Này Nhỏ Yêu Anh Nhé
===Tại nhà Minh Hân
- Sao bà về trễ vậy. Biết tui với mọi người lo lắm không. Tui đợi bà về mới dám về đây này - Mỹ Mỹ xả hết 1 hơi ra
-Ừm cho tui xin lỗi mà.Con xin lỗi cả nhà. Mai mốt không làm cả nhà lo lắng nữa - Hân nói giọng biết lỗi
- Thôi được rồi. Lên lầu tắm rữa đi rồi đi ngủ đi con - Bà Huỳnh nhỏ nhẹ bảo
- Chào bác con về luôn ạ - Mỹ Mỹ lễ phép rồi quay sang kéo Hân ra vườn
- Ừ chào con . Minh à đưa Mỹ Mỹ về đi con - Bà Huỳnh nhìn Minh cười cười
- Dạ- Minh biết ý của mẹ mình nên cũng cười
===Ngoài sân
- Nè bà đi với ông Long thật hả - Mỹ Mỹ
- Ừ thì sao - Hân nói 1 cách bình thản
- Ừ không sao . Nhưng tui thấy 2 người lúc nào cũng cải nhau mà . Sao mà hòa nhanh thế - Mỹ Mỹ nói tỏ vẻ khó hiểu
- $%#^%$*%*(%...- Hân kể hết mọi chuyện cho Mỹ Mỹ nghe .Vì chuyện anh Phong chỉ có Mỹ Mỹ, Anh Kiệt và những người trong cuộc biết ngoài ra không 1 ai biết cả
- ừ vậy thôi bà vào ngủ đi - Mỹ Mỹ cũng hiểu được phần nào. Nên không hỏi tiếp nữa . Nếu nhác đến sợ nó lại khóc mấc
- Ừ G9 nhé - Hân tươi cười
- Ừ g9 - Mỹ Mỹ ngạc nhiên khi thấy Hân như thế. Một nụ cười đẹp như thiên sứ đã mất đi và nay lại trở về. Mỹ Mỹ mừng lắm.
===Trên xe của Minh
- Em nói gì với Hân lâu thế - Minh tò mò hỏi
- À hỏi thăm ý mà- Mỹ Mỹ cười hoài
- Làm gì em cười hoài thế . Có chuyện vui à- Minh
- À con Hân nó lại cười em vui lắm - Mỹ Mỹ
- Sao thế. Hân cười là chuyện bình thường mà . Bình thường nó cũng cười đấy thôi - Minh ngạc nhiên khi Mỹ Mỹ nói như thế
-Không phải đâu. Nó cười như 1 thiên sứ ấy. Nụ cười ấy mất kể từ khi ...%#
%$#
% - Mỹ Mỹ kể lại cho Minh nghe hết mọi chuyện của Phong rồi qua chuyện của Long . Khi đi chơi với Long về nó đã cười như thế. Nụ cười thiên sứ ấy.
- ừ - Minh nói xong cũng là lúc đến nhà của Mỹ Mỹ
- Anh ngủ ngon nhé - Mỹ Mỹ cười và hôn cái chụt lên má của Minh nhà ta rồi quay đi
- Em cũng vậy nhé. Aye - Minh đỏ hết cả mặt. Vui àm muốn nhảy cẫng lên
===Sáng hôm sau . Tại trường
Lại là 1 đám con gái bu quanh Long .Hân nhìn thấy. Không biết là cảm giác gì nhưng có lẽ là Hân rất tức. Hân thấy bực bội và khó chịu. Rồi cuối cùng cũng có tiếng chuông reng vào lớp. Long thoát nạn
- Ra chơi gặp tui xíu nhé - Long nhìn Hân
- Làm gì cơ - Hân ngạc nhiên
- Ra 1 điều kiện - Long cười đểu
- Ừ - Hân thấy cũng hơi lo . Không biết là điều kiện gì đây
===Thế là cũng hết tiết giờ ra chơi cũng đã đến
- Rồi anh nói đi - Hân nhìn Long mặt lạnh tanh
- Mai tui muốn cô giả làm bạn gái tui để đi rước anh tui tại sân bay - Long
- Bạn gái á . Không đời nào. Anh có nhiều người theo chân đến thế sao lại nhờ tui làm gì - Hân ngạc nhiên không tả nổi
- Nhưng tui muốn là cô cơ. Điều kiện đấy làm không - Long
- Ừ nhưng bao lâu lận hay chỉ trong 1 ngày đó thôi - Hân nhận lời 1 cách miển cưỡng
- 1 tháng thôi - Long
- Cái gì . - Hân trợn to mắt
- 1 tháng nhưng chỉ là bạn gái khi nào gặp anh trai tui thôi. Cô đừng lo - Long
- Ừ thế cũng được - Hân trả lời lí nhí
- 11h trưa mai tui qua rước cô ra sân bay đấy . Lo chuẩn bị sớm đi nhé - Long cười đểu
- Ừ - Hân bước đi thẳng vào lớp. Có chút bực bội. Cũng có chút vui. Cũng không hiểu sao lại như thế. Nhưng Hân đã đánh tan cái suy nghĩ vui đó đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...