Cảm thấy bản thân bị mất đi tôn nghiêm, tên béo xấu hổ đến nỗi tức anh ách. Hắn phì cười chế giễu, nhún nhún đôi vai vẻ bất cần.
" Hơ…nhà William thì có gì đáng gờm chứ? Cũng chỉ là một con chó trung thành của hoàng thất thôi sao? "
Vừa dứt câu hắn đã nhận trọn cú đá xé gió của Ellie rồi văng ra rất xa, lưng đập mạnh vào bức tường phía sau. Cảnh tưởng bất ngờ vừa rồi khiến ai nấy trong phòng đều há hốc mồm, đến hai tên nịnh bợ sam sáp bên cạnh cũng không kịp phản ứng mà đứng trôn chân hóa đá ở đó.
" Ngươi làm cái gì…"
Chưa kịp để ngắn nói hết câu, Ellie đã lao đến trước mặt hắn từ lúc nào, giáng xuống cái bản mặt ụ ị toàn mỡ một bạt tai. Cú tát đó rất mạnh, mạnh đến lỗi máu mũi chảy ra ròng ròng, trên má còn in lại vết bàn tay đỏ rất rõ ràng, sau đó lại túm chặt lấy cổ áo hắn. Lúc này tên béo mới thật sự cảm thấy sợ hãi, hắn chẳng khác gì con chuột nhắt hèn mọn tái mét mặt run rẩy trước móng vuốt của một con mãnh thú.
Ellie dùng đôi mắt sắc lẹm nhìn thẳng vào tên béo, luồng sát khí dâng trào bao quanh cơ thể cô, cơn nóng sục sôi trong từng giọt máu như một miệng núi lửa chuẩn bị phun trào. Bỗng chốc Ellie như tái hiện lại hình ảnh công tước Ambershan William, sự lạnh lùng và tàn nhẫn sâu thẳm bên trong đôi mắt, tựa dòng dung nham nóng chảy khao khát nuốt chửng và dần dần thiêu cháy kẻ thù.
Cô không cho phép bất kì kẻ nào dám mạo phạm và xỉ nhục gia tộc của mình, từ đời này qua đời nọ cho đến tận hôm nay, cha cô và các bậc tiền bối đã luôn sẵn sàng cống hiến và hi sinh rất nhiều cho hoàng tộc cũng chính là cho đất nước này. Họ đánh đổi trí tuệ, thời gian, sức lực và thậm chí là cả xương máu để giữ được hòa bình cho đất nước.
Ấy vậy mà những kẻ não tàn ảo tưởng địa vị sống quá lâu trong sự sung sướng đã quên đi cách để biết ơn, quên đi cả cách làm người, nhân cách và phẩm hạnh đã hoai mục và thối nát thật chẳng đáng được sống!
Kể từ thời khắc đó, chẳng còn có tên quý tộc ngạo mạn nào dám đụng tới Ellie nữa, tên béo và hai bên đàn em đi cùng mỗi lần nhìn thấy cô đều như thấy quỷ, đến cả ngẩng đầu lên nhìn cô cũng chẳng dám.
Quả thực cuộc sống ở đây khác xa với căn hầm cũ kia rất nhiều. Không chỉ có đồ ăn ngon, đầy đủ chất dinh dưỡng cứ đến giờ là lại có hầu gái xuống, mà còn nhận được sự đối đãi không khác gì ở nhà là bao, rất thoải mãi khiến một số người còn suýt quên mất rằng bản thân đang bị bắt cóc.
Chỉ có một điều, hằng ngày những " con hàng hạnh sang " này sẽ phải đến lớp học đều đặn, lớp học sẽ được phân loại theo giới tính. Con gái thì học múa học hát, bận trên người những bộ đồ chẳng mấy kín đáo giữa cái thời tiết lạnh lẽo này rồi làm đủ thứ trò kì lạ. Con trai thì rèn luyện thể lực, học những lời ngon tiếng ngọt,…
Chỉ giống nhau ở một điều đó chính là, tất cả phải học cách làm hài lòng người khác, biến bản thân thành trò tiêu khiển mua vui cho giới thượng lưu, tẩy hãy họ trở thành những con chó ngoan trung thành sẵn sàng dâng hiển cả thể xác lẫn tâm hồn cho lũ cặn bã biến thái.
Mặc dù môi trường sống như vậy cũng được coi là tốt nhất nơi này, nhưng Ellie lại chẳng mấy thoải mái vì phải sống cùng những con người giả tạo và xu nịnh. Cái đám tiểu thư công tử vô dụng ấy cả ngày chẳng làm gì ra hồn cứ bám theo Ellie, không ngừng khua môi múa mép khoe khoangvề gia thế của bản thân đòi làm bạn khiến cô rất khó chịu, ngoại trừ một người tên Kaytlyn.
Kaytlyn trạc tuổi Ellie này là quý tộc hạng trung duy nhất trong căn hầm này, cô bé có mái tóc đỏ ngắn ngang vai và xoăn xoăn như những gợn sóng biển, đôi mắt màu cam to tròn lúc nào cũng nhìn xuống đất, khuôn mặt cũng không có gì nổi bật ngoài những chấm tàn nhang.
Kaytlyn trông khá gầy, nhút nhát và rất vụng về, bề ngoài lại không mấy nổi bật. Cô bé luôn lép mình vào một góc trong căn hầm, vì là hạng trung nhưng do có giọng hát rất hay và ngọt ngào, nghe cứ tựa như ai đó đang rót mật vào tai khiến người ta say đắm nên mới được xếp vào ở đây.
Cũng vì vậy mà luôn bị đám người trong phòng xa lánh, bắt nạt. Có một lần nọ Kaytlyn bị đám con gái trang điểm lồng lộn, ăn mặc lòe loẹt được coi là " học sinh ưu tú " ở cái chốn chết tiệt này chà đạp, xỉ vả nhưng Kaytlyn lại không dám chống cự.
Thấy quá ngứa mắt, Ellie lập tức không nhịn được mà xông tới giải vây cho Kaytlyn. Kể từ đó Ellie và Kaytlyn trở thành bạn của nhau. Nhờ có Ellie chống lưng, không còn ai dám bắt nạt Kaytlyn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...