Chỉ còn hôm nay [tức ngày 9/1] nữa thôi là đến lễ hội Yakaishite truyền thống của Konoha vào ngày mười tháng một hằng năm. Đây được coi như lễ hội quan trọng thứ hai của Konoha, trong suốt một tuần [từ ngày 10/1 đến ngày 17/1], mọi người có thể làm gì tuỳ thích, có thể ăn chơi, nhậu nhẹt tiệc tùng, du lịch đó đây cùng gia đình hay tham dự các lễ hội lớn,... Nhưng đến ngày quy định, tất cả người dân phải quay lại làm việc của mình như thường lệ.
Với thời gian một tuần, đủ để những cặp đôi trao gửi tình cảm, hay cho đôi vợ chồng trẻ cùng đi chơi khắp nơi, không phân biệt độ tuổi, già trẻ, trai gái, tất cả đều có thể tham dự lễ hội này. Trong thời gian diễn ra, có vô số trò chơi thú vị, hấp dẫn dành cho mọi người, buổi tối lại được dịp chiêm ngưỡng trời sao, thả đèn lồng giấy, nghe nhạc nhẹ, khiêu vũ,... Có thể nói, ngoài lễ Tết đầu năm ra, hội Yakaishite cũng vui không kém.
Dĩ nhiên, một người ham vui, trẻ con như Sakura thì làm sao mà chịu ở nhà khi tất cả mọi người cùng đi lễ hội? Cô đã háo hức chuẩn bị lễ hội này từ một hai tháng trước rồi, luôn tự nhủ mình phải diện đồ sao cho đẹp nhất, dễ thương nhất, để có thể đi cùng Sasuke.
Nhắc đến Sasuke, không năm nào mà anh chịu đi cái hội “xàm xí” này được. Mấy năm anh 5-7 tuổi, có đôi lần được bố mẹ dẫn đi chơi, nhưng từ khi lớn lên vài ba tuổi nữa, chẳng bao giờ thấy anh xuất hiện cả. Nói đúng hơn, những ngày mà có lễ hội, là anh chui rúc trong nhà, không thèm bước chân ra khỏi cửa nửa bước. Nhân cơ hội này, cô quyết tâm phải rủ anh đi cho bằng được! Cô sẽ cùng anh đi khắp nơi trên thế giới, thưởng thức những món ngon nổi tiếng ở mỗi nơi, chiêm ngưỡng cảnh đẹp thiên nhiên trong cuộc hành trình,... Chỉ nói có nhiêu đó cũng đủ làm cô sướng điên lên rồi. Lễ hội Yakaishite năm nay, đố với cô chắc chắn sẽ rất vui và hấp dẫn!
”Mình sẽ được tham quan lễ hội thả đèn vào tối nay! Cùng với Sasuke-kun!”
Bỗng có giọng nói của ai đó cắt ngang dòng suy nghĩ của cô..
- Sakura-chann!! Làm gì mà cười một mình thế?!
Cô quay người lại, nhìn về nơi phát ra giọng nói ấy, thì nhìn thấy một quả đầu vàng choé xuất hiện trước mặt..
Không ai khác chính là cậu bạn ngốc nghếch cuồng Ramen - Naruto 'đầu đất'.
- tớ có làm gì đâu! - cô lắc đầu không phủ nhận cho việc làm của mình khi nãy - Mà cậu kiếm tớ có chuyện gì vậy?
- à! Chắc cậu có nghe nói đến lễ hội Yakaishite rồi đúng không? - Sau khi nhận được cái gật đầu đầy hứng thú của Sakura về vụ lễ hội ấy, cậu nói tiếp - Tớ nghe lóm được bà già Stunade nói là năm nay sẽ có cuộc thi thả đèn vào ngày đầu tuần của lễ hội [ngày 10/1], đặc biệt hơn những năm trước đó! Còn nữa, ai giành chiến thắng sẽ được phần thưởng lớn nha!
Mắt cô bắt đầu sáng lên như bóng đèn pha ô tô khi nghe đến cụm từ 'sẽ được phần thưởng lớn' của Naruto, vội vàng hỏi:
- thế phần thưởng là gì?!
- Ừm.... Chuyện này.... - Cậu bỗng ấp úng, không nói nên lời - Phần sau của khúc đó tớ bị thầy Kakashi đuổi ra ngoài nên không nghe kịp....tớ xin lỗi Sakura-chan!
Cô cười cười, khuôn mặt lộ ra hàm ý khó hiểu, phẩy tay chào cậu bạn thân rồi đi mất...
- chào Naruto! Tớ đi trước đây!
”Hehe! Trăm phần trăm là ta sẽ thắng nhất cho coi! Sannaroooo!”
Lại là
----------------
- Sasuke-kunnnn ới ơi!! Em tới “thăm” anh nè!
Tiếng thét chói tai của cô gái tóc hồng làm kinh động cả một khu phố...
Ai nấy sợ xanh mặt vì giọng ca “oanh vàng” này, chỉ dám câm nín chờ người con trai tên 'Sasuke' lên tiếng đáp lại. Và đúng như thế, sau vài phút, có một chàng trai mở cửa, dắt tay Sakura vào nhà...
Người đó là Sasuke - hiện đang tay-trong-tay cùng với cô.
- Sakura, em tới đây làm gì?
- anh không biết sao? Ngày mai là lễ hội Yakaishite rồi đó! - Cô mở to mắt nhìn anh chàng ngây ngô hết cỡ.
Anh ngẫm người một chút, rồi như nhớ ra điều gì đó, phán:
- anh có nghe nói. Em tính rủ anh?
- sao..sao anh biết?
Cốc đầu cô gái đáng yêu trước mặt, anh lắc đầu:
- cho dù có biết hay không, thì anh vẫn không đi lễ hội đó đâu!
- anh thật kì cục! Đi đi có sao đâu! Vui lắm đó! - Cô ngoạm ngay miếng bánh trên bàn ngay khi nói xong - Em năn nỉ anh mà, nha nha! Đi đi Sasuke-kun à, anh đi nha!...Sasu-kun ơi~
Giọng nói trẻ con, khôi hài ấy nhanh chóng đã làm Sasuke băng giá này mềm lòng, xoa xoa đầu cô, anh cười:
- hmn...em phiền quá! Được rồi....Anh sẽ đi...
Sau đó là tràng cười thoả mãn, sung sướng của cô, chỉ vì câu nói dẻo quẹo khi nãy, mà cô đã có boy-friend đi chơi hội vào ngày mai rồi!
- đi với em! Chọn mua bộ đồ thật đẹp mà anh thích nhất!!
Tầm năm giờ chiều, cô và anh cùng nhau đi lựa quần áo để chuẩn bị cho lễ hội đó...
Khuôn mặt ửng hồng rạng ngời của Sakura...
Cùng với khuôn mặt lạnh băng điềm tĩnh của Sasuke...
Hai dáng vẻ ấy...thật đẹp, thật yên tĩnh. Như một góc phố cổ nhỏ giữa không gian thành thị hiện đại. Và trong ánh hoàng hôn rực rỡ buổi chiều....
End chap 24.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...