Translator: Waveliterature Vietnam
Người phụ nữ mặc áo choàng căm ghét người kiếm khách Bách Hợp kia cô ta nghiến răng nghiến lợi rủa, mỗi âm điệu đều mang một sự thù hận mạnh mẽ.
Bởi vì người kiếm khách quay mặt đi, cho nên không ai có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của người kiếm khách đó.
Đây có phải là tên của người kiếm khách kia không?
Sau khi bị kiếm sĩ cắt đứt cơn thác nước, người phụ nữ dường như yếu hơn rất nhiều, không thể gợi lên một làn sóng mới, những con sóng vẫn động đậy phía dưới chân, nhưng đó cũng chỉ là những con sông nhỏ yếu ớt.
Người kiếm khách đứng phía trên núi rồi trầm ngâm trong chốc lát, chốc sau nói một giọng trong vang vọng: "Ngươi vốn là tập hợp của những linh hồn xấu xa trong xã hội, mấy trăm năm qua đã giết hại nhiều sinh vật, tại sao vẫn không chịu buông tay."
Bị gọi lại người phụ nữ có nhiều vong hồn nhập vào đáp lại: "Bách hợp, ngươi lại nói mặt trái của nó rồi, ta đã từng sống, ngươi thì biết cái gì mà nói, những gì mà đám chúng sinh kia đang nghĩ."
"Ngươi là một người chưa bao giờ sống, trải nghiệm cuộc sống, lại có tư cách gì mà chỉ trích chúng ta!"
Kiếm khách kia tên là Bách Hợp ư?
Sương Đảo Thanh Mỹ kinh ngạc nhìn vào bóng dáng của vị kiếm khách, không thể sai được, trang phục phiêu lãng, kiếm thuật siêu phàm, đúng là Xích Binh Vệ siêu phàm tồn tại là có thật.
Đang tấn công lại "kẻ giết người" này!
"Chị ơi, Xích Bích Vệ là cái gì..." Bằng Mỹ buông điện thoại xuống, giữ những di ngôn mình vừa nói lúc nãy. "Mọi người đều biết à?"
Sương Đảo Thanh Mỹ không phản ứng như em gái.
Cô ấy biết đối phương, còn đối phương thì không biết cô ấy, hơn nữa từ cái tên mà nữa yêu quái khoác áo kia nói vọng ra, thì những dự đoán mà bọn cô đã nói trước đó là hoàn toàn sai lầm a!
Không có một nhận định nào chắc chắn cả.
Một chuyện lớn như vậy, bản bộ cũng nhận được tin tức.
Sương Đảo Thanh Mỹ dự đoán rằng rất nhanh chóng bản bộ sẽ đưa trực thăng đến.
Trước những lời nói của người phụ nữ áo choàng, Bách Hợp hạ đao xuống đứng im lặng.
Bầu trời và mặt đất rơi vào trạng thái im lặng, xung quanh mọi người sương mù đã đc xua tan, khuôn mặt của người phụ nữ áo choàng có vẻ độc đoán thần bí, sự suy yếu của cô ta đang dần hồi phục.
Sương Đảo Thanh Mỹ không thể nhịn được mà muốn chạy về phía trước và hét lên "Bách Hợp đại nhân, đừng thực hiện kế hoạch hoãn binh như thế này, nữ dục bào kia rõ ràng chỉ dùng những lời nói mê hoặc, sau đó sẽ khôi phục lại sức mạnh của mình."
Nhưng nghĩ về sức mạnh không thể đoán trước của dục bào nữ, sự xuất hiện của Bằng Mỹ cũng làm cô nghẹn lời, và cô sợ rằng mình sẽ bị giết bởi nữ dục bào kia khi cô mở miệng.
"Hóa ra tên hắn ta là Bách Hợp..." Sương Đảo Thanh Mỹ đang trong tình trạng tuyệt vọng, nhưng bộ não vẫn như cũ hoạt động bình thường, cô luôn nhớ rõ cái tên Bách Hợp phát ra từ nơi này.
Kiếm khách kia xuất quỷ nhập thần chỉ xuất hiện vội vàng trong đêm tại Trì Chính hội, nhưng phân tích sâu sa thì, bộ tin rằng sự nguy hiểm của kiếm khách là không cao, mặc dù sự giết chóc là vô cùng nặng nề, nhưng không phải kẻ nào hắn cũng giết hắn giết những kẻ đáng chết, xét trên phương diện này, người ta hay nói những người thế này là hiệp khách giang hồ.
Sau khi ở thế giằng co được một lúc, Bách Hợp đột nhiên quơ thanh đao dài, hắn siết chặt chuôi đao và cầm nó trong tay, hắn đặt một thanh kiếm cổ tiêu chuẩn và ra hiệu: "Ngươi nói đúng, ta chỉ tồn tại trong ý niệm của mọi người, cũng chưa bao giờ sống "
"Nhưng mà, hãy để ta trừ gian diệt ác, ta làm những việc này, còn ngươi nếu đã không muốn nằm yên vị dưới đáy sông, vậy thì ta sẽ thay trời mà hành đạo."
"Hừm, thật là ngang tàng." Trí Quật nói một tiếng, "Làm thế nào ngươi có thể đánh bại ta trong tình trạng hiện tại của ngươi! Đừng đánh giá thấp sức mạnh của lực lượng linh hồn dưới sông hàng trăm năm của ta!!"
Nói xong, Trí Quật thét một tiếng dài.
Một màn sương mù dày đặc đột nhiên bao phủ cơ thể cô ta, rồi nhanh chóng lan ra xung quanh.
Đó không còn là sương mù dày đặc, mà là một khoảng trắng gần như đông cứng lại, người bình thường không thể nhìn thấy vật thật ngay cả khi họ đưa tay ra trước mặt.
Sương mù dày đặc thổi về hướng Bách Hợp.
Nghe thấy tiếng mà Trí Quật phát ra, bộ não nhanh nhạy của Sương Đảo Thanh Mỹ lập tức tỉnh táo.
Trước khi đi đến chỗ em gái để kiểm tra thông tin, cô đã nghe qua truyền thuyết về Trí Quật, dù sao bên kia là quái vật nổi tiếng nhất trong "bảy điều không thể tin được của Tokyo", mọi người dân Tokyo ai cũng phải đều nghe qua ít nhất một câu chuyện về bảy điều không thể tin được, về câu chuyện đó, đó là truyền thuyết của khu dân cư tồn tại hàng trăm năm trước, Honmachi hiện thuộc sở hữu của Điền Mặc khu, từng là tên của khu vực Điền Mặc trong thời Edo.
Truyền thuyết về là quái vật hình người xuất hiện trong những ngày sương mù, nó ra đời trong sự tổn thương, về nguồn gốc sinh ra, hậu nhân tin rằng vì âm thanh và âm thanh của ếch cá và tôm đang bơi trong hào nước của lâu đài Edo, những người được nghe đã được vẽ trong não và bổ sung bộ não, và những ngày sương mù không thể nhìn thấy rõ, vì vậy, vì vậy mọi người đã đặt cho con quái vật một cái tên gọi là "Trí Quật".
Nhưng làn sóng lớn hơn 20 thước vừa rồi, đó có thực sự là Trí Quật?
Con quái vật nhỏ bé như vậy mà kinh khủng như vậy rồi, còn Đức Long Vương ở biển thì sao?!
Trong góc sương mù dày đặc, cô ta bất ngờ lao ra khỏi bóng hình, cầm một thanh đoản kiếm trên tay.
Nương nhờ lưỡi kiếm trắng, giết chết người hồng trần!
Thanh đoản kiếm lao tới một cách nhanh chóng, nếu thanh đao dài của Bách Hợp ở trên không, thì nó sẽ là một thanh đoản kiếm mở đường.
Sau một cú xuất chiêu, TRí Quật nhảy vào màn sương mù dày đặc.
"Choeng!"
"Choeng!!"
Trong sương mù dày đặc, Trí Quật xông vào hết lần này đến lần khác, và liên tiếp dùng đoản kiếm để chém, thanh đao dài của Bách Hợp vung ra tứ hướng để chặn đỡ, cả người giống như đang nhảy múa với thanh đao.
Ánh sáng sắc bén bao trùm toàn bộ cơ thể, âm thanh của hai thanh thiếc giao nhau vang lên đang sợ.
Sương Đảo Thanh Mỹ cảm thấy choáng váng vào lúc này, cô cảm thấy rằng trước đây mình đã nhận xét và đánh giá thấp Bách Hợp quá, nếu có một thanh kiếm như vậy, với kỹ thuật như trên nó có thể chặn được khẩu súng máy hạng nặng.
Thấy rằng cuộc tấn công cận chiến là vô ích, Trí Quật rõ ràng có thể tác oai tác quái trong sương mù, hơn nữa còn có thể phun ra một lượng nước từ sương mù dày đặc.
"Ầm!!"
Thanh trường đao chặn quả bom nước phát nổ.
Một số viên đạn lạc vào bờ kè sông, đường, và ngay lập tức phát nổ tạo ra một ổ gà nhỏ, nếu có người đứng ngay chỗ đó, chắc chắn sẽ chết tại chỗ.
"Bách Hợp!!" Giọng nói của sự tức giận và căm hận lan tỏa trong sương mù dày đặc. "Ngươi vì cái gì mà phải chặn ta lại!!"
Kiếm khách Bách Hợp không nói gì, thanh đao trong tay hắn đung đưa và giữ trước mặt hắn, đôi mắt hắn quyết đoán.
"Vậy thì ngươi chịu chết đi!!"
Sương Đảo Thanh Mỹ hốt hoảng nghe thấy tiếng động vật phát ra từ trong sương mù, cô không biết đó là động vật gì.
"Gừ Gừ!!"
Đầu của một con rồng, con rồng dài làm từ nước gầm lên từ sương mù dày đặc, vòi, vảy, cơ thể rồng, tất cả đều làm bằng nước, nó xuất hiện với khí thế ngạo nghễ!
Con rồng khủng khiếp lao ra khỏi sương mù, cũng như sương mù dày đặc bao quanh nó, như thể nó nổi lên từ những đám mây.
Sau khi được Bách Hợp giải cứu, những người xem đã quay người lại vì sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy khoảnh khắc của con rồng nước, họ rơi vào tuyệt vọng.
"Bách Hợp đại nhân! Cố lên!"
Ai đó nắm chặt tay và quát lớn.
"Cố lên!!"
"Cố lên!!"
"Bách Hợp đại nhân, ngàn vạn lần cũng không được thua!"
Đánh úp lại con rông nước!
Bách Hợp không lùi bước mà tiến tới, ngẩng đầu lên, hắn vuốt tay vào thanh đao dài, và lan can sẽ bị cắt đứt chỉ bởi một cước, rồi lao đi như một khẩu súng thần công.
Hồng trần một phen liều chết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...