Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo
''_ Hán Phong hả ?? Tớ Đình Đình đây, tớ sắp về nước rồi, hi, khi nào tớ về, cậu nhớ ra đón tớ với nhé.... Uhmm.. Cậu rủ cả Hạo Nguyên nữa đc ko ?? '' - Đầu giây bên kia là giọng con gái thánh thót, nói đúng hơn là giọng người con gái mà Hán Phong đã chờ bấy lâu nay, nhưng khi cô nhắc đến cái tên Hạo Nguyên, mặt Hán Phong bỗng xệ xuống , trái tim thắt chặt trong lòng ngực đau buốt
Hán Phong cuộn tròn người trong chiếc chăn ấm, tay run run cầm chiếc thoại bỏ trên tai trả lời ngập ngừng :
_ Uhm. Tớ biết rồi.. Tớ...tớ sẽ bảo với Hạo Nguyên - Hán Phong thở dài, mắt dán chặt lên trần nhà,suy nghĩ ko biết cái tình cảm đơn phương này rồi sẽ đi về đâu. Cũng vì chính cái tình cảm đơn phương ngớ ngẩn này mà cậu đã mất đi một người bạn thân là Hạo Nguyên, dù biết Hạo Nguyên ko có lỗi bởi Hạo Nguyên ko thích Đình Đình nhưng ko hiểu sao, mỗi lần đối diện với Hạo Nguyên, cậu thấy ghét cậu ta ghê gớm
''_ Hán Phong ??, cậu còn giữ máy ko vậy, sao im lặng thế ''- Đình Đình sốt ruột nhìn vào màn hình ĐT , số của Hán Phong vẫn nằm chềnh ềnh trên màn hình, nhưng vẫn cứ im lặng làm cô lo lắng
_ Àh... Xin lỗi, hi... Tớ nghe đây, cậu nói đi - Hán Phong giả vờ bật cười trấn an Đình Đình
''_ Uhmm... Dạo gần đây cậu có liên lạc với Hạo Nguyên ko?? Tớ liên lạc cho cậu ấy mãi mà ko đc, tớ lo lắm''- Đình Đình sốt sáng hỏi Hán Phong về Hạo Nguyên, làm Hán Phong đã rối lại càng rối hơn, dạo này cậu đã ngừng liên lạc với Hạo Nguyên rồi nên chẳng biết trả lời sao, chã lẽ nói cậu với Hạo Nguyên ko còn là bạn àh, như thế Đình Đình hẳn sẽ buồn lắm lắm
_ Uhmm , tớ có việc bận rồi, lần sau rồi nói chuyện tiếp nhé, hi, bye cậu, chúc cậu ngủ ngon - Hán Phong lập tức ngắt máy, bởi cậu sợ, cậu sợ cậu sẽ ko kìm chế nỗi cảm xúc mà điên tiết lên khi người con gái mình yo cứ liên tục nhắc về người con trai khác trước mặt mình
_ Cậu ấy hôm nay sao thế nhỉ? Haizzzz - Đình Đình tắt máy bắt đầu nghĩ mông lung về thái độ kì lạ vừa nãy của Hán Phong
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...