Sau khi xuất hiện trong show diễn thời trang của thương hiệu Vivian Limer để ủng hộ người bạn thân Diêu Hiểu Linh, Trình Thiên Lam lập tức trở về tòa soạn báo. Sắp xếp xong mọi thứ, Trình Thiên Lam cùng trợ lý Linda đi vào phòng họp.
- Như các vị cũng đã biết, tòa soạn báo chúng ta ngoài tạp chí ESTINA ra còn có tạp chí ESTINA Men. Trong bao nhiêu năm nay, chúng ta đa phần đều mời những ngôi sao nổi tiếng của làng giải trí làm gương mặt trang bìa. Tôi nghĩ, về phương diện gương mặt trang bìa, chúng ta nên thay đổi một chút.
Cuộc họp vừa mới bắt đầu không lâu, Trình Thiên Lam đã nhanh chóng lên tiếng nói về chủ đề chính lần này. Vẫn giữ một nét mặt lạnh lùng pha chút bình thản và trầm tĩnh, một Trình Thiên Lam như vậy cũng đủ khiến cho người ta e ngại về vị trí của cô trong làng thời trang.
- Tổng biên tập, ý của cô là gì?
- Ý của tôi là, ngoài những người làm việc trong showbiz, chúng ta cũng có thể mời những người ngoài ngành khác, như doanh nhân chẳng hạn. Nhưng doanh nhân này cũng có tầm ảnh hưởng không hề thua kém ngôi sao của làng giải trí đâu.
Nói xong, Trình Thiên Lam quay sang nhìn cô trợ lý Linda. Linda thấy vậy thì vội đứng dậy, mở tập hồ sơ đã được chuẩn bị từ trước, đi đến đứng bên cạnh máy chiếu:
- Thưa các vị, như yêu cầu của Tổng biên tập, tôi đã làm một hồ sơ liệt kê về những người nổi tiếng không thuộc làng giải trí.
Cùng lúc này, có hai cô gái khác đang hồ sơ đã chuẩn bị đến cho từng người một. Sau khi những tập hồ sơ được phát hết, Linda mới tiếp tục nói:
- Những người nổi tiếng ngoài làng giải trí ở thành phố B này gồm có Tứ Tổng nổi tiếng là Hạ Quân Dật, Trình Minh Viễn, Lưu Cảnh Dương và Hạ Tuyết Dao. Ngoài ra, còn có vợ chồng của 4 vị này nữa, trong đó có nhà thiết kế đồ trang sức nổi tiếng Lâm Nhã Tình, cũng là Hạ Tuyết Tâm, đã từng chụp ảnh cho chúng ta 3 tháng trước.
Trên máy chiếu lúc này lại xuất hiện thêm những hình ảnh mới, trong đó có của Tống Thừa Huân.
- Ngoài Tứ Tổng nói trên, thành phố B cũng có những nhân vật nổi tiếng khác đó là pháp y Lâm Vũ Thần, nhà văn Phương Tử Huyên, luật sư Tống Thừa Huân và họa sĩ Ngô Lạc Thành. Theo như những gì tôi đã kiểm tra trước đó thì Ngô Lạc Thành đã ra nước ngoài, Lâm Vũ Thần là một người có tính cách khá quái dị nên việc anh ta nhận lời làm ngôi sao trang bìa là không thể. Phương Tử Huyên từng lên tạp chí của chúng ta 3 lần nhưng nửa năm nay cô ta không còn xuất hiện trên các trang bìa nữa. Vì thế nên các tạp chí đều rất mong muốn cô ta sẽ xuất hiện lần nữa. Còn Tống Thừa Huân, anh ta là cái tên nổi tiếng nhất trong giới luật. Tuy chưa rõ phong cách người này thế nào nhưng anh ta vừa tài giỏi vừa điển trai, rất thu hút sự chú ý của mọi người.
Linda nói xong, gương mặt của mọi người bên dưới có vẻ rất hài lòng và Trình Thiên Lam cũng nhận ra điều ấy.
- Tổng biên tập, ý tưởng mới này của cô rất hay. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, mời những người này còn khó hơn cả những ngôi sao của làng giải trí. Tứ Tổng và Lâm Vũ Thần xưa nay chưa từng xuất hiện trên tạp chí, mời họ thì có vẻ khó. Phương Tử Huyên thì cũng không chắc. Chỉ còn lại có Tống Thừa Huân thôi.
- Tôi cũng nghĩ như biên tập Trương. Nhưng ngoài Tống Thừa Huân ra, chúng ta cũng có thể mời vợ chồng của Tứ Tổng xem thế nào. Lâm Nhã Tình từng hợp tác với chúng ta một lần, rất có thể lần này cô ta sẽ nể tình lần nữa.
Trình Thiên Lam ngồi bên trên nghe thấy thì cũng gật đầu. Cô quay sang nhìn vị biên tập Trương vừa nói:
- Biên tập Trương, chị là người quản lý của ESTINA, chị cho người đi liên hệ với Lâm Nhã Tình và Phương Tử Huyên xem sao. Cố gắng thuyết phục bọn họ.
- Vâng.
- Còn biên tập Phùng, anh quản lý ESTINA Men, bên anh thử liên lạc với Tống Thừa Huân và cả Triệu Minh Thành nữa. Thật sự tôi rất muốn một trong số 2 người họ sẽ là gương mặt trang bìa của ESTINA Men vào tháng tới.
- Tôi biết rồi.
Trình Thiên Lam mở ra một tài liệu khác, nói tiếp:
- Tháng trước, doanh thu của ESTINA giảm 1,2%, còn ESTINA Men giản 2,5%. Mặc dù ESTINA của chúng ta là một trong số 4 tạp chí danh tiếng trong cả nước nhưng không thể phủ nhận trong thời gian gần đây, doanh thu đã giảm xuống nhiều. Hy vọng mọi người sẽ có những bản kế hoạch sang tạo hơn để giúp cho tòa soạn báo đi lên chứ không phải là tụt dốc thế này.
- Vâng.
- Hiện nay, vụ kiện tụng của chúng ta tuy đã dần lắng xuống nhưng không phải là ai cũng quên. Sự xuất hiện của tôi tại show diễn của Vivian Limer chỉ là giải pháp tạm thời. Mọi người sẽ chú ý đến tôi mà quên đi vụ kiện kia. Nhưng vẫn phải nhớ, tòa soạn báo của chúng ta phải đưa ra 2 tạp chí chất lượng nhất vào tháng sau.
- Chúng tôi đã biết.
Trình Thiên Lam lúc này gấp tài liệu lại, đứng lên nói:
- Cuộc họp hôm nay kết thúc tại đây, mọi người về làm việc đi, nếu có gì thay đổi tôi sẽ thông báo với mọi người.
- Vâng.
Cuộc họp nhanh chóng kết thúc, Trình Thiên Lam cũng trở về phòng làm việc.
…………………………….
Vừa về đến phòng, tiếng chuông điện thoại của Trình Thiên Lam đã vang lên. Mở máy ra, Trình Thiên Lam theo đó mà mỉm cười.
- Alo Cố Phong, anh về rồi à?
- “Phải, anh về rồi. Một tuần rồi không gặp em, hay lát nữa chúng ta cùng đi ăn tối có được không?”
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông đầu dây bên kia khiến cho Trình Thiên Lam cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, gương mặt lạnh lùng khi nãy giờ đã tan biến.
- Được rồi, vậy lát nữa gặp anh.
- “Để anh xem có nhà hàng nào ngon rồi sẽ nhắn địa chỉ cho em sau. Được không?”
- Vâng.
Không lâu sau, Trình Thiên Lam tắt máy. Sau đó cô tiếp tục ngồi vào bàn làm việc giải quyết công việc.
……………………………..
Trình Thiên Lam vừa bước chân vào nhà hàng cao cấp của thành phố B thì trời mưa. Thời tiết những ngày đầu đông thật sự rất thất thường, không thể đoán trước.
Từ phía xa, Trình Thiên Lam đã nhìn thấy Cố Phong. Làm bạn với anh suốt 4 năm qua, Trình Thiên Lam vẫn luôn thấy hình ảnh một Cố Phong nho nhã từ tốn, rất giống với những vị giáo sư đại học khác.
Có thể nói 4 năm trước trước khi trở về thành phố B này, bố của Trình Thiên Lam là ông Trình Cẩm Hoa đã giới thiệu Cố Phong cho cô xem mặt. Hai người không nên duyên nhưng từ đó đến nay vẫn luôn là những người bạn thân thiết. Cố Phong là một giáo sư đại học, anh từng nói với cô là anh rất thích nghề này bởi mẹ anh cũng từng làm giáo sư.
Nhưng có lẽ có một điều mà Trình Thiên Lam không biết, đó là Cố Phong bao lâu nay vẫn thích cô, chỉ là không nói ra mà thôi. Còn Trình Thiên Lam, cô chẳng hiểu rõ về vấn đề tình yêu nên việc nhận ra tình cảm của Cố Phong là điều hơi khó.
Kéo ghế cho Trình Thiên Lam xong, Cố Phong trở lại ngồi chỗ của mình. Sau khi nhân viên phục vụ mang hai đĩa bít tết lên, cả hai mới vừa ăn vừa nói chuyện.
- Em cứ tưởng tuần sau anh mới về, không ngờ lại về sớm như vậy đấy. Công việc thuận lợi không?
- Mặc dù có một chút trục trặc nhỏ nhưng cuối cùng cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi. Không sao đâu. Em và bác Trình vẫn khỏe chứ? Trông em có vẻ gầy đi thì phải.
- Gầy đi hả? Em thấy vẫn bình thường mà.
Cố Phong rót thêm một chút rượu vào ly cho Trình Thiên Lam, sau đó lại hỏi:
- Hôm nay anh về, thấy đầu đường cuối đường đều là hình ảnh của em. Em tuy là Tổng biên tập của ESTINA nhưng từ trước đến nay vẫn luôn rất kín đáo trước truyền thông. Có phải là vì vụ kiện tụng lần trước nên em mới ra mặt như vậy không?
- Cố Phong, đúng là anh rất hiểu em.
- Để anh đoán thêm một chút, vì vụ kiện ấy khiến doanh thu của ESTINA giảm xuống. Em vì chuyện này nên mới tạm thời xuất hiện trước mặt truyền thông. Có lẽ em gầy đi cũng là do mấy ngày qua suy nghĩ về kế hoạch mới cho ESTINA đúng không?
Trình Thiên Lam gật đầu mỉm cười. Bốn năm làm bạn với Cố Phong, cô hiểu anh bao nhiêu, anh càng hiểu cô bấy nhiêu.
- Em đã suy nghĩ rất kỹ về kế hoạch lần này rồi, chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.
- Anh biết em là người tham công tiếc việc, nhưng có tham lam đến mức nào cũng phải biết giữ gìn sức khỏe chứ? Em không giữ gìn được sức khỏe của mình thì làm sao làm việc được.
- Em biết rồi.
Ngoài Diêu Hiểu Linh ra, Trình Thiên Lam chỉ có mỗi Cố Phong là bạn. Mọi người đều biết cô là một người lạnh lùng và bản lĩnh, nhưng nào có ai nghĩ rằng cô cũng giống như bao người khác, cũng biết cười, cũng biết khóc, cũng cần một người hiểu mình chứ? Trước mặt bố, Diêu Hiểu Linh và Cố Phong, Trình Thiên Lam mới có thể thoải mái được sống với hình ảnh thật của mình.
- À phải, lát nữa anh cùng em đến thăm bác Trình. Vừa rồi ở thành phố S, anh tìm được một bài thuốc Đông y bí truyền có thể chữa được chứng đau đầu. Anh cũng mang về cho bác Trình một ít để bác uống thử xem thế nào. Nếu tốt thì lại mua tiếp.
- Anh quan tâm đến bố em như vậy, thảo nào mà bố em suốt ngày nhắc đến anh.
- Quan tâm là đương nhiên rồi, anh chẳng phải là con rể tương lai của bác ấy hay sao?
Nghe vậy, Trình Thiên Lam bật cười:
- Con rể tương lai ấy hả? Trong mắt mọi người anh chính là “con rể quốc dân” rồi còn gì.
Cố Phong lặng yên nhìn Trình Thiên Lam. Câu nói vừa rồi của anh, rốt cuộc là cô không hiểu thật hay là cố tình không hiểu đây? Đã bao nhiêu năm trôi qua như vậy rồi.
Nhưng Cố Phong vẫn không trách Trình Thiên Lam và vẫn lặng lẽ ở bên cô. Anh hy vọng một ngày nào đấy, Trình Thiên Lam có thể nhìn thấy rõ tấm chân tình này của anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...