Nàng Siêu Mẫu, Em Là Của Tôi
Lạj 1 ngày mới bắt đầu, buổi sáng trên trg vẫn là nkững lời soi mói quen thuộc vang lên, nhưng nó chẳng quan tâm. Điều nó quan tâm lúc này là con Hoa, nó thấy rất lạ,nhìn vào mặt ả nó thấy 1 điều j rất gian trá, và nguy hiểm. Bước vào lớp ngồi vào chỗ thân yêu của mình ngắm phong cảnh qua chiếc cửa sổ thủy tinh trong suốt. Những tia nắng sớm nhảy múa vũ điệu mượt mà đi qua các hàng cây xanh rì, thẳng tắp. Nó thấy khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Nó cứ thế tận hưởng mà ko quan tâm ai đó đang tức xì khó vì bị ăn bơ. "tưng" tiếng chuôg tin nhắn vang lên đưa nó từ trên mây trở về thực tại. "là của Jun", nó hởn hở mở ra đọc, xem xong nó tái mặt mày trắng bệch ko còn 1 giọt máu khác hẳn vs nét vui tươi lúc nãy. Lại 1 lần nữa nó chạy thật nhanh ra ngoài. Lạj 1 lần nữa nó để lại hắn sự tò mò, khó hiểu xen lẫn lo lắng nhưg lần này hắn ko chạy ra(oh oh, lo cơ đấy). Nó chạy ra khu vườn sau trg, ngồi thụp xuống nkắn tin (tg: cj anna ơi, em xem zs nka*ns nhỏ*. Nó: ukm*tg ngồi bên cạnh, thế là 2 cj em ngồi xem nhắn tin). ND tin nkắn nkư sau, (cả tn đầu tjn lun nka)
[chào e, Băng Nhi]
[anh Jun, lm sao anh pjt tên thật của em]
[ko có chuyện j là anh ko pjt cả, dù cho thôg tin của em có bị phog toả]
[z sao, anh...anh có thể giữ bí mật chuyện này cho em ko]
[anh cũg ko mún lm lộ chuyện của em, anh chỉ mún mời em đj ăn trưa thôi, đc ko]
[trưa nay sao, đc ckứ]
[anh sẽ đến đón em]
[dạ, bye anh]
Kết thúc tjn nkắn nó mới thở dài:"phù, may quá"
Bước vào lớp, nó cũng chỉ suy nghĩ về bữa cơm Jun mời nó mà thôi, hắn cũg chỉ biết "im lặng là vàng" thôi
~END CHAP 8~
chap này ko hay nhưg m.n chịu khó theo dõj chap9:tranh giành nha, chap sau có lẽ sẽ pùn nhju lem đó, m.n ủg hộ nka*nháy mắt*
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...