Naruto Yêu Ghét


Hashirama trước mắt đen kịt, chỉ có thể nhìn đến hoa văn đỏ tươi trong mắt Madara, toàn bộ tâm thần gần như bị hút đi, có chút mê muội cưỡng chế cơ thể dừng lại phản kháng, nâng lên tay mềm nhẹ vuốt lấy khoé mắt nam nhân, lầm bẩm gọi tên:
- Madara....!Madara...!Madara....
Hashirama thích Sharingan của hắn.
Madara khi vừa nhận ra điều này liền sung sướng hơi nheo lại mắt, hoa văn Magekyou càng thêm kích động xoay tròn.
Sharingan là đặc trưng của Uchiha, Magekyou Sharingan lại càng là dấu hiệu nhận biết kẻ mạnh mang họ Uchiha, nó là thứ quan trọng nhất với mỗi Uchiha khi có vinh dự có thể thức tỉnh huyết kế
Đối với mỗi một Uchiha, điều sung sướng nhất không hơn gì được bạn lữ yêu thích hoa văn Magekyou của mình.

Yêu thích Magekyou của họ không khác gì chấp nhận toàn bộ mặt trái của họ, bởi vì đôi mắt đẹp đẽ này chưa bao giờ là thứ tốt lành gì.
Madara sau khi nhận lấy sự lấy lòng của người dưới thân mới hơi chút lưu luyến nhả ra yết hầu của hắn ngồi dậy, chỉ là một tay ấn lấy ngực Hashirama không cho hắn cựa quậy, một tay khác đem nước bọt trộn lẫn máu dính ở môi quệt lấy rồi dùng đầu lưỡi liếm sạch, thần thái tràn ngập sự thoả mãn.
Hashirama sau khi được nhả ra mới dường như nhớ đến hô hấp, khó chịu bóp lấy cổ kịch liệt thở dốc, mồ hôi trên trán nhỏ giọt chảy xuống, chân mày nhăn chặt lại, khuôn mặt của hắn ửng đỏ đến mức không bình thường, trông vô cùng chật vật.
Áp xuống dục vọng đang bành trướng trong lòng, Madara ung dung dùng hai tay chậm rãi cởi bỏ phần vải dệt còn sót lại trên người nam nhân, động tác thậm chí còn coi là dịu dàng.
Lúc này Hashirama mới lấy lại khả năng phát ra thanh âm, đôi mắt có chút mờ mịt ngước nhìn hắn, giọng nói khàn khàn trách cứ nhưng lại có chút ý cười:
- Cậu cắn mạnh quá đấy Madara, chảy cả máu rồi này.
Nói rồi hắn còn sờ lấy vết cắn, khi chạm đến miệng vết thương không khỏi giật mình hít một ngụm khí lạnh, nhưng lại không hề có ý định dùng Chakra đi trị liệu, chỉ lại một lần nữa sờ tay xuống cởi bỏ vạt áo của Madara.

Madara sắp lột sạch hắn rồi mà hắn lại còn chưa cởi được một lớp áo của cậu ấy, thật không công bằng mà!
Hashirama chiến đấu với phần phụ kiện rườm rà treo trên vạt áo của Madara nửa ngày nhưng càng làm càng rối, cuối cùng không nhịn được nữa, vung tay "roẹt!" một tiếng, bộ quần áo của Madara lại đi lên con đường giống y hệt bộ quần áo của hắn.
Thế mới thấy vật sống theo loài, cả hai vợ chồng đều xé áo không nương tay.
Madara cũng tốt tính lạ thường, sau khi cởi sạch Hashirama thì cũng nâng tay nhấc chân, hỗ trợ hắn đem mình lột sạch.
Đến cuối cùng, hai người đã trần trụi gặp nhau, trong ánh mắt chiếu rọi lãn nhau đều vô cùng nóng bỏng.
Trên thực tế hai người không phải lần đầu tiên nhìn thấy thân hình của đối phương, chỉ riêng đánh nhau bình thường thôi thì cái tấm áo giáp mong manh kia không lần nào có thể khiêng được trận đấu trình độ phi nhân loại của hai người mà trụ được đến cuối cùng, cho nên đến khi kết thúc trận đấu, cả Madara và Hashirama gần như đều rách tung toé, lộ trần gì đó chỉ là chuyện thường.
Nhưng không một lần nào Madara không mê muội vì cơ thể của Hashirama, trước kia ngại vì chưa biết tình cảm của nhau nên cùng lắm chỉ dám liếc hai cái rồi thôi, nhưng đợi đến khi hai người đã là người yêu, Madara chưa bao giờ giấu diếm sự si mê của mình đối với thân thể như thần tạo này.
Hashirama là một Ninja vô cùng mạnh mẽ, ít nhất ở trong mắt Madara không ai có thể sánh với hắn, cho nên cơ thể của hắn cũng là đẹp nhất.
Không một ai có thể chống cự lại sức hút từ dáng người của Hashirama, không một ai.
Từng hoa văn đường nét được thời gian và chiến hoả mài dũa, sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cứng rắn và dẻo dai, đẹp đến mức bất cứ vị hoạ sĩ nào gặp qua đều không thể không dừng lại bước chân, không sợ tốn bút mực cầu lấy một lần được vẽ cơ thể tuyệt vời này lên mặt giấy, ngày đêm mê mẩn ngắm nhìn.
Thân hình cao lớn phập phồng được phủ lên một lớp da màu lúa mạch khoẻ khoắn, ở trong mắt Madara chẳng khác gì từng thớ cơ đều được rưới lên một lớp mật ong óng ả, tản ra vị ngọt đến say lòng người.
Mà thân là một kẻ ưa ngọt, Madara không hề có sức chống cự trước miếng bánh khổng lồ này, rất muốn đem khối bánh mật ong này ngậm vào trong miệng, dùng đầu lưỡi miêu tả từng hoa văn trên đó, dùng hàm răng khẽ cắn cho lớp nhân mềm dẻo ấm áp hoàn toàn triển lộ, bao bọc lấy vị giác của mình.

Hắn còn muốn dùng nước bọt ngâm cho chiếc bánh này từ cứng rắn đến mềm ra, hoàn toàn không có sức phản kháng nào bị hắn nuốt trọn vào trong bụng.
Chắc chắn vị sẽ tuyệt lắm.

Madara hưng phấn liếm môi, đôi mắt đã trở lại màu đen bình thường, tạch tạch sáng lên hai ngọn lửa nhỏ.

Tay không chút do dự sờ lên cơ thể ấm áp kia, ngón tay men theo khe hở xương quai xanh đi xuống phần cơ ngực rắn chắc đầy đặn rồi mạnh mẽ nắn bóp, ngón tay còn có như không khiêu khích lấy hai điểm mẫn cảm, bắt chúng nó phải dựng lên.
Hashirama đặt mu bàn tay chống trước miệng thở hổn hển, từng đợt tê dại như dòng điện nhỏ theo động tác của Madara lan ra toàn thân, ngay cả phần cơ ngực dường như cũng bị kích động đến hơi co bóp nóng lên hầm hập.

Nhiệt độ cơ thể đang lên cao, hắn có thể thông qua mu bàn tay rõ ràng biết được hơi thở của mình đang phả ra nóng bỏng đến mức nào.
Ha....!Ha....!Nóng quá...!Ngực nóng quá....
Thân thể cao lớn khẽ rùng mình, bên dưới đã hoàn toàn thức tỉnh nhưng lại bị Madara đè ép không thể đứng thẳng lên, chỉ có thể đáng thương dán lại bụng dưới sưng đỏ lên, lỗ nhỏ hơi đóng mở phun ra chút dịch nhầy trong suốt.
Đầu óc của Hashirama bị nhiệt độ cơ thể hâm có chút nóng lên, rõ ràng vốn dĩ nếu ở trong chiến đấu thì nó lại càng phải minh mẫn linh hoạt mới phải nhưng bây giờ nó lại như bị khống chế, đem toàn bộ cảm quan dồn phần da bên dưới lòng bàn tay của Madara, mẫn cảm đến không thể hiểu nổi.
Ngay lúc này, Madara đột nhiên giơ lên một nụ cười đầy ác liệt, tay túm lấy hay điểm mẫn cảm véo một cái thật mạnh!
- Aaa!
Hashirama cả người đột nhiên giật mạnh một cái, trong lúc nhất thời không kiềm được giọng, phát ra tiếng kêu rên.
Cảm giác đau đớn chanh chua đột nhiên tập kích đến như mở ra một công tắc nào đó, từng động tác thô bạo của Madara như đang nhảy múa trên đầu dây thần kinh của hắn khiến hắn không thể kiềm chế nổi nhịp thở, từng tiếng thở gấp gáp như muốn phát tiết ra loại khoái cảm tuy không mãnh liệt nhưng vô cùng khó nhịn này.
Madara thấy phản ứng của hắn liền biết nơi này có thể mang đến cho hắn sự sung sướng liền càng thêm tàn nhẫn bắt nạt chúng, dùng lòng bàn tay xoa ấn, dùng ngón tay kéo ra rồi buông tay để cho chúng nó giật bắn trở về rước lấy một tiếng kinh hô của chủ nhân.


Đầu ngón tay vê lộng thậm chí lấy móng tay nhẹ nhàng cấu véo khiến cho nơi vốn màu nhàn nhạt nay đỏ bừng sung huyết, mẫn cảm đến mức ngay cả hơi thở của Madara quét qua cũng khiến nó run rẩy.

Vậy mà tên Uchiha nào đó lại vẫn không chịu buông tha nó, động tác còn càng thêm nhanh chóng.
Eo của Hashirama không chịu nổi khẽ cựa quậy né tránh, hai tay bấu lấy cổ tay của nam nhân như muốn hắn rủ lòng từ bi tha cho nơi mẫn cảm này.

Hắn giương lên đôi mắt đen có chút mờ mịt nhìn Madara, vẻ mặt đáng thương rên rỉ:
- Đừng nắn nó nữa mà Madara! Nó sắp trầy da ra rồi...!đau quá!
Madara lúc này mới vừa lòng cười, nhéo nhéo cơ ngực để lại năm sáu dấu tay xanh tím, với cơ thể rắn chắc được Mộc Độn nuôi dưỡng bao nhiêu năm mà còn bị hắn nặn ra dấu tay là đủ hiểu sức lực mạnh thế nào, Hahirama còn bị hắn làm cho đau đến mức hừ một tiếng, nhưng bộ phận bên dưới lại giật giật như muốn cao trào, nấm đầu sưng đỏ bừng.
Cơ bắp hơi kích động phập phồng, mồ hôi như đem toàn bộ cơ thể bôi lên một lớp dầu trơn kết hợp với ánh đèn hắt vào tạo nên từng mảng sáng tối dệt nên một khung cảnh vô cùng gợi cảm.
Ít nhất là Madara đã bị mê hoặc.
Đôi tay hắn càng ngày càng di chuyển xuống dưới, đến khi vừa chạm vào cây gậy nóng bỏng nào đó thì ngay lúc này lại bị Hashirama thở gấp túm lấy tay, bị đánh gãy động tác, vị Uchiha nào đó khó chịu nhâng lên mắt, trong cổ họng phát ra một tiếng nguy hiểm:
- Hửm?
- ...!Khụ Khụ! Đến lượt ta giúp cậu đi! Nãy giờ đều là Madara phục vụ ta rồi.
Hashirama xấu hổ phát ra một tiếng ho khan, hắn...!hắn cũng rất muốn Madara tiếp tục nhưng nếu để cậu ấy sờ vào vật kia hai cái nữa thì khéo hắn sẽ không nhịn được mà bắn ra mất!
Tuy biết hôm nay sẽ là bên thừa nhận nhưng nếu bắn sớm như vậy cũng rất mất mặt có được không?!
Nói rồi liền vội trở tay đem người đẩy xuống, chính mình đè ép lên hôn môi như sợ rằng chỉ muộn một chút là Madara sẽ mở miệng từ chối.

Madara hơi trợn to mắt, cảm thấy có chút kinh ngạc nhưng vẫn mặc cho hắn làm, chỉ là đôi tay đã dọc theo phần cơ bắp lưng duyên dáng đi xuống chạm lấy hai luồng thịt đẫy đà chậm rãi xoa bóp, ngón tay còn ngo ngoe rục rịch muốn chui vào khe hở ở giữa, chạm lấy phần cửa động mềm mại.
Giống như Madara, Hashirama mỗi lần nhìn thấy cơ thể của Madara trong lòng đều phải âm thầm tán thưởng một câu: "Thật xinh đẹp."
Vì dáng người Uchiha phổ biến không cao lớn cường tráng cho nên Madara đến hiện tại vẫn luôn kém hắn nửa cái đầu nhưng mật độ cơ bắp lại như là dị loại trong Uchiha, sánh ngang với Hashirama.
Mặc quần áo có thể trông là gầy nhưng đến khi cởi áo ra mới biết đây mới thật sự là tuyệt tác.

Cơ bắp phân bố đều đều tạo nên những đường cong mềm dẻo nhưng không thiếu lực lượng, làm da trắng nõn khiến cho Madara tựa như một bức tượng cẩm thạch sống.
Lép nhép tiếng nước vang lên, Hashirama mê mẩn hôn dọc trên cơ thể hắn để lại trên làn da trắng nõn từng đám dấu hôn, cuối cùng đến khi môi chạm lấy phần nóng bỏng nào đó mới giương mắt lên nhìn Madara:
- Có thể chứ?
Madara lần này thật sự giật mình, nhìn hắn một lúc không tìm thấy trong đôi mắt đen bất cứ một sự miễn cưỡng nào thì ngay lập tức nheo mắt cười, thanh âm khàn khàn:
- Nếu cậu không ngại!
Rốt cuộc thì khẩu giao gì đó, luôn là thứ khiến người ta hưng phấn đúng không?
.....................!Hết chương 65..............
Vài điều muốn nói:
Cảm thấy thật ba chấm :v, chính tác giả cũng không biết vì sao mà nó lại dài thế này! Rõ ràng tính là chương này sẽ xong phần H rồi...
Thế quái nào....? Hay là hai cụ không muốn đêm tân hôn kết thúc sớm?
Thôi được rồi, mai chúng ta sẽ vào chuyện chính *cười*.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui