhược Đông đòi đáp án.
Nhưng Frederick Nhược Đông cũng không biết thì trả lời thế nào.
“Tạm thời cứ vậy trước.”
Sau khi Trương Ý Nhi tỉnh lại nghe Frederick Nhược Đông nói qua vấn đề này, não cô lập tức hành động, nhớ lại câu cuối cùng trước khi đi Hoắc Hạ đã tiết lộ bên tai cô liền nói ra suy đoán của mình cho Frederick Nhược Đông.
Frederick Nhược Đông không thể bảo lãnh cho Đồng Ly Ly, cô ta phạm vào trọng tội, định sẽ ở tù đến hết đời rồi, thậm chí còn bị tử hình cũng có thể.
Liên quan đến kho báu, Frederick Nhược Đông không thể tiết lộ với đội cảnh sát, lại không thể thương lượng với bọn họ để đón cô ta ra ngoài, chuyện này là không có khả năng, dù cho Frederick Nhược Đông có nắm nhiều quyền lực trong tay.
Cuối cùng hắn chọn phương thức dụ dỗ để cô ta rơi vào bẫy, tự cô ta vượt ngục trốn ra ngoài, sau đó lại bị bắt trở lại, tội mới tội cũ chắc chắn đì chết cô ta.
Đừng trách hắn tàn nhẫn, là do cô ta ngu dốt động tới bảo bối của hắn trước.
Vậy thì nhân chuyện bản đồ kho báu cho cô ta một kết cục luôn đi, đỡ phải kéo dài hơi tàn cho cô ta.
Loại đàn bà như cô ta sống cũng chỉ tổ khiến người ta chán ngán.
Tin tức có kẻ vượt ngục lan rộng khắp thành phố S, lên cả bảng tin chính của mục giải trí.
Đội hình sự phát lệnh truy nã trên diện rộng.
Đồng Ly Ly lần này không sống nổi rồi.
Cô ta bị bắt khi đang giả dạng ăn mày trên đường, cũng thông minh đấy nhưng tiếc quá từ đầu chí cuối cô ta đều chỉ là con rối trong tay Frederick Nhược Đông.
Nửa kho báu còn lại đã lấy được, cô ta hoàn toàn không còn ích lợi nữa.
Hắn chỉ việc thả tin ra cho đội cảnh sát, không tới nửa giờ đồng cô ta đã bị tóm..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...