Trương Tử Tinh trở lại hậu cung, cảm giác hết sức mệt mỏi, không còn tâm trí nói chuyện phiếm với ba vị phi tử, mà lăn ra ngủ. Tam nữ biết được trên triều quần thần bàn việc Thiên tử nạp phi, đang muốn hỏi, đã thấy hắn mệt nhọc như thế, chỉ nói Thiên tử xử lý cháíh vụ khổ cực mệt nhọc, cũng không quấy rầy, đều thối lui.
Trương Tử Tinh ngủ một giấc thật ngon, tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao ba sào, giãn gân cốt thân thể một chút, cảm giác thật là sảng khoái. Đang muốn thượng triều, cung nữ một bên nhắc nhở hôm nay là ngày nghỉ ngơi, không khỏi tức cười. Hắn ngầm vận lực lượng, phát hiện nguyên anh lực trong cơ thể đã ổn định trước đó chưa từng có, lực lượng trong linh thức cũng sung mãn kinh người. Tuyết nhi đã từng chỉ ra hắn đang ở đầu Hóa anh kỳ, nguyên anh lực còn rất không ổn định, phải cố gắng tu luyện lâu dài, từ từ củng cố nguyên anh, cứ thế mà lớn mạnh, chọn lọc, tinh luyện, đợi qua thiên kiếp, rồi tu thành nguyên thần, đạt tới cảnh giới luyện hư. Hôm nay xem ra, nguyên anh lực trong cơ thể hắn đã hoàn toàn ổn định, chỉ là về phương diện tu luyện tâm cảnh còn chưa đuổi kịp, cả hai hợp nhất, là có thể chính thức đạt tới đỉnh của Hóa anh kỳ, từng bước chuẩn bị đột phá. Theo lý mà nói, tuyệt không có khả năng đạt tới trình độ này nhanh như vậy, chẳng lẻ ngày hôm qua theo như lời quái vật nọ "Thất tình hương" thật có "chỗ tốt"?
Ngày hôm qua cùng quái vật đánh một trận, mặc dù chỉ có vài phút ngắn ngủn, nhưng ý nghĩa cũng phi phàm, quái vật nọ thực lực ít nhất cũng là Luyện hư kỳ, thậm chí có thể đạt tới cảnh giới chân tiên, nhưng dưới sự đả kích xuất kỳ bất ý, vẫn bị hắn đánh bại. Chỉ cần chiến lược và vũ khí đúng, chiến thắng kẻ địch tu vi mạnh hơn so với chính mình cũng không phải là không có khả năng, cái này càng làm cho hắn quyết tâm nhanh hơn nữa phát triển tiến trình nghiên cứu vũ khí.
Về phần lai lịch quái vật mặt người thân báo kia, siêu não trong cơ sở dữ liệu ghi lại một câu chuyện thần thoại về dị thú Chư Kiền, cùng với vừa gặp rất hợp, hắn đột nhiên nghĩ đến Ác Lai ở Đông Thị cũng biến thân như vậy, trong lòng chợt động, chẳng lẻ…
Nếu suy luận là đúng, vậy Phi Liêm rất có thể có liên quan tới chuyện này, như vậy xem ra, Phi Liêm chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản là một gian thần bình thường. Hắn tùy ý trong cơ sở dữ liệu của siêu não tìm tòi cái tên Phi Liêm, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện cái tên này thời Hoàng Đế Xi Vưu cũng từng xuất hiện qua, bất quá lúc ấy cái tên này đại biểu thân phận cũng là…
Bởi vì cổ đại hiện tượng] trùng tên cũng hết sức thường thấy, cho nên Trương Tử Tinh cũng không xác định hai người rốt cuộc có liên quan gì, nhưng có thể khẳng định chính là, chuyện của Phi Liêm tuyệt không thể khinh thường.
Nói đến cũng là thật nguy hiểm, nếu không phải ngày hôm qua Tử Tinh tiên sinh cùng Thương Thanh Quân phát sinh quan hệ chính là bản thân Thiên tử, vậy Trương Tử Tinh trên đầu đã phải mang một cặp sừng rồi. Nghĩ tới điểm này, Trương Tử Tinh lửa giận thiêu đốt, mạo phạm Thiên tử còn chưa nói, không thể dễ dàng tha thứ nhất chính là âm mưu này lại tính kế tới trên người phụ nữ của hắn! Chuyện này cũng không thể phát sinh nữa, hết lần này tới lần khác tại triều quyết định nạp Thương Thanh Quân làm phi, không phải đối với Thương Thanh Quân có cừu oán thì chính là muốn hãm hại Thương Dung, xem xét cả sự kiện, cái sau có thể tính là lớn nhất. : TruyệnFULL.vn
Nếu Phi Liêm chính là người bày ra việc này, vậy mục đích của hắn đến tột cùng là cái gì? Với lực lượng mà hắn nắm giữ, muốn tiêu diệt Thương Dung mà nói, làm như vậy tựa hồ có chút không cần thiết, tựa hồ không có lý. Huống hồ trước mắt đối với Phi Liêm mà nói chính là không nên khinh động, vạn nhất bức đến chân tường, cho dù là Văn thái sư hoặc Ma Gia tứ tướng xuất mã, cũng không nhất định có thể đem toàn bộ diệt trừ tận gốc, trừ phi thỉnh nhân vật có thực lực như Tam Tiêu nương nương. Dù sao chuyện này tất có bước tiếp theo, lúc này chính là nên quan sát cái đã.
Ngay khi hắn đang bố trí, đột nhiên nội thị báo lại, Thừa tướng Thương Dung có chuyện quan trọng cầu kiến.
Trương Tử Tinh đã ngờ tới Thương Dung sẽ đến, âm thầm lo lắng tình huống của Thương Thanh Quân, lập tức phái người báo cho Thương Dung đợi tại Ngự thư phòng. Quả nhiên, Thương Dung vừa thấy Trương Tử Tinh, lập tức quỳ xuống: "Lão thần có tội!"
Trương Tử Tinh vội vàng tự mình nâng vị nguyên lão tam triều kiêm cha vợ tương lại này dật, nói: "Lão Thừa tướng đã vi nước mà khổ cực, lại là quốc trượng, có tội gì?"
Thiên tử càng dùng lễ đãi như thế, Thương Dung càng cảm thấy xấu hổ. Sáng hôm nay, không đợi hắn đi gặp nữ nhi nói rõ chuyện Thiên tử nạp phi, nữ nhi đã chủ động tìm tới. Sau đó, từ miệng nữ nhi nói ra chuyện giống như sét đánh ngang tai, làm cho Thương Dung ngày thường thái sơn có sập cũng không đổi sắc, cũng bị kinh ngạc không biết làm sao.
Nữ nhi lại đi yêu một người là hậu duệ của vương triều trước, còn là thân bình dân, hai người cảm tình cũng đã dấu phụ thân phát triển cũng đã một đoạn thời gian. Quan tọng là, nữ nhi ngày hôm qua dưới sự ảnh hưởng của dược vật đã thất thân với nam tử này! Một vị phi tử trước khi kết hợp với Thiên tử lại thất trinh, cái này là trọng tội ra sao, một khi Thiên tử tức giận, bản thân có chết cũng không sao, chỉ sợ còn có họa diệt tộc. Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề Thương Dung bất chấp trách tội nữ nhi, nhanh chóng đi tới trong cung xin tội.
Thương Dung không dám nói ra chân tướng, tìm cách kéo dài thời gian: "Tiểu nữ hôm qua đột nhiên thân nhiễm bệnh nặng, cả người sưng đỏ, không cách nào xuống giường… Nghĩ đến chắc mạng không có phúc. Cho nên lão thần to agn, xin bệ hạ thu hồi thánh mệnh, miễn nạp hiền phi!"
Trương Tử Tinh đầu tiên là chấn động, lập tức nghĩ tới không có khả năng, cho dù túng dục quá độ, những cũng đã cho nàng uống một viên Thiên địa tạo hóa đan, cho dù là chỗ "cục bộ" sưng đỏ cũng hẳn là đã khỏi hẳn, làm gì mà "toàn thân" sưng đỏ? Vị lão trượng này lấy cớ cũng thật là khó nghe.
Nếu Đặng Hoa biết Thiên địa tạo hóa đan của mình bị Trương Tử Tinh "lãng phí" như vậy, chỉ sợ là tức đến nhồi máu cơ tim.
Trương Tử Tinh sau khi nghĩ thông suốt, yên lòng, làm sao để cho Thương Dung hối hôn, lập tức cố ý lộ ra bộ dáng quan tâm: "Bệnh nặng? Bệnh nặng ra sao? Lão thừa tương không cần lo lắng, quả nhân sẽ đích thân chuẩn trị, bảo đảm ái phi sẽ không sao".
Thương Dung trong lòng lặng đi, hối hận không kịp, vừa rồi bản thân tới vội vàng, cũng không nghĩ tới cớ nào cho tốt, cho nên không thể làm gì khác hơn là là đưa ra lý do thân thể có bệnh, nhưng đã quên đương kim Thiên tử người mang tuyệt thế y thuật, [Y điển "Bách thảo kinh" trong tam đại bảo thư đúng là xuất phát từ tay vị bệ hạ này, có bệnh gì có thể dấu diếm được?
Thương Dung đầy bụng lo lắng, cơ hồ muốn liều chết đem thật tình nói ra, nhưng việc này có liên quan quá lớn, quan hệ đến thẻ diện của tông thất, thể diện của Hoàng gia Thiên tử, mười phần là hết tám chín là trước tiên nghênh đón nữ nhi vào cung, sau đó bí mật xử tử. Hắn lúc tuổi già chỉ có đứa con gái này xem như tính mạng, làm sao nhẫn tâm trơ mắt nhìn nàng chết. Ngay khi Thương Dung mâu thuẫn, Trương Tử Tinh cũng lo lắng có nên bây giờ thừa dịp chuẩn trị lần này, tại phủ Thừa tướng cho thấy thân phận, để cho Thương gia trên dưới an tâm. Nhưng trải qua việc Chư Kiền tối hôm qua, chuyện này xem ra càng thêm phức tạp, "chủ công" kia rốt cuộc là ai? Thất tình hương đến tột cùng là vật gì? Âm mưu này mục đích cuối cùng rốt cuộc là Thương Dung, hay là với thân phận Tử Tinh? Còn có thân phận của Phi Liêm… những cái này tất cả phải làm cho sáng tỏ trước, nên tạm thời bảo trì hiện trạng, không nên đả thảo kinh xà mới tốt.
Sau khi có chủ ý, Trương Tử Tinh buông tha quyết định tự mình "chuẩn trị" cho Thương Thanh Quân, chỉ là xuất ra phương thuốc cấp cho Thương Dung, dặn dò để cho Thương Thanh Quân điều dưỡng cho tốt, hôn kỳ tạm thời lùi lại, đợi nàng hoàn toàn bình phục mới vào hậu cung cũng không muộn.
Thương Dung thầm thở dài một hơi, ít nhất kế hoãn binh này đã thành, nhanh chóng tạ ơn cáo lui.
Thương Dung mới vừa đi, Khương Văn Sắc đã vào Ngự thư phòng hăng hái hỏi thăm về tình huống của tân phi sắp vào cung Thương Thanh Quân với Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh tạm thời không muốn tiết lộ nhiều, chỉ nói là ý kiến của quần thần, bản thân cũng không biết. Khương Văn Sắc chưa thỏa mãn, lại hỏi Trương Tử Tinh từng nói qua tình huống muốn kết hôn với "dân gian nữ tử", đề nghị nương cơ hội lần này đem cả hai mỹ nữ nạp vào trong cung. Trương Tử Tinh đương nhiên sẽ không nói rõ hai nàng thực tế là một người, chỉ nói qua loa vài câu, nhưng bất quá Khương Văn Sắc hỏi tới không tha, chỉ phải đáp ứng qua một đoạn thời gian nữa sẽ đưa Khương Văn Sắc đi xem mặt "muội muội" tương lai này trước.
Vào đêm, nội viện phủ Thừa tướng trong một ngôi lầu nhỏ. Một cô gái đang lặng lẽ cô đơn đứng trước cửa sổ, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu lên khuôn mặt tuyệt sắc nhưng đang sầu não của nàng.
"Núi có sập, sông có cạn, đông sét đánh, hạ mưa tuyết, cũng…" Cô gái si ngốc tự nói, ánh mắt khi thì bi thảm, thời khắc thì kiên định, cuối cùng tựa hồ vẫn không cách nào quyết, đem sự sầu muộn hóa thành một tiếng than nhẹ, cuốn theo làn gió đêm.
"Cũng không bao giờ chia lìa!" Một thanh âm quen thuộc tiếp tục.
Cô gái chấn động, còn tưởng rằng tai mình bị bệnh, quay đầu lại nhìn, cả người đều đứng tại chỗ, trong mắt đầy sự kinh ngạc, vui mừng và kích động đan xen vào cùng một chỗ, ngày thường cơ trí tỉnh táo hoàn toàn không thấy, nói lắp bắp: "Chàng… chàng vì sao lại ở chỗ này…"
"Tại sao ta[không thể ở chỗ này? Muốn gặp nàng, cho nên tới".
Cô gái đúng là Thương Thanh Quân, nhìn Trương Tử Tinh đột nhiên xuất hiện trước mặt, thiếu chút nữa còn tưởng nằm mơ. Từ khi nàng nghe được cha ban ngày từ mang tin tức từ trong cung phản hồi, thì sầu muộn cho tới bây giờ - nghĩ không ra Thiên tử lại nạp mình làm phi, mà chính mình hôm qua lại thất thân cho nam tử trong lòng, mặc dù cha lấy cớ bị bệnh chối từ, đem ngày cưới dời lại, nhưng sớm muộn cũng phải đối mặt với chuyện này. Việc này liên quan đến quá nhiều, tệ nhất chính là đại họa diệt môn.
Thương Thanh Quân giật mình nhìn hắn một thân trang phục y phục dạ hành kỳ lạ, hỏi: "Chàng làm sao… vào đây?"
"Đương nhiên là leo tường mà vào! Bằng thân thủ của ta, làm dâm tặc thiết ngọc thâu hương tự nhiên là không cần phải nói," Trương Tử Tinh cười hắc hắc: "Hôm nay tiểu thư nếu là thức thời, thì thuận theo ta; nếu là không, thì phải dùng tới sức mạnh!"
"Trách không được Thiền Ngọc gọi chàng là tiểu tặc, quả nhiên không phải người tốt" Thương Thanh Quân ngọt ngào cười, chỉ cảm thấy có hắn bên người, phảng phất phiền não cả ngày cũng đã tiêu đi rất nhiều.
Khi nghe xong Thương Thanh Quân đơn giản kể lại sự kiện qua một lần, Trương Tử Tinh ra vẻ trầm ngâm, trong lòng lại thấy có lỗi, bởi vì đến lúc này, cũng không thể nói ra xuất thân, nếu không một khi lộ ra sơ hở, cũng không cách nào bắt được cái đuôi hồ ly: "Không nghĩ việc này lại kỳ quặc như thế! Chắc là có người cố ý bày kế hãm hại Thừa tướng đại nhân, kế này thật là ác độc, nếu như thành công, cả nhà lớn nhỏ cũng khó thoát khỏi họa lớn".
"Đều do Thanh Quân cẩu thả, không biết lòng người hiểm ác," Thương Thanh cắn nhẹ môi, "Nếu không phải hôm qua thiếp tại thị tập thu lấy túi thơm nọ, cũng sẽ không có xuất hiện cục diện khó có thể thu xếp như vậy".
"Việc này trách không được nàng, đối phương cố tình xếp đặt như thế, cho dù tránh khỏi kế tại thị tập, cũng sẽ gặp tại nơi khác," Trương Tử Tinh than một tiếng, "Thanh Quân có phải hối hận hôm qua thất thân với ta? Nếu không phải ta hại nàng, nàng bây giờ đã an tâm vào cung, hưởng phú quý".
"Tử Tinh cần gì nói như vậy?" Thương Thanh Quân nghe được hắn nói một câu, sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch, thân thể mềm mại lảo đảo muốn ngã, "Phú quý vinh hoa đối với ta mà nói cũng như cỏ cây, từ khi cùng chàng quen biết đến nay, Thanh Quân vẫn cảm tạ ơn trên đã hạ mối lương duyên này, chưa bao giờ có chút hối hận. Hôm qua thất thân tuy là chuyện ngoài ý muốn, nhưng lại cũng là thiếp cam tâm tình nguyện. Nếu chàng không tin, thiếp chỉ còn cách chết, để biểu thị thật tình".
Trương Tử Tinh nghe được rất là cảm động, ôm nàng vào trong lòng: "Thanh Quân, là ta lỡ lời, nàng không nên buồn phiền. Sau này vợ chồng chúng ta là một thể, vô luận là phú quý sinh tử cũng không bao giờ xa rời nhau".
"Chàng mặt cũng dày thật…" Thương Thanh Quân đột nhiên bị hắn ôm, vừa sợ vừa thẹn, cũng chỉ giãy dụa tượng trưng vài cái rồi không hề phản kháng, trong lòng vốn có thiên ngôn vạn ngữ, lúc này cũng một câu nói không nên lời, chỉ là yên lặng cảm thụ sự ấm áp trong lòng của hắn.
"Thanh Quân không cần lo lắng, ta đã có kế, kế này nếu thành, không chỉ có nhân duyên của nàng và ta không sao, còn có thể làm cho cha của nàng thoát nạn".
Thương Thanh Quân mừng rỡ, hỏi kế gì, Trương Tử Tinh vẻ mặt thần bí nói: "Kế này tạm không thể nói rõ, nếu nói ra sẽ vô dụng. Chỉ cần Thanh Quân tin ta là được".
Thương Thanh Quân buồn buồn nói: "Thiếp toàn thân đã ủy thác vào chàng, kiếp nầy không lấy được chàng sẽ không lấy chồng, thì còn gì mà nghi ngờ?"
Trương Tử Tinh biết nàng trong lòng bất mãn mình giữ bí mật, vội vàng giải thích: "Thanh Quân đừng trách ta thần bí, chỉ là việc này có quan hệ trọng đại, nếu có lỗi gì, tất làm cho liên lụy đến cha nàng. Mong phu nhân cứ yên tâm, kế này phu quân mười phần nắm chặc, tất có thể lưỡng toàn kỳ mỹ".
Thương Thanh Quân tin phục vào tài trí của hắn, thấy bộ dáng tin chắc của hắn, trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống được một tảng đá lớn, nàng là cô gái thông minh, cũng không hề hỏi tới, gắt giọng: "Tặc nhân ngươi lớn mật, đừng vội nói lung tung, ai là phu nhân của ngươi…"
Bộ dáng làm nũng động lòng người làm cho Trương Tử Tinh trong lòng rung động, trong đầu hiện ra tình cảnh phóng túng cùng nàng ngày hôm qua, vùng dưới bụng nhất thời mọc lên một cổ dục hỏa. Thương Thanh Quân kinh qua chuyện hôm qua, làm sao không rõ cái vật cứng rắn đang đâm vào mình là cái gì, trong lòng xấu hổ, muốn tránh thoát, lại bị sắc lang hai mắt phóng lục quang ôm chặt không tha, hai bờ môi anh đào đã bị nam tử dùng miệng phong bế. Hai người nhiệt tình hôn nhau, Thương Thanh Quân dần dần động tình, không còn kháng cự mà nghênh tiếp, Trương Tử Tinh nhân cơ hội đưa tay vào trong nội y của nàng mà tùy ý vuốt ve, Thương Thanh Quân chống đở không được động tác thuần thục của hắn, hô hấp dồn dập, hơi thở như lan, mắt thấy thành trì sẽ thất thủ. Lúc này đột nhiên truyền đến vài tiếng gõ cửa, nhất thời làm đôi uyên ương giật mình: "Tiểu thư, phu nhân gọi người vào".
"Biết rồi, Xuân Nhi, ngươi đi xuống trước đi, lát nữa ta sẽ xuống" Thương Thanh Quân nhanh chóng từ trong lòng Trương Tử Tinh vùng ra, sửa sang lại xiêm y đang xộc xệch.
Trương Tử Tinh dục hỏa đang dâng cao lại phảng phất như bị dội cho một chậu nước lạnh, vẻ mặt buồn bực - mẹ vợ đại nhân này lúc nào không gọi, lại nhằm vào lúc này lại gọi!
Thương Thanh Quân nhìn bộ dáng Trương Tử Tinh phảng phất như ai lấy mất tiền của hắn, "cười khúc khích" mấy tiếng, nhón tay nhẹ nhàng xỉa lên trán hắn, sẳng giọng: "Kẻ xấu này, trong lòng lộ tà niệm, vừa rồi thiếu chút nữa bị chàng quấy phá rồi, may mà mẫu thân kịp thời phái người đến tìm thiếp. Một lát nữa mẹ có thể đến phòng thiếp, chàng nên nhanh rời khỏi nơi đây đi, nếu không bị người ta phát hiện thì không tốt".
Trương Tử Tinh biết kế hoạch thâu hương đêm nay đã hoàn toàn thất bại, chỉ phải thất vọng lựa chọn rời đi, trước khi đi còn buộc Thương Thanh Quân kêu vài tiếng phu quân mới an tâm rời đi.
Trong cuộc sống kế tiếp, Trương Tử Tinh mỗi buổi tố đều đi gặp Thương Thanh Quân, bởi vì có Tử la mê chướng yểm hộ, hơn nữa với thân thủ Hóa anh kỳ của hắn, đúng là không một lần thất thủ. Thương Thanh Quân mới nhận mưa móc, như là có thêm nguồn sống mới, cùng hắn không thể tách rời. Thương Dung nhận lời Thiên tử dặn dò,không hạn chế hành động của nữ nhi, lại phát hiện Thương Thanh Quân bình thường thời gian đi ra ngoài ít đi rất nhiều, chỉ là ban ngày ngủ nhiều một chút, không ngờ hàng đêm nữ nhi của hắn lại tiếp tân lang ở trong phòng.
Phía thế lực của quái vật thân báo Chư Kiền tựa hồ cũng yên lặng, không có xuất hiện. Đồng thời, đối vói việc giám thị phủ Phi Liêm cũng tăng mạnh, nhưng không có thu hoạch gì, Ác Lai cũng tựa hồ ở nhà dưỡng thương, không thấy lộ diện. Ngay cả cô gái ngày đó tại thị tập tặng túi thơm cho Thương Thanh Quân cũng không có tin tức gì, những người này phảng phất như đột nhiên biến mất khỏi nhân gian, không thấy tung tích.
Trương Tử Tinh lại đem sự chú ý đặt ở một việc khác – ngày phải hàng hương đến Miếu Nữ Oa đã tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...