Day6 – 7. 20AM
“Không được nữa, tôi bị muộn rồi “, Dương Thư vội vàng ăn mấy cái sủi cảo rán, liền chuẩn bị đi ra ngoài, một bên vừa mang giày một bên dặn nam thần, “Anh ăn cơm nước xong, chén dĩa cứ để trong bồn rửa là được rồi, tôi trở về sẽ cùng nhau rửa. Trong ngăn kéo có bánh mì cùng thịt, nếu tôi chuẩn bị đồ ăn không đủ, anh lại ăn những món đó.”
Trình Hành Chi từ khi ăn sáng đến giờ hiếm khi thấy yên lặng, cùng cậu đi ra cửa, ủy khuất nhìn: “Bởi vì tôi mất trí nhớ, cho nên ngay cả cơ hội bảo vệ cậu cũng không có sao?!”
“Cái này thật sự không phải…” Fan hâm mộ cực lực an ủi thần tượng mình, “Công tác y tá thật sự rất bận rộn, anh đi theo tôi cũng sẽ ít khi gặp mặt tôi. Hơn nữa ở bệnh viện sẽ khó giữ bí mật, để đảm bảo không phát sinh chuyện gì, anh vẫn nên ở trong nhà thì hơn.”
“Cũng bởi vì lý do đó, cậu liền muốn bỏ tôi lẻ loi hiu quạnh một mình, thiếu quần áo thiếu thức ăn, mặc tôi đói mặc tôi rét…” Trình Hành Chi bi thống muốn khóc mà nói xong đoạn văn này, sau đó dừng lại một chút, cùng Dương Thư đồng thời nhìn về phía một đống sủi cảo còn dư trên bàn, sau đó ho khan một chút, “Nói chung, tôi không nên cùng cậu tách ra mà.”
“… Đừng nghịch.” Người bao dưỡng hoàn toàn không biết nên nói thế nào, từ trong miệng bức ra hai chữ này, giống như chạy nạn mà chạy ra khỏi nhà.
Thế là, cậu đã vô tình bỏ lỡ ánh mắt quyết định cùng tràn ngập ý chí chiến đấu của nam thần bị bỏ lẻ loi ở nhà, nói: “Chờ tôi khôi phục trí nhớ, nhất định phải đem cậu khóa trong phòng như vậy như vậy ba ngày ba đêm!”
Day6 – 2. 00PM
Dương Thư lúc làm việc trong lòng vẫn không ngừng nhớ tới Gấu nhỏ mất trí kia, mấy lần đều có chút thất thần.
May là kinh nghiệm phong phú, cậu cũng đều đúng lúc tập trung lực chú ý, mới không phạm sai lầm gì. Muốn không để cho công tác xảy ra một chút sai lầm, bởi vì nhân viên y tế nghề nghiệp có tính đặc thù, một chút sai sót cũng có thể gây thành sự cố lớn.
Vẫn bận đến buổi trưa, Dương Thư mới có thời gian nghỉ ngơi, chuyện đầu tiên chính là lấy di động gọi về nhà.
Vốn là một mình cậu ở trong nhà nên không có lắp đặt điện thoại riêng, bất quá ngày hôm qua cậu đã mua thêm một cái sim, đem điện thoại di động của mình trước kia đưa cho nam thần dùng để ngừa vạn nhất.
Đó là điện thoại di động nokia nhiều năm trước, ngoại trừ gọi điện thoại gởi tin nhắn, đại khái cũng chỉ có thể chọi nhau…
Fan hâm mộ bấm số của nam thần, vốn chỉ là muốn hỏi thăm tình huống đối phương, kết quả bên kia lại là đường dây bận.
Thế là, cậu lập tức liền sợ hãi.
Cậu bây giờ hiểu khá rõ nam thần, Trình Hành Chi sẽ không phải là bị mấy cuộc điện thoại lừa gạt chứ… Mấy cái vụ điện thoại lừa gạt gì đó, ai cũng biết mà.
Mấy vụ này hại người rất nặng, lấy đi bao nhiêu tiền không tính, còn lừa gạt người ta rất nhiều thứ khác!
Người bao dưỡng Gấu nhỏ cả người liền bất an.
Day6 1. 45PM
Điện thoại nam thần cuối cùng gọi được, Dương Thư lập tức sốt sắng mà hỏi: “Tôi vừa nãy gọi điện thoại cho anh vẫn luôn đường dây bận, anh không có tiếp bất kì cuộc điện thoại kì quái nào chứ?!”
Bên đầu điện thoại kia Gấu nhỏ nhẹ giọng “Ạch” một chút, sau đó dùng tốc độ cực nhanh mà phủ nhận: “Cậu hơn một tiếng đều gọi không được nhất định là điện thoại di động có vấn đề, tôi mới không có nhận cuộc điện thoại nào hết!”
Nam thần anh đây là giấu đầu lòi đuôi anh biết không? Cậu không nói thì Gấu nhỏ làm sao biết được cậu đã gọi anh không được một tiếng?!
Người bao dưỡng chưa kết hôn đã nuôi em bé trầm mặc nửa ngày, cuối cùng vẫn ra quyết định.
“Anh lên ổ F máy tính của tôi, tìm tập tin văn học cổ điển, trong đó là mấy bài thơ cổ, gần 300 bài… Là tôi nhiều năm qua tâm huyết thu gom”, Dương Thư thở dài nói: “Anh nếu thực sự buồn chán, liền xem cái này đi, đừng tiếp tục gọi mấy cuộc điện thoại kì quái…”
“A?” Nam thần đầu tiên là ngẩn người một chút, sau đó lập tức hưng phấn cam kết: “Được rồi, tôi nhất định sẽ hảo hảo quan sát, học tập cho giỏi!”
Nhiều năm sau này, mỗi khi người bao dưỡng hồi tưởng lại chuyện bây giờ, đều sẽ vạn phần ảo não mà tỏ vẻ cậu đây quả thực là tự tìm đường chết a!
Bất quá tại lúc này, không chút nào ý thức nguy cơ, fan hâm mộ chỉ là lặng lẽ nghĩ… nam thần anh có phải là hiểu lầm cái gì?!
Day6 – 7. 00PM
Dương Thư lúc ăn cơm tối nhận được tin nhắn ưcơm cậu làm đều đã ăn xong rồi, ngày mai về sớm một chút nha T_T ]
Người bao dưỡng xác định là lúc trước khi đi đã làm cho nam thần phần cơm của ba người. Coi như nam thần bởi vì ở nhà một mình hóa bi phẫn mà ăn thức ăn vượt xa người thường, cũng không thể không đến hai bữa liền giải quyết hết chứ…
Thần tượng, dạ dày anh có khỏe không?! Anh không suy nghĩ đến chuyện sẽ ăn ít lại sao?!
[sáng mai tôi khoảng chừng chín giờ về đến nhà, anh đói bụng ăn trước bánh mì đi, trong tủ lạnh có mứt dâu tây cùng bơ đậu phộng… nếu dạ dày no đến mức khó chịu, thuốc tôi để ở ngăn tủ thứ nhất trên đầu giường.]
Sau khi gởi đi tin nhắn đầy giọng lo lắng, Dương Thư liền nhận được trả lời của Gấu nhỏ [không khó chịu… Nhưng mà bánh mì cùng mức dâu cũng hết òi T_T ]
… Suy nghĩ thể tích của khối bánh mì kia, y tá liền đi đến phòng thuốc mua thuốc tiêu hóa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...