Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
"Thượng tá Fullbody! Không hay rồi, người của hải tặc Krieg đã chạy trốn!" Một hải quân vội vàng chạy vào nhà hàng.
"Đ, đoàn hải tặc Krieg?" Những người khách khác bắt đầu hoảng sợ.
"Đó là băng hải tặc mạnh nhất biển Đông!"
"Krieg?" Chiyo nhíu mày. "Cái gì vậy, chưa từng nghe qua."
"Sao, sao có thể" Fullbody không dám tin. "Lúc ba ngày trước bắt được hắn, hắn đã sắp chét đói, từ đó đến giờ cũng chưa đưa cơm cho hắn!"
"Này, phấn phát nam, hải quân đều yếu như vậy sao, không đói bụng thì không đánh được."
( beta: Ta định đổi thành “ Nam nhân tóc hồng” Nhưng mà thấy để vậy hay hơn, cho nên ta vẫn sẽ giữ như thế.)
"Hừ, con kiến chỉ là con kiến, chỉ biết sử dụng thủ đoạn ti bỉ."
"Đoàng" một tiếng súng nổ, hải quân ngã xuống, nhân vật chính trong câu chuyện mọi người xuất hiện.
Hắn bước từng bước đi vào. "Gì cũng được, nhanh mang đồ ăn lên đây, ở đây hẳn là nhà ăn."
"Chào mừng quý khách," Paddy nịnh nọt. "Vị khách này, chúng tôi không chào đón người nghèo, xin hỏi ông có tiền không?"
Hắn cầm súng chỉ vào Paddy. "Đạn được không?"
"Không có tiền đúng không?!" Nháy mắt, Paddy đã đổi mặt, hung hăng đánh đến hải tặc kia.
"Đã không đưa tiền, không phải khách."
"Lên, đầu bếp!"
"Hải tặc cái gì, cho hắn mở to mắt nhìn đi, Paddy!"
Người xung quanh ồn ào.
"Phách" Paddy ôm đầu. "Tiểu thư Chiyo ~"
"Tôi nói này" Chiyo sầm mặt. "Các người thật ầm ĩ."
Yên lặng...
"Đây là nhà ăn, không phải sân đấu thú, muốn đánh thì ra ngoài, khách muốn ăn cơm mời về chỗ thưởng thức đồ ăn, khách muốn đi mời đến thanh toán rồi về." Truyện được đăng duy nhất tại
Chiyo rút dao găm trên đùi, híp mắt. "Hay là, các người muốn tôi tiễn một đoạn.
Ực... Ăn cơm ăn cơm...
"Paddy ẻo lả, cậu đánh nát ghế, tháng này rửa bát!"
"Còn ông" Chiyo nhìn hải tặc ngã trên đất. "Không trả tiền thì ở đây gán nợ đi!"
Thấy hắn không động đậy, Chiyo nhíu mày. "Nghe không hiểu tôi nói à, người làm không được ăn cơm ở sảnh chính, đi ra sau đi!"
"Paddy" Chiyo sai sử cu li miễn phí. "Khiêng hắn ra sau đi."
"Vâng, tiểu thư Chiyo." Tiểu thư Chiyo không gọi mình là Paddy ẻo lả mà gọi tên mình, thật cảm động ~~ ♥_♥
"Các người còn thất thần làm gì, còn không mau đi làm việc!" Chiyo nhìn nhóm đầu bếp đang không biết làm gì lên tiếng.
"Vâng, tiểu thư Chiyo!"
Này này, không phải tôi mới là ông chủ của nhà hàng này sao?
By Jeff bị xem nhẹ. ~~
"Hừ, chậm muốn chết, phụ bếp lại rảnh rỗi." Đợi mãi không thấy đồ ăn lên, Chiyo đi đến phòng bếp.
"Cậu có biết chúng ta đã đuổi bao nhiêu hải tặc sao?! Lời nói sợ hãi như vậy cũng đừng làm!"
"Cậu nói cái gì, muốn đánh nhau à Paddy."
"Đánh đi đánh đi!"
"Mau đánh đi, đợi chút, đến hạ đổ kim!"
"Mấy tên đầu bếp ngu ngốc các cậu, muốn tôi mệt chết à?! Còn không mau làm việc!"
Giữa một đống tiếng ồn, giọng nói Chiyo cũng không bị mai một.
"Vâng, tiểu thư Chiyo."
Làm việc làm việc...
"Thật là" Chiyo nhìn một chút, đi ra sau nhà ăn. "Lông mày xoắn chậm muốn chết, còn chưa xong có được không?!"
"Hẹn gặp lại" Sanji ghé vào lan can trên thuyền hải tặc và Luffy nói lời từ biệt. "Sanji tiên sinh, thật sự cảm ơn anh, anh là ân nhận cứu mạng của tôi, nếu được, có thể chuyển lời cảm ơn của tôi đến tiểu thư Chiyo không. Còn có, món cơ rang kia thật sự rất ngon, tôi có thể đến ăn nữa không?"
"Lúc nào đến cũng được."
"Hừ" Chiyo nhỏ giọng nói thầm. "Đến sớm."
"Này, phục vụ dự bị." Chiyo đi đến lan can.
"Tiểu thư Chiyo" Hắn áy náy. "Xin lỗi, tôi ăn uống không."
"A a, hình như tôi vừa đá phải cái gì đó." Chiyo một cước đã bàn ăn và cốc xuống biển. "Cậu vừa nói gì à?"
"Không." Hắn trợn mắt há miệng nhìn Chiyo. "Không có gì."
Hắn buông buồm.Truyện được đăng duy nhất tại
"Đừng để bị bắt nữa, Kim." Sanji tạm biệt hắn cuối cùng.
"Hừ, lần sau nếu không có tiền thì ngoan ngoãn làm phục vụ một năm đi!"
"Sanji, Chiyo, phục vụ" Jeff đứng ở lầu hai. "Mấy đứa làm việc đi!"
"Ha ha ha ha."
"Ầm ĩ muốn chết." Chiyo mang đồ ăn lên nhìn băng mũ rơm.
"A!!! Biển lớn!!! Cảm ơn vì đã tạo cuộc gặp lại hôm nay! A! Tình yêu!!!! Cô sẽ cười nhạo tôi không thể chịu được sự tra tấn này phải không!!" Sanji đưa cho quất phát nữ* một bông hồng đỏ. "Chỉ cần ở cạnh cô, dù là hải tặc hay ác ma, tôi cũng luôn sẵn sàng!!!"
(Beta: Từ này nghĩa là chỉ nữ nhân có màu tóc quả quýt, ta sẽ ko đổi ra tiếng việt, mọi người cứ hiểu vậy nhé ^^)
"Lông mày xoắn háo sắc!!" Chiyo nắm chặt tay.
"Mấy người chậm muốn chết! Còn không may mang đồ ăn lên!!" Chiyo gào thét với nhóm đầu bếp trong phòng bếp.
"Vâng, tiểu thư Chiyo."
"Thật là" Chiyo ghé vào lan can. "Lông mày xoắn kia..." Nhớ tới lời của người đàn ông tóc hồng.
"Mình thật sự, có dã man như vậy sao?"
"Cái gì chứ" Chiyo lắc đầu. "Tên lông mày xoắn ấy yêu ai, mình không thèm để ý!"
Đúng, làm gì mà mình phải để ý lông mày xoắn ngu ngốc đó chứ.
Chiyo vỗ mặt, tiếp tục làm việc.
"Các người" Này đàn yêu vô giúp vui đầu bếp nhóm. "Cứ ở đây không làm việc, muốn chết sao?!"
Dao găm chuẩn xác cắm vào tay vịn cầu thang.
"Tiểu thư Chiyo ~ tôi rất chăm chỉ làm việc ~" Paddy xào rau ở phòng bếp tranh công.
"Hừ, xem như cậu thức thời."
Thật là, thế mà lại bị Paddy giành trước. Nhóm đầu bếp cũng lập tức về làm việc.
Muốn bày ra dáng vẻ chăm chỉ tốt đẹp của mình trước mặt tiểu thư Chiyo.
Chiyo đi xuống cầu thang.Truyện được đăng duy nhất tại
"Vừa rồi thật ngại quá" Sanji hoàn toàn chìm đắm quất phát nữ, đại hiến ân tình. "Để xin lỗi, tôi mời cô ăn hoa quả thập cẩm, công chúa điện hạ."
"A, cảm ơn, anh thật tốt."
"#"( -_-)
"Không cần xin lỗi chúng tôi sao!! Tôi tố cáo anh đấy, đầu bếp háo sắc."
"Không phải tôi đã châm trà rồi ư, còn muốn tâm tồn cảm kích, mũi dài."
"Ồ, muốn đánh nhau phải không, tôi cũng khách khí đâu, lên, Zoro!"
"Muốn đánh tự đánh đi."
"Dừng lại, đừng khắc khẩu với tôi."
"Được, tôi dừng tay."
"Nói lại thì" Quấn phát nữ vuốt cằm Sanji. "Nơi này đồ ăn rất tốt, nhưng với tôi mà nói là hơi đắt một chút."
"Đương nhiên cô được chiêu đãi miễn phí!"
"##"
"Cảm ơn" Quất phát nữ vui vẻ ôm Sanji.
"###"
"Cậu lắc lư cái gì, nhanh đưa khăn cho khách."
"Vâng."
"Quý khách" Chiyo đến bàn mũ rơm.
"A, là nhân viên phục vụ kia."
"Chuyện xảy ra lúc trước, tôi, hoàn toàn, không để ý, mời mọi người yên tâm dùng cơm, quên hết chuyện tên lông mày xoắn ngu ngốc này vừa nói đi!"
"Đĩa hoa quả thập cẩm có thể miễn phí, nhưng quý khách cần phải ngoan ngoãn trả tiền!"
"Thực, sự, hoàn, toàn, không để ý!!"
Rõ ràng chính là để ý thật!Truyện được đăng duy nhất tại
Tác giả có chuyện muốn nói: Chiyo giấu đầu hở đuôi thật đáng yêu ~~
Thời gian nêu câu hỏi mỗi chương.
Q: Thật ra tôi cũng không có gì muốn nói, bạn nhỏ Chiyo có gì muốn nói không?
A: Người đọc truyện không lưu lại lời bình đều đi chết đi!!
Kết thúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...