Nạp Vip Tặng Tu Vi Nằm Không Cũng Phi Thăng


Đoan Hòa chân nhân cúi mắt, trong đôi mắt thoáng qua sự khinh thường, thầm nghĩ chẳng phải vì biết các ngươi vô liêm sỉ như thế nên ta mới vội vã chia phần cho tiểu nha đầu này sao?
Ngẩng đầu lên, hắn vẫn giữ dáng vẻ ôn hòa dễ chịu như mọi khi, nở nụ cười hòa nhã.
"Ta cũng không ngờ đứa nhỏ này lại có đại nghĩa như vậy, đem di vật quý giá của mẫu thân nàng ra để dưỡng linh mạch cho tông môn.

Theo quy định của tiên môn, đệ tử có công lao lớn như vậy thì phải được thưởng bao nhiêu điểm cống hiến nhỉ?"
Bề ngoài bọn họ đang nói về cùng một việc, nhưng ý tứ thì hoàn toàn trái ngược nhau.
Hai vị quản sự này đã lăn lộn nhiều năm, vừa nghĩ một chút đã bị số điểm cống hiến khổng lồ dọa đến phát run, không dám dễ dàng trả lời.
Theo quy tắc, việc nữ hài này làm đích thực là chuyện tốt có lợi cho cả tông môn, nhưng cũng không thể ngăn cản việc xử lý cẩn thận.


Vấn đề ở đây là toàn bộ tông môn chỉ còn một mình nàng là đệ tử, hành động này quá khôn khéo rồi.
Nếu phải phát điểm cống hiến đầy đủ, chẳng phải nữ hài này sẽ vét sạch một nửa kho báu của tiên môn hay sao?
Đúng rồi, đứa trẻ thì biết gì, chắc chắn tất cả là do người lớn chỉ dạy.

Sơn Lưu Tông nghèo kiết xác, lần này nhất định muốn lợi dụng cơ hội này mà vơ vét tiên môn một phen.
Dù đã dưỡng linh mạch cho tông môn, nhưng cũng muốn ra sức bòn rút tài nguyên của tiên môn.

Đúng là khôn lỏi!

Tên quản sự có vẻ tinh ranh hơn truyền âm nói gì đó với đồng bạn, cả hai trao đổi ánh mắt với nhau, rồi một người lên tiếng:
"Chuyện này tạm thời chưa bàn đến.

Hôm nay bọn ta tới đây thực ra là vì chuyện Đoan Hòa chân nhân đã thay mặt đệ tử mới đăng ký tham gia bí cảnh Đàm Hoa."
Đoan Hòa chân nhân giả vờ không biết bọn họ đang cố tình chuyển chủ đề, phối hợp mà nhướng mày hỏi: "Ồ, có vấn đề gì sao?"
"Tất nhiên là có, và là vấn đề lớn." Vị quản sự tìm lại được chút tự tin, khí thế liền quay trở lại, dáng vẻ ngạo mạn.

"Xin hỏi Đoan Hòa chân nhân, ngài đã thu nhận nữ hài này làm đồ đệ chưa?"
Chưa kịp để Đoan Hòa chân nhân trả lời, Nguyễn Miên đã nhanh chóng đáp lời: "Đừng có nói bậy! Ta sao xứng chứ! Đoan Hòa chân nhân cao thượng như vậy, dù linh căn của ta không bị hư tổn thì cũng tuyệt đối không có khả năng trở thành đồ đệ của người! Chuyện tốt như vậy, ta không dám nghĩ đến!"
Đoan Hòa chân nhân: "..."
Cũng không cần phải tự ti đến mức đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui