Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?


RÀM
Hai tay Đan đập mạnh xuống bàn, ly nước cam của Ghim và ly coffee của Nam chao đảo, tung tóe vào người cả hai. Phân nửa quán ăn nhanh phải quay nhìn Đan.
+ Tôi hỏi cậu *xách cổ Ghim* Cậu là bạn thân của Vân hả? Thì ra lâu nay cậu giả ngớ ngẩn mà làm bạn với tôi? Cậu muốn gì? Mục đích của cậu là gì?
Ghim lặng người, không biết nên nói gì với Đan. Nam đứng dậy định gỡ tay Đan ra thì…
+NGỒI YÊN !!!
+ Tôi???….. *shock* CÔ….!!
+ Cô cáo gì mà cô. Nãy giờ tôi nghĩ hai kẻ các người có thiện ý. Ai dè.. Bộ tôi giống ngốc để các người giật dây trên đầu hả.
Tất cả im lặng, quán ăn nhanh có những tiếng xì xào rải rác. Ghim hướng ánh mắt xuống bàn, dường như Ghim thừa nhận những điều Đan nói, không muốn phủ nhận bất cứ lời nào. Nam chống tay ngồi quay mặt đi, nén tức giận. Đan hất Ghim xuống ghế, cảm giác Đan bị Ghim xem như đứa ngớ ngẩn không dễ chịu chút nào.
“Thì ra bạn thân của hồ ly chín đuôi ở ngay bên cạnh, thế mà mình đã coi cô ta là bạn cơ đấy. Ngốc kinh khủng. Quả báo của việc quá ngu ngốc đây mà”.
Đan vơ áo khoác, vùng vằng xách cặp rời khỏi bàn. Ghim ngồi im như tượng, Nam ngả người ra sau ghế, hắn thấy nực cười vô cùng. Đan ra cửa vừa lúc xe bus đỗ bến, chuyến xe này sẽ đưa Đan qua nahf cô. Ngồi trên xe, bàn tay Đan siết chặt đến mức đỏ bừng. Sao có thể giả vờ ngu ngơ y như thật? Ghim giỏi lắm, rất giỏi !! Nếu hôm nay Đan không phát hiện quan hệ của Ghim và Vân, không hiểu Đan còn bị Ghim lừa đến bao giờ.
Ghim nhìn theo chiếc xe bus lăn bánh, đi dần, đi dần rồi mất dạng đằng xa.
+ Em *Nam ấn đầu Ghim* Chỉ biết ngồi nghe sỉ vả thôi hả *Nam quát*
+ Hix hix…
Tại anh nói Vân và em thân nhau *Ghim dẫm mạnh vào chân Nam, Nam gập người xuýt xoa đau đớn* Tại anh á !!
+ Em…*nghiến răng tức tối*
+ Hừ *khoanh tay*

+ Trước kia em và Vân thân nhau nhưng từ khi con người Vân thay đổi thì em chấm dứt với Vân rồi còn gì. Em không không giải thích càng làm con bé Đan hiểu sai sự việc.
+ Kệ. Dù gì Đan cũng ko ưa em nữa.
+ Lạy hồn luôn *Nam nổi cáu* Em gái à, nghĩ ình chút đi. Em vừa tự mang tiếng xấu cho em đấy.
+ Dù sao em đến Vn chỉ muốn xem mặt Đan. Em muốn biết người có thể kiên trì theo đuổi Kiệt là người như thế nào ! Giờ thì không những gặp mà em còn thử làm bạn với cô gái tên Đan đó. Thế cũng đủ rồi.
+ Những chuyên janh kể cho em hấp dẫn lắm à?
+ Tất nhiên !!!
Nam thở dài, gõ nhẹ vào trán hắn. Từ khi Nam về Hàn Quốc, Ghim không nhừng hỏi tình hình căn bệnh của Kiệt, Nam đành kể hết từ đầu chí cuối. Không ngờ Ghim lại nổi máu tò mò thám tử. Ghim biết rõ chuyện liên quan đến Đan, sở dĩ được Nam kể lại.
+ Thế em còn thích Kiệt chứ?
+ *Ghim gãi đầu, có vẻ khó trả lời* Thì vẫn vậy. Nhưng em thấy em không phù hợp với anh Kiệt, Vân thì quá xảo trá. So với Đan và những gì cô ấy đã làm, em tự hỏi: liệu trên đời thật sự tồn tại người dám chịu đựng nhiều như thế để yêu hay không? *Ghim cười một cách khâm phục* Nếu là em, em không có từng ấy nghị lực để kiên trì mấy tháng ròng rã. Đan kiếm đâu động lực để tiếp tục nhỉ?
+ Haizz. Người ngốc thì họ không nghĩ sâu sa đâu, họ cứ xác định mục tiêu là nỗ lực thôi *Nam đúc kết từ thực tế*
+ *gật đầu* Nhưng mà…. người ngốc thì rất chân thành và chung thủy đúng không?!! *Ghim gãi cằm suy tư*
+ Nỗ lực của họ là phi thường đấy.
+ Ừm.
Hai anh em lại ngồi suy nghĩ đủ thứ, nghiền ngẫm những chân lí của cuộc đời. Nhiều cô gái đi qua đều lén nhìn Ghim và Nam, cách hai anh em này ngồi trong quán rất khác người nhưng mà dễ thương không chịu nổi. Đẹp trai hoàn hảo và dễ thương ngây thơ (Xin nhắc lại đừng quên bản chất của Nam và Ghim ! )
Anh đã quyết định từ bỏ Vân rồi à? *Ghim chợt tò mò*
+ Có lẽ.
+ Sao lại có lẽ? Cô bạn thân hotgirl của Đan trông quen quen, hình như từng là bồ của anh *Ghim lừ mắt* Người đâu mà tán gái lắm thế, toàn mỹ nhân….

+ Ai cơ? Hotgirl? mỹ nhân?
+ Thì…….đó đó *quên tên* Cô ta cũng thật ghê gớm. Tát Đan CHÁT một cái *hùng hồn kể lại*
+ *bật khỏi ghế* Tát Đan??? Em đùa anh à?? Bạn thân hotgirl của Đan là Huyền nhưng Huyền đời nào tát Đan *kinh ngạc*
+ Thì chính mắt em thấy *mở trừng 2 mắt nhìn Nam* bây giờ cô ta đang tuyệt giao vô thời hạn với Đan.
Nam nhăn nhó, nghi ngờ. Theo những gì Nam hiểu về Huyền, Huyền sẽ không động tới bạn bè, đó là người rất coi trọng tình bạn.
+ Lý do? *Nam gắt gỏng*
+ Sao anh lại quát em? *nổi sung* Vì Đan bênh Kiệt.
+ GÌ NỮA??????? *gắt to*
+ Anh đi mà hỏi cô ta *bực mình*
Nam thoáng lo lắng, những điều không giống bình thường thì được coi là bất thường. Mà bất thường thì không thể xem nhẹ. Nam nhận ra hắn không phải đã hết tình cảm với Huyền, chỉ vì Nam đề cao Vân hơn Huyền., chấp nhận chia tay một người để đến với người kia mà thôi. Giữa Nam và Kiệt có một điển chung: cùng có tình cảm với một lúc hai người (bắt cá hai tay), không biết phải chọn ai và bỏ ai, chọn Vân rồi nhưng lòng lại canh cánh không yên. Kiệt đã tìm đúng con đường của Kiệt, còn Nam???
+ Anh đi có việc, em trả tiền *vội chạy đi*
+ NAMMMMMMM *nhổm người goih theo nhưng vô vọng* Hix *ngồi thụp xuống kéo tay áo lau nước mắt* Thanh toán…..
“Tiền không cánh mà bay rồi T.T Lại còn phải trả cho cả tên anh trai kia nữa”.
+ Ôi trời ơi. em đừng khóc nữa. Đừng khóc mà *dỗ dành*
+ Sao thế? Chắc anh của em bỏ đi mà chưa thanh toán…. Hix *một nhân viên khác nắm tay Ghim*
+ Ừm *Ghim gật đầu* Em sẽ thanh toán……

+ Thôi thôi, trời… ai lại để người nhỏ tuổi như em phải trả tiền*thật là ba chấm =.= *Để chị trả cho em.
+ Không, tao trả cho em ấy.
+ Im hết, tao sẽ trả.
+ Tao……
Vậy đấy, mỹ nam kế của Ghim rất lợi hại, thậm chí đám nhân viên nữ còn tranh nhau trả tiền thay để “ghi điểm” với “cậu em” kute mặt ngây thơ nai vàng này.
+ Các chị cứ…bàn với nhau đi nha, ai thanh toán cũng ok. Em về đây *đá lông nheo*
Ghim đeo cặp lên vai, cuwofi mỉm cảm thấy hơi tội lỗi, mà thôi, họ tranh nhau chứ Ghim có bắt ép ai. Kết quả đám nhân viện đổ rạp như chuối.
Có điều vừa bước tới cửa, ngó trái ngó phải bên vệ đường đều không thấy xe của Nam. Nam phóng xe đi, Ghim đành bắt taxi mà về thôi.
Tóm lại vẫn phải bỏ tiền túi ra.
……………………….
Đan về gần tới nhà nhưng không dám vào bên trong. Giờ vẫn đang phải học trên trường, thực tế thì Đan đã trón học. Không biết đi đâu, Đan ra ngoài bờ hồ ngồi một mình. Dưới tán lá rộng, bờ cỏ hơi dốc và cso vài chiếc lá đỏ bay, mặt nước hôm nay lặng gió.
“Không ngừng suy nghĩ về Ghim được… Bực quá đi”. – Đan hậm hực đáp sỏi xuống hồ nước.
Đan cầm điện thoại lên nhắn tin cho Kiệt:
< Anh đang học hả?>
< Không anh đang ở T.A, Em không đi học à?>
< T.A? Anh có việc gì mà đến T.A sáng sớm thế? >
Một lúc mới thấy Kiệt nhắn tin:
< Vân đòi đẩy nhanh tiến độ Dự án>.
< Gì? Cô ta thật không thể tưởng tượng nổi =.= Anh đã đã ra tay như thế nào với J-Max, Linh Nguyễn và NewMen?>

< Anh xin lỗi, thực tình không thể khác>.
< Em không giận hay trashc anh, cjri là em muốn biết tình hình thôi > – Đan nhẹ giọng.
< Ừm… Biết rồi thì em sẽ muốn giết anh >.
< Ơ….=.= >
< Linh Nguyễn đã bị sáp nhập vào T.A, NewMen chỉ đến sáng mai hoặc cùng lắm sáng ngày kia là sẽ bị sáp nhập. J-Max của gia đình em, anh đang giữ 30%. Nhưng LI xuất hiện và đang nhắm J-Max, LI chỉ muốn có một J-Max, còn những công ti khác trong Top 7 thì không cần thiết >.
< Linh Nguyễn bị sáp nhập rồi hả??? >
Đan sửng sốt, hai ngày mà Linh Nguyễn đã bị sáp nhập. Hương và anh trai của Hương ra sao? Chắc Hương càng khó làm hòa với Đan.
< LI muốn giành J-Max từ tay T.A chỉ để ngăn không cho T.A có tiềm năng quan trọng, không phải LI sẽ sáp nhập lafmchi nhánh của LI >. – Kiệt cố không nói sâu về Linh Nguyễn.
< Hix…. J-Max đang bị xâu xé…>
< Vân chạy đi lo mấy chuyện “chiến đấu” với LI, anh đang rảnh. Em muốn đi đâu không? >
Mấy hòn sỏi rớt khỏi tay Đan, hai mắt Đan sáng rực lên, vui sướng.
< Có !!>
< Em đang ở đâu, anh qua đón >.
< Em ở bờ hồ gần nhà >.
< Anh biết rồi >.
Đan hí hửng đứng dậy phủi quần và chạy một mạch ra đầu đường chờ Kiệt. Đang buồn chuyện của Ghim thì Kiệt lại làm Đan vui.
Kiệt ngồi đung đưa trong phòng làm việc, tắt điện thoại và thu dọn giấy tờ. Kiệt vừa định ra khỏi cửa thì Vân bước vào, tay Vân cầm một chồng tài liệu. Ả đáp cho Kiệt cái nhìn soi mói nghi ngờ.
+ Anh đi đâi thế?
+ Thoát khỏi địa ngục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui