Này Osin, Em Là Của Anh
Không ai nói gì chỉ lẳng lặng đi theo hắn. Thế là tụi nó chạy khắp nơi, quậy khắp chỗ này, quậy xuyên chỗ khác. Ngồi tàu lượn siêu tốc, ai nấy cũng la hét vì sợ nhưng vang đâu đó là những tiếng chửi bới lẫn nhau.
-chỗ anh còn nhiều sao ép sát tôi thế, muốn lợi dụng hả. –nó đẩy hắn qua nói.
-cô mới còn nhiều đó mà nói tôi ép sát cô. –hắn cũng đẩy nó qua.
Hai người đẩy qua đẩy lại trên chiếc tàu lượn siêu tốc đang chạy. ai cũng la hét sợ hãi chỉ có hai đứa này tỉnh bơ ngồi cãi nhau, quả thật là kì tài. (t/g cũng khâm phục) tiếp theo là đi đạp vịt, hắn cũng dùng nam nhân kế để dụ mấy đứa con gái nhường đường đi trước. Nó và hắn ngồi chung còn lại là Ngọc và Huy. Tụi nó vừa đạp vừa ngắm cảnh trong rất thú vị.
-nè huy, em xem phong cảnh nào đẹp nhất. –Ngọc đẩy vai Huy nói.
-em nghĩ phong cảnh là này đẹp nhất. –Huy chỉ ra phía sau.
Ngọc quay xuống thì thấy một cảnh “hữu tình” giữa nó và hắn. Hai người đang tranh nhau đòi đạp cho bằng được trong khi dưới chân tụi nó có tới hai bàn đạp, thật là bó tay.
-để tui đạp, anh bỏ chân ra.
-cô là con gái mà đạp cái gì, để tôi.
Hai người cứ tranh nhau mà đạp, tới khi nhân viên kéo tụi nó lên bờ nếu không số phận của con vịt sẻ rất thê thảm. sau khi đi chơi vui vẻ, tụi nó tập chung lại ăn trưa. Nó và hắn lại tiếp tục cuộc chiến sinh tử là tranh giành thức ăn. Ngọc và Huy thì lựa bàn khác để ngồi và coi như chưa từng quen biết với hai tên đó.
Chỉ trong có vài giờ đồng hồ, tất cả những trò chơi trong đầm sen đều được tụi nó tham gia, ông chủ đầm sen phải bỏ tiền tu sửa những thiệt hại nó và hắn gây ra. Tất cả lên xe và đến rạp chiếu phim Galaxy Kinh Dương Vương. Tới nơi, đầu hắn chợt sáng lên, khuôn mặt gian tà lộ rõ.
-ta coi phim này đi. –hắn chỉ vào tấm áp phích ghi tựa đề “quả tim máu”
-thấy ghê lắm, không coi đâu, hay là coi phim này đi. –Ngọc sợ hãi nói, tay chỉ vào tấm áp phích “bí kíp luyện rồng 2”
-nhưng tôi lỡ mua vé rồi, không coi thì uổng lắm.
-thôi được rồi, ta vô coi đi. –nó an ủi bạn nó nói.
Tất cả đi vô phòng rạp, Ngọc trong lòng vẫn đang sợ hãi “sao tắt đèn hết rồi, sao không bật đèn lên”. Vì hắn mua vé vip nên tất cả ngồi ở vị trí đầu tiên. Trong suốt thời gian coi, ai cũng la hét sợ hãi chỉ có gương mặt buồn toát ra từ hắn. đơn giản vì nó không sợ gì cả, ngồi đó coi tỉnh bơ. Hắn nghĩ sẻ lợi dụng được nó một chút ai ngờ nó không ôm mà thằng em Huy ngồi kế bên hắn cứ ôm riết. Nó thì được Ngọc ngồi bên mình ôm tay vì sợ hãi. Thế là trong suốt quá trình coi phim, hắn không thực hiện được mong muốn của mình.
Phim kết thúc, tất cả ai nấy đi ra kèm theo khuôn mặt sợ hãi chỉ có hắn là buồn và nó thì tỉnh bơ. Tụi nó lên xe và đang trên đường về nhà. Nó chợt thấy cửa hàng bán bánh kếp, trong lòng nó đang rất muốn ăn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...