Giám đốc Mẫn xưa nay ít khi dính vào chuyện tình cảm hoặc ít nhất không công khai với người trong giới nên trách nhiệm làm một bóng hồng xinh đẹp đi cùng giám đốc tham gia các buổi tiệc hầu như là do tôi đảm nhiệm.
Mỗi lần đi những buổi tiệc này tôi cũng rất tốn công sức.
Tốn công để thật xinh đẹp, quý phái, lại tốn công phải khéo léo cư xử có chừng mực để tránh mọi người hiểu lầm tôi là bạn gái của giám đốc.
Lần này cũng vậy, tôi chọn cho mình một chiếc váy trắng trễ vai đơn giản, trang điểm rất tỉ mỉ nhưng trong trẻo tự nhiên, mái tóc để buông sau lưng, tạo một vẻ ngoài vừa thanh khiết vừa sang trọng.
Lúc tôi vào, Triệu Mẫn đã thay xong đồ, quả thực bộ vest này rất hợp với anh ta, càng tôn thêm nét đẹp lai tây cuốn hút.
Sếp Mẫn có đôi mắt nâu vàng rất sâu dường như ăn khớp với sống mũi cao đặc trưng khiến người ta rất dễ bị hút vào đôi mắt đó.
Phải thú thực dù đã làm trợ lý cho anh ta 3 năm nhưng đôi khi tôi vẫn không tự chủ bị đôi mắt đó làm thất thần.
Mê trai đẹp chính là một trong số những điểm chung ít ỏi của tôi và Kim An, mặc dù tôi lí trí hơn cậu ta nhiều.
Tôi tiến tới giúp sếp Mẫn thắt cà vạt, sau đó giúp anh ta chỉnh lại áo vest một lượt.
- Về việc đưa hình ảnh của công ty đến gần hơn với công chúng em nghĩ chúng ta có thể thử một phương án ạ.
- Cô nói tiếp đi.
- Chúng ta có thể tiếp cận từ giới trẻ là dễ nhất.Hiện nay mạng xã hội rất phát triển, chỉ cần tạo ra một hiện tượng tích cực trên mạng xã hội gắn liền với công ty, như vậy công ty sẽ được thường xuyên nhắc đến, sau đó chính là một hình thức pr rất hiệu quả.
- Phòng marketing cũng có đề xuất qua, chúng ta cũng đang chuẩn bị quảng cáo và một số chiến dịch truyền thông – Sếp Mẫn gật đầu đồng ý với ý kiến của tôi.
- Em đang muốn để giám đốc trở thành hiện tượng trên mạng xã hội ạ.
Triệu Mẫn hơi ngừng động tác quay sang nhìn tôi, ánh mắt chờ đợi tôi tiếp tục.
- Khách quan mà nói giám đốc hội tụ rất nhiều yếu tố để trở lên nổi tiếng.
Đẹp trai, tài giỏi, giàu có giống như hình mẫu nam chính trong truyện ngôn tình bước ra ngoài đời thật vậy.
Em tin phái nữ sẽ rất thần tượng mẫu đàn ông như thế.
Vô tình một cách cố ý biến anh thành một hiện tượng nam thần ngoài đời của phái nữ sẽ kéo được sự quan tâm lớn.
Về việc xây dựng hình ảnh cho anh và đẩy thành một hiện tượng em nghĩ bộ phận marketing sẽ làm tốt.
Có điều sẽ hơi phiền phức cho giám đốc một chút vì anh sẽ bị nhiều người chú ý hơn.
Triệu Mẫn suy nghĩ một chút, hơi gật đầu nói:
- Ý tưởng không tệ, theo đó hình ảnh công ty cũng theo tôi trở thành một hiện tượng, được nhắc đến nhiều hơn lại ít tốn kém hơn.
Nhưng tôi không có thời gian mà cũng không có hứng thú làm mấy trò gây sự chú ý của phụ nữ để làm người nổi tiếng, hơn nữa sẽ mất hình tượng của tôi trong giới.
- Cái này anh không phải lo ạ, anh chỉ cần bình thường như mọi ngày.
Để phòng marketing cho lộ ra vài ảnh chụp trộm hoặc truyền miệng câu chuyện về giám đốc là được.
Cần phải khiến công chúng tò mò về anh ạ.
- Tôi sẽ suy nghĩ, giờ đi thôi.
Yes, công cuộc lấy lại lòng tin của sếp Mẫn của tôi đã có bước đầu thành công.
Bữa tiệc kỉ niệm ngày lập nghiệp của chủ tịch Trương Thành được tổ chức ở khách sạn 5 sao ngay giữa trung tâm thành phố, do chính ông ta sở hữu.
Dù tôi đã tham gia rất nhiều bữa tiệc của giới thượng lưu nhưng vẫn phải công nhận về độ xa hoa thì bữa tiệc này xếp hàng đầu.
Chủ tịch Trương Thành là một đại gia trong lĩnh vực khách sạn và bất động sản.
NSCness muốn có được hợp đồng dịch vụ với chuỗi khách sạn của ông ta trước tiên phải gây được cảm tình với đối phương ở những dịp thế này.
- Giám đốc, người đàn ông trung niên đang đứng giữa bữa tiệc kia là chủ tịch Trương Thành, đứng cạnh ông ấy nhưng vừa rời đi là con trai cả Trương Lý.
– Tôi khoác tay đi cạnh sếp Mẫn, khẽ nghiêng đầu thật duyên dáng rồi nói nhỏ với anh ta.
- Qua chào hỏi chút.
Chủ tịch Trương Thành tuy đã ở độ tuổi trung niên nhưng vẫn rất phong độ lại nổi tiếng đào hoa, nghe nói ông ấy còn nuôi đến vài cô vợ bé, bồ nhí rải khắp nơi thì không đếm hết.
- Ồ ồ cô gái xinh đẹp của tôi đến rồi – Chủ tịch Trương Thành nhìn thấy tôi cười ha hả, thân thiết nói.
Tôi nhẹ nhàng cùi đầu chào ông ấy kèm theo nụ cười thật xinh đẹp, không quá xu nịnh, lại vẫn đủ tôn trọng đối phương :
- Chủ tịch buổi tối tốt lành, tuy được gặp mấy lần nhưng em vẫn cứ thắc mắc tại sao chủ tịch cứ ngày một phong độ hơn vậy chứ ạ ?
- Ha ha, cô cứ giỏi nịnh.
Đây chắc hẳn là vị thái tử của SNC rồi.
Triệu Mẫn nở một nụ cười hòa nhã hiếm hoi, đưa tay ra bắt tay chào chủ tịch Trương Thành:
- Chào ngài, tôi là Vũ Triệu Mẫn, hân hạnh.
- Ha Ha hân hạnh, hân hạnh.
Mấy người ở nước ngoài cũng khác hẳn, ngắn gọn mà vẫn thân thiện.
- Không có, ở trước mặt tiền bối tiếng tăm trong giới như ngài Trương, tôi chỉ là ngựa non không dám nói nhiều đấy thôi.
- Ha Ha Ha, bảo sao cô Minh Hà nói lời ngọt tai đến vậy thì ra học từ cấp trên.
- Ngài nói vậy là chê tôi rồi, ngài Trương, tôi ra mắt ngài muộn, xin có chút quà đơn giản tạ lỗi trước, đã cho người chuyển ở đại sảnh, ngài không chê ra xem một chút chứ?
- Cần gì quà cáp đâu.
Thôi nếu đã phiền cậu mất công mang đến vậy ra xem chút xem, cô Hà này, tôi mượn giám đốc của cô một lúc đây
- Dạ - Tôi mỉm cười ngoan ngoãn gật đầu.
Chủ tịch Trương Thành có nói chuyện với tôi vài lần ở mấy bữa tiệc từ thiện mà tôi đại diện cho giám đốc để tham gia.
Nghe cách nói chuyện của ông ta với tôi có vẻ thân thiết nhưng tôi dám chắc chủ tịch Trương Thành chẳng để một trợ lý nhỏ bé như tôi vào mắt là bao.
Một phần ông ta thích những cô gái trẻ lại biết ăn nói, một phần vì nể tôi là đại diện cho SNCness.
SNCness tuy là công ty không lớn trên thị trường, nhưng SNC đằng sau thì quả thực là một gã khổng lồ của châu Á, đang dự định nhúng tay vào thị trường trong nước.
Chỉ cần là kẻ khôn ngoan đều biết được tiềm năng khi hợp tác với công ty chúng tôi.
Trong lúc chờ giám đốc bàn chuyện với chủ tịch Trương Thành, tôi dạo quanh bữa tiệc chào hỏi mọi người, mở rộng mối quan hệ cho công ty.
Một người lặng lẽ đứng bên cạnh tôi từ lúc nào không hay, khẽ chạm ly với tôi.
Khi tôi quay lại nhìn, người đó nở một nụ cười tươi hút hồn.
Chết tiệt, anh ta đẹp trai đến phát ngất.
Lúc đó tôi đã thực sự nghĩ vậy.
Nhìn có vẻ chín chắn và dịu dàng nhưng thực ra tôi rất nhiều tính xấu, một trong số đó là mê trai đẹp, gọi văn hoa thì là yêu cái đẹp.
Điểm này thì tôi và Kim An rất giống nhau, nhưng thay vì hú hét trầm trồ lên như các nàng tuổi teen thấy idol giống Kim An thì tôi phải lí trí hơn nhiều để bảo toàn hình tượng của trợ lý Hà điềm đạm, dịu dàng.
Người đàn ông trẻ tuổi này quả thực rất xuất sắc về mặt ngoại hình.
Chiều cao lẫn dáng người đều đúng chuẩn, nhất là khuôn mặt, một nét đẹp châu Á điển hình.
Tuy sếp Mẫn cũng được tính đẹp trai nhưng cũng là đẹp nam tính, đẹp vừa đủ hơn nữa sếp Mẫn nổi bật nhờ đường nét của con lai và dáng người cao.
Vậy nên so ra với một giám đốc trẻ tuổi của giới kinh doanh thì sếp Mẫn chính là điểm 9 điểm 10 về nhan sắc rồi.
Còn người này lại ở một khía cạnh khác hẳn, anh ta thực sự không thua kém bất kì người mẫu diễn viên hàng đầu nào hiện nay cả.
Một gương mặt như thế mà không đi làm người nổi tiếng lại xuất hiện trong giới kinh doanh này, thật hiếm có, thật hiếm có.
Có điều một người nổi bật như vậy mà tôi lại chưa từng nghe nói đến trong giới thì cũng khá kì lạ, tôi cũng tính là có mạng lưới ngoại giao khá rộng đi.
- Cô đây đến tham dự môt mình sao? – Anh ta cất giọng nói lên mà làm tôi lại phải thốt lên trong đầu một lần nữa, đến cả giọng nói cũng ấm như vậy.
Trong khi sếp Mẫn có giọng nói trầm và hơi khàn chút lại pha thêm mấy phần lạnh lùng nên khó mà khiến người ta cảm động thì giọng nói của anh chàng này đúng là làm tan chảy trái tim người khác.
Nếu Kim An có ở đây tôi đoán chắc cậu ta sẽ reo lên rồi bám rít lấy anh chàng ta.
Tôi chỉ đành nuốt tiếng trầm trồ lại trong cổ, biết giữ chừng mực mà cười nhẹ nhàng chào người đàn ông trẻ tuổi có ngoại hình lẫn giọng nói đều xuất sắc kia.
- Xin chào, anh có vẻ cũng không đi cùng ai.
- Đáng nhẽ là có nhưng nhìn thấy cô đây thì giờ tôi lại đi một mình rồi.
Tôi là Trương Kiệt, không biết người đẹp tên gì? – Trương Kiệt cười lên mộ cái, lộ ra lúm đồng tiền trên má trái.
Chết tiệt đẹp trai thật, anh ta còn có thể cười quyến rũ đến như thế, loại đàn ông này nhất định rất đào hoa.
- À! Dạ hân hạnh, tôi tên Minh Hà,bên SNCness ạ.
Khi cố nhớ lại cái tên “ Trương Kiệt” hình như từng nghe rất quen, tôi suýt nữa thì thốt lên ngạc nhiên trước mặt anh ta.
May mà có bản lĩnh diễn xuất lâu năm, tôi nhanh chóng đổi thành một nụ cười tươi.
Nói đến thị phi nhà ông Trương Thành luôn là chủ đề bàn tán sôi nổi của dân buôn dưa chốn kinh doanh.
Tôi cũng vì hay tiếp chuyện mấy vị phu nhân mà cùng được nghe mấy câu bàn tán lén lút sau lưng này.
Ông Trương Thành có mấy bà vợ bé lại bao nhiêu bồ nhí nên con rơi con rớt ở ngoài cũng nhiều không kém.
Nhưng ông ta lại có một bà vợ dữ như hổ, miễn cưỡng lén lút bao nuôi được mấy bà vợ bé đã là bản lĩnh lắm rồi chứ đừng nói nhận con rơi.
Trên danh sách thừa kế của ông Trương Thành cũng chỉ có tên vợ chính và hai người con trai của bà.
Ấy vậy mà hai mươi năm trước, ông Trương Thành lại nhận về một đứa con rơi của mình ở bên ngoài.
Mặc dù cậu con trai đó không được vào hộ khẩu hay có quyền thừa hưởng tài sản nhưng được nuôi và chăm sóc trong gia đình ông Trương Thành.
Nghe nói vợ ông ta và gia đình nhà vợ phản đối rất dữ dội nhưng sau đó không biết vì sao gia đình đó đều không ai nói gì nữa, coi như công nhận đứa bé.
Tuy được ông Trương Thành công khai nhận con nhưng người con đó của ông Trương Thành gần như không bao giờ xuất hiện bên ngoài hay tại các sự kiện của gia đình.
Cậu con trai đó chính là Trương Kiệt.
Mấy vị phu nhân bà tám kia mà biết cậu con trai rơi năm đó của chủ tịch Trương hóa ra đẹp trai như thế này chắc sẽ lại có đủ chuyện tám đến sáng hôm sau.
Chúng tôi cũng không trò chuyện gì đặc biệt, chỉ nói bâng quơ mấy câu xã giao tỏ ra thân thiết bình thường.
Hoàn toàn không khai thác được thông tin gì của đối phương
- Một người xinh đẹp lại vừa khéo léo vừa tài giỏi như cô Hà mà chỉ làm vị trí trợ lý suốt mấy năm liền thật lãng phí.- Trương Kiệt cười cười nhìn tôi nói khẽ, giọng ấm vừa đủ, không quá xu nịnh, không quá khách khí, uhm uhm rất lọt tai.
Có điều Kiệt thiếu gia khen nhầm mất rồi, chưa nói đến tôi xinh đẹp chỉ nhờ trang điểm thì tôi cố tỏ ra tài giỏi và khéo léo thôi chứ tôi chỉ là trợ lý bình phong ăn không ngồi rồi.
À không đúng, từ ngày sếp Mẫn về Việt Nam thì tôi không còn được ăn không ngồi rồi nữa, nhưng bận rộn làm osin chứ cũng không làm một trợ lý chân chính khá hơn là bao.
- Được làm việc ở SNCness là tôi mãn nguyện rồi, vị trí trợ lý này cũng phù hợp, anh Kiệt đề cao tôi quá rồi ạ.
- Nghe cô nói vậy có vẻ SNCness tốt lắm, đến nỗi người giỏi như cô cũng không muốn rời đi – tất nhiên tốt rồi anh trai, 3 năm nay tôi chủ yếu đến công ty xếp giấy rồi chờ cuối tháng cầm cả núi tiền lương đó biết không? Vậy thì ai muốn rời đi.
– Có cơ hội tôi phải đến chỗ làm thăm cô.
- Vâng vâng vinh hạnh, rất mong anh và chủ tịch Trương qua ghé thăm công ty nhỏ chúng tôi – Về bảo bố anh qua và kí hợp đồng với chúng tôi luôn đi, còn thăm thú gì nữa.
Một lúc sau tôi thấy Triệu Mẫn đứng ở ngoài cửa khẽ vẫy tay ra hiệu với mình, tôi hiểu ý bèn chào Trương Kiêt rồi ra về.
Nhìn vẻ mặt của sếp Mẫn khá hài lòng, có vẻ cuộc thương thảo diễn ra suôn sẻ.
Điều tôi không ngờ là anh ta lại hỏi về Trương Kiệt.
- Người đó là ai vậy?
- Dạ? à người vừa rồi là con trai của chủ tịch Trương Thành, Trương Kiệt ạ.
- Anh ta chủ động bắt chuyện với cô?
- Có vẻ chỉ là vô tình gặp thôi ạ.Hai người có nói chuyện qua nhưng em không khai thác được thông tin gì quan trọng.
- Anh ta là chủ của một công ty du lịch, cổ đông của một hãng hàng không lại sở hữu một chuỗi nhà hàng và một số quán café nổi tiếng trong thành phố.
Nghe qua là biết ít nhiều những tài sản đó là nhờ ông Trương Thành nâng đỡ mà có.
Lúc nãy ông ta đã chủ động nhắc đến mấy cái này với tôi, lại vờ như vô tình nhắc đến Trương Kiệt đang muốn lấn chân sang lĩnh vực dịch vụ của chúng ta.
Sếp Mẫn dừng một chút liếc mắt nhìn gì đó rồi tiếp lời:
- Đổi lại hợp đồng được kí lần này, ông ta còn có vẻ muốn giới thiệu cậu ta làm ăn lâu dài với tôi.
Tôi tiếp nhận thông tin, phân tích một hồi rồi gật đầu nói:
- Tuy không công nhận trên pháp luật và không cho thừa kế tài sản nhưng lại nâng đỡ nhiều như vậy chứng tỏ ông ta rất quan tâm người con trai này.
Nhưng có lẽ vì vợ cả nên không thể thoải mái giúp đỡ.
Đổi lại chúng ta hợp tác với Trương Kiệt, tạo điều kiện cho anh ta cũng chính là tính với chủ tịch Trương một món nợ.
Làm trợ lý không được quá thông minh khiến cấp trên đề phòng nhưng phải đủ nhanh nhạy, giám đốc nói một thì hiểu năm.
Sếp Mẫn gật đầu tán thưởng:
- Vụ trao đổi này cũng khá tốt, hai bên không ai thiệt.
Tôi thầm nghĩ trong đầu, ôi trời, mấy vị phu nhân tám chuyện kia của tôi hôm nay không tham gia bữa tiệc này đã bỏ lỡ quá nhiều chuyện hay ho rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...