Này Nhỏ Yêu Anh Nhé
-Cháu dùng gì nào - Bác Huỳnh [ bác ấy họ Huỳnh tên Lâm bạn ạ...]
- Dạ gì cũng được ạ - Hân lễ phép đáp với nụ cười nhẹ trên môi
-ừ...[...]- Bác Huỳnh gọi món
-Cháu ăn đi - Bác Huỳnh
- Dạ mời bác ạ- Hân
- ừ mời cháu - Bác Huỳnh cười
- Nhìn con bé này hiền và ngoan ngoãn thật . Nhưng cũng phải coi nó là người như thế nào -Suy nghĩ của bác Huỳnh
- Cháu đi vệ sinh chút ạ - Hân xin phép
- ừ cháu đi - Bác Huỳnh
-[Alo tôi đây] - Bác Huỳnh
-[...] - Đầu giây bên kia
-[ Ừ bắt đầu hành động đi nào] - Bác Huỳnh ra lệnh
-[...]- Đầu giây bên kia
===Qua nhà vệ sinh chút
Hân đang đứng thẫn thờ đầu óc trống rỗng nhưng đôi mắt lại buồn và mệt mõi...Và có 1 người phụ nữ bước vào rửa mặt. Để cái bóp ngay gường rồi đi vệ sinh , sau khi ra thì ra luôn mà quên mang theo cái bóp...Lúc này Hân mới để ý thấy cái bóp và mới giật mình biết vừa có 1 người phụ nữ đi vào và đi ra quên mang tho cái bóp. Thế là Hân chạy ù đi định mang trả lại nhừng không thấy người phụ nữ ấy đâu...Và sau 1 hồi suy nghĩ Hân mang lên đưa cho quản lí của nhà hàng. Kêếm lại người bị mất.Rồi quay về bàn của mình ...
- Con đi sao lâu thế - Bác Huỳnh
- Dạ tại có chút chuyện bác ạ- Hân
- không lẽ con bé này tham lam đến vậy hay sao - suy nghĩ bác Huỳnh
- Chuyện gì vậy cháu- Bác Huỳnh
- Dạ không có gì quan trọng đâu ạ- Hân
- Ừ vậy chúng ta ăn đi cháu - Bác Huỳnh
- Dạ
Trong lúc ăn bỗng nghe được loa phát thanh của nhà hàng vang lên Ai là chủ nhân của chiếc bóp màu đen để quên ở nhà vệ sinh và được nhắc đi nhắc lại vài lần.Sau khi nghe xong bác Huỳnh cười tươi bảo
- Cháu là con gái nuôi của bác nhé- Bác Huỳnh
- Dạ nhưng bác chỉ mới nói chuyện với con mấy câu thôi mà. Sao bác hiểu hết được con mà nói như vậy ạ- Hân ngạc nhiên nhìn bác
- Chính người của bác đã mang chiếc bóp ấy vào nhà vệ sinh và cố ý để quên đấy cháu à. Nhưng cháu đừng giận bác nhé - Bác Huỳnh nhỏ nhẹ
- Cháu không giận đâu ạ . Ai chẳng muốn có con ngoan hở bác- hân nói như hiểu chuyện
- ừ vậy gọi ba đi nào - Bác Huỳnh vui vẻ nhìn Hân
- Ba - Hân mỉm cười hạnh phúc . Lâu lắm rồi H6an mới được 1 người là ba vì ba mẹ mất sớm mà
- thế con có thể kể cho ba nghe đó giờ con sống thế nào không- bác huỳnh
- Dạ ...#
%#
^#^##$^*^*!%&*- Hân kể hết từ lúc nhỏ đến lớn . Cả việc của Phong
- Là vậy sao. Tội con gái quá. gia đình đó cũng quá đáng thật - Bác Huỳnh
[ Hân im lặng không nói]
- Con muốn nghe về gia đình ba không nào- Bác Huỳnh
- Dạ muốn chứ - Hân bắt đầu lấy lại tinh thần
- ^#$^*^%*$#^$^4 - Bác Huỳnh kể lại
- À thì ra con còn có anh trai ư . Vui quá - Hân
Và thế là hai người họ trò chuyện với nhau và trở Hân về nhà Hân...
=== Sáng hôm sau
Em nhớ anh nhiều . Em nhớ những chiều mình sánh vai cùng nhau... Nhạc chuông đt Hân vang lên và
- Alo - Hân
- Tui đây . Bà đi ăn sáng với tui nhé - Mỹ Mỹ
- ừ .Tui đang định rủ bà đây-Hân
- 5' nữa tui qua nhà bà đó - Mỹ Mỹ
- ừ - Hân
5' sau ...hai người ghé vào
quán phở vừa ăn vừa trò chuyện
- Tối hôm qua sao rồi Hân- Mỹ Mỹ tò mò hỏi
-Bác ấy nhận tớ rồi . trưa nay dọn đồ tới - Hân
- Yeah vậy thì vui quá. Tối nay đi bar nhé. tui cho bà thay đổi 180 độ luôn. Với lại cho bà quen thêm bạn mới - Mỹ Mỹ vui mừng thay con nhỏ bạn thân
Thế là đến trưa Hân dọn đồ đến và Mỹ mỹ cũng phụ .Tại nhà bác Huỳnh. Ai cũng vui vẻ đón chào Hân. Vì hôm qua được nghe ông Huỳnh kể rồi mà. Người vui nhất là vợ ông Huỳnh. Bà yêu con gái lắm mà không có con gái. Vì sau khi sinh con trai của bà xong thì bà mắc chứng bệnh gì đó không sinh được nữa.
- Chào hai bác. Chào anh - Hân và Mỹ Mỹ lễ phép
- Anh Minh - Mỹ Mỹ nhìn người con trai đó nói
- Giọng này nghe quen quá - Suy nghĩ của Minh
- là Mỹ mỹ à - Lúc này Minh mới nhìn lên thấy hai cô gái
- Em là em gái anh sao - Minh hơi buồn
- Không đây là bạn thân em tên Hân sã là em gái anh. Làm phiền anh quan tâm nó nhé- Mỹ Mỹ cười
- Hai đứa quen nhau à- Bác Huỳnh ngạc nhiên hõi
- Dạ Mỹ Mỹ là bạn con - Minh
- ừ - Bác Huỳnh
Giới thiệu nhân vật : Huỳnh Quốc Minh :Anh đại trường B . Tối bụng. Đẹp trai. Phong độ . Ga lang. Thích Mỹ Mỹ từ lúc Mỹ Mỹ vào hội của mình. Vì Hân là bạn thân của Mỹ Mỹ nên anh cũng mến .Chủ hội Fun family Ai đụng vào đàn em của anh thì sống không yêu đâu nhé ...
- Chào em . Anh tên Huỳnh Quốc Minh . Sau này anh sẽ là anh trai của em đó - Minh mĩm cười đưa tay ra
- Chào anh em là Hoàng Gia Hân - Hân cũng đưa tay ra bắt mĩm cười nhẹ
Rồi họ ngồi xuống trò chuyện với nhau rất vui vẻ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...