Nàng Thiên Bình Lạnh Lùng

Thách đấu
Lại vào một ngày "đẹp trời", mưa to sấm chớp mù mịt tối om cả bầu trời.
Có lẽ ả ta chưa nghe câu " chưa thấy quan tài chưa đổ lệ" nên đã dám chặn đường của bọn nó, ả ta chống hông chỉ vào nó
- Tao muốn thách đấu mày_ả ta chua ngoa
- Lý do?_nó hỏi mặc dù thừa biết câu trả lời
- Anh ấy_ả chỉ hắn
- Thần kinh_hắn phát câu rồi bỏ vào lớp.
- Hoa đã có chủ cố hái để làm gì? Ko biết hoa hồng có gai à?_Sun mỉa mai
- Ko liên quan tới cô_ả lườm Sunny.

..Chát.._Sunny tát ả đỏ hẳn một bên má
- Cô ko đủ tư cách lườm tôi đâu_nói xong Sun phủi tay như chạm phải thứ gì bẩn thỉu lắm.
- Tôi chấp nhận lời thách đấu này, nếu cô thua nhớ bảo chủ tịch Chu dâng cho tôi 78% cổ phần tập đoàn Chu Ngọc, nếu cô thắng tôi nhường hoa_nó nhếch môi nhìn xoáy vào ả
Ả ta hơi giật mình khi nó dám cá cổ phần công ty ả. Nhưng ả là người thách đấu, ko thể ko chấp nhận. Biết đâu ả thắng thì nó sẽ phải hối hận.
- Được_ả ta cười.
."Xong, chủ tịch Chu à, nếu có trách phải trách con gái ông ngu ngốc. À ko, phải trách ông thông minh một thời lại sinh ra một đứa con gái vì trai đẹp mà dám đánh đổi cả công ti"_nó nhìn ả bỏ đi mà cười.
Tối hôm sau, ả ta kêu nhà trường phải tổ chức tiệc, và theo lệnh của nó nên trường phải tổ chức là đương nhiên.
Ả thách đấu nó tài năng, ai được sự ủng hộ nhiều hơn sẽ thắng.

Và ả bước ra sân khấu với bộ quần áo màu đỏ chóe, chỉ ngắn thêm tí nữa sẽ thành bikini. Dáng ả cũng gọi là đẹp, nhưng với mấy tỉ nhà ta thì thua xa, lại còn cái mặt chát phấn như chát xi măng của ả làm mọi người ko hẹn mà cùng quay đi.
Ả nhảy bài Change của HyunA, nhưng dù có sexy thật nhưng người ả cứng ngắc, chứng tỏ vị tiểu thư này chưa từng học một lớp nhảy múa nào cả.
Ả nhảy xong mà chẳng ai thèm vỗ tay, cứ nói chuyện coi ả như con rối trên sân khấu. Đến khi người dẫn chương trình nói thì lác đác vài người vỗ tay lấy lệ.
Hôm nay nó lại giả trai một lần nữa, nó ôm ghi ta lên sân khấu, mấy girl trong trường thì sung sướng vì chưa gặp trai đẹp như thế bao giờ, còn đẹp trai hơn hắn nữa. Ả ta nhìn thấy nó thì đi lên sâu khấu õng ẹo với nó, giọng ngọt như mía. Nó phũ phàng đẩy ả ta ra làm cả trường cười phá lên.
Nó ôm ghi ta giả giọng nam hát, phải gọi là hay, đến mấy anh chị nhà ta cũng phải ngây ngất.
Hát xong thì cả trường vỗ tay hoan hô nhiệt liệt rồi yêu cầu nó bỏ kính bỏ mũ. Ả ta vẫn mặt giày ôm cổ nó õng ẹo. Đến lúc nó bỏ kính bỏ mũ thì cả trường ngỡ ngàng rồi bắt đầu cười phá lên, vỗ tay còn to hơn.
Còn ả cố nở nụ cười giả tạo nhất để lấy lòng nó ai ngờ nhìn thấy mặt nó thỉ mặt ả méo xệch. Nó ghé thầm vào tai ả
- Bản chất của cô... Thật đáng khinh. Về bảo chủ tịch Chu mang cổ phần dâng tặng cho tôi. Ko đừng trách tôi độc ác_sau đó nó đi xuống sân khấu.
Ả ta vẫn đứng như trời trồng, ko nhúc nhích một bước nào. Vẫn đang cố tiêu hóa hết những gì nó vừa nó. Ả bàng hoàng, ả thua rồi, lại còn bị nó dụ dỗ. Ả tức điên rồi bỏ đi.
*End 17*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui