Nàng Xuất Thân Thấp Kém Tại Sao Thái Tử Điện Hạ Lại Muốn Nghênh Thú Khỏi Đông Cung


Vệ Chiêu vội vàng khoát tay nói: “Ngươi không cần làm như vậy, cũng không phải là việc lớn gì.

Ngày thường ngươi đã đủ bận rộn, đâu thế khiến ngươi hao tâm chuẩn bị lễ vật cho ta.





“Sinh thần của tỷ đương nhiên ta phải có tâm ý chuẩn bị.

” Đặng Trung lặng lẽ nhìn Vệ Chiêu.




Vệ Chiêu có chút không được tự nhiên, tránh khỏi ánh mắt của hắn.




Không biết từ khi nào, Tiểu Đặng tử trở nên ngày càng kỳ quái.



Nàng có chút hoảng hốt, vội vàng đứng dậy “Sắc trời không còn sớm nữa, ta, ta còn muốn đi gặp Tử Quyên.






Đặng Trung nghe vậy cũng đứng dậy theo, che đậy lại hộp thức ăn trên bàn, nói: “Ta cũng đến lúc trở về Thượng Loan Đài rồi.





Hai người cùng bước ra cửa, một người rẽ trái, một người rẽ phải.




Lúc cáo biệt, Đặng Trung đột nhiên mở miệng gọi Vệ Chiêu lại: “Đúng rồi, Chiêu tỷ tỷ, nghe nói trên cung yến lần trước, Quý phi đã nói muốn thả một nhóm cung nhân xuất cung… tỷ… muốn xuất cung sao?”



“Hắn là như vậy.





Đặng Trung lại không hỏi nữa, tiếp tục cùng nàng cáo biệt, nhìn bóng lưng của nàng rời xa, ánh mắt dần trở lên u ám không rõ.




Nếu có cơ hội xuất cùng đoàn tụ với người nhà, ai lại không muốn đây?




Thân thể của hắn đã bị tàn khuyết, cũng đâu cho Vệ Chiêu được hạnh phúc mà nàng mong muốn.


Sau khi Tử Quyên bị đánh mấy bản tử, đã được bố trí dưỡng thương ở một gian phòng riêng.




Lúc Vệ Chiêu bước vào, nàng vẫn đang rên u oán.

Nàng thấy Vệ Chiêu qua đây, nhịn không được lệ nóng doanh tròng nói: “Chiêu Chiêu, cuối cùng ngươi cũng tới, ta còn tưởng ngươi không còn để ý đến ta, …”



Vệ Chiêu ngồi xuống cạnh giường của nàng, “Ngươi thế nào rồi?”



Gương mặt của Tử Quyên đẫm nước mắt: “Cái mông của ta bị đánh đến mức nở hoa rồi, ngươi nói xem còn thế nào nữa? Cô cô cũng quá mức tàn nhẫn rồi.





Vệ Chiêu thấy nàng còn không hiểu chuyện, thở dài nói: “Nếu cô cô thật sự tàn nhẫn, ngươi bây giờ mạng cũng chẳng còn, đâu còn có thể ở nơi này kêu than?”



Tự Quyên tự biết mình đuối lý, úp mặt xuống gối, không nói năng gì.









Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận