Sáng sớm thứ hai, Minh Hi liền thấy Phùng Mạn Mạn vọt vào phòng học, vừa vào liền khoa trương nói với Minh Hi: “Đang dán danh sách kết quả thi của khối 10, hưa có khối 11! Nói là đang in, giờ thể dục giữa giờ liền công bố, cậu hồi hộp không?”
Minh Hi lắc đầu, còn mỉm cười với cô ấy: “Yên tâm đi, tớ hẳn là rất ổn.”
“Tớ sợ là hai người bọn họ đột nhiên vượt qua cậu.”
“Vượt qua cũng không thành vấn đề, lần sau tiếp tục làm!”
Phùng Mạn Mạn nôn nóng bất an ngồi xuống, Minh Hi bắt đầu dọn dẹp lại bàn mình.
Ấn Thiếu Thần sau khi bước vào bàn học ngồi vào ghế liền duỗi tay nâng cằm Minh Hi để cô quay lại cho mình quan sát: “Sao lại có quầng thâm mắt, mất ngủ sao? Hả?”
“Cũng có một chút.”
“Lần sau mất ngủ nhớ gọi tôi, tôi sẽ trò chuyện với cậu.”
“Thật ra cũng không có gì để nói cả.”
Phùng Mạn Mạn ngồi thẳng lưng, ngả người ra sau, dáng vẻ như đang ngồi nghiêm túc, phải dán người vào bàn Minh Hi để nghe hai người họ trò chuyện.
Hai người đồng thời nhìn về phía Phùng Mạn Mạn, Minh Hi nhịn không được cười.
Thật vất vả mới đợi được hết giờ học, Phùng Mạn Mạn lập tức chạy ra khỏi phòng học, Lưu Tuyết theo sát phía sau.
Thiệu Dư bất đắc dĩ đi lấy bài thi của lớp giúp Phùng Mạn Mạn, sau đó nói với Minh Hi: “Đây chắc chắn là lúc cậu ấy quan tâm đến thành tích nhất trong đời.”
Minh Hi cũng cười, ra khỏi phòng học đi xuống lầu, thấy đã có một đám người túm tụm trước bảng danh sách lớn, đám người nghị luận sôi nổi.
Minh Hi đứng bên ngoài căn bản không chen vào được, cũng may vóc dáng cao nhìn thấy Phùng Mạn Mạn đang đứng ở bên trong.
Phùng Mạn Mạn quay lại gọi Minh Hi: “Minh Hi, xem tớ ra hiệu nè!”
Nói xong giơ tay lên, giơ số ba.
Minh Hi ngẩn ra, lần này thi được hạng ba?
Hà Nhiên với Đường Tử Kì quả nhiên lợi hại……
Sau đó liền thấy ngón tay của Phùng Mạn Mạn chuyển thành hai, cô không khỏi bất đắc dĩ, đợi một lát, ngón tay Phùng Mạn Mạn chuyển thành một.
“Hạng nhất! Vững vàng.” Phùng Mạn Mạn nói với Minh Hi.
Trong lòng Minh Hi lập tức vui vẻ.
Ấn Thiếu Thần vừa mới xuống lầu đứng bên cạnh Minh Hi, nói với đám đông một câu: “Có thể tránh ra một chút không?”
Nói một cách lịch sự, kỳ thật là không cho phép từ chối.
Đám người lập tức tản ra, Minh Hi thuận lợi đi đến trước bảng lớn.
Hạng nhất: Minh Hi, lớp quốc tế, tổng điểm 721.
Hạng nhì: Đường Tử Kì, lớp hỏa tiễn, tổng điểm 719.
Hạng ba: Hà Nhiên, lớp hỏa tiễn, tổng điểm 716.
Một đám người vô cùng hưng phấn, căn bản không thèm để ý đến ánh mắt của những người khác.
Trong đám người có mấy học sinh lớp 11 quốc tế theo bản năng lùi về sau, sợ đám Phùng Mạn Mạn đột nhiên chế giễu lớp hỏa tiễn.
Lúc này thi không vượt được Minh Hi, thật sự không thể nói được lời nào.
Thi không vượt được chính là thi không vượt được.
Bọn họ đến sân thể dục, liền nghe được Phùng Mạn Mạn tự tin mắng: “Đám ngu ngốc kia bây giờ thấy rồi chứ, dùng thực lực cũng có thể vượt qua bọn họ!”
Lưu Tuyết hưng phấn đến nhảy cẫng lên: “Tớ phấn khích như chính mình thi được bảy trăm điểm vậy, mặc dù rõ ràng không phải chuyện của tớ!”
Ấn Thiếu Thần đứng cách đó không xa cũng mỉm cười nhìn Minh Hi, thấy Minh Hi nhìn qua cũng không né tránh ánh mắt, thản nhiên đối mặt với cô.
Minh Hi ra hiệu cho Ấn Thiếu Thần “Tôi hạng nhất.”
Ấn Thiếu Thần gật đầu.
Bên này bọn họ hưng phấn, lớp hỏa tiễn bên kia không khí trầm lặng chết chóc.
Giống như Đường Tử Kì, xuống lầu nghe được tin tức, lúc này mặt đã không còn chút cảm xúc, bởi vì trong đầu cô vang lên thông báo trừ ba mươi điểm học bá.
Lúc này đây rốt cuộc cũng không còn cách cứu vãn nữa.
30 điểm học bá này là cô ấy cực cực khổ khổ làm nhiệm vụ mới có được, bây giờ lại lập tức trở về điểm trung bình.
Bọn họ đứng thành hàng ngũ chuẩn bị tập thể dục, lịch trình hôm nay lại thay đổi.
“Hôm nay thành tích của kì thi giữa kì đã có, các em đã biết điểm hết rồi nhỉ?” Lãnh đạo trường học bắt đầu cắt đứt lí do thoái thác của bọn họ.
“Thi tốt nên khen ngợi, giống như lần trước thông báo phê bình bạn học Minh Hi của lớp quốc tế, lần này em ấy không giúp bạn học gian lận, lại một lần nữa thi được hạng nhất. Học sinh lớp hỏa tiễn cũng đều biểu hiện vô cùng tốt, thành tích ổn định, cũng có tiến bộ.”
Minh Hi đứng trong đám đông với biểu cảm phức tạp, thật không biết câu này là khen cô hay vẫn là đang quở trách cô nữa.
Sau đó, lãnh đạo nhà trường nói về học bổng trong nửa đầu học kỳ.
“Truyền thống của trường Gia Hoa chúng ta là trao học bổng cho những học sinh xuất sắc cả về tư cách lẫn học lực. Những học bổng này thường được trao cho những học sinh lớp hỏa tiễn. Lần này xuất hiện học sinh lớp quốc tế, nhưng vì vụ gian lận lần trước của Minh Hi và bạn cùng lớp. Học bổng trong nửa đầu học kỳ chỉ có thể bị hủy bỏ, tiếp tục học tập chăm chỉ trong nửa học kỳ sau.”
Minh Hi đứng bên dưới che mặt, bị gọi tên nhiều lần như vậy, còn nhắc nhiều lần về việc phối hợp gian lận lúc trước làm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trong trường học có không ít học sinh nhìn về phía cô, khiến cô cảm thấy rất phức tạp.
Lúc này, chuyện làm cô cảm thấy xấu hổ hơn nữa đã xảy ra……
“ Bạn học Minh Hi đã tài trợ thêm cho tiền học bổng của trường, số tiền học bổng cho nửa học kỳ đầu đã được tăng lên 20.000 nhân dân tệ, chúng ta đặt tên cho học bổng lần này là “học bổng Minh Hi”. Tiếp theo bạn học Minh Hi sẽ lên sân khấu trao học bổng cho bạn Lâm Trạm Thành lớp 10 hỏa tiễn, bạn Đường Tử Kì lớp 11 hỏa tiễn, Lưu Tư Kỳ lớp 12 hỏa tiễn. Trong số đó, học bổng của hạng nhất khối 11 đã bị hủy bỏ, chỉ có thể chia cho hạng nhì.”
Lúc trước vì để Minh Hi có thể có phòng kí túc, Minh Phạn đã tài trợ cho trường học một số tiền, không nghĩ tới lại là tiền học bổng!
Hiện tại, học bổng của Minh Hi đã bị hủy bỏ, lại phải tự mình lên phát học bổng cho mấy người này.
Phùng Mạn Mạn nghe xong cười ra tiếng: “Đệt! Hạng nhất lớp 11 quốc tế của trường chúng ta lại phải tự mình trao học bổng cho hạng nhì …… Ha ha ha ha!”
Đường Tử Kì thi được hạng hai thì thôi lại còn phải lên sân khấu tuyên bố trước mặt toàn trường cô ấy đạt được hạng hai toàn năm học nhận được “học bổng Minh Hi”, hơn nữa từ Minh Hi hạng nhất tự mình trao cho cô ấy.
Đây là công khai xử tội sao?
Minh Hi cảm thấy hoang mang lo sợ, nhìn thấy Phùng Mạn Mạn quay đầu lại nhìn mình: “Lên đi, đừng lãng phí thời gian.”
Minh Hi chỉ có thể căng da đầu đi lên sân khấu. Ủ𝗻g hộ chí𝗻h chủ 𝗏ào 𝗻gay ﹟ T𝗋U𝓂t𝗋uy ệ𝗻.𝙑𝗻 ﹟
Trên đường, cô nghe được âm thanh bàn tán.
“Cậu ta học tốt thật à? Lần trước gian lận thật sự là truyền đáp án cho người khác sao?”
“Chắc là đúng rồi, lần này cậu ấy thi ở phòng thi số 1, nơi đó sao có thể gian lận? Chắc là năng lực thực sự của bản thân đó.”
“Không phải lúc trước cậu ta học không tốt à? Sao chuyển đến Giang Tô lại đột nhiên học tốt lên? Giang Tô thật sự đáng sợ thế sao? Đặc sản của Giang Tô là bài thi à?”
“Mẹ nó đây là trở mình trong truyền thuyết ư……”
“Đúng là rất xinh đẹp, khó trách Ấn Thiếu Thần thích cậu ấy.”
“Nghe nói Hà Nhiên cũng cũng muốn quay lại.”
“Trâu bò quá, nhân sinh doanh gia à?
*Nhân sinh doanh gia: chỉ người vô cùng thành đạt, thành công trong cuộc sống, khiến những người khác phải ganh ghét, ghen tị
Sao không phải là nhân sinh doanh gia được?
Lớn lên xinh đẹp, dáng người như người mẫu, trong nhà có tiền, tính cách cũng không tệ lắm.
Nói về những người thích Minh Hi, Ấn Thiếu Thần và Hà Nhiên đều là những nhân vật làm mưa làm gió ở Gia Hoa, giờ họ đều có liên quan đến Minh Hi.
Đương nhiên là nhân sinh doanh gia rồi.
Minh Hi đi lên sân khấu rồi giáo viên nhỏ giọng nói cho cô trao giải thế nào.
Đường Tử Kì vóc dáng không gọi là cao, từ phía sau hàng ngũ đi lên sân khấu, quá trình này thậm chí còn khá lâu.
Cô ấy cảm thấy trên đường có rất nhiều người đang nhìn mình, đặc biệt là lúc đi ngang qua lớp quốc tế, nghe được có người cười lạnh.
“Viện trợ từ bên ngoài cũng chỉ có vậy……”
“Lần này không có cách nào báo cáo nữa chứ gì.”
“Không báo cáo liền không có được hạng nhất, ôi, được thuê từ bên ngoài cũng chỉ có vậy.”
“Bạch liên kỹ nữ.”
Toàn bộ lớp hỏa tiễn đều cảm thấy lúc trao giải này là một hồi dày vò.
Có lẽ là bởi vì chuyện lần trước ầm ĩ lớn quá, làm cho bọn họ cũng cảm thấy thi không vượt được lớp quốc tế là chuyện thật sự mất mặt.
Đặc biệt là Dương Hào, lúc này căn bản không dám ngẩng đầu, sợ nhìn thấy ánh mắt trào phúng của người khác.
Lúc trước cậu ta điên cuồng chế giễu Minh Hi, sau khi Minh Hi bị xác nhận gian lận thì càng vênh váo tự đắc, chắc chắn Minh Hi mua đề mới được điểm cao, tiếp tục trào phúng lớp quốc tế là một đám ngu ngốc, là một đám ký sinh trùng, không dựa vào gia đình thì bọn họ chỉ là đám vứt đi!
Ai biết lần gian lận này lại là do Đường Tử Kì đi báo cáo, Minh Hi truyền đáp án cho người khác!
Bây giờ thì sao, Minh Hi lại một lần nữa thi được hạng nhất.
Minh Hi ở cùng một phòng thi với cậu ta, có bất kì động tác nhỏ nào cậu ta cũng thấy được rõ ràng, cậu đã lén quan sát Minh Hi làm bài, những môn khoa học tự nhiên nghiêm túc mà viết các bước vào giấy, chỗ nào là có đáp án trước chứ.
Minh Hi học tốt hơn thật.
Cậu ta còn không bằng đám kí sinh trùng lớp quốc tế.
Cậu ta còn đánh cược với Minh Hi rằng thi không qua liền xin lỗi toàn bộ học sinh lớp quốc tế.
Dương Hào chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ngay cả những nữ sinh lúc trước có quan hệ khá tốt với Đường Tử Kì cũng đều nhỏ giọng nói: “Tớ cũng không biết cậu ta đi báo cáo, lúc trước không nhìn ra cậu ta là loại người như vậy.”
“Gian lận vốn dĩ không đúng mà.”
“Minh Hi học giỏi là đã chắc chắn rồi, chúng ta không bị loại trừ khỏi lớp hỏa tiễn là may rồi.”
Không có ai nói giúp Đường Tử Kì nữa.
Hà Nhiên nhìn xung quanh, rồi nhìn sân khấu, cuối cùng nhìn về phía Ấn Thiếu Thần.
Ánh mắt Ấn Thiếu Thần vẫn luôn dán chặt trên người Minh Hi, làm Hà Nhiên không thể không mỉm cười.
Ở trên sân khấu, Minh Hi chẳng những phải trao giải cho Đường Tử Kì và những người khác, còn phải chụp ảnh chung.
Minh Hi đứng giữa tình cờ đứng cạnh Lâm Trạm Thành, Đường Tử Kì, cô đứng giữa hai người họ.
Đối với việc chụp ảnh Minh Hi không chút cẩu thả, nỗ lực phối hợp, nên tất nhiên không để ý đến biểu cảm của hai người bên cạnh.
Kết thúc tiết thể dục giữa giờ, học sinh lớp quốc tế mới vừa trở lại lớp, Dương Hào lại đột nhiên vọt vào, giọng nói có chút mất tự nhiên: “Tôi xin lỗi các cậu về chuyện lúc trước, thực xin lỗi!”
Nói xong liền xoay người lao ra ngoài.
Kết quả bọn Thiệu Dư còn ở ngoài cửa, một chân đá Dương Hào trở về, làm cậu ta quay vào lớp quốc tế lần nữa.
“Sao tôi nhớ rõ là dập đầu xin lỗi nhỉ?” Phùng Mạn Mạn dứt khoát ngồi trên mặt bàn hỏi Dương Hào.
Dương Hào nhìn thấy Phùng Mạn Mạn không khỏi nghiến răng.
Ngọn nguồn của mọi chuyện đều là do Phùng Mạn Mạn phát cáu chạy đến lớp hỏa tiễn làm ầm ĩ, không thì cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy!
Kết quả rất nhanh liền bị Thiệu Dư đập một phát vào ót: “Ánh mắt đó của mày là sao? Muốn ra oai với nữ sinh à?”
Dương Hào lập tức lắc đầu, vô cùng sợ hãi.
Ngay lúc này Minh Hi cao giọng nói: “Chúng tôi cũng không có bắt nạt cậu, đã cá cược thì phải chấp nhận thua, cậu thực hiện lời hứa của mình xin lỗi lớp quốc tế của chúng tôi, xin lỗi Mạn Mạn, chuyện này chúng tôi xem như là xóa bỏ hết.”
Dương Hào cũng biết mình ở lại nơi này cũng không có chỗ tốt, thành thành thật thật xin lỗi bọn họ: “Trước đây tôi nói sai rồi, tôi xin lỗi các cậu. Phùng Mạn Mạn tôi không nên xem thường cậu, tiền của cậu tôi sẽ từ từ trả lại.”
“Không quỳ xuống cũng không sao, tự mình tát mình mười cái đi.” Phùng Mạn Mạn lại lần nữa mở miệng.
Dương Hào cuối cùng vẫn đánh, còn rất thành khẩn, mỗi cái tát đều rất mạnh, đánh xong Thiệu Dư mới thả người đi.
Lúc Dương Hào đi mặt sưng hết lên.
Dùng thành tích vả mặt, lại vả mặt thật sự, sảng khoái!
Phùng Mạn Mạn không thể ngừng cười, xoay người ôm Minh Hi một cái: “Hi Hi, tớ thật sự rất vui! Có cậu thật là tốt.”
Minh Hi dựa vào trong lòng ngực Phùng Mạn Mạn mỉm cười.
*
Lúc này đây bức ảnh chụp chung bị dán triển lãm trên vách tường trường học, còn phóng to lên.
Ảnh chụp hai mỹ nữ có tiếng Minh Hi và Đường Tử Kì đứng chung một chỗ, không ít người đều có thể nhìn ra được sự khác nhau giữa hai người, nhiều người bàn tán sôi nổi.
“Đường Tử Kì chẳng những lùn hơn Minh Hi một chút, nhìn qua cũng không sắc xảo như Minh Hi.”
“Minh Hi trang điểm thì chắc chắn không giống nhau rồi, hơn nữa vóc dáng lùn thì sao, cậu ấy nhảy lên đánh đầu gối cậu à?”
“Không phải, cậu nhìn kỹ đi, ngũ quan của Đường Tử Kì có vẻ như không đẹp như lúc mới đến, khác thế nào thì không nói được, dù sao thì……nhìn thế này, Minh Hi thắng tuyệt đối rồi.”
“Sao tôi cảm thấy hoa khôi trường của chúng ta là bởi vì lần trước trên diễn đàn tung tin lộn xộn? Hoa khôi không nên là Đường Tử Kì, phải là Minh Hi mới đúng.”
“Tuy rằng có hơi không thích danh tiếng của Minh Hi nhưng không thể không thừa nhận Minh Hi càng ngày càng xinh đẹp.”
Tranh luận về hoa khôi của Gia Hoa chẳng mấy chốc càng lúc càng lớn.
Rất nhiều người đều nghi ngờ Đường Tử Kì, cảm thấy Đường Tử Kì có vẻ như không còn xinh đẹp giống lức mới khai giảng nữa, hơn nữa học tập cũng không bằng Minh Hi.
Làm hoa khôi trường học phải giỏi nhiều mặt nhỉ?
Rõ ràng là Minh Hi ưu tú hơn một chút.
Ở trong sách, Đường Tử Kì luôn vững vàng ở vị trí hoa khôi giảng đường, điểm học bá của cô ấy luôn gia tăng, những gì đã từng gặp qua là không quên được, thậm chí nhìn những đề khoa học tự nhiên khó cũng có thể nháy mắt tính ra kết quả.
Hơn nữa bởi vì hoàn thành nhiệm vụ tốt nên vẫn luôn duy trì được vẻ đẹp.
Nhưng mà hiện tại thành tích của Minh Hi rõ ràng tốt hơn, cũng càng xinh đẹp hơn, Đường Tử Kì dần dần ảm đạm.
Đối với vị trí hoa khôi học đường này, càng ngày càng nhiều người nghi ngờ.
Rất nhiều người ta nói hoa khôi học đường cần phải đổi chủ.
Nhanh chóng diễn đàn liền xuất hiện bài đăng, yêu cầu họ bình chọn xem ai phù hợp làm hoa khôi học đường hơn.
Danh sách lựa chọn còn có Phùng Mạn Mạn và Minh Nguyệt, nhưng không nhiều người bình chọn cho các cô ấy.
Khó được có một người không nặc danh xuất hiện, bình chọn tự động được hiển thị
Ấn Thiếu Thần bình chọn: Minh Hi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...