....... Tại nhà hàng Rose.....
.... Trong lúc Hán Phong đi WC, Đình Đình nhân cơ hội chỉ còn cô và Hạo Nguyên, liền ngồi lại sáp lại Hạo Nguyên, ôm chầm lấy người cậu, rồi thút thít :
_ Tại sao cậu lại đối xử với tớ như thế, tớ yo cậu nhiều lắm cậu có biết ko
Hạo Nguyên nhìn ra chỗ khác mặt lơ đãng :
_ Tôi ko xứng với cậu đâu, cậu yo tôi thì cậu sẽ thêm đau khổ thôi, dừng lại đi. Đình Đình àh - Nói rồi Hạo Nguyên từ từ gỡ bàn tay bé nhỏ của Đình Đình khỏi người mình, rồi Hạo Nguyên đứng dậy bước ra khỏi nhà hàng, dù sao cậu cũng ko muốn ăn, với lại tay cậu đang bị thương thế này sao mà ăn đc chứ ( hồi nãy lái xe được mà ! -_-)
Khi Hán Phong đi ra thì đã thấy Đình Đình đang ôm mặt khóc, còn Hạo Nguyên đã đi tự bao giờ. Hán Phong hốt hoảng chạy đến đỡ Đình Đình. Cô òa khóc nức nở rồi ôm chầm lấy Hán Phong. Cậu đặt tay lên vai Đình Đình rồi an ủi cô
_ Nín đi Đình Đình, ko sao đâu, có tớ ở đây rồi, cậu nín đi nhé
_ Hức... Hán Phong àh... Tại sao Hạo Nguyên lại ko thích tớ vậy... Tớ..tớ có gì ko xứng với cậu ấy hả ?.. Huhu- Đình Đình nói trong nước mắt
_ Nín đi... Ko sao hết mà.. Đình Đình của tớ là nhất, sao ai lại có thể ko thích cậu đc chứ, đi thôi nào, tớ dẫn cậu đi hít khí trời nhé... Đi thôi chúng ta đi dạo nào, mau..... Lên đây tớ cõng cậu nhé
~~
Bây giờ đã 8h tối, nhưng HyHy vẫn cứ đứng tựa người vào thành cầu.. Đôi mắt nhìn xa xăm
Chợt ở bên kia cầu.. Một giọng nói thân thuộc vang lên, HyHy quay qua nơi phát ra tiếng nói
Bên kia cầu.. Một chàng trai với mái tóc màu hung đỏ, khuôn mặt tựa thiên thần, miệng cười toe toét đang cõng trên lưng một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh bay ko gió, khuôn mặt dễ thương. Họ thật là đẹp đôi như một cặp tiên đồng ngọc nữ vậy. Cô gái chốc chốc lại thụi thụi vài cú vào lưng chàng trai làm cậu la oai oái. Rồi chàng trai đỡ cô gái đứng xuống, cả hai hướng mặt nhìn ra bầu trời xa xăm, chàng trai liền cởi vội áo khoát , quàng lên người cô gái ủm ấm, chàng trai ôm lấy đôi vai mỏng manh của cô gái tựa đầu cô vào ngực mình, cô gái nhớn chân lên khẽ hôn vào môi chàng trai....
HyHy nhìn chàng trai, cô gái khẽ nhếch miệng cười nhạt '' hạnh phúc thật, họ nên là của nhau, mình làm gì có quyền xen vào chứ, mình chỉ là đồ thừa thãi mà thôi '' HyHy cười cay đắng rồi quay lưng bỏ đi, trái tim nó như bị ngàn mũi tên sắc nhọn đâm vào, đau buốt, nước mắt tuôn rơi lã chã, HyHy cứ chạy mãi, chạy mãi đến khi ko còn sức lực mà khụy xuống bên vỉa hè, nước mắt vẫn cứ rơi như cái vòi sen, ướt đẫm cả khuôn mặt lạnh buốt bởi sương đêm.....
Bỗng chốc điện thoại của HyHy reo lên, là số của Gia Hy.. Nó ko cảm thấy bực mình Gia Hy mà nó còn muốn cảm ơn Gia Hy vì anh giờ như vị cứu tinh của nó. Trong lúc này, nó sợ cô dơn, sợ một mình lắm
''_ HyHy hả ! Anh Gia Hy đây , hôm nay...''
_ HuHu. Hức hức
''_ HyHy àh... Em sao thế... Em đang ở đâu''
_ Tôi ..tôi đang ở đg...XY hức..hức
''_ Em cứ ở đó đợi anh, anh đến liền... Em ko đc xảy ra chuyện gì đấy nhé ''
...tút..tút.....
Vừa nghe tiếng HyHy khóc, Gia Hy đã lo lắng biết dường nào, anh lập tức lấy con tay ga phóng đi thật nhanh đến chỗ HyHy, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy thực sự lo lắng cho ai đó, mà ai đó ở đây lại là HyHy, người anh đang yêu rất nhiều
15' sau
Gia Hy đã chạy đến , anh dựng con tay ga bên lề rồi tức tối chạy đến bên cạnh HyHy lo lắng :
_ HyHy.. Em làm sao thế ?sao em lại ngồi đây, nói cho anh biết rốt cuộc đã xãy ra chuyện gì hả ? Em đừng làm anh sợ mà?
_ Òa... Huhu.. Tôi..tôi sợ lắm..Ai cũng bỏ tôi đi hết, bọn họ đều là bọn tồi, bọn xấu xa.. HuHu- HyHy ôm chầm lấy Gia Hy rồi khóc nức nở
_Nín đi nào.... khóc như thế xấu lắm áh. HyHy mạnh mẽ lắm mà... Đừng lo , có anh ở bên cạnh mà, anh sẽ ko để em một mình đâu
_ Hức hức... Tôi...tôi .. Bây giờ ko còn nơi nào để đi nữa, tôi có thể ở nhờ nhà anh được ko?- HyHy ngước mắt lên hỏi Gia Hy
_ Vậy thì lên xe anh chở về nào.. Anh sống một mình nên ko sao đâu
Nói rồi Gia Hy cười tươi nhìn HyHy.. HyHy ngượng đỏ mặt rồi lập tức leo lên con tay ga.... Gia Hy rồ ga rồi phóng đi....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...