Này Nhóc, Em Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ Vậy ?
Sáng hôm sau, cả hai tay trong tay tới trường. Vừa bước vào trường, một cậu bạn đã dùng đá ném Hạ Nguyệt.
- Biến mất đi đồ ác quỉ!- Hắn ta hét lên.
Tuấn Minh nhanh chóng nhìn thấy cục đá, đưa thân mình đỡ cho cô.
-A- Tuấn Minh rên lên khi viên đá đụng vào người hắn.
- Tuấn Minh!- Cô kêu lên.
Tuấn Minh khẽ cười. Anh nhẹ nhàng đứng lên.
- Cậu làm cái trò gì vậy hả? Sao tự nhiên cậu ném đá cô ấy?
- Hôm qua cậu không mơ thấy gì sao?- Tên kia tức giận hỏi.
- Không!- Hắn trung thực. Đêm qua hắn có mơ mộng gì đâu.
- Cả trường ai cũng mơ thấy thiên thần báo cô ta là một con quỉ!
A! Thiên thần sao? Thiên thần mang trái tim ác quỉ thì có. Linh Hà, tôi sẽ cho cô thấy cái giá phải trả khi đụng đến Hạ Nguyệt của tôi.
Nhẹ nhàng hôn lên mái tóc thơm mùi dâu của cô, hắn nhẹ mỉm cười trấn an cô gái bé nhỏ.
Hạ Nguyệt run len nhìn hắn. Tuấn Minh biết hết mọi chuyện rồi sao. Chuyện cô là một đưa con hoang giữa thiên thần và ác quỉ, bị cả hai thế giới ấy khinh thường. Hắn vẫn yêu cô.
Giọt nước mắt đẹp như pha lê của co chảy xuống. Thật cảm động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...