Tôi tới quán café đúng hẹn, rất ghét trễ hẹn theo tôi trễ hẹn là bất lịch sự. Bước vô đảo mắt tìm thì đã thấy người kia ngồi ở 1 góc cạnh ngay cửa sổ rồi.
- Chào anh!
- Chào bạn, về nhà cái là nhìn tươi hẳn. Bạn uống sữa tươi hay nước cam?
- Cho em sữa tươi đi.
Vẫn như cũ, 1 ly sữa tươi, 1 ly café đen.
- Nhưng má bên trái vẫn bị hơi đỏ.
- Mẹ đánh em.
- Vì sao?
- Mẹ ghét em.
- Tôi luôn thắc mắc với đứa con gái tuổi ăn tuổi lớn, nhỏ xíu như bạn mà đánh mạnh như vậy, mẹ bạn ko đau lòng à? Tôi nhìn thấy còn xót ruột nữa đó.
- Tại mặt em hơi trắng nên thấy chứ ko thì ko thấy đâu, mẹ đánh cũng mạnh nhưng chắc do mẹ giận quá. Em cũng buồn lắm nhưng mà thôi, em hứa với lòng ko làm mẹ giận nữa, là do em hư quá nên mới như vậy, là tại em mà.
- Lạ thật!
- Anh rãnh thì kể em nghe câu chuyện nào đó mà để em thấy em vẫn còn may mắn hơn đi!
- Uhm, để tôi kể bạn nghe 1 câu chuyện.
- Thú vị ko?
- Ko biết, nhưng mà đó là chuyện có thật, của tôi. Nhưng trước hết tôi phải nói với bạn 1 chuyện.
- Dạ
- Thực ra tôi sinh năm 78, ko phải 82.
- À, hèn gì, em thấy anh lớn hơn em nhiều mà, em hay nghĩ sao lớn hơn 2 tuổi mà sao nhìn già quá vậy.
- Hahha, bạn ko hỏi vì sao tôi nói xạo à?
- Vì sao anh nói xạo?
- Hahahaha, vì tôi sợ bạn biết tuổi thật sẽ ko thích nói chuyện hay làm bạn với tôi.
- Trời, có gì đâu.
- Uhm, giờ kể chuyện nha.
Rồi anh ấy kể cho tôi nghe 1 câu chuyện, chuyện có 3 người trong đó có anh, 1 người bạn thân tên Phúc và 1 cô gái tên Yến. Thái và Phúc là 2 thằng bạn thân chơi từ tiểu học, lên cuối cấp 2 cùng thích 1 cô bạn gái là Yến. Gia cảnh cả 3 người đều cân đối như nhau, 2 thằng bạn thân cá cược với nhau cùng theo đuổi cô tiểu thư xinh đẹp thông minh, nếu người nào thắng phải cưới bằng được Yến, và sẽ phải cho người kia hôn cô dâu 1 cái trong đám cưới. Cuối cùng cô gái chọn Thái, Phúc cũng ko vì vậy mà buồn hay chia rẽ tình bạn. Yến và Thái lên kế hoạch đi du học, mặc dù mẹ Thái định cư ở Cananda nhưng Yến nhất định du học ở Mỹ. Thái cũng chiều lòng người yêu, họ cũng đã ngủ với nhau. Hẹn ước học xong sẽ về VN làm đám cưới và kinh doanh. Nhưng bi kịch xảy ra trong ngày đôi tình nhân lên đường đi du học, sau cuộc tiệc chia tay trên đường về Phúc bị tai nạn giao thông qua đời.
- Trời, tội nghiệp bạn anh quá, rồi sao?
- Vì nó qua đời ngay ngày chúng tôi bay nên phải qua đến nơi mới hay tin.
- Chắc buồn lắm.
- Tôi mất ngủ cả tuần, còn Yến thì khóc suốt. Mọi chuyện cứ thế 4 năm êm đềm trôi qua.
Anh kể tiếp, sau 4 năm Yến bắt đầu có những thay đổi, chị ấy ko thích sự quan tâm che chở quá mức, là mẫu phụ nữ hiện đại, độc lập và tự chủ. Yến yêu cầu Thái ko can thiệp quá sâu và đời tư, rồi mọi việc tự quyết định hết. Ngược lại, Yến cũng ko hề can thiệp mọi chuyện của Thái, đơn giản họ hẹn hò, picnic, xem phim và ngủ với nhau. Yến ko ở chung với Thái vì lì do công việc, sau đó ko bao lâu họ chia tay, Yến có người yêu mới là anh chàng người Nhật cũng hiện đại ko kém cô, họ thích những điều kỳ quặc, mạo hiểm và thử đến các chất kích thích để tạo sự hưng phấn. Rồi học xong, Thái về VN, Yến ở lại. Lần gặp cuối cùng Yến nói với Thái rằng đã cho nhiều cơ hội nhưng Thái ko thay đổi, vẫn cứ chung thủy quá mức, cẩn thận quá mức và ko hiểu hết Yến muốn gì.
- Rồi anh về đây ở luôn hả?
- Uhm, mẹ anh thì sao?
- Tại vì bạn tò mò nên mới kể đó nha, sợi dây tò mò chưa bị đứt, hên quá!
Mắt người lạ vui lắm, kiểu như đc tâm sự với bạn thân những nỗi niềm, anh ta còn cỏ vẻ thích thú khi tôi hỏi về anh.
- Ba mẹ đi lị năm tôi học lớp 7, ba về Khánh Hòa lấy vợ, vì cậu và ngoại định cư Cannada từ lâu nên mẹ cũng qua đó và lấy chồng.
- Ban đầu lúc ba mẹ chia tay anh ở với ai?
- Với ba, ở SG. Nhưng sau đó ba lấy vợ về Khánh Hòa tôi vẫn quyết định ở SG học và sau đó du học.
- Ba anh làm về gì?
- Gia đình nội mua bán thủy hải sản, mẹ thì mở quán ăn Việt ở Can.
- Nhà chung cư là của anh?
- Uhm, nhà đó ba mua, còn mẹ thì mở 1 tài khoản để tôi sau này tiện việc kinh doanh và lập gia đình.
- Hiện anh làm gì?
- Giáo viên anh ngữ trong trường quốc tế. Dạy từ 2-5 giờ chiều, khu vực quận 6, nên hay ghé quán đó uống café mới gặp bạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...