Vài ngày sau đó cô được nghỉ ở nhà tịnh dưỡng, bằng 1 thế lực vô hình nào đó nguyên quán bar X5 đã bị phong toả, toàn bộ từ nhân viên đến quản lý đều khai nhận có biết đến cái chết của 2 cô gái kia. Ba tên trực tiếp gây ra cái chết và đem giấu xác cô gái đã khai nhận đã chôn thi thể 2 nạn nhân dưới 1 rừng cao su ở Bình Dương. Bên cạnh đó, tên quản lý đứng ra nhận tội đã lợi dụng sự tín nhiệm của chủ mình, lén sau lưng cung cấp và phân phối 'hàng cấm' cho các khách hàng đến đây chơi, nên mọi tội lỗi hắn xin được chịu toàn bộ trách nhiệm. Kéo theo đó, 1 chuỗi khách sạn của tên Bảo cũng bị lực lượng chức năng rà soát để tìm ra sai phạm. Đến phút này, tên Bảo - chủ quán bar vẫn chưa chịu về nước để chịu xử lý trước pháp luật. Và dường như hắn đang muốn dùng các mối quan hệ để giải quyết vụ này cho ổn thoả, nhất là đang tìm cách đẩy mọi tội lỗi lên đầu nhân viên của mình.
Ngày đưa thi thể em gái của chị Kim về nhà để làm tang lễ, cô cũng cố gắng cùng bà ngoại đi viếng thăm. Nhìn di ảnh của cô gái trẻ mới đôi mươi đã phải rời xa trần thế, cô cúi đầu xin lỗi trong thâm tâm, cầu mong cô ấy tha thứ vì sự nhút nhát của bản thân. Thật sự đến phút chót cô đã muốn đứng lên làm nhân chứng. Nhưng cuối cùng cũng đã bị gia đình bịt miệng vì không muốn cô dính dáng đến mấy vụ hình sự này. Mặc dù bây giờ mọi việc đã được sáng tỏ nhưng sự áy náy vẫn luôn đeo bám cô những ngày qua. Thắp 1 nén nháng, cô cầu cho linh hồn của cô gái sớm được siêu thoát mà về với cõi Phật.
Khi những vết thương đã ổn áp cô lại tiếp tục quay lại công việc thường ngày của mình. Mọi người nghe cô bị tai nạn ai nấy cũng khuyên cô nên chú ý đi đường, vì mới đầu năm mà đã gặp hạn liên tiếp 2 lần như thế rồi, báo hiệu cả năm nay coi chừng sẽ rất xui xẻo.
Vì xe máy đã bị hư hỏng nặng đang được đưa đi sửa chữa, bữa giờ cô toàn phải đi ké xe ba đến công ty. Mỗi lần muốn qua tiệm bánh cũng phải nhờ tài xế của ba đưa đón vì ba mẹ không yên tâm để cô chạy xe máy 1 mình nữa.
Thằng Luân đã không còn liên lạc với cô, mẹ nó có lần cũng gọi điện muốn gặp mặt cô trò chuyện. Nhưng cô liền tìm cớ từ chối nói mình bận rộn này nọ. Cũng mong bà hiểu là cô và con trai bà đã chia tay trong êm đẹp, nên xin đừng gặp mặt để nói mãi về việc này. Vì cô biết lúc trước bà cũng có ưa gì cô lắm đâu, do con trai bà khi ấy đội cô lên đầu hơn cả mẹ mà. Tin tức cô và thằng Luân chia tay dần dà mọi người đều đã biết. Sự độc thân hiện tại của cô đã khiến nhiều chàng trai khác muốn nhảy vào, nhưng cô đều tìm cách né thính và lơ đẹp. Chỉ có anh Tân - người bạn của anh họ đã thích cô từ lâu, vẫn luôn kiên trì đến công ty gặp mặt rủ cô đi ăn uống cũng như xin được đưa rước cô hàng ngày. Nhưng trước sau cô vẫn coi anh ấy là anh trai của mình thôi. Nghe nói anh cũng đã trải qua 1 vài mối tình những đã chia tay vì cảm thấy không hợp.
Tết năm nay rơi vào cuối tháng 2, còn vài ngày nữa thôi cô chính thức được nghỉ Tết rồi. Tới giờ cơm trưa, anh Tân đã đợi cô ở dưới sảnh của công ty để chở cô đi đâu đó dùng bữa, sau chục lần hẹn gặp mà toàn bị cô từ chối. Người ta rủ hoài mà không đi cũng kỳ, vì thế bữa nay cô đành chấp nhận lời mời của anh. Sẵn dịp nói rõ với anh hiện tại cô chỉ muốn ở 1 mình như thế, chưa có ý định yêu đương với bất kỳ ai.
Anh Tân mừng ra mặt khi được cô chấp thuận cho mình 1 buổi hẹn. Suốt quá trình anh đều tìm đề tài trò chuyện để kéo gần khoảng cách với cô hơn. Mặc dù bên ngoài cô cố rôm rả với anh như vậy để cho anh không bị tương tác 1 chiều, chứ thực ra trong trái tim cô còn đóng cửa cứng ngắc. Đỗ xe ở bên đường, anh Tân đưa cô đến 1 nhà hàng 5 sao để dùng bữa trưa.
Cả 2 cùng xuống xe và bước tới cửa chính của nhà hàng. Cùng lúc này cô vô tình bắt gặp kẻ cô cho là đáng ghét nhất hành tinh, mà cả gần tháng nay cô không thấy mặt mũi. Trông gã đang cùng thuộc hạ của mình đi tới chuẩn bị bước vào cửa cùng mình, cô liền chán nản chỉ muốn quay đầu bỏ về chứ chả buồn ăn uống gì nữa.
- Ồ chào Sếp Long, bữa nay anh cũng dùng bữa ở đây ạ?
Trái ngược hoàn toàn với cô, trông thấy gã Long, anh Tân liền hớn hở muốn bắt tay chào hỏi. Có lẽ cả 2 là đối tác làm ăn hay quen biết gì nhau ở trên thương trường rồi. Tay gã Long đưa ra nắm lấy tay anh Tân, nhưng đôi mắt gã lại đang liếc nhìn cô đứng ở bên cạnh. Hai người hỏi thăm xã giao nhau vài ba câu, sau đó anh Tân xin phép dẫn cô đi trước tại sợ 'người của anh' đói bụng. Ý tứ biểu lộ rõ giữa cô và anh đang trong 1 mối quan hệ sâu xa.
Mặc dù là người quen nhưng khoảnh khắc này cô lại coi gã như mới gặp lần đầu. Nên chỉ gật nhẹ đầu chào rồi lướt qua như người dưng ngược lối mà không nói năng gì thêm.
Ánh mắt gã vẫn nhìn theo bóng lưng cô, có lẽ cái nhìn quá sắc bén nên chỉ đi được vài bước, chiếc giày cao gót của cô bỗng trẹo qua 1 bên, báo hại cô ngã ngay qua bên anh Tân không kịp giữ thăng bằng. Chộp lấy cơ hội vàng, anh vội ôm lấy eo cô giữ lại cách đầy tình tứ. Một màn nàng té chàng nâng đã khiến cho 2 thuộc hạ đứng đằng sau gã Long khẽ cau mày thay dùm cho chủ. Đủ hiểu lúc này đôi mắt Sếp của bọn họ đã lừ lừ như thế nào rồi.
Khi bữa ăn kết thúc, trước khi chuẩn bị vào đề tài mình cần nói cho anh Tân hiểu. Cô muốn ghé vào nhà vệ sinh của nhà hàng 1 chút để giải quyết nỗi buồn. Khách khứa hôm nay khá vắng vẻ nên toilet lúc này chỉ có 1 mình cô đang đứng rửa tay sau khi đi vệ sinh. Đang nhìn vào gương để vuốt tóc tai lại cho gọn. Cô liền giật mình vì phía đằng sau, gã Long đang lù lù bước vào hù cô 1 phen muốn điêu đứng. Vội quay đầu lại, cô quát lên với gã:
- Ai cho anh vào phòng vệ sinh nữ hả? Anh có phép lịch sự không vậy?
Bỏ qua lời trách mắng của cô, gã liền hung dữ nhào đến ấn cô vào tường. Hai bàn tay nắm lấy 2 cổ tay cô giữ lại trước ngực. Rồi bắt đầu mắng mỏ cô vô cớ:
- Tôi nói cho em biết, ngày ngày tôi gởi thuốc thang hoa quả để tẩm bổ. Rồi còn cho người qua nhà chăm sóc cho em, không phải để em mau lành cái thân mà đi dẹo trai đâu nha. Lo mà ra chấm dứt với cái thằng đó rồi về ngay đừng để tôi phải cáu.
Ặc, cái này là vô duyên chúa luôn nè. Vậy hoá ra không phải bỗng dưng tự nhiên cô lại được ba mẹ cho ăn Táo Sekai Ichi, Dâu tây nữ hoàng Sembikiya với nho Ruby Roman... Những loại trái cây được coi là mắc nhất thế giới trong khi kinh tế gia đình lại đang đi xuống trầm trọng. Mấy bữa nằm nhà còn có y tá đều đặn qua bôi thuốc chăm sóc vết thương cho mau lành. Nên tối ngủ cô còn rưng rưng nước mắt, cảm động trước sự lo lắng của 2 Đấng sinh thành dành cho mình. Hoá ra tất cả đều là từ gã điên ngay trước mắt mình sao? Nếu biết là đồ của gã đã đem tới, cô thề sẽ quẳng ngay ra đường chứ không ngốn nghiến giành ăn với thằng em của mình kịch liệt như vậy đâu.
Chẳng thấy biết ơn, ngược lại cô còn nghĩ gã đang gài cô vào thế nợ nần gã nhiều hơn nên trong lòng vô cùng ức chế. Mặc dù bị khuôn mặt bặm trợn của gã trong khắc này doạ cho sợ, nhưng cô vẫn phản kháng bật lại:
- Anh lấy tư cách gì không cho tôi đi dẹo trai? Bộ mình thân nhau đến vậy sao? Nếu biết những món đó là của anh, xin lỗi chứ tôi đáp cho gà ăn hết chứ chẳng buồn động tới.
Nhìn cái mặt câng câng của cô, gã ước có thể tống cô vào Lò Luyện Đan của Thái Thượng Lão Quân rồi tôi luyện cô lại thành 1 cục, sau đó sẽ bỏ vào họng nhai cho bổ gan lợi thận.
Túm lấy cổ tay cô chặt thêm khiến cô phải nhăn nhó. Cuối cùng gã quyết tâm ra tối hậu thư.
- Bữa giờ tôi thả cho em chơi thong dong hậu thất tình để lấy lại tinh thần. Hết ngày hôm nay đi, em xem tôi có tư cách quản em không?
Cho đến khi về tới công ty của ba sau khi hẹn anh Tân vào dịp khác, với lý do ba mẹ cô gọi về gấp vì có việc. Suốt quãng đường cô vẫn canh cánh trong lòng những hành động và lời nói bất thường của gã Long ban nãy. Nhấn thang máy lên hẳn tầng làm việc của ba, trong phòng làm việc lúc này còn có cả mẹ. Vừa thấy cô bước vào, 2 ông bà mặt mày ủ rũ, người bên trái người bên phải vuốt tóc tai cô tỏ vẻ có lỗi, rồi hỏi cô 1 chuyện kinh thiên động địa rằng:
- Linh! Chịu lấy chồng không con?
Tưởng ba mẹ đang giỡn chơi cho vui, cô liền vừa cười như con dở vừa tự rót cho mình 1 tách trà uống cho ấm bụng:
- Bữa nay có phải Cá Tháng Tư đâu tự nhiên lại chọc con chi vậy? Hổng có vui đâu. Con chia tay với thằng Luân rồi. Giờ người yêu kiếm đâu ra mà lấy cho ba mẹ có rể.
- Nhưng cậu Long, anh trai thằng Luân muốn hỏi cưới con.
Phụtttttt!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...