Chap 7 – Dương Đình Vũ đi du học
#Công ti P&V#
-Con sẽ không bao giờ lấy cô ta đâu!- Vũ hét lên với một người đàn ông trung niên
-Con phải làm vậy, để công ti chúng ta được lớn mạnh. Với lại..Tiểu thư họ Kim xem ra cũng rất thích con..- Ông nhàn nhạt nói
-Thì sao chứ? Con đã có người mình yêu rồi!- Cậu cố giải thích với ông
-Như thế này, nếu con đi du học ở Mĩ một năm, học được tất cả các cách quản lí công ti, sau đó về đây tiếp quản, ta sẽ cho con cưới cô gái ấy- Ông đưa ra đề nghị
-Con..- Cậu ngập ngừng
-Nếu không, thì ý định đó coi như bỏ đi!- ông đe dọa
-Được! Con sẽ làm- Cậu lập tức đồng ý
-Chuyến đi vào 5h sáng ngày mai, con hãy lo chuẩn bị đi- Ông nói rồi bước đi
Cậu ngồi phịch xuống bộ ghế salon, không kìm nổi ức chế hét lên một tiếng.
#Sân bay Agasama#
Đây là sân bay do nhà cậu thành lập, mỗi năm kiếm thu nhập hơn 1.000.000.000.000USD. Cậu bước lên máy bay, vẫn ngó nhìn lại và vội gửi một tin nhắn đến cho nó, buồn phiền bước tiếp.
Nó đang say giấc, bỗng điện thoại nó run lên. Người gửi không ai khác chính là Vũ, nó tự hỏi:
“Tại sao lại nhắn tin vào giờ này?!”
Vuốt màn hình, đọc được tin nhắn: “Hân, pây jờ mìh phải jk Mĩ du họx, do gấp quá nên ko thể nói vs pạn đc, mog pạn đừg jận. 1 năm sau mìh sẽ về, lúc đó mìh sẽ tiếp tục theo đuổi bạn nhé…^-^”
“Vậy là đã đi Mĩ rồi à?!”, nó thầm nghĩ trong lòng chỉ nhắn lại một câu “Chúc may mắn!”
#Tại trường Rola (trường nó đóa)#
Nó vẫn dựa lưng vào gốc cây sau trường, Như bước đến hỏi thăm:
-Tên kia đâu rồi chị?- Cô thắc mắc
-Ai?- Nó nhàn nhạt hỏi lại
-Vũ?!
-Đi du học rồi!- Cô mở mắt ra
-Yeah!- Cô nhảy cẩn lên
-Mừng vậy sao?- Nó cười nhạt nhìn cô
-Dạ hông có gì, hì hì- Cô gãi đầu
-Hì hì..- Nó bật cười theo
-Hơ, chị cười kìa!- Cô ngơ ngác nhìn nó
-Hở? À..-Cô giật mình
-Chị cười đẹp thật- Cô nịnh
-Cười một lần nữa đi- Cô nài nỉ
-Không- Nó từ chối
-Làm ơn đi mà!!- Tập 2
-Không- Tập 3
Thiên bước đến chỗ nó và cô, cười cười chào hỏi:
-Hello hai người!- Hắn nháy mắt
-A! Anh hai- Cô vui mừng, kéo hắn ngồi xuống
Cô thì thầm vào tai hắn chuyện gì đó làm hắn vui mừng, cười hì hì. Như mở lời:
-Chiều nay chị đến nhà em chơi nhé!- Cô nói
-Chị không đi đâu- Nó trả lời, miệng ngậm cây kẹo khác
-Làm ơn đi mà- Cô tiếp tục nài nỉ
-Đi đi Hân!- Hắn hùa theo
-Hầy, được rồi!- Nó thở dài, nói chán nản
-Yay! Em yêu chị nhất!- Cô ôm cổ nó
-Nè, cô ấy là của anh!- Hắn tức giận ôm eo nó
Nó ngồi im, kêu khẽ lên một tiếng nhưng vẫn giữ bộ mặt như cũ:
-Oi!
Nghe được tiếng nó kêu, hắn và cô vội buông nó ra, lo lắng hỏi thăm thái quá:
-Chị có sao không?!
-Có bị thương chỗ nào không?
-Có bị gãy xương không?
-Đi bệnh viện Đa Khoa Quốc Tế thôi!
Nó thầm nghĩ: “Anh em nhà này..Chậc!”
#Chiều, tại nhà hắn#
-Chị, vào đây vào- Cô kéo nó vào nhà
Nó bám vào cột cổng, lắc lắc đầu. Cô sốc:
-Chị!!
Quay sang hắn:
-Anh, giúp em!- Cô gọi hắn
-Được- Hắn nói, kéo tay nó ra, lôi vào nhà.
Mẹ hắn thấy nó, thắc mắc:
-Cháu là…
-Dạ là b..-Nó chuẩn bị trả lời, bị cắt ngang
-Là bạn gái của con!- Hắn trả lời thay
-Dạ không, là b..-Nó lại bị cắt ngang
-Là người yêu của anh hai đó mẹ!- Đến lượt cô nói
-Mình chịu thua!- Nó nói nhỏ trong miệng
Mẹ hắn nhìn nó nghi ngờ:
-Là thật sao?!
-Dạ, đây là người đầu tiên và cuối cùng con yêu!- Hắn khẳng định, khoác vai nó
Bà không có ý nghi ngờ con trai mình, chằng qua hắn quá lăng nhăng lần nào cũng dẫn về nhà..à không, là mấy ả tự bám theo. Bây giờ, hắn đã biết yêu thật sự, bà cũng đỡ lo lắng rồi. Tươi cười nói:
-Cơm đã nấu xong, con cũng xuống ăn luôn nhé!- Mẹ hắn ngỏ lời
-Dạ kh...-Lại bị chặn lời
-Chị ấy thích lắm ạ!- Lần này lại là cô
Trong bữa ăn cơm, ba mẹ hắn hỏi nó đủ điều nhưng toàn là anh em hắn trả lởi thay, nó không nói được lời nào, chỉ biết lẳng lặng ăn cơm cho yên bình.
Hắn đưa nó về bằng chiếc BMW màu đen óng mui trần, nổi bật nhất trên phố. Đưa nó tới nhà, nó chỉ tính cảm ơn, ai ngờ..hắn hôn phớt vào môi nó rồi bỏ đi, không quên nhắn một câu: “Tạm biệt em yêu” làm nó hơi hơi đỏ mặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...