Hàn Trình Quang vừa mê muội hôn Hứa Ngôn Tâm, cảm thấy Hứa Ngôn Tâm dần dần cũng chậm rãi đáp lại, trong lòng càng thêm kích động, thân thể kề sát Hứa Ngôn Tâm cũng bắt đầu nóng lên, bàn tay chậm rãi lần mò vào trong áo ngủ của y, vuốt ve qua lại trên bờ ngực trần.
Bởi vì hai cơ thể kề sát vào nhau, Hàn Trình Quang nháy mắt liền cảm giác được thân thể Hứa Ngôn Tâm nảy sinh biến hóa, tim đập rộn ràng, bàn tay cũng từ ngực Hứa Ngôn Tâm đi xuống dưới.
“Ư…… Không… Trình… Quang…… Đừng!” Cảm giác được bàn tay Hàn Trình Quang di động, thời điểm Hứa Ngôn Tâm bị Hàn Trình Quang nắm lấy, thân mình run lên, liền dùng lực đẩy Hàn Trình Quang ra, hơn nữa ra sức thở hổn hển.
Bị đẩy ra, thần trí có chút bị mê hoặc của Hàn Trình Quang cũng bị kéo về, sau đó liếc mắt nhìn liền thấy Hứa Ngôn Tâm bị hắn đặt dưới thân, vạt áo mở toang, sắc mặt ửng hồng, hơn nữa trong mắt hiện lên tia xấu hổ.
Yết hầu khô khốc, Hàn Trình Quang hít sâu một hơi, dời người xuống khỏi mình Hứa Ngôn Tâm, nhưng bàn tay vẫn phủ lên chỗ đó của y.
Bàn tay Hàn Trình Quang hơi giật giật, liền nghe Hứa Ngôn Tâm hít sâu một hơi, cũng cảm thấy thân thể Hứa Ngôn Tâm cong ngửa ra.
Khẽ cười một tiếng, Hàn Trình Quang không buông tay, lại dùng một tay còn lại giam Hứa Ngôn Tâm lại, vừa hôn y vừa cử động tay, rất nhanh khiến cho Hứa Ngôn Tâm hô hấp dồn dập.
Đợi cho Hứa Ngôn Tâm thư thái, Hàn Trình Quang mới rút bàn tay về, lại lấy khăn tay ở đầu giường lau chùi thân thể cho Hứa Ngôn Tâm, dùng chăn gói Hứa Ngôn Tâm thật kỹ, còn mình thì đứng dậy đi vào phòng tắm.
Đợi cho tự xử xong xuôi trong phòng tắm, Hàn Trình Quang trở lại phòng thì nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm vẫn chưa ngủ, hơn nữa kéo chăn đến mí mắt, từ bên trong vụng trộm nhìn về phía hắn.
Trong lòng vừa thỏa mãn vừa sung sướng, Hàn Trình Quang bước nhanh đến bên giường chui vào trong ổ chăn, nghiêng người đối mặt Hứa Ngôn Tâm, chỉ thấy Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt ngọ ngọe người, nhưng cuối cùng lại bị Hàn Trình Quang dùng cánh tay ôm chặt, lại kéo vào trong lòng.
Hứa Ngôn Tâm thẹn thùng khiến Hàn Trình Quang cảm thấy thật đáng yêu, cũng càng thêm yêu thương, dùng một bàn tay sờ sờ mặt Hứa Ngôn Tâm, tay chân Hàn Trình Quang vô cùng quy củ, giống như mọi hôm ôm Hứa Ngôn Tâm, dùng một bàn tay vỗ nhè nhẹ trên lưng Hứa Ngôn Tâm.
Vừa trải qua chuyện vừa rồi, lại được Hàn Trình Quang ôn nhu vỗ về, Hứa Ngôn Tâm rất nhanh liền nhắm mắt lại thiếp đi, hơn nữa lần này một giấc ngủ thẳng đến sáng, không mơ mộng gì nữa cả.
Sáng sớm hôm sau, lúc Hàn Trình Quang còn chưa làm điểm tâm, Hứa Minh Tâm đã chạy đến, phỏng chừng là tối hôm qua cùng Hàn Trình Quang nói về chuyện mẹ ruột Hứa Ngôn Tâm, cũng gợi lên tình yêu của Hứa Minh Tâm dành cho Hứa Ngôn Tâm, cho nên mới sáng sớm đã chạy đến xem em trai bảo bối nhà mình.
Bất quá làm cho Hứa Minh Tâm không nghĩ tới, bình thường luôn bám đuôi Hàn Trình Quang không muốn ở cùng mình, hôm nay Hứa Ngôn Tâm lại phá lệ ngồi ở trên sô pha phòng khách, không theo sau Hàn Trình Quang, hơn nữa lúc nói chuyện phiếm với anh cũng không thấy cứ luôn nhìn về phía phòng bếp như mọi lần, điều này làm cho Hứa Minh Tâm mừng rỡ không thôi, cho rằng quan hệ của mình và Hứa Ngôn Tâm rốt cuộc đã tiến bộ không ít.
Lúc ăn điểm tâm, Hàn Trình Quang bởi vì có Hứa Minh Tâm đến nên nấu thịnh soạn hơn, chẳng những làm bánh bao, còn cố ý chuẩn bị sữa đậu nành.
“Tôi còn nấu sữa đậu nành, ăn bánh bao xong uống thêm một ly sữa đậu nành.” Nghe được tiếng báo động sữa đậu nành đã chín ở phòng bếp, Hàn Trình Quang nói với Hứa Ngôn Tâm một câu như vậy liền đi vào phòng bếp rót sữa đậu nành.
Nhưng khi Hàn Trình Quang bưng ba ly sữa đậu nành ra, chỉ thấy Hứa Minh Tâm liếc nhìn hắn.“Tiểu Ngôn không thích uống sữa đậu nành.”
Vừa đặt một ly sữa đậu nành trước mặt Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nghe Hứa Minh Tâm nói như vậy, liền nhìn Hứa Ngôn Tâm thuận miệng hỏi:“Em không thích uống à?”
Ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Trình Quang, khi tầm mắt Hứa Ngôn Tâm đối diện với ánh mắt quan tâm của Hàn Trình Quang, mặt ‘phừng’ một tiếng ửng hồng, sau đó cầm ly sữa trước mặt lên “Em thích uống sữa đậu nành.” =)))))))
Hứa Minh Tâm:“……”
Đặt sữa đậu nành lên bàn, Hàn Trình Quang lại đưa cho Hứa Minh Tâm một ly, đồng thời nhìn về phía Hứa Minh Tâm, ánh mắt có chút nghi hoặc, Tiểu Ngôn rõ ràng thích sữa đậu nành, ông anh hai này không phải thật sự con mẹ nó bất mãn với hắn đó chứ!!!
Dùng ánh mặt cực kỳ mịt mờ kèm theo nguy hiểm, phẫn nộ trừng Hàn Trình Quang, Hứa Minh Tâm cầm lấy sữa đậu nành bắt đầu im lặng uống.
Điểm tâm xong xuôi, Hứa Ngôn Tâm lấy tờ tạp chí mới nhất ngày hôm qua vừa đưa tới tựa vào sô pha đọc, mà Hứa Minh Tâm cũng ngồi ở một bên, không biết lấy đâu ra Notebook bùm bùm đánh máy.
Còn Hàn Trình Quang sau khi dọn dẹp xong nhà bếp, vừa rửa tay xong liền nhận được chỉ thị muốn uống cà phê của ông anh hai, vì thế bĩu môi đi pha cà phê cho Hứa Minh Tâm, lại rót cho Hứa Ngôn Tâm ly nước, còn lấy quýt để bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, khi nào Hứa Ngôn Tâm muốn ăn thì ăn, thậm chí cuối cùng Hàn Trình Quang còn từ trong phòng cầm một cái thảm bạc ra đắp lên người Hứa Ngôn Tâm, gần đây thời tiết chuyển lạnh, cũng không dám để cho Hứa Ngôn Tâm sinh bệnh nữa.
Động tác gõ máy tính tạm dừng, Hứa Minh Tâm yên lặng nhìn Hàn Trình Quang để nước, trái cây ở bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, lại cầm thảm đắp cho Hứa Ngôn Tâm, mà Hứa Ngôn Tâm cũng ngoan ngoãn tùy ý Hàn Trình Quang làm, thậm chí Hàn Trình Quang giúp Hứa Ngôn Tâm chọn một động tác thoải mái, Hứa Ngôn Tâm vẫn để yên động tác ấy, không hề nhúc nhích.
Đợi sau khi Hàn Trình Quang sắp xếp cho Hứa Ngôn Tâm ổn thỏa, mới đứng dậy đi dọn dẹp lại phòng nhân tiện giặt quần áo của hai người.
Cảm thấy trong lòng không được tự nhiên bị cái gì đó đè nén, Hứa Minh Tâm không còn tâm trạng làm việc nữa, trừng mắt nhìn về phía Hàn Trình Quang đang giặt quần áo, mới buông máy tính đứng dậy đi qua ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm.
“Tiểu Ngôn……” Trong lòng chọn lọc câu chữ, Hứa Minh Tâm không biết phải hỏi ra nghi vấn của mình làm sao, bởi vì hắn cứ luôn có loại cảm giác ‘Em trai đã là của nhà người ta’, cũng luôn có loại cảm giác ‘Em trai gả đi như bát nước tát ra ngoài’.
Trời đất ơi! hắn lại có cảm giác Tiểu Ngôn đã bị gả đi![ Tác giả: Không thể không nói, kỳ thật Hứa đại ca anh rất nhạy ……]
Nhưng Hứa Minh Tâm rối rắm không hề được Hứa Ngôn Tâm nhìn đến, Hứa Minh Tâm để ý thấy Hứa Ngôn Tâm cầm quyển tạp chí trên tay, trên mặt lộ ra biểu tình phức tạp và cả mờ mịt.
“Tiểu Ngôn, sao vậy?” Rối rắm biến thành quan tâm, Hứa Minh Tâm vội vàng lại gần hỏi, sau đó liền thấy được nội dung trang tạp chí mà Hứa Ngôn Tâm đang nhìn chằm chằm.
“HRD awards, cuộc thi thiết kế trang sức kim cương, năm nay sẽ được tổ chức tại London, nước Anh vào tháng 11.”
Ngón tay lướt qua dòng chữ kia, trong mắt Hứa Ngôn Tâm hiện lên một tia khát khao lẫn khổ sở.
HRD awards, cuộc thi thiết kế trang sức kim cương quốc tế, đó chính là cuộc thi mà bất kì nhà thiết kế trang sức nào cũng muốn tham gia, cuộc thi này vốn do một nhóm nhà thiết kế trang sức lừng danh tổ chức, hai năm cử hành một lần, mà lúc trước Hứa Ngôn Tâm có thể dùng thành tích nổi trội xuất sắc để tốt nghiệp Học viện Nghệ thuật Hoàng Gia, cũng là nhờ sau khi tham gia HRD dành được một thứ hạng không thấp , tuy rằng không phải quán quân, nhưng cũng đủ khiến y vang vọng khắp giới thiết kế trang sức.
Đáng tiếc, Hứa Ngôn Tâm cũng chỉ tham gia có một lần, sau khi tốt nghiệp y chưa kịp tham gia giải đấu này thì đã bị Hứa Minh Tâm nhốt lại, ký ức lúc ấy đối với Hứa Ngôn Tâm mà nói chỉ có sợ hãi cộng thêm mơ hồ, đối với cuộc thi này, lại càng không có ký ức, chỉ là sau khi thanh tỉnh cảm giác được mình đã bỏ lỡ hai mùa thi, vì thế vô cùng nuối tiếc, khổ sở.
“Cuộc thi thiết kế trang sưcs?” Lúc này, ném quần áo vào máy giặt xong Hàn Trình Quang nghe thấy Hứa Minh Tâm nói, trực tiếp đi qua ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, rút tờ tạp chí trong tay Hứa Ngôn Tâm xem giới thiệu vắn tắt về cuộc thi kia.
“Tiểu Ngôn muốn tham gia à? Anh lập tức chuẩn bị giúp em, ngày mai hoặc là cuối ngày em có thể đi London, nhất định em có thể tham gia kịp.”
Bên kia Hàn Trình Quang còn chưa đọc xong mục giới thiệu vắn tắt, bên này Hứa Minh Tâm đã nhanh chóng cam đoan, hơn nữa còn lấy ra điện thoại di động, xem ra chỉ cần Hứa Ngôn Tâm gật đầu, liền lập tức gọi điện thoại sắp xếp.
Hứa Minh Tâm chờ Hứa Ngôn Tâm quyết định, mà Hứa Ngôn Tâm lại quay đầu nhìn về phía Hàn Trình Quang, đợi Hàn Trình Quang đọc giới thiệu vắn tắt xong, mới vươn tay ôm chặt Hàn Trình Quang.
“Nếu em đi, anh sẽ đi với em sao?”
Không nghĩ tới Hứa Ngôn Tâm lại hỏi ý kiến của mình. Đương nhiên ở trong lòng Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm đi nơi đâu hắn cũng sẽ đi theo, cho dù Hứa Ngôn Tâm không cho hắn đi chung, hắn cũng sẽ lén bám theo.
Nhìn Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nghĩ nghĩ, hắn đột nhiên muốn biết địa vị hắn như thế nào ở trong lòng Hứa Ngôn Tâm.
“Nếu tôi nói tôi không đi được thì sao? Tôi chưa từng đi ra nước ngoài , cũng không hiểu cuộc thi mà em nói, kêu tôi đi cùng còn không bằng bảo anh hai em đi với em.”
“Không sai, Tiểu Ngôn……” Lời Hàn Trình Quang nói khiến Hứa Minh Tâm vô cùng tán đồng gật gật đầu, nhưng mà Hứa Minh Tâm chưa kịp nói xong, đã bị Hứa Ngôn Tâm khẩn trương lên tiếng đánh gãy.
“Không cần!!!” Trên mặt hốt hoảng, Hứa Ngôn Tâm ném cuốn tạp chí trong tay Hàn Trình Quang xuống đất, sau đó vươn tay ôm chặt lấy Hàn Trình Quang.
“Anh không đi thì em cũng không đi, anh từng đáp ứng sẽ không rời bỏ em! Em không tham gia cuộc thi, ta không thiết kế trang sức, em chỉ muốn anh!” Trong giọng nói có khủng hoảng cùng khẩn trương, Hứa Ngôn Tâm lấy tay ôm chặt Hàn Trình Quang.
Không ngờ Hứa Ngôn Tâm phản ứng mạnh như vậy, Hàn Trình Quang bởi vì làm cho Hứa Ngôn Tâm sợ hãi nên có chút đau lòng, nhưng lại không thể ức chế được suy nghĩ rằng địa vị của mình ở trong lòng Hứa Ngôn Tâm vẫn rất cao.
“Sẽ không, tôi chỉ nói như vậy thôi, tôi sẽ đi cùng em, đừng nói London, ngay cả Châu Phi, Nam Cực, Bắc Cực, chỉ cần em muốn đi tôi cũng sẽ đi cùng.” Vội vàng ôm Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang trấn an.
Bất quá lúc Hàn Trình Quang trấn an Hứa Ngôn Tâm, liền cảm giác có một tầm mắt buốt giá nhìn chằm chằm vào mình, nhất thời cảm thấy rờn rợn, len lén nhìn qua chỗ Hứa Minh Tâm, quả nhiên nhìn thấy Hứa Minh Tâm lạnh mặt híp mắt nhìn hắn. Hắn lại đắc tội ông anh hai này rồi!!!
Tuy rằng Hàn Trình Quang cam đoan sẽ đi cùng Hứa Ngôn Tâm, nhưng Hứa Ngôn Tâm vẫn có chút do dự, bởi vì khó khăn đầu tiên đập vào mặt y, chính là đi ra ngoài.
Chỉ cần vừa nghĩ đến bên ngoài có nhiều người như vậy, ý định muốn dự thi của Hứa Ngôn Tâm lập tức liền tan biến, hiện tại với Hứa Ngôn Tâm mà nói, cũng chỉ có căn nhà sống chung với Hàn Trình Quang này là an toàn, Hàn Trình Quang là người đáng tin, sẽ không hại y, Hứa Minh Tâm được tính là nửa người tốt, những người khác, Hứa Ngôn Tâm kiên quyết ngay cả tiếp xúc cũng không muốn chút nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...