Nàng Xuất Thân Thấp Kém Tại Sao Thái Tử Điện Hạ Lại Muốn Nghênh Thú Khỏi Đông Cung


Nơi này có thể để cho người ở sao? Trong lòng nàng nhất thời nổi lên một chút thương hại với Bích Trà.




Trước khi được đưa đến Đông cung, Bích Trà vốn là một cung nữ cũng có phẩm cấp ở trong cung của Quý phi, tốt hơn rất nhiều so với các cung nữ bình thường khác.

Không ngờ mới mấy ngày ngắn ngủi, nhân sinh đã thay đổi rất nhanh, nàng so với cung nữ quét dọn trong lãnh cung còn không bằng.




Vệ Chiêu gật đầu, đỡ Bích Trà lên giường, ngồi xuống bên giường giúp nàng ta đắp chăn, nhìn nàng ta bất an nhắm mắt lại.




Đêm đã khuya, trong phòng vô cùng yên tĩnh.




Vệ Chiêu bất tri bất giác buồn ngủ, không biết qua bao lâu, đột nhiên nghe được một tiếng thét chói tai.




“Nô tỳ không biết cái gì cả, Thái tử điện hạ.

Đừng làm như vậy, đừng làm như vậy.






Trong nháy mắt Vệ Chiêu choàng tỉnh, quay đầu nhìn lại.




Hóa ra Bích Trà bị mộng yểm.



Vệ Chiêu đưa tay lay nàng tỉnh lại, nhìn nàng ôm chăn núp ở trong góc giường, trên mặt lộ ra thần sắc không đành lòng.




Cũng không biết rốt cuộc Bích Trà đã trải qua việc gì ở Đông cung, mà lại bị dọa thành ra như thế này?



Ngoài cửa sổ một tiếng sét vang lên, sau đó trời bắt đầu mưa to.




Mưa xuyên qua cửa sổ đang mở, rơi trên mặt sàn của căn phòng.




Vệ Chiêu chỉ đành phải tạm rời khỏi giường, đi tới trước cửa sổ, cẩn thận đóng chặt cửa.





Của sổ ngăn nước mưa ở bên ngoài, khiến căn phòng trở lại yên tĩnh.




Nàng thở dài xoay người lại.

Lúc này nàng mới phát hiện không biết Bích Trà xuống giường lúc nào, đã đi tới ngay sau lưng của nàng.




Vệ Chiêu giật mình, nhịn không được lùi lại phía sau, lại bị một đôi tay lạnh như băng tóm chặt lấy.



Ngoài cửa sổ một tia chớp cắt ngang qua bầu trời, phản chiếu một gương mặt tái xanh của một người.




Đối phương bắt lấy tay của Vệ Chiêu, tựa như người rơi xuống nước dùng nỗ lực cuối cùng tóm lấy một khúc gỗ trôi nổi, mà nói ra bí mật cất giấu trong lòng đã lâu.




“Thái tử, thái tử điện hạ bị bất lực.





*****



Cơn mưa ào ào cả đêm.




Sau khi thượng triều, hoàng đế cho triệu kiến Thái tử Chu Dục ở Ngự thư phòng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận