Editor: qqstar
Thích Nghi cảm thấy Long Vu Hành chẳng khác gì một con cáo gian xảo, nhưng nói thế nào thì người ta vẫn có quyền bỏ phiếu trắng.
Vì vậy cô chỉ có thể dán mắt lên người Lý Tốc: "Lý Tốc, cậu chọn đi!"
Lý Tốc biết lần này mình lại phải làm bia đỡ đạn, nhưng cậu vẫn cố níu lấy một tia hi vọng nói: "Mới nãy cô Trần đã quyết định thay tôi rồi không phải sao?"
"Tôi nói không tính, cậu nói mới tính!" Thích Nghi nhướng mày nhìn cậu ta.
Lý Tốc quệt mồ hôi trên trán, dư quang nhìn Đông Phương Tín, thấy anh không có biểu hiện gì bèn lập tức nói: "Đề nghị của cô Trần không tồi 一一"
Chủ tịch của tôi ơi, so với việc bị anh lấy công việc ra chèn ép, còn không bằng tôi nghe theo cô Trần.
Chiêu trò của cô ấy đến anh còn không kháng cự nổi huống chi là tôi.
Xin anh thông cảm cho tôi lần này nhé! _ Lý Tốc thầm nghĩ.
Đông Phương Tín lườm nguýt cậu ta, nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng phản đối.
Thích Nghi vỗ tay một tiếng, cười toe toét nói: "Tốt lắm, các anh tháo cái lều xuống xếp thành tín hiệu cầu cứu 'Ét o ét' đi!"
"Cô thông minh như vậy, sao không nghĩ cách khác?" Đông Phương Tín hầm hừ: "Lửa này, khói này không dùng, sao cứ phải dỡ cái lều xuống cho bằng được?"
"Dỡ nó thì hi vọng sẽ lớn hơn một chút, đừng nghĩ tới việc giữ nó lại qua đêm nữa.
" Thích Nghi thoải mái nói.
Đông Phương Tín đen mặt.
Long Vu Hành lại mỉm cười, vỗ vai anh hai cái: "Làm việc thôi!"
"Cậu tới đây làm!" Ánh mắt Đông Phương Tín quét qua Lý Tốc.
Lý Tốc lập tức vâng lời đi làm ngay, cậu chỉ mong Đông Phương Tín không làm khó công việc sau này của mình là được.
Long Vu Hành nhìn Thích Nghi và Thiên Nhiên nói: "Bây giờ chúng ta vẫn chưa thể chắc chắn trong hôm nay sẽ thoát khỏi đây, chi bằng cùng nhau tìm kiếm ít thức ăn đi! Ăn cá mãi chắc các cô cũng ngán nhỉ?"
Thiên Nhiên nhìn Thích Nghi, thấy cô không có ý phản đối bèn đáp: "Được, cậu Lý ở đây làm việc, chúng ta cũng không thể rảnh rỗi ngồi mãi được.
"
Nói đoạn, cô ấy kéo tay Thích Nghi: "Thích Nghi, trước đây cậu rất mê leo núi thám hiểm nên chắc là biết trên núi có thứ gì ăn được nhỉ?"
"Xem thử trên núi có mấy loại nấm ăn được như nấm mèo đồ không.
" Thích Nghi nói: "Nếu may mắn, nói không chừng có thể tìm được thứ quý như đông trùng hạ thảo đấy.
"
Thiên Nhiên nói: "Vậy chúng ta chia nhau ra hay…"
Long Vu Hành đề nghị: "Em theo tôi đi qua phía Đông xem thử, Thích Nghi với Đông Phương đi phía Tây đi!"
"Sao tôi có cảm giác như anh bảo chúng tôi lên 'Tây thiên' vậy nhỉ?" Thích Nghi trợn mắt.
"Cô Trần cứ thích nói đùa.
"
"Tôi
.