Giáng sinh năm nay hội bạn thân của Tống Thừa Huân lại được dịp để tụ tập ở hộp đêm Kim Vũ. Nhưng so với mọi năm thì năm nay có phần vắng vẻ hơn nhiều. Từ Dịch Phàm không đến vì bận chăm sóc con nhỏ, hơn nữa vợ của anh vừa qua đời nên anh cũng không hứng thú lắm với mấy chuyện tiệc tùng tụ tập nữa. Vợ chồng Trình Minh Viễn – Thẩm Băng Tâm nhân dịp này đi hưởng tuần trăng mật, cặp đôi Lưu Cảnh Dương – Hạ Tuyết Tâm cũng đi du lịch. Hôm nay, Tống Thừa Huân quyết định đưa Trình Thiên Lam đến để giới thiệu cho những người anh em thân thiết của mình biết. Anh cố ý đến muộn một chút để đảm bảo rằng họ đã đến đầy đủ hết, như thế mới đủ bất ngờ.
Cánh cửa phòng VIP mở ra, Tống Thừa Huân nắm tay Trình Thiên Lam, trông gương mặt rất hạnh phúc đi vào. Trong phòng, mọi người đã đến đầy đủ cả và khi nhìn thấy cảnh này đều trố mắt lên nhìn.
- Ơ… ơ… Tôn Hạo vừa nhìn thấy Tống Thừa Huân thì ngay lập tức chỉ tay về anh, gương mặt kinh ngạc quá mức.
- Này Tôn Hạo, cậu đang làm cái biểu cảm gì đấy hả? Đáng lý phải đứng lên chúc mừng người ta một câu chứ? – Triệu Minh Thành ngồi bên cạnh gạt cánh tay đang chỉ về hướng Tống Thừa Huân của Tôn Hạo.
- Các cậu đoán ra rồi hả?
- Cái gì mà đoán với chẳng không, bọn mình tin chắc cậu với Trình tiểu thư đây có “gian tình” từ hôm kỷ niệm 1 năm ngày cưới của Tuyết Dao rồi. Nên bây giờ nhìn thấy hai người cũng không ngạc nhiên đâu.
Tống Thừa Huân kéo tay Trình Thiên Lam ngồi xuống chỗ trống phía Hạ Quân Dật, nói thẳng luôn:
- Thật ra hôm nay mình đưa Thiên Lam đến đây là cũng muốn tuyên bố luôn chuyện của bọn mình. Tính đến ngày hôm nay thì bọn mình đã hẹn hò được tròn 1 tháng rồi.
- Chúc mừng, chúc mừng nhé.
- Cảm ơn.
Tôn Hạo đẩy hai chai bia về phía Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam, giọng nói mang đầy ý chọc ngoáy:
- Vậy thì từ nay trở đi bọn mình nên chuyển gọi từ Trình tiểu thư sang em gái Trình rồi đúng không?
- Nếu các anh thích thì cứ gọi như vậy đi. Em cũng nghe Thừa Huân nói anh ấy cũng hay gọi Lương tiểu thư là em gái Lương, Thẩm tiểu thư là em gái Thẩm rồi. Nên nếu các anh gọi em là em gái Trình thì cũng không có gì cả.
- Wow… Em gái Trình thật là biết nói chuyện, không hổ danh là Tổng biên tập của một tạp chí danh tiếng.
Tống Thừa Huân nghe thấy thế thì mỉm cười, quay sang nhìn Trình Thiên Lam, nói rằng:
- Thiên Lam, những người bạn này của anh thì chắc em cũng biết mặt hết cả rồi. Còn cô gái ngồi bên cạnh Quân Dật chính là Lương Vũ Tranh, em gái Lương mà anh hay kể với em đấy.
- Vũ Tranh, chào em.
- Chào chị, Thiên Lam. Em còn nhớ lần trước Thừa Huân nói là đã nhận lời trở thành gương mặt trang bìa của ESTINA, lúc ấy em không nghĩ chị với anh ấy lại thành một cặp đâu.
Trình Thiên Lam mỉm cười vui vẻ, lại nói:
- Thừa Huân cũng có nói cho chị biết một số chuyện về em, trước đây em và anh ấy có chút xích mích đúng không? Nhưng nhìn bây giờ hai người trông có vẻ rất thân thiết đấy.
- Phải, xích mích. Nói chung là khi em và Quân Dật quen nhau, anh ấy nhìn em không vừa mắt. Nhưng sau này những hiểu lầm giải tỏa ra hết, em với Thừa Huân cũng dần tìm hiểu để hiểu nhau hơn rồi.
- Đúng vậy, bây giờ anh với em rất thân thiết đấy em gái Lương à. Lần trước anh vì em mà làm giả giấy tờ bị Quân Dật cho một trận. Cậu ấy mắng anh chứ không mắng em, phân biệt đối xử quá.
- À này em gái Trình, có một chuyện bí mật giữa anh và Tống Thừa Huân, cậu ấy đã nói cho em biết chưa?
Im lặng từ nãy giờ, cuối cùng Tôn Hạo cũng lên tiếng.
Trình Thiên Lam vẫn giữ nụ cười ấy cùng gương mặt thoáng nét tò mò, quay sang hỏi Tôn Hạo:
- Thế anh với Thừa Huân có chuyện gì bí mật thế? - À phải, mình với cậu có chuyện bí mật gì vậy? Sao ngay chính cả mình cũng không biết thế?
- Tôn Hạo à, nhìn mặt anh nguy hiểm quá đi. Nhưng thật sự bọn em cũng tò mò lắm, nói đi xem nào.
Tôn Hạo uống một ngụm bia rồi nhìn Trình Thiên Lam nói:
- Tống Thừa Huân ấy, 7 năm qua anh thấy cậu ta không có bạn gái, anh nghĩ cậu ta đồng tính. Lần trước gặp cậu ta, anh bảo với cậu ta là nếu 3 năm sau anh không lấy được vợ và cậu ta cũng chưa tìm được bạn gái thì bọn anh sẽ ở bên nhau. Chuyện này cậu ta nói cho em chưa?
“Khụ… khụ”
Nghe những lời mà Tôn Hạo nói, Tống Thừa Huân đang uống bia thì bị sặc. Trình Thiên Lam ngồi bên cạnh vừa cười vừa vỗ lưng cho Tống Thừa Huân.
- Ghê gớm quá đấy hai cậu, còn thề non hẹn biển như thế nữa à? Nhưng bây giờ Thừa Huân có em gái Trình rồi thì Tôn Hạo cậu cũng nên tìm lấy một em gái đi. Bây giờ trong cả đám bạn chỉ mỗi cậu độc thân thôi đấy.
- Độc thân gì, mình đang chờ Thừa Huân đấy chứ.
Tống Thừa Huân lau miệng, quay sang hỏi Tôn Hạo:
- Này Tôn Hạo, cái câu ghê tởm ấy cậu nói từ hồi nào vậy? Mình còn chưa nghe thấy thì sao mà đồng ý cái chuyện kia. Đừng có nói linh tinh không Thiên Lam lại hiểu lầm mình đấy.
- Hiểu lầm cái gì chứ. Cậu 7 năm không có một em gái nào ở bên cạnh, cả lũ bọn mình đều nghi ngờ giới tính của cậu đấy.
- Gớm quá.
Tôn Hạo lúc này lại quay sang nhìn Trình Thiên Lam, nói:
- Em gái Trình à, bọn anh rất thích đùa kiểu như thế, em đừng hiểu nhầm nhé. Em mà hiểu nhầm Thừa Huân, cậu ta không vui khéo còn quay sang cho anh một trận nữa đấy.
- Đương nhiên là em biết anh đang đùa rồi. Chuyện này em không để ý đâu nên anh đừng lo. Với lại Thừa Huân cũng sẽ không làm gì anh đâu.
- Có em gái Trình bảo kê là tốt rồi.
- Đúng rồi Thừa Huân, anh với Thiên Lam tính bao giờ làm đám cưới thế để bọn em còn chuẩn bị quà nữa.
Câu nói thản nhiên của Hạ Tuyết Dao khiến Tống Thừa Huân giật mình. Nhắc đến mới nhận ra, chuyện đám cưới với Trình Thiên Lam, Tống Thừa Huân chưa bao giờ nghĩ đến.
- Tuyết Dao nói đúng lắm. Thế bao giờ anh với chị Thiên Lam làm đám cưới đây hả? Để bọn em chuẩn bị quà cho kịp.
- Đừng nói là hai người vẫn chưa tính đến chuyện này.
- Mặc dù nói bây giờ là hơi sớm nhưng hai người cũng nên suy nghĩ đi là vừa, không muộn đâu.
Trong khi Trình Thiên Lam vẫn cứ cười thì Tống Thừa Huân lại nghiêm mặt lại, nói:
- Mới có một tháng mà các cậu đã giục rồi à? Chuyện của các cậu thì chần chừ như thế, vậy mà còn muốn giục mình nhanh nữa sao?
- Cũng không phải là giục cậu nhanh hay chậm, chỉ sợ là em gái Trình mang thai, mặc váy cưới lúc ấy không đẹp đâu.
Một phát ngôn khác của Tôn Hạo đã khiến cho Trình Thiên Lam sặc nước ngọt, gương mặt cô lúc này đỏ ửng lên.
- Này Tống Thừa Huân, cậu nhìn mình làm cái gì? – Thấy Tống Thừa Huân cứ nhìn mình, Tôn Hạo mất tự nhiên, bèn hỏi.
- Sao mà Tôn Hạo cậu mang danh bác sĩ mà trong bụng toàn một bồ những ý nghĩ đen tối thế nhỉ?
- Uầy, thì mình chỉ lo giúp cho em gái Trình thôi mà. Cậu thấy không, cả em gái Lương với Tuyết Dao đều mặc váy cưới khi mang thai 2 tháng liền. Cũng may váy cưới thiết kế tốt nên không lộ ra bụng bầu.
Hạ Tuyết Dao nghe thấy thế thì đập vào vai Tôn Hạo:
- Tôn Hạo à, anh lo cái gì chứ? Dạo này váy cưới của Vivian Limer thiết kế đặc biệt lắm, giúp che giấu được bụng bầu. Anh không nhớ bộ váy của Vũ Tranh mặc lần trước, chị ấy 2 tháng bụng song thai, lớn như thế nhưng mặc váy cưới vào thì cũng có ai nhận ra đâu.
- Nhưng mà nhìn em gái Trình thì anh nghĩ cô ấy thích mặc kiểu váy bó bụng đấy nên váy cưới cũng sẽ như vậy. Đúng không em gái Trình?
Trình Thiên Lam lúc này đã không còn đỏ mặt nữa, bình tĩnh đối đáp với đám người trong bụng toàn ý nghĩ đen tối kia:
- Thật ra thì em cũng không quan tâm lắm đến chuyện váy bó hay không, chỉ cần đẹp là được. Khi nghe thấy Trình Thiên Lam nói ra lời này, Tống Thừa Huân thật sự rất ngạc nhiên nhưng sau đó anh đã ngay lập tức bình tĩnh lại, trên miệng nở ra một nụ cười nhẹ nhàng.
Tống Thừa Huân không rõ lời này của Trình Thiên Lam có nghĩa là gì, nhưng liệu cô có từng nghĩ sẽ cùng anh kết hôn hay không?
- Đấy Tôn Hạo, nếu như chị Thiên Lam không quan tâm đến chuyện có thai trước khi đám cưới thì kệ đi. Khéo Thừa Huân với chị ấy còn muốn sinh con xong mới tổ chức đám cưới cơ.
- Đúng rồi, sao mình không nghĩ ra chuyện hai cậu sinh con xong mới làm đám cưới nhỉ? Như thế thì việc tổ chức đám cưới sẽ có nhiều thời gian hơn. Thừa Huân, nếu cậu thích thì có thể mượn khách sạn của Dịch Phàm tổ chức đám cưới. Trang phục cô dâu chú rể thì có Tuyết Dao lo cho rồi. Đồ trang sức đối với Cảnh Dương và Tuyết Tâm cũng chẳng có vấn đề đâu. Còn chụp ảnh đám cưới thì mình nghĩ bên ESTINA chắc có không ít nhiếp ảnh gia giỏi đâu nhỉ?
- Thôi thôi đi các cậu. Bọn mình mới thành đôi chưa lâu, còn đang trong thời gian cảm nhận chuyện hẹn hò mà các cậu đã giục mình kết hôn rồi. Chuyện đấy để tính sau đi.
- Bọn mình chỉ đang lo cho cậu thôi mà, mình…
Tôn Hạo chưa kịp nói hết câu thì Triệu Minh Thành đã nhét một miếng táo vào miệng anh khiến anh suýt sặc.
- Minh Thành, cậu định giết người đấy à?
- Ai bảo cậu nói lắm quá còn gì. Cứ để bọn họ tự do nói chuyện yêu đương đi, giục cưới gì mà sớm thế? Bọn mình còn chưa giục cậu chuyện cậu chưa tìm được bạn gái. Không phải giới tính của cậu có vấn đề đấy chứ?
- Này, ai bảo là giới tính của mình có vấn đề?
- Thế không phải à? Sao bao lâu nay thấy bên cậu chẳng có em gái nào thế?
Cả Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam đều bật cười trước màn đôi co của Tôn Hạo và Triệu Minh Thành. Từ chuyện của Trình Thiên Lam và Tống Thừa Huân nay đã chuyển qua chuyện của Tôn Hạo. Bọn họ nói chuyện vui vẻ đến nửa đêm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...