Này, Đại Thúc!

Vưu Lạc phát hiện tại thời điểm hội nghị thường kỳ Lý Mộc Nhất thường dùng ánh mắt không hiểu nhìn mình chằm chằm nhưng chỉ cần ánh mắt của hắn cùng Lý Mộc giao nhau thì người kia sẽ lập tức chuyển tầm mắt đi nơi khác

Vưu Lạc không rõ Lý Mộc Nhất là làm sao vậy, chính Lý Mộc Nhất cũng không hiểu được mình đây là bị sao vậy. Nói đi nói lại thế nào hắn cũng là người từng trải, nên mơ hồ cảm nhận mình sắp sửa rơi vào trầm luân một lần nữa nhưng chính mình đã đáp ứng ba ba sẽ không tìm nam nhân nữa, hơn nữa nghĩ đến những chuyện đã qua hắn lại không biết nên làm thế nào bây giờ

“A, quên đi, đi bước nào hay bước đó, không cần nghĩ nhiều như vậy”.

“Đại thúc, cái gì đi bước nào hay bước đó, ngươi muốn đi đâu a?” Vưu Lạc đi theo sau Lý Mộc Nhất nghe thấy liền tiến lên hỏi

“A, Vưu tổng, không…không có việc gì, bọn họ đâu?” Lý Mộc vừa quay đầu lại không thấy những người khác

“Bọn họ đều hướng đại sảnh đi trước rồi, đi thôi, hai ta cũng đến đó” Vưu Lạc lôi kéo Lý Mộc Nhất hướng đại sảnh đi. Lý Mộc Nhất không cự tuyệt, độ ấm của Vưu Lạc theo ngón tay truyền sang tay Lý Mộc Nhất rồi vào trong người, hòa vào cơ thể, Lý Mộc Nhất mặt đỏ hồng, cúi đầu, tùy ý Vưu Lạc kéo mình đi

Vừa tiến vào đại đại sảnh, liền phát hiện rất nhiều người đang vây quanh một cái camera quay toàn bộ khu triển lãm:” Đại thúc, khu B nhiều người lắm, chúng ta đi xem đi”

“Được!”

Hai người đến gần mới biết thì ra là một công ty đang tổ chức tuyên truyền quảng cao hấp dẫn ánh mắt mọi người. Trên khan đài là bốn người mẫu xếp thành một hàng trong đó còn có một cô gái ngoại quốc, từng cô gái đều mặc quần rất ngắn thân trên mặc ão lót màu sắc khác nhau, quần áo đều thực ngắn, lộ ra từ phần eo xuống dưới

“Ai, chị dâu, các ngươi lại đây xem, eo thật nhỏ nha, chậc chậc dáng người thật đúng là chuẩn nha, đáng tiếc hình như trên mặt bị bôi thuốc phải không?” Tiểu Ngải kéo Lý Mộc Nhất chỉ về phía một người mẫu mặc quần áo màu xanh nói

“Tiểu Ngải, ngươi bị cận thị sao?” Lý Mộc hỏi

“A, đại thúc, sao ngươi biết ta cận thị a” Tiểu Ngải thấy thật kỳ quái mình hình như không cùng đại thúc đề cập qua chuyện này mà. Hắn cũng không đeo kính trước mặt đại thúc bao giờ đi.

“Nói ngươi ngốc còn không thừa nhận, phiền ngươi nhìn cho rõ, người ta gọi đó là nghệ thuật Painted Skin. Đều là trực tiếp vẽ trên người, những gì ngươi xem không phải quần áo thật vậy ngươi nói xem trên mặt người ta có phải là đang bôi thuốc không?” Lục Diêm nhìn Tiểu Ngải vẻ mặt trêu tức.

“Diêm, ngươi sao lại như vậy a, biết rõ người ta cận thị còn cố ý khi dễ ta, hừ!” Khổng tước kiêu ngạo hiện tại thực buồn bực

“Đại thúc đẹp không?” Vưu Lạc hỏi Lý Mộc Nhất đang nhìn chằm chằm vào Lý Mộc Nhất

“Ân rất đẹp mắt” Lý Mộc Nhất một bên trả lời vấn đề Vưu Lạc một bên suy nghĩ thứ này thì phải làm thế nào để tẩy a, da có thể bị làm hỏng hay không? Hiện tại con người kiếm tiền thực không dễ dàng mà!

Vưu Lạc mất hứng, phi thường mất hứng, có điểm dỗi hỏi:”So với ta còn đẹp hơn?”


Lý Mộc quay đầu lại nhìn vẻ mặt mất hứng của Vưu Lạc, phốc một tiếng nở nụ cười:”Ngươi muốn so với bọn họ sao?”

“Ha ha, Tiểu Lạc ghen tị a!” Tiểu Ngải cười ha hả

Khuôn mặt tuấn tú của Vưu Lạc đỏ lên, chính mình cũng biết thật ngượng ngùng, ha ha cười gượng hai tiếng

“Ta suy nghĩ thứ này hình như là sơn hóa chất, làm thế nào để tẩy đi, có thể làm da cháy phỏng hay không, người mẫu ở trên sân khấu nhìn có vẻ thật mỹ lệ nhưng thật ra kiếm tiền thật vất vả a!”

Lý Mộc Nhất thản nhiên nói

Vưu Lạc nghe được lời Lý Mộc Nhất noi, khóe miệng giơ lên biến thành một độ cong xinh đẹp, đại thúc tuy không nói rõ nhưng là đang lấy một phương thức khác để giải thích cho mình. Ha ha.

Tổ chức triển lãm là ở trung tâm hội trường, kỳ thật cửa ra vào hội trường là đi cùng khách sạn Hoa Kỳ từ hội trường tổ chức triển lãm đến khách sạn chỉ mất không đến 2 phút đi bộ. Cho nên ở ngày triển lãm thứ ba, mọi người liền nhìn thấy Tiểu Ngải bị một nam nhân kéo đến khách sạn Hoa Kỳ đặt phòng

Buổi sáng hôm sau, thời điểm mọi người đều chuẩn bị xong Tiểu Ngải còn không đến, Lý Mộc Nhất có điểm sốt ruột:”Vưu tổng, Tiểu Ngải sao còn không trở về a, liệu có chuyện gì xảy ra với hắn không?” Lý Mộc Nhất lo lắng hỏi

“Đại thúc, ngươi cứ yên tâm đi, chưa đến chiều tên *** đãng kia sẽ không trở về” Vưu Ni rất hiểu biết Tiểu Ngải, tuy rằng người này thật sự tao bao nhưng vẫn thực sự để ý ánh mắt của mọi người, không thể dùng ánh mắt của người bình thường mà nhìn hắn. Hiện tại việc đồng tính luyến ái công khai yêu đương cũng không có gì là quá bất ngờ, cũng không bị nhiều người kì thị như trước, hắn không làm đến thời điểm trời đen kịt mới là lạ.

Quả nhiên khoảng 4 giờ chiều, Tiểu Ngải xuất hiện, hắn đầu tiên gọi cho Vưu Lạc sau đó lập tức đến nơi tìm bọn họ

Lý Mộc vừa thấy Tiểu Ngải từng bước xuất hiện trước mặt mọi người:”Tiểu Ngải, thân thể ngươi không có việc gì đi?” Lý Mộc quan tâm hỏi

“Ai da, giờ thì thích đi, mông đau không?” Lục Diêm nhìn Tiểu Ngải vẻ mặt như sói đói vô cùng khinh thường

“Này không phải chuyện các ngươi có thể hiểu được” Tiểu Ngải vừa nói vừa dùng đầu lưỡi liếm liếm môi

“Xem ngươi ý xuân trên mặt còn chưa tan hết, sao không trở về làm tiếp một ngày nữa a”

“Tiểu Ni, ngươi nghĩ rằng ta không muốn trở về a, chẳng qua là triển lãm kết thúc, người ta phải đi về thôi” Tiểu Ngải vẻ mặt tiếc hận

“Đi thôi” Vưu Lạc lôi kéo Lý Mộc Nhất hướng triển lãm công ty đi


Tiểu Ngải vô cùng bi ai phát hiện chính mình đã trở thành trò cười cho mọi người, Vưu Ni lúc ở công ty đã đem mấy câu tiếng Nhật của mình nói với nhân viên công ty, kết quả mọi người vừa thấy hắn đến liền cười thành một đoàn

Tiểu Ngải trong lòng sinh khí a, nghĩ thế nào cũng phải nghĩ biện pháp lấy lại mặt mũi

Triển lãm diễn ra trong 5 ngày rốt cục đã xong, Vưu Lạc lấy danh nghĩa công ty mời mọi người ăn cơm đương nhiên không có Lục Diêm cũng không có Tiểu Ngải

Lý Mộc Nhất có ý định đến bàn nhân viên trong ngành của mình ngồi nhưng hắn lại bị Vưu Lạc kiên quyết kéo đến ngồi bên người. Lý Mộc cảm thấy không thoải mái, một bàn này trừ bỏ Vưu Lạc, Vưu Ni cùng Mai Á còn có quản lý các ngành khác, chính hắn một nhân viên nhỏ nhoi lại ngồi ở đây thực sự là không thích hợp.

“Vưu tổng, ta nghĩ là mình nên trở lại bàn kia thì hơn” Lý Mộc Nhất nhẹ nhàng kéo góc áo Vưu Lạc thấp giọng nói.

“Làm sao vậy, không thích ngồi cạnh ta sao?” Vưu Lạc vẻ mặt thất vọng.

“Không phải, ta ngồi bàn này không thích hợp lắm!”.

“Ai nói thế” Vưu Lạc cố đề cao thanh âm.

Lý Mộc thấy có nhiều người muốn quay đầu nhìn liền lôi kéo Vưu Lạc:”Không có, ai nha, ngươi nói nhỏ chút không được sao? Mọi người đều nhìn qua đây rồi!” Lý Mộc Nhất có điểm ngượng ngùng.

Vưu Lạc nhìn Lý Mộc không tự giác hướng mình làm nũng thật cao hứng.

Cúi đầu dán sát vào tai Lý Mộc Nhất:”Ngươi để ý đến người ta làm gì, có ta ở đây, ai dám nói cái gì, chịu khó ngồi một lát ta liền mang ngươi đi. Buổi tối đã hẹn Lục Diêm cùng Tiểu Ngải ta mang ngươi đi chơi được không?”.

“Được” Lý Mộc Nhất mặt đỏ hồng, vô ý thức gật đầu đáp ứng Vưu Lạc.

“A, con gái lớn không thể giữ a!” Vưu Ni ở bên cạnh lắc đầu, nhìn tình huống kia biết một con ngựa Lý Mộc Nhất sẽ ra đi.

“Câm miệng” Vưu Lạc quay đầu trừng Vưu Ni.

Lý Mộc Nhất cắn môi, mặt càng đỏ hơn. Vưu Ni lè lưỡi cười khẽ, không lên tiếng.


“Đại thúc, đừng để ý đến nàng lát nữa ta gọi Lý Khắc đến đón nàng”.

“A, đừng nha, Tam ca, ta sai lầm rồi tax in lỗi không được sao? Thật là chỉ biết lấy hắn ra dọa ta” một bộ dáng tiểu cô nương ủy khuất.

Lại ngồi một lát, Vưu Lạc quay đầu hướng Mai Á nói vài câu kéo Lý Mộc Nhất đi.

“Tam ca, đợi ta với” Vưu Ni chạy theo.

“Mai tổng giám, Vưu tổng cùng nhân viên kỹ thuật kia là….” Thấy hai người bọn họ đã đi, một người hỏi Mai Á.

“Đừng hỏi nhiều, biết nhiều mau chết, chỉ cần nhớ rõ đừng khi dễ Lý Mộc Nhất là được bằng không Vưu tổng có làm ra chuyện gì ta cũng không thể biết rõ” Mai Á nhìn những người trên bàn này đều là cấp quản lý cũng đã nhiều ít tra tư liệu về Lý Mộc Nhất đi

Vưu Lạc lái xe mang theo Vưu Ni cùng Lý Mộc đến Coco Bar, đến nơi đã thấy Lục Diêm cùng Tiểu Ngải đã ở đó.

“A, Tiểu Hạo đến lúc nào vậy, sao ta không nghe nhắc đến? Lý Mộc vừa đến đã thấy Trình Hạo ở đây có điểm kỳ quái.

“Ha ha đại thúc, tan tầm Diêm liền tới đón ta, ta liền đi luôn”.

“Nga,thảo nào không thấy ngươi” Lý Mộc nhớ lại bữa ăn hình như không thấy Trình Hạo.

“Đại thúc, lại đây ngồi” Lý Mộc đi đến ngồi bên cạnh Vưu Lạc.

“Tiểu Ni, sao ngươi không nhận điện thoại của ta, ta nghĩ ngươi có chuyện” Lý Khắc đột nhiên xuất hiện đem Vưu Ni ôm chặt trong lòng.

“Biến” một cước hướng Lý Khắc đá bất quá không có một chút sức nào, Lý Khắc vẫn gắt gao ôm Vưu Ni.

“Nói, là ai hãm hại ta, sao không ai nói cho ta biết là hắn sẽ đến” Vưu Ni tức giận nhìn đám ngườ.i

“Bảo bối, đi thôi, đừng quấy rầy người khác nói chuyện yêu đương” Lý Khắc đem Vưu Ni ôm lấy hướng bên ngoài đi ra, mới đi được hai bước lại quay lại.

“Tiểu Lạc a, quên không nói cho ngươi, ca ca ta gọi điện nói ngày mai sẽ cùng chị dâu trở về”.

Vưu Lạc sửng sốt một chút:”Đáng chết” dụi tắt điếu thuốc trên tay.

“Làm sao vậy, ngươi không sao chứ?” Lý Mộc Nhất có điểm lo lắng nhìn khuôn mặt nhăn nhó có Vưu Lạc.

“Không có việc gì, đại thúc, ngươi muốn uống cái gì” Vưu Lạc quay đầu nhìn về phía Lý Mộc Nhất với vẻ mặt ôn nhu.


Lý Mộc vừa thấy thần sắc Vưu Lạc như vậy liền hoảng hốt:” A, nước là tốt rồi”.

“Ai, chị dâu đến quán bar làm gì có ai uống nước a! không được không được phải uống rượu” Tiểu Ngải hóng đến.

“Ta không uống được rượu vừa uống liền say thật sự không thể uống” Lý Mộc Nhất quay đầu hướng Vưu Lạc cầu cứu.

“Lấy nước cho hắn, hắn không uống được rượu”.

“Thiết, ngươi tránh ra một bên đi, ta nói cho ngươi biết a, nam nhân không biết uống rượu sẽ thực dễ bị người lừa mất” Tiểu Ngải a, đây là nói con gái đi.

“Ta cũng sẽ không uống rượu, Diêm không cho ta uống hắn nói uống rượu không tốt cho thân thể, đúng không Diêm?”.

“Đúng” Lục Diêm một phen ôm chặt Trình Hạo đem hắn kéo vào lòng nhẹ nhàng hạ xuống trán một cái hôn.

“Diêm” Lục Diêm nhìn tiểu tử mị nhãn như tơ ngửa đầu về phía mình, trong lòng liền ai thán, ta cần thật nhiều định lực thì mới có thể khống chế được xúc động hung hăng hôn ngươi a.

Lục Diêm tiến đến bên tai Trình Hạo:”Bảo bối, nếu ngươi lại câu dẫn ta, có khả năng ta sẽ lập tức kéo ngươi vào phòng vệ sinh nga, ta sắp nhìn không được nữa rồi”.

“Diêm, ngươi….chán ghét” Trình Hạo hờn dỗi dùng nắm tay nhẹ nhàng đánh vào ngực Lục Diêm, định từ trong lòng hắn giãy ra.

Lý Mộc sửng sốt, đây không phải là quá nhanh đi. Mấy hôm trước còn….

Vưu Lạc thấy Lý Mộc ngốc lăng:”đúng là có hơi nhanh nhưng hắn thực hạnh phúc, đây chính là điều hắn muốn không phải sao?”.

Lý Mộc nhìn hướng Vưu Lạc, Vưu Lạc nói tiếp:”buổi tối hôm nay đến đây chính là đề xuất của Lục Diêm, nói là muốn chúc mừng một chút, ngươi chỉ cần thành tâm chúc phúc hắn là tốt rồi, đúng không?”.

“Ân” Lý Mộc Nhất gật đầu, nhìn Trình Hạo từ trong lòng Lục Diêm đi ra, kéo Trình Hạo lại:”Tiểu Hạo, ngươi hạnh phúc không?”.

“Đại thúc, ta không phải hạnh phúc mà là phi thương phi thương hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi ta cũng không biết phải biểu đạt thế nào, ta thực mê man cũng thực do dự nhưng nhân sinh chỉ có ngần ấy năm ta đã nghĩ sẽ một mình trải qua cuộc sống nhưng ta lại gặp Diêm. Ta chỉ nhìn hắn hiền thấy vui vẻ, không thấy sẽ lại nhớ hắn ban đầu ta còn ngốc đến nỗi nghĩ tình cảm mà mình đối với hắn là bằng hữu nhưng ta sai lầm rồi, nhìn thấy hắn ôn nhu với người khác ta thực sinh khí, ta thực bối rối, ta không rõ tại sao mình lại như vậy, ta cũng không phải con gái. Sau đó ta dụng tâm suy nghĩ rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, tại sao ta lại như vậy”.

Nói xong Trình Hạo nhìn về phía Vưu Lạc cùng Lục Diêm đang nói chuyện:” Về sau ta hiểu được ta đã yêu Diêm, hắn bá đạo, ôn nhu, săn sóc, quan tâm, tất cả tất cả đều làm cho ta mê muội sau đó ta hiểu được nơi nào có Diêm nơi đó chính là hạnh phúc của ta”.

Lục Diêm quay đầu nhìn về phía này, tình yêu nồng đậm trong mắt đều là hình ảnh Trình Hạo.

“Đại thúc, ta tin tưởng những chuyện ngươi từng trải qua khiến ngươi trở thành như bây giờ nhưng mọi chuyện đều đã qua rồi không phải sao? tất cả mọi người đều thấy rõ ràng Vưu Lạc đối với ngươi như thế nào, trong lòng ngươi cũng đã thật rõ ràng không phải sao? Bi thương cũng tốt, vui vẻ cũng tốt, hạnh phúc cũng tốt, tất cả đều có thể lựa chọn chỉ cần ngươi muốn ngươi sẽ hạnh phúc”.

Lý Mộc nhìn Vưu Lạc đang nói chuyện phiếm cùng Lục Diêm, cả người đều tỏa ra hơi thở nam tính mê người, làm cho mọi người đều đố kị với hắn. Nam nhân xuất sắc như thế chính mình có thể có được sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui