Theo lễ hội Ma càng ngày càng tới gần, mọi người trong Hogwarts bắt đầu lục tục, tất cả mọi người đều hăng hái bừng bừng thảo luận trận đấu Tam Pháp Thuật cùng với hai ngôi trường pháp thuật sắp đến, ngoại trừ những học sinh nhà Slytherin là có những mối quan hệ xã giao rộng rãi trong giới quý tộc nên biết đại khái ra, còn lại mọi học sinh khác đều đem hết sức tưởng tượng phong phú của bản thân r a để phỏng đoán. Nhóm giáo sư trong trường cũng vì sắp có học sinh trường khác ghé thăm mà dần dần quản học sinh thêm nghiêm ngặt, mà Hogwarts cũng vì thế mà được trang hoàng rực rỡ hẳn lên.
Trong hoàn cảnh náo loạn, Snape nhân cơ hội Dumbledore thu được thư của Sở Hợp Tác Quốc Tế vì một số chi tiết nhỏ liên quan thi đấu Tam Pháp Thuật phải ly khai trường học, liền kéo theo Harry đi đến mật thất mà hắn vẫn hàng ngày tâm tâm niệm niệm, tuy rằng khi nhìn đến cửa vào mật thất lại đặt trong WC nữ, vẫn luôn vì chuyện trước kia Chúa Tể Hắc Ám là như thế nào tìm được nơi này mà cảm thấy khó hiểu, nhưng mà dược liệu khó có được sắp về trên tay hiện thời vẫn thu hút hết sự chú ý của hắn.
Harry coi như từ hành động lần này mới đầy đủ lý giải được tầm quan trọng của dược liệu đối với Snape, sau khi bọn họ thành công chui xuống ống thoát nước, Snape liền vì nhìn đến một mảng da rắn lột thật lớn bị đống đá vụn đè lên mà phát hỏa, tuy rằng Harry có giải thích lúc đó bởi vì Lockhart dùng chiếc đũa phép hỏng của Ron tính công kích hai người mới thành như vậy, nhưng mà đối với vị đại sư Độc Dược sớm đã coi những dược liệu trong mật thất là đồ vật của riêng mình thì hiển nhiên rất giỏi giận chó đánh mèo, nhìn vị giáo sư Độc Dược cẩn thận di chuyển từng phiến đá, rồi yêu thương thu lại lớp da rắn vốn không còn hoàn chỉnh cho vào chiếc túi đặc biệt sớm chuẩn bị, Harry không khỏi vì… tương lai của Ron mà cảm thấy bi thương.
Sau khi thu nhặn xong đống da rắn bỏ vào chiếc túi đã được nới rộng không gian, một chút mảnh vụn cũng không bỏ sót, Snape dẫn theo Harry · chìa khóa · Potter tiếp tục đi dạo mật thất. Đến khi Snape nhìn tới xác chết của Xà Quái nhờ có không khí âm hàn nơi mật thất mà không hề hư thối thì hai mắt như tỏa sáng, khiến Harry không khỏi thở dài tiếp tục duy trì trạng thái trong suốt của bản thân, cậu tin tưởng nếu lúc này bản thân chỉ cần phát ra một tiếng động nhỏ thôi cũng sẽ khiến vị giáo sư cuồng dược liệu này không do dự đem cậu ngao thành ‘Kẻ Được Chọn Tề’.
Không hề phát giác tầm mắt đố kị ai oán của Harry, Snape vẫn đem toàn bộ lực chú ý của mình đặt trên xác Xà Quái nghìn năm, cẩn cẩn dực dực thu thập những phần còn có thể dùng làm dược liệu, Merlin, một con Xà Quái nghìn năm chỉ có thể nhờ duyên chứ không thể cầu được a! Đáng tiếc, dùng một ít sẽ thiếu một ít, không thể giống như những dược liệu khác tùy ý dùng được, chết tiệt Potter, cậu ta không phải Xà Lão Khang sao?! Xà Lão Khang không phải có thể thuần phục mọi loại rắn sao?! Vì sao thằng nhóc không chịu đi thuần phục con Xà Quái này?! Như vậy không phải hắn sẽ có nguồn cung cấp nọc rắn bất tận, cùng vỏ rắn lột còn có máu để dùng. Mà hiện tại, máu đã không có, nơi tròng mắt Xà Quái sớm chỉ còn lại hai cái lỗ thủng hư thối, thật tốt tài liệu nghiên cứu, cũng đã không còn! Răng nọc cũng chỉ còn lại một bên, may mắn bên trong vẫn còn chút nọc độc, không tính tổn thất quá lớn! Chết tiệt Potter, sau khi trở về nhất định phải cho tên nhóc này ghi nhớ thật kỹ 《Nghìn loại thảo dược thần kỳ 》 … Không, hay nhất là chuẩn bị thêm nữa, tên nhóc con này luôn luôn có thể đến những nơi ngoài ý muốn, vạn nhất bỏ qua sẽ không được rồi… Ngô, 《cách bảo tồn cùng xử lý dược liệu》cũng phải để cậu ta biết cách xử lý chúng, có một số dược liệu cần xử lý trước mới có thể bảo trì, như vậy lần sau cậu ta có gặp phải tình huống như thế này cũng sẽ biết dùng lớn nhất khả năng trong chiến đấu bảo trì đại bộ phận dược liệu thần kỳ! (Mắt lạnh: tiểu Harry, nãi thật xui xẻo!)
Sau cùng Snape thậm chí còn dấn thân vào sào huyệt của xà quái dưới chân tượng Salazar tìm tòi mọi ngóc ngách rồi mới cảm thấy mĩ mãn, đem theo tiểu hỗn đản mắt xanh cả buổi vẫn duy trì trạng thái trong suốt toàn thân oán khí ra ngoài, mà Harry cũng chỉ đến khi rời khỏi mật thất thì mới nghĩ đến hành trình ngày hôm nay đều không phải toàn bộ không xong, tổng kết lại cuộc đi dạo mật thất ngày hôm nay giúp cậu nhận ra một điều, dược liệu, đặc biệt là những dược liệu hiếm có khó tìm có thể giúp giáo sư nhìn cậu ôn hòa không ít, cũng có thể kéo dài thời gian ở chung của cậu với giáo sư, nhưng mà, đồng thời cũng chính dược liệu, nó sẽ khiến giáo sư hoàn toàn quên đi sự tồn tại của cậu. Bất quá, phần cuối cuộc đi dạo mật thất lần này cũng không khó chịu mấy, lúc ly khai mật thất thì cậu được ngồi chung với giáo sư trên một chiếc chổi, giáo sư cũng không mấy giỏi phi hành, cho nên trong lúc uốn lượn trong đường ống nước, Harry sẽ lợi dụng cơ hội khó có được này nhân lúc giáo sư không chú ý, cọ qua cọ lại khuôn ngực tràn đầy mùi dược thảo của giáo sư, coi như không sai! (Mắt lạnh: thiếu niên, hành động nảy của nãi thật hèn mọn a!)
Tối hậu, Harry bi thương phát hiện, trước khi tiến tới được mục tiêu vốn không thể cho ai biết kia cậu phải vượt qua ba trở ngại: Địa vị mẫu thân trong lòng giáo sư, khuôn mặt quá giống phụ thân, cuối cùng là Độc Dược. Hiện tại cậu chỉ có thể cầu mong Hermione tìm được những cuốn sách chỉ đạo rõ ràng như thiên văn, mới có thể giúp cậu khắc phục những… trở ngại này, tăng thêm động lực cho cậu tiến tới!
Chuyến thăm mật đạo lần này, Snape thu hoạch thật lớn, ngoại trừ những dược liệu không mấy hoàn mỹ của xà quái ra, hắn còn phát hiện ra công dụng mới của Potter (Min: em nó đâu phải đồ vật a!). Sau khi trở lại phòng làm việc, Snape đem tất cả đám độc xà quý hiếm hắn phải bỏ ra không ít công sức tiền bạc mới mua được giao cho Harry · tự nguyện thành Gia Tinh · Potter chiếu cố rồi cứ đúng giờ phải lấy mẫu nọc độc, kết quả cuối cùng, Snape vui mừng phát hiện đám độc xà luôn luôn cáu kỉnh lại vô cùng ngoan ngoãn tự động dâng nọc độc khi Potter phát ra tiếng tê tê, mà đều không giống như trước kia luôn chống cự quyết liệt, xem ra Potter còn có chút tác dụng! (Mắt lạnh: – -, giáo sư, lũ độc xà cáu kỉnh, nãi xác định không phải bởi vì nãi lấy mẫu nọc độc quá nhiều lần sao?!)
Sau bao ngày Harry mong mỏi chờ đợi, rốt cục buổi trưa trước lễ Hội Ma một ngày, Harry mới nhìn tới Hegwid đem thư trả lời của mẹ Hermione gửi đến, một bưu kiện cực đại cột vào chân Hegwid đủ nói nên nó khó khăn cỡ nào mới đem được thư tới đây, Harry tuy rằng rất hưng phấn thu được nhiều tài liệu tham khảo như vậy, nhưng cũng không quên hình dạng uể oải của con cú mèo nhà mình, cậu đem một khối thịt hun khói cắt nhỏ đặt trước mặt Hegwid, áy náy vuốt ve bộ lông mượt mà của nó, sớm biết thế cậu đã cử thêm một con cú mèo đi cùng nó rồi. Hegwid dường như cảm thụ được tình cảm yêu thương áy náy của chủ nhân mình, nó từ ái trác trác ngón tay Harry một chút, rồi uống một ngụm nước bí đỏ, ăn xong phần thịt hun khói, vội vã bay đi nghỉ ngơi.
Harry vội vã ăn xong cơm trưa, cùng Hermione ly khai đại sảnh đường tìm một gian phòng học trống, mở bưu kiện, xem lướt qua tên những cuốn sách một chút: 《Bách khoa toàn thư về kỹ xảo yêu đương 》, 《Độc chiêu dành cho nam hài 》, 《Vài tiểu kỹ xảo lấy lòng nữ hài 》…
“Harry, căn cứ những yêu cầu bồ nói, ta đã nhờ mẹ tìm những… cuốn sách chỉ dạy rõ ràng, nhưng mà yêu cầu ban đầu của bồ… mẹ mình nhất định không cho phép chưa đủ tuổi xem, hơn nữa những cuốn sách này không chừng… đối bồ lại hữu dụng…” Hemrione có chút xin lỗi không tìm được theo những yêu cầu của Harry.
“Không, Hermione, mình nghĩ những… cuốn sách này chính là những thứ mình cần!” Harry có chút không tự nhiên gãi đầu, “Mình đối với… những điều này cũng không hiểu biết lắm, mình cũng không biết còn có những cuốn sách loại này, mình nghĩ đây chính là những thứ mình cần! Thật sự cảm tạ bồ nhiều lắm!”
“Không có gì, Harry. Mình chỉ mong muốn có thể bang trợ bồ, nếu như bồ thuận lợi, mình mong muốn bồ có thể nói cho mình biết tên của người bạn gái đó, mình thật sự rất hiếu kỳ.” Hermione nhún vai.
“Đương nhiên không thành vấn đề, bồ sẽ là người đầu tiên biết được, mình xin đảm bảo!” Harry nhìn chồng sách cười khúc khích, “Ngày hôm nay sau khi tan học, mình nghĩ sẽ không đi thư viện cùng bồ được, Hermione.”
“Đó là đương nhiên.” Hermione thở dài một hơi, không khỏi lên tiếng nhắc nhở vị bằng hữu khẩn cấp muốn xem hết số sách trước mắt, “Ngày hôm nay sau khi tan học chúng ta còn phải tập trung nghênh tiếp đoàn học sinh trường khác nữa, giáo sư McGonagall đã thông tri rồi, bồ không định nói ‘mình đã quên’ đấy chứ, Harry!”
“Toàn bộ?!” Harry có chút không tình nguyện hỏi lại.
“Đúng vậy, toàn bộ. Đó là lễ nghi tiếp đón khi Hogwarts chúng ta là chủ nhà!” Hermione nhấn mạnh thêm nói.
Nhìn biểu tình này của Hermione, Harry biết cô nhất định sẽ giám sát cậu có đi hay không, xem ra chỉ có thể chờ muộn một chút tái đọc những… cuốn sách này rồi, tuy rằng người cậu muốn theo đuổi là nam nhân, nhưng mà những… cuốn sách này có khi vẫn có thể giúp cậu cũng không chừng.
~~ Hết chương 53 ~~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...