....1 năm sau....
Một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ xoăn lọn. Thân hình mảnh mai, mặc trên người áo croptop màu trắng, cùng chiếc quần sock lưng cao màu vàng sậm khoe đôi chân thon gọn, cô kéo chiếc vali màu xanh lá từ trong sân bay ra....
_ Min, ở đây đông người quá, hít hơi nhau cũng đủ chết rồi, mau về thôi - Một chàng trai với khuôn mặt baby, đẹp như thiên thần, đeo cặp kính bản to, với mái tóc được đánh rối màu xanh rêu đứng cạnh cô, nói
_ Danny, anh nhiều chuyện quá, em đang tìm gia đình của em, họ bảo sẽ đến đón em mà ta - Cô gái nhón nhón cái chân, nhìn xung quanh
_ Ế, đằng kia có hai chàng trai, đang cầm bảng ghi tên của em kìa - Chàng trai hét lên chỉ về hướng có hai đứa con trai đang nghẹn thở vì bị gái bu
_ Ơ, sao chỉ thấy mỗi cái bảng nhể?? Đúng là mấy con hám trai , bực mình gê, ko biết đó có phải 2 đứa anh trời đánh của mình ko trời
_ Ngồi đấy mà ngó thì khi nào mới biết, đến xem đi, anh cũng chịu hết nỗi rồi - Chàng trai hét toáng rồi nhanh chóng kéo tay cô đi chỗ khác vì anh sắp ko thở nổi bởi mấy con nhỏ điên hám trai rồi
Cô gái chạy lại gần nơi hai chàng trai, rồi rẽ đám đông đi vào, ko sai, 2 người con trai đoa chính là hai ông anh trời đánh của cô (bây giờ thì mọi người biết cô gái này là ai rồi đấy nhé, đó chính là HyHy đấy, còn anh chàng đi cùng là anh họ nó)
_ Thiên Vỹ, Thiên Kỳ, các anh ra đây để cua gái hay là để đón em vậy - HyHy xách lỗ tai hai ông anh của mình lên
Thiên Vỹ, Thiên Kỳ còn đang ngớ người nhìn đứa con gái rất ư là xinh đẹp nhưng lạ hoắc, lạ hơ trước mặt ú ớ, hai ông này chưa nhận ra HyHy đó mà
_ Cho hỏi cô nhầm người chăng - Thiên Kỳ ấp úng
_ Nhầm cái đầu hai anh đấy, mấy con nhỏ kia, giải tán hết coi, chuyện nhà người ta xen vào làm gì, muốn lên bàn thờ ngồi không - HyHy hét nhìn đám con gái xung quanh, lập tức tất cả giải tán chỉ còn ba người, Danny cũng từ từ đi đến cười tươi vỗ vai nó
_ Thôi nào Min, em làm gì tức giận thế. Còn Thiên Vỹ , Thiên Kỳ, hai em ko nhận ra nó hả, nó là Vương Thiên Hy đấy mấy ông nội. Còn anh là Thiên Hạo, anh họ mấy em đấy - Danny giải thích cho cái mồm của Thiên Vỹ, Thiên Kỳ ngậm lại bớt
_Hy...Hy, em vừa đi giải phẩu về đúng không??? - Thiên Kỳ vẫn chưa ngậm cái mồm lại đc
_ Bậy nào, hai người còn nói bậy thì đừng trách em ,mà bamẹ đâu? - HyHy ngó nghiêng tìm kiếm
_ Àh.. Ờh, do đợi em lâu quá, mẹ vào Wasington City (WC đấy các bác ạh) giải quyết công việc rồi, hihi, còn ba thì bận chuẩn bị tiệc ở nhà đón em đấy - Thiên Vỹ nhăn răng nói
Thiên Vỹ vừa nói xong thì bà Vương từ đâu chạy đến, ôm chầm lấy nó (nhắc tào tháo, tào tháo đến)
_ Ôi HyHy con về rồi hả??? Con có khỏe không, con của mẹ ngày càng xinh ra nè, - Bà Vương suýt xoa nhìn HyHy
_ Mẹ, con vẫn khỏe mà, hihi, tại có anh Danny bên cạnh nên con cũng buồn nhiều
Bây giờ bà Vương mới để ý người con trai lạ hoắc bên cạnh, hỏi hồn nhiên :
_ Ơ, ai đây??
_ Hả, con là Thiên Hạo đây, cô ko nhận ra con ??? - Danny há hóc mồm nhìn cô ruột của mình
_ Ô... Thiên Hạo đấy àh, cháu trông lớn quá, lại đẹp trai nữa, tại cháu sống bên Anh lâu quá nên cô quên mất mặt cháu cưng của cô mất tiêu,hi
_ Mẹ ơi, thôi về nhà rồi nói chuyện đi, con đói bụng với buồn ngủ lắm rồi đây ạh - HyHy nũng nịu, rồi quẳng cái vali to đùng cho Thiên Vỹ
Bà Vương tủm tỉm nhìn đứa con gái đáng yêu, rồi tất cả cùng ra con BMW đã đậu sẵng đi về....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...