Đến khi Kakashi mở mắt dậy đã thấy mình được êm ấm nằm trong đệm chăn, xung quanh yên tĩnh, hẳn là bọn họ đã đến được nơi an toàn.
Thật là...
Lần nào dùng xong Sharingan cũng là bộ dạng nửa sống nửa chết này.
Vị Ninja tóc bạc lấy tay ấn hốc mắt của mình, con mắt lộ ra hơi rũ xuống, hàng lông mi dài đổ xuống một mảng bóng đen, kết hợp với sắc mặt có chút tái nhợt của hắn có vẻ vô cùng tiều tuỵ mệt mỏi.
Hắn có thể cảm nhận được từng cơn đau nhức từ con mắt Sharingan lan ra xung quanh, giống như một cái dùi từ phía trước đâm vào não, không ngừng tàn nhẫn chọc ngoáy làm cho trước mắt hắn cứ như màn hình một chiếc ti vi cũ kỹ, không ngừng xẹt xẹt qua đủ mảng màu, toàn thân vô lực, Chakra dường như một con suối bị chặn nguồn, lộ ra phần bùn đất dưới đáy khô khốc nứt nẻ.
Lúc này một vị thiếu nữ chợt xuất hiện, thấy hắn tỉnh liền tươi tỉnh nói:
- Thầy đã tỉnh rồi? Thầy có thể ngồi dậy được không?
Đây hẳn là cháu chắt nhà lão Tazuna gì đó...
- Ngồi dậy thì hẳn là được...!Nhưng chắc ta chỉ có thể trong ổ chăn này trong vòng một tuần đấy.
Kakashi có chút lao lực ngồi dậy sau lại có chút chịu hết nổi nằm xuống, tất cả các tế bào trên cơ thể hắn đều đang kêu gào muốn được nghỉ ngơi.
- A, Kakashi-sensei tỉnh rồi!
- Kakashi-sensei!
Bọn học sinh đáng yêu của hắn đây rồi.
Ba cái đầu lúc nhúc thò ra từ cửa, thấy hắn tỉnh liền vô cùng vui vẻ chạy vào, ngay cả trên khuôn mặt lúc nào cũng như tất cả người trên đời này đều nợ hắn tiền của Sasuke cũng hiếm khi mang lên chút ý cười.
Ha ha, thật đúng không phí công Kakashi đây đánh bạc tính mạng để bảo vệ mấy đứa.
Đứa nhỏ tóc hồng có vẻ dịu hiền ngồi quỳ cạnh hắn, lo lắng nhìn người thầy nằm bẹp dí trên giường của mình:
- Kakashi-sensei...!cái Sharingan gì đó đúng là mạnh thật đấy...!nhưng em xem bộ dạng của thầy sau khi sử dụng nó cứ như sinh lực bị hút đi vậy, em không biết nó là tốt hay xấu nữa...
Nói rồi Sakura có chút ngập ngừng, tay nắm lấy vạt áo, nhỏ giọng:
- ...!Thầy đừng sử dụng nó nữa được không?
Nói rồi cô còn trông mong giương mắt nhìn hắn.
Tuy Kakashi chưa dẫn dắt Đội 7 lâu lắm nhưng hành vi liều mình bảo vệ bọn họ cũng được cô để trong lòng, khắc trong đầu.
Hơn nữa cái bộ dạng thoát lực đến ngất rồi hôn mê li bì kia cũng làm cô sợ không hề nhẹ...!Cô thực lòng lo lắng cho người này.
Tuy biết ý tưởng của nữ học sinh nhà mình vô cùng thiên chân, nếu như Sharingan đặt trên người hắn mà hắn lại không dùng nó lập lên chiến công thì cho dù Đệ Tam có bao che thế nào đi chăng nữa, nhà Uchiha hay các Trưởng Lão khác cũng chắc chắn sẽ nhất quyết giành "quyền sở hữu" của con mắt này, trắng trợn cướp đi di vật duy nhất Obito để lại cho hắn, Kakashi vẫn cong cong mắt trấn an cô:
- Thầy xin lỗi.
Riêng việc này thầy không thể đáp ứng được Sakura à.
Cho dù con mắt này có nguy hiểm, thầy vẫn phải dùng nó để bảo vệ Konoha và những người thầy yêu quý trân trọng, cho dù bị nó háo sạch Chakra, bị nó hút sạch sinh mệnh cũng không sao hết.
Đây là đồ vật của Obito để lại, vậy để nó thay Obito lấy đi cái mạng già này thì đã sao, hắn nợ Obito một cái mạng, không, là hai cái.
- Trông bộ dạng của thầy bây giờ như là sắp đi sang bên kia đến nơi rồi ấy dattebayo!
Naruto ngồi xổm cạnh hắn, không hề khách khí lấy tay chọc chọc phần da thịt lộ khỏi mặt nạ và băng đeo trán kia, thậm chí cảm thấy phần da thịt này âm ấm có tính đàn hồi cao mà nhịn không được chọc thêm hai ba cái nữa.
Kakashi quả thực bất lực với đứa học sinh não to gan cũng to không kém này của mình, đờ đẫn liếc cậu một cái rồi trừng mắt nhìn Sasuke, trong mắt rõ rành rành viết: "Mau trông Naruto nhà trò đi!"
Rõ ràng là thầy Minato và dì Kushina đều có trí thông minh rất tuyệt, thậm chí cách ứng xử cũng luôn làm người rất ấm lòng, thế quái nào con của họ lại là cái bộ dạng khiến người ngứa răng thế này?! Gien lặn sao?!
Rõ ràng là Naruto đang làm trò ngu xuẩn nhưng chẳng hiểu sao Sasuke cũng cảm thấy mình bị mất mặt lây, đón ánh mắt hung tợn của Kakashi ngay lập tức tiến lên đem Naruto túm dậy, mặc cậu kêu gào đanh giọng nói:
- Cậu an phận chút đi!
Nói rồi còn như sợ không trị được được tên loi nhoi này liền đem một tay ôm lấy eo hắn, một tay đè đầu hắn xuống, thân thể có chút nhỏ gầy hơn tuổi của tên tóc vàng nào đó dễ dàng bị hắn vòng vào ngực, trấn áp không thể động đậy được.
- Này Sasuke thối! Cậu làm cái gì vậy?! Mau thả tớ ra dattebayo!! Buông tay, không thở được!!!
Naruto ban đầu như dự đoán có vẻ vô cùng khó chịu, không ngừng quơ tay múa chân nhưng một lúc sau lại an tĩnh đến kỳ cục, cuộn tròn trong ngực Sasuke lắng tai nghe Kakashi giảng cho Sakura về thân phận người đeo mặt nạ, cuối cùng còn nhịn không được ngoảnh đầu lại nhìn hắn cau mày lẩm bẩm:
- Tàn nhẫn quá dattebayo!
Còn đuổi theo rồi tiêu huỷ xác gì đó, quá tàn nhẫn!
Nhỡ đâu là Ninja Lưu vong đó bị buộc phải rời Làng rồi còn bị đuổi tận giết tuyệt thì sao, vậy khác gì cố ý mưu sát đâu?!
Sasuke lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, chỉ như an ủi siết chặt vòng tay, hắn tuy nhỏ tuổi nhưng dưới sự kỳ vọng gần như áp lực của phụ thân, mấy chuyện hắc ám huyết tinh thế này hắn ít nhiều cũng có tiếp xúc một chút, tuy là Nii-san đã cực lực phản đối và dùng mọi cách làm hắn không cần tiếp xúc mấy chuyện này sớm như vậy.
Nhưng khổ nỗi tộc Uchiha quá lớn, Itachi dù đã Thiếu tộc trưởng nhưng tay cũng chưa dài đến nỗi có thể sờ hết các ngóc ngách để bảo vệ sự thuần khiết sạch sẽ cho em trai hắn, cho nên ở những góc tối ngách nhỏ, Sasuke vẫn luôn phải chứng kiến những mặt hắc ám máu me nhất của Uchiha dưới sự sắp xếp của Uchiha Fugaku.
Bày ra sự thật trần trụi của thế giới và bắt đứa con của mình có thể thích ứng và trưởng thành hơn đồng trang lứa, giúp nó lăn lộn được với thế giới Ninja đầy tàn khốc này, không biết nên nói Uchiha Fugaku đáng khen hay đáng trách nữa.
Nhưng ít nhất hành động tàn nhẫn của ông hiện tại đã giúp con hắn giữ được mặt mũi với con dâu nhỏ tương lai của ông.
..............
Đằng kia.
"Keng!" "Keng!"
Cái người mà bọn hắn là đã chết nhăn răng kia nay lại vẫn sống sờ sờ ngồi dậy, từ đằng sau cổ thô bạo rút ra hai thanh kim loại dính máu vứt xuống đất phát ra thanh âm thanh thuý.
- Zabuza-san, nếu ngài làm vậy thì có lẽ sẽ chết thật đấy.
Bên cạnh hắn truyền đến một giọng nói có mềm ấm, quay ra, là một thiếu niên đeo mặt nạ, đúng là cái người đã mang Zabuza đi sau khi hắn "chết" và cũng là người đáng lẽ phải giết chết và phá huỷ thi thể của Zabuza trong lời Kakashi.
Nhưng cái con người ấy hiện tại lại vẫn an tĩnh ngồi đấy, không hề có ý định muốn ra tay cướp đoạt tính mạng của nam nhân, thậm chí cho dù cách qua mặt nạ vẫn có thể nhận ra được ánh mắt nhộn nhạo ý cười của hắn.
Zabuza quay ra, tầm mắt vừa chạm đến cái mặt nạ hình thù quỷ quyệt kia liền không khỏi nhăn lại mày, trong mắt tràn đầy sự chán ghét:
- Ngươi định đeo cái thứ kia đến bao giờ nữa? Cởi ra!
Hiển nhiên Zabuza bị đám Ninja Đặc Nhiệm đeo đuổi làm cho hắn chỉ cần nhìn đến cái mặt nạ này thôi cũng đã thấy phiền chán, thậm chí nếu không phải biết đây là người quen đã rút đao chém lên rồi!
Tuy là người quen nhưng nếu như tên này vẫn còn không chịu cởi mặt nạ ra thì hắn cũng không ngại cho tên này một đao nhân tiện cho cái đầu mê muội kia tỉnh ra!
Cứ lẽo đẽo đi theo hắn làm gì?! Phiền!
Thiếu niên cũng không ngại thái độ hùng hổ của hắn, cười cởi xuống mặt nạ, và đúng không làm thất vọng với giọng nói du dương kia, đằng sau mặt nạ là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, đẹp thậm chí ánh mắt đầu tiên khiến người không thể nhận ra được người này là nam hay nữ.
- Nếu ngươi muốn giết ta thì cũng không cần phí công làm mấy việc này làm gì, hay đây là sở thích của ngươi? Cứu người rồi lại chính tay giết chết kẻ đó? A, thật đúng là một kẻ độc ác.
Zabuza không hề do dự dùng lời lẽ cay độc châm chọc người này, có lẽ trong thâm tâm hắn biết, cho dù có đối xử với người này thế nào đi chăng nữa người này vẫn luôn ở bên cạnh hắn, cho dù có bị bộ dạng gai góc của hắn làm cho cả người máu me đầm đìa cũng sẽ không bao giờ rời đi.
Thiếu niên vẫn đang cười, khoé miệng cong lên một độ cung mềm mại, con ngươi màu nâu giống như một hũ mật ong, cảm xúc bên trong sền sệt mà ngọt ngào, giống như muốn đem người nam nhân nhấn chìm trong sự dịu dàng xinh đẹp kia.
Chỉ thấy thanh niên hơi rũ mắt, ánh mắt tựa như bàn chải chậm rãi quét toàn bộ thân thể của cao lớn của Zabuza, trên má phiêu lên hai luồng ửng đỏ, trông có vẻ như ngại ngùng rồi lại như là rạo rực khó nhịn, giọng nói dễ nghe không hiểu sao cũng mang lên chút cảm giác dính nhớp ái muội:
- Không phải đâu Zabuza-san, ta chỉ không muốn thân thể xinh đẹp này bị giày xéo dưới tay người khác mà thôi, nếu trên đây bị lưu lại sẹo thì thật lãng phí.
Nói rồi hắn còn thở dài một tiếng.
Zabuza bị ánh mắt trắng trợn của người này làm cho rùng mình một cái, cái người nam nhân luôn bình tĩnh mạnh mẽ này không khỏi xanh mặt, cố nín xuống cảm giác muốn lấy tay che ngực, nhịn không được thấp giọng mắng một tiếng!
- Biến thái!
Chính vì cái ánh mắt làm người phát khiếp và lời nói ái muội không chừng này mới là lý do khiến Zabuza hận đến ngứa răng, chỉ muốn người này cách mình xa ra một chút!
Người này toàn nói mấy lời khiến người ta mặt đỏ tai hồng, rồi lại còn cái ánh mắt...!rất không lễ phép kia nữa! Nhưng đến khi hắn muốn một thái độ minh xác thì lại câm như hến, chỉ mỉm cười nhìn hắn không nói lời nào, bộ dạng đẹp như tranh vẽ...
Cười, cười, cười cái đầu ngươi á!
Cứ trêu chọc hắn rồi lại bày ra cái vẻ mặt vô tội như không có chuyện gì xảy ra là sao?! Cậy vào có muốn khuôn mặt xinh đẹp hợp gu hắn là muốn làm gì thì làm sao?!
Hắn đâu phải thể loại thấy sắc đẹp là quên tất cả!
................!Hết chương 124............
Vài điều muốn nói:
Nhịn không được cho cặp Zabuza x Haku thêm chút hàng lậu, ban nãy xem lại tập này lấy tư liệu quả thực không tin được vào mắt mình, đích xác là Haku nói "nếu để sẹo lưu lại trên cơ thể xinh đẹp này thì thật đáng tiếc."!
Không phải tác giả chém bừa đâu! Khi đó Haku đỏ mặt thật mà~~~! *lăn lộn lăn lộn*
Khụ, mặc dù ở truyện tác giả thái độ của Zabuza có hùng hổ hơn một chút.
Bắt đầu đoán Top Bot đi mọi người :>, đoán xem đoán xem nếu theo sở thích của tác giả thì ai Top ai Bot mị ha ha!!
Tuy không nói đến lên giường nhưng đoán giải trí chút cho vui ha ha.
Hôm qua không ra chap là vì tác giả đi tiêm vắc xin, mũi 3, hơi mệt xíu~, nay khoẻ rồi lại bò lên viết tiếp ha ha! Thấy tác giả yêu mọi người nhiều không? Vầy thì ngần ngại gì tặng tác giả một tim và một cmt bên dưới nào~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...