Dương Thu Trì hỏi: "Ai bảo ngươi đi phiến động cướp lương? Thành thật khai ra!"
"Nói!" Cẩm y vệ hai bên cầm thủy hỏa côn trong tay vừa nện xuống đất cùng một lúc, vừa cất tiếng quát to, khiến cho tội nhận sợ tái xám cả mặt.
Hán tử vội vã thưa: "Là, là lão gia của chúng tôi, không, là Mễ viên ngoại bảo chúng tôi đến. Lão bảo chúng tôi giả trang dân đói, trà trộn vào đám đông cổ động cướp lương."
"Lão làm vậy vì cớ gì?"
"Tiểu nhân không biết."
"Các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người tham gia phiến động cướp lương?"
"Đại bộ phận gia đinh hộ viện và người hầu đều tham gia, đại khái có khoản mấy chục người."
"Vừa rồi hai kẻ phiến động cướp lương bị phóng tên bắn chết đó có phải là người của các ngươi không?"
"Đúng, là người hầu cận của Mễ viên ngoại."
Dương Thu Trì ngẫm nghĩ, lại hỏi: "Phát tán tin đồn là tri phủ nha môn chuẩn bị mở kho phát gạo có phải là do các ngươi làm không?"
"Dạ, là Mễ viên ngoại bảo chúng tôi đi khắp nơi nói vậy. Năm trước nạn châu chấu xảy ra xong, đầu năm dân đói bắt đầu chạy nạn, ông ấy đã cho chúng tôi đi khắp nơi bảo Vũ Xương sẽ cấp phát lương thực, những phủ huyện khác sẽ không phát đâu."
Đến đây thì rõ rồi, Mễ viên ngoại đã làm trò quỷ, cố ý phát tán tin đồn mới có chuyện mấy vạn dân đói trong phương viên trăm dặm cùng kéo về đây.
Án chiếu theo việc chẩn tai bình thường, thì lương thực của triều đình sẽ phân phát đến các châu huyện, dân đói tại địa phương đến nơi gần nhất để lĩnh, như vậy vừa tiện cho việc chẩn tai, vừa tránh cho bá tánh chịu cái khổ bôn ba, lại tránh chuyện một lượng lớn tai dân tập trung lại một chỗ, xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Mễ viên ngoại này cố ý tán phát tin tực khiến cho dân đói tụ tập lại thành Vũ Xương, kết hợp thêm cử động ngày hôm nay, dã tâm lang sói đã hiện ra rõ ràng.
Dương Thu Trì tiếp tục đề thẩm những người phiến động cướp lương còn lại, ngoại trừ những dân đói cá biệt đích xác là bị đói đến cùng cực, những người khác đều là gia đinh hoặc là người hầu cận của Mễ viên ngoại. Trong số này có người thành thật khai, có người còn muốn cứng đầu cứng cổ một chút, kết quả bị đánh cho một trận sát uy côn tơi tả, rồi cũng thành thành thật thật khai hết.
Những người này khai những chi tiết rất hợp với những lời đại hán đầu tiên đã khai. Kim sư gia nhất nhất ghi lại khẩu cung của chúng, rồi bắt chúng ký vào. Có những chứng cứ này, lòng Dương Thu Trì tự tin hơn nhiều, nhưng những người này thực ra chỉ là nhân vật vòng ngoài, chân tướng thật sự của chuyện này vẫn còn chưa được vạch trần.
Tiếp theo đó, Dương Thu Trì đề thẩm những hắc y nhân có ý đồ phóng hỏa do Nam Cung Hùng và các cẩm y vệ bắt về.
Căn cứ theo lời thuật lại của Nam Cung Hùng, những người này đều có võ công. Dương thu Trì trước hết cho những đại hán và gia đinh của Mễ viên ngoại vừa bị đề thẩm tiến hành nhận diện những người phóng hỏa này, kết quả đều không nhận biết, cho thấy đây không phải là người trong nhà của Mễ viên ngoại.
Dương Thu Trì trước hết tra hỏi tên hắc y nhân nhỏ nhất. Những người nhỏ tuổi như thế này có kinh nghiệm phản trinh tra, phản thấm vấn tương đối kém.
Thiếu niên này còn chưa đến hai mươi tuổi, sắc mặt tái nhợt, vừa tiến vào đã run rẩy dập đầu lia lịa. Quả nhiên, Dương Thu Trì chỉ quát dọa mấy câu, chưa cần dùng hình đã khiến thiếu niên thành thật khai ra hết. Bọn họ nguyên là tiêu sự của một tiêu cục có tình cảnh kinh doanh ảm đạm ở Trường sa phủ, thiếu niên này chính là thiếu tiêu chủ.
Tiêu cục của hắn kinh doanh thua lỗ, sắp sửa giải tán đến nơi, thì có một người trung niên đến trao cho họ năm trăm lạng bạc, bảo họ đến Vũ Xương thành che mặt phóng hỏa kho lương, còn hứa hẹn là chuyện thành rồi thưởng thêm năm trăm lượng nữa.
Một nghìn lượng bạc tương đương với một trăm vạn nhân dân tệ ở thời hiện đại, đối với một tiêu cục nhỏ có thể tính là một khoản thu nhập cực lớn. Vị tiêu đầu cha của thiếu niên vì nhất thời tham tiền mà tiếp nhận chuyện làm ăn này, mạng theo mấy tiêu sư tâm phúc đến Vũ Xương, che mặt tiềm nhập vào trong nha môn của bố chánh ty, thiêu luôn kho lương của nha môn.
Trung niên kia quả nhiên là người thủ tín, chi khoản tiền năm trăm lượng còn lại, còn bảo họ chờ ở Vũ Xương thành một thời gian, nói còn có một vụ làm ăn khác.
Hôm nay, trung niên ấy lại bảo họ đến thiêu kho lương của tri phủ nha môn, không ngờ vừa mới phóng hỏa đã bị cẩm y vệ phát hiện, bọn họ ít không địch nổi nhiều, bị bắt trọn cả nhóm.
Dương Thu Trì đem những người khác, bao gồm cả cha của thiếu niên này đề thẩm hết một lượt để kiểm tra và tương hỗ ấn chứng những lời họ nói.
Dương Thu Trì cũng tuân vấn đặc trưng tướng mạo của trung niên kia, biết được y có một đặc điểm rất dễ nhận biết, đó là có một con mắt lé, khi y đối diện với người ta, người ta căn bản không biết là y đang nhìn!
------------o0o------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...